Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu đề nhất định phải dài

Phiên bản Dịch · 1605 chữ

Ý thức Phong Khuynh Dao mơ hồ nghe được âm thanh quen thuộc, cô chết rồi sao??

Bên tai không ngừng truyền đến tiềng ồn ào, đầu đau tựa như muốn vỡ ra.

Cô thật sự đã chết rồi?

"Ngươi tỉnh rồi. Ngươi tỉnh rồi. Tổ ...tổ tông, nàng ấy tỉnh lại rồi a." Diêm Tố hưng phấn đứng tại chỗ nhảy lên.

Vu Hoan ngoáy ngoáy lỗ tai, "Muốn chết à, lão tử nghe được, nhỏ giọng một chút."

Là thanh âm của cô nương kia...

Phong Khuynh Dao trong lòng cứng lại, mỗi lần gặp cô nương kia thì đều không có chuyện gì tốt.

Thế nhưng cô không thể không thừa nhận, cô mấy lần sống sót cũng may mắn gặp được cô nương kia.

Chậm rãi mở mắt, Phong Khuynh Dao nhìn một chút liền nhìn thấy được chính mình đang nằm trên mặt đất.

Phong Khuynh Dao:!!!!!!!

Không sai, chính là nhìn vào nàng ta, cả người nằm trên vũng máu, trên gương mặt quen thuộc là vẻ tuyệt vọng giãy dụa.

"Nhìn thấy thi thể của chính bản thân mình, cảm thấy thế nào?" Vu Hoan tiến đến trước mặt Phong Khuynh Dao, chắn trước thi thể của nàng.

Phong Khuynh Dao bị dọa đến lùi về sau, thế nhưng cô lại phát hiện bản thân là đang lơ lửng!!!!!

Đã xảy ra chuyện gì??

"Cô nương, chính ta đã cứu cô a, cô muốn lấy thân báo đáp sao?" Diêm Tố tiến lên đỡ lấy Phong Khuynh Dao, mở miệng. Phong Khuynh Dao cứng ngắc quay đầu, nhìn thấy một cái bóng nửa trong suốt đang đỡ lấy mình, liền bị dọa hét ầm lên.

Vu Hoan nháy mắt liền bạo phát tức giận, lập tức tiến lên bịt lại miệng của Phong Khuynh Dao.

"Ưm, ưm... ưm ưm ưm..."

"Kêu cái gì, chưa thấy quỷ à? Ta thả ngươi ra, ngươi không được kêu, nếu không ta không cam đoan có thể vì tâm trạng không tốt mà giết chết ngươi hay không?" Thanh âm mềm mại bên tai nàng, mang theo sự uy hiếp mạnh mẽ.

Phong Khuynh Dao đáy lòng bối rối, hoảng sợ, bất lực, nghi hoặc, nhưng từ trên thân Vu Hoan cảm nhận được một cỗ áp lực đáng sợ, không tự chủ được gật đầu.

Được Phong Khuynh Dao cam đoan, Vu Hoan thử buông nàng ra, nhìn thấy nàng không có ý định la lên, mới lùi đến bên cạnh Dung Chiêu.

"Như ngươi thấy, ngươi chết rồi, hắn giết." Vu Hoan chỉ vào Diêm Tố đang hưng phấn đứng bên cạnh.

Diêm Tố: "..."

Diêm Tố mặt liền biến sắc, cay đắng nhìn Vu Hoan, đã nói không vạch trần mà.

Phong Khuynh Dao quay đầu nhìn về phía Diêm Tố, cảm xúc oán hận muốn xông tới, thì liền nghe thanh âm Vu Hoan lại vang lên.

"Thân thể của cô đã đến cực hạn, hắn không giết ngươi, ngươi ngay cả quỷ cũng không làm được."

Đương nhiên Vu Hoan chưa nói coi như Diêm Tố giết nàng, không có bản thân cô giúp sức, nàng chỉ có thể luân hồi.

Diêm Tố cũng biết bản thân không có cái năng lực kia, đem người trong tay quỷ sai cướp đi, cho nên lúc Vu Hoan nói câu này cũng không giải thích thêm, hắn đối với Vu Hoan cảm kích liền tăng lên một bậc.

Tổ tông quả nhiên là người tốt mà, a a a, hắn muốn theo tổ tông làm người tốt, phì, làm quỷ!!

"Ta..." Phong Khuynh Dao ngơ ngác nhìn thi thể của mình, cô vẫn là không thể tin được sự thật rằng cô đã chết.

Không phải là người, cô làm sao ở bên Nguyên Thanh??

"Cô nương, ngươi cũng đừng quá thương tâm, ta biết ngươi đau lòng, lúc đó khi làm quỷ ta cũng không cam lòng, thế nhưng chết rồi chính là chết rồi, ai cũng không thay đổi được, ngươi chỉ cần nỗ lực tu luyện, có thể có được thân thể." Diêm Tố hiếm khi nghiêm túc an ủi Phong Khuynh Dao.

Nhưng mà Vu Hoan cũng quá đề cao hắn rồi...

Sau một khắc Diêm Tố liền khoa tay múa chân.

"Ta nói cho ngươi biết, thể nhưng quỷ so sánh với con người tốt hơn nhiều, không những không cần đi bộ, cũng không cần ăn cơm, chỉ cần bước vào quỷ tu, không bị quỷ tu khác diệt chết liền cứ tồn tại, so với con người tuổi thọ có hạn, tốt hơn không biết bao nhiêu lần."

Diêm Tố lời này ngược lại nói không sai, tuổi thọ của quỷ tu là vô hạn.

Nếu hỏi cái dạng này không phải quỷ tu tràn lan?? Chiếm lấy thế giới??

Vu Hoan chỉ có thể cười ha hả, ngươi nghĩ quá nhiều rồi.

Con người chết đi, chỉ có một phần ngàn mới trở thành quỷ tu, mà trong quỷ tu không đi theo con đường bình thường càng nhiều, giết quỷ đoạt tu vi nhiều vô số kể, cho nên thế giới này quỷ tu căn bản không có bao nhiêu.

Cũng sẽ không tồn tại chuyện quỷ tu tràn lan, chiếm lấy thế giới, loại chuyện này không thiết thực.

"Ngươi yên tĩnh một chút thì chết à?" Vu Hoan đem Diêm Tố kéo đến bên cạnh,

"Ngươi không thấy người ta đang rất thương tâm à?"

Diêm Tố vừa đến bên cạnh Vu Hoan liền bắt đầu run rẩy:"Ta...ta, ta cũng là đang khuyên bảo cô ấy mà!!"

Vu Hoan khóe miệng giật một cái, "Cảm tạ ngươi khuyên bảo, ngươi vẫn là câm miệng lại đi!" Từ khuyên bảo đi xuống, muội tử này ngay cả quỷ cũng không muốn làm.

Diêm Tố che miệng, một bộ không cam lòng nhìn Phong Khuynh Dao, cái này rõ ràng là muội tử của hắn mà!!

Của hắn...

Hu hu hu, tổ tông thật đáng sợ!

"Bất luận như thế nào, ngươi vẫn còn đang tồn tại trên thế giới này, chuyện ngươi muốn làm vẫn còn có thể làm," Vu Hoan rất ít khi có thời điểm cảm tính như thế này, nếu không phải coi muội tử này là cô từ quỷ sai cướp được, cô thật đúng là không muốn quản.

Đều do con tiểu quỷ kia, a a a, chém chết hắn là được rồi.

"Không…" Phong Khuynh Dao một mặt tuyệt vọng lắc đầu, nước mắt lã chả rơi xuống, nước mắt của quỷ đều là rất trân quý, mỗi một giọt đều chứa tu vi, rơi xuống như thế này, đoán chừng Phong Khuynh Dao chẳng mấy chốc sẽ hồn phi phách tán.

"Muội tử đừng khóc a." Diêm Tố thấy Phong Khuynh Dao khóc, liền quên lời Vu Hoan, "Ngươi khóc như vậy rốn tổn thương thân thể."

Vu Hoan liền trợn trắng mắt, cũng không biết trước đó là ai khóc đến vui sướng.

"Ta chết rồi... thì cái gì cũng đều không có nữa..." Phong Khuynh Dao chậm rãi lắc đầu, nước mắt rơi càng lợi hại hơn.

Thân ảnh so với trước đó trong suốt hơn rất nhiều.

"Mẹ nó đều nói cho ngươi biết, quỷ tu có thể luyện ra được thân thể, ngươi có thể hay không nghe người khác nói!!" Vu Hoan một trận gào thét, Phong Khuynh Dao bị dọa đến không dám khóc nữa, ngây ngốc nhìn Vu Hoan.

Nói chuyện dễ nghe ngươi không muốn nghe, nhất định phải để cô đánh.

Cô vẫn muốn làm mỹ nữ yên lặng.

"Thật... thật sao?" Phong Khuynh Dao trong lòng dâng lên một tia hy vọng, quỷ tu có thể luyện ra được cơ thể, cô có phải là vẫn còn cơ hội ở bên Nguyên Thanh?

"Trên lý luận là không sai, thế nhưng tu luyện ra thân thể cũng không phải là việc một sớm một chiều, theo ta được biết, trong quỷ tu tu luyện ra thân thể ngắn nhất cũng phải một trăm năm."

"Ngươi không nói lời nào không ai coi ngươi bị câm, ngươi có phải hay không bị ngốc a!! Vu Hoan giận dữ, thuận tay cầm Thiên Khuynh kiếm vừa chạy tới bên cạnh liền hướng về phía Diêm Tố ném tới.

Cô khuyên người dễ dàng à?? Thật vất vả mới để muội tử nhìn thấy một điểm hy vọng, ngươi liền khiến người ta tuyệt vọng rồi.

Cái đồ đần độn này cuối cùng là muốn giúp cô hay hại cô!!!

Diêm Tố che miệng né tránh Thiên Khuynh kiếm, thế nhưng đằng sau hắn là Phong Khuynh Dao, Thiên Khuynh kiếm phanh lại không kịp, liền trực tiếp từ linh hồn Phong Khuynh Dao xuyên qua.

Xuyên...qua...rồi....

Thiên Khuynh kiếm: "..."

Vu Hoan: "..."

Diêm Tố: "..."

Tràng diện liền lập tức quỷ dị, Thiên Khuynh kiếm gây họa vèo một tiếng biến mất trong bóng tối.

Mà người giật dây Vu Hoan cũng một mặt xoắn xuýt nhìn Phong Khuynh Dao, không bị Diêm Tố hại chết, lại bị cô hại chết???

Phong Khuynh Dao cúi đầu nhìn ngực bị Thiên Khuynh kiếm chọc ra lỗ to, càng ngày càng trong suốt, trên mặt lộ ra nụ ười khổ sở.

Cô vốn là đáng chết, làm sao tránh khỏi kết cục này.

Thế nhưng cô là không cam lòng, Nguyên Thanh...

Thất Hà Liên cũng không có, Nguyên Thanh cũng không cứu được, như thế cô với hắn cùng chết cũng tốt, chỉ là không thể gặp lại hắn… thật sự không cam tâm…..

Bạn đang đọc Thượng Vị Công Lược: Bà đây đem vai ác dương oai (Mặc Linh) của Mặc Linh - 墨泠
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Maxnt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.