Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chó ngoan không nên sủa linh tinh.

Tiểu thuyết gốc · 555 chữ

Lâm Phong sững người, hắn đã làm quá rồi sao. Đột nhiên Vân Nhi đợi khỏi lòng Lâm Phong cô nàng đã khóc nửa ngày rồi. Ngay lập tức Vân Nhi lại hôn Lâm Phong rồi thì thầm vào tai hắn:

- Ta yêu huynh nhưng cũng có thể đây là lần cuối cùng ta gặp huynh. Nếu muốn tìm ta thì huynh ít nhất phải đạt đến kiếp biến.

Lâm Phong giật mình, cô gái xinh đẹp này phải rời đi ư, mà muốn tìm phải đến kiếp biến tương đương với Đấu Thánh, pha này khó à nha.

Vân Nhi vừa nói xong thì quay người dời đi. Lâm Phong thấy thế cắn răng hét lớn ta sẽ đến tìm nàng.

......

Kể từ ngày hôm đó hắn không còn thấy Vân Nhi nữa, những điều nàng ấy nói đều là sự thật. Hôm nay Lâm Phong lại đi dạo trong dược viên và lại nghe thấy âm thanh mỉa mai kia:

- Ây du, ta không cảm nhận được chân khí của Lâm Phong sư đệ rồi hay là không tu luyện nên trở thành người phàm rồi ha ha....

Điều mà tên Lâm Việt kia nói hoàn toàn là sự thât, hắn không cảm nhận được chân khí từ người Lâm Phong vì nó đã trở thành đấu khí. Xung quanh có rất nhiều người nên nghe được những lời này của Lâm Việt thì cũng phải bật cười.

Lâm Phong giờ phút này cực kỳ khó chịu , hắn nhanh trí chạy đến chỗ con chó gần đó vừa xoa đầu vừa nói:

- Chó ngoan không nên sủa linh tinh biết chưa, không là vào nồi đấy.

Lâm Phong nói xong cũng chẳng quan tâm những người khác mà cất bước rời đi. Tất cả mọi người nghĩ nghĩ một chú rồi hiểu ý của Lâm Phong ca đám chỉ muốn cười to nhưng vì Lâm Việt là con của đại trưởng lão nên đành nén lại. Còn Lâm Việt y tất nhiên biết ẩn ý của Lâm Phong, y nghiến răng ken két sát khí bộc phát hận không thể xé xác Lâm Phong:

  • Lâm Phong người đợi đã đấy ta nhất định sẽ giết ngươi.

    Lâm Việt mang theo một bụng tức giận mà rời đi.

...

Còn Lâm Phong rất khoái trí khi nhìn thấy nét mặt của Lâm Việt. Hắn đi thẳng về phòng lấy quển Vạn Dược ra xem, bên trong giới thiệu rất nhiều các loại thảo dược đan phương như: huyết sắc san hô, địa linh quả, lam tam thảo,.v.v. địa linh đan, bồi khí đan, bồi nguyên đan.....

Từ đó Lâm Phong ít khi ra ngoài mà nhốt mình ở trong phòng nghiên cứu tỉ mỉ từng lại đan dược, dược thảo. Một tháng sau Lâm Phong đã nghiên cứu được ngần nửa quyển sách. Dừng lại một chút hắn lại vắt chân lên trán mà suy nghĩ xem làm thế nào để kiếm các lại thảo dược này, hắn cũng từng nghĩ ra phương thị của Lâm gia nhưng sợ bị nhiêu người để ý nên lại thôi.

Suy nghĩ suốt nửa ngày thì hắn sực nhớ đến cha hắn là Lâm Trọng ( thằng con bất hiếu, hiểm nguy mới nhớ đến cha) gia chủ của Lâm gia.

-- Còn chờ gì nữa đi xin tiền.

Bạn đang đọc Thương Khung Tuổi Gì? sáng tác bởi BigWind
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BigWind
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.