Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh Nếu Bất Lực, Trời Sẽ Nắng

986 chữ

Kha Giai Linh bị chặn đến không nói được gì, làm cho sắc mặt Cận Thượng càng ngày càng âm trầm.

Có người đàn ông nào biết được vợ tương lai của mình cùng với người đàn ông khác chung đụng còn sử dụng qua nhiều cái đó, sắc mặt có thể tốt hơn?

Cận Thượng suýt nữa không nhịn được mà hành động thô bạo, tay đã giơ lên.

Nhưng khi tất cả những ý nghĩ hóa thành hành động, lại bị Lục Đinh Ninh thần thái nhàn định nói một câu khác ngăn lại :

"Cận thiếu, ngày hôm nay là ngày vui của anh. Nếu anh tại đây động thủ, bị hủy là chính lễ đính hôn của anh, mà người thua cũng sẽ là anh!"

Toàn bộ quá trình, Lục Đinh Ninh khóe môi hoàn hảo không có một kẽ hở.

Cái này khiến mọi người chung quanh không nghe rõ màn đối thoại giữa hai người bọn họ còn tưởng rằng Lục Đinh Ninh đang chúc phúc cho nhân vật chính. Cũng để cho những mấy người kia bỏ đi ý niệm xem kịch vui.

Về phần Cận Thượng mặc dù hỏa khí lớn, cũng không dám thực sự phát tiết ra ngoài. Tựa như Lục Đinh Ninh nói, hôm nay là ngày vui của hắn, nếu động thủ hắn liền thua!

Mắt thấy Cận Thượng dần dần thu liễm lửa giận, Lục Đinh Ninh cảm thấy "Lời chúc mừng" đã nói cũng kha khá rồi, lúc này cũng nên tặng quà.

"Tích Nguyên . . ."

Nhìn Cận Thượng đang chật vật thở hổn hển, Lục Đinh Ninh bỗng nhiên gọi Nguyễn Tích Nguyên.

Nguyễn Tích Nguyên đương nhiên biết rõ Lục Đinh Ninh gọi hắn để làm gì, lập tức đem chiếc dù mà Lục Đinh Ninh đã phân phó đưa tới.

Bởi vì Lục Đinh Ninh muốn , cho nên Nguyễn Tích Nguyên cũng chỉ tìm được ở bên ngoài mấy chiếc ô linh tinh giá bán lẻ cũng chỉ có18 nhân dân tệ.

18 tệ~60.000~80.000 vnd

"Mấy ngày nay công việc bề bộn, nhất thời không biết tặng các người lễ vật gì là tốt, liền chọn cái này!"

Vừa nói, Lục Đinh Ninh còn dâng hai tay lên.

Lễ độ này, thái độ này, Cận Thượng đương nhiên cũng không dễ cự tuyệt, liền đưa tay tiếp tới.

Bất quá Lục Đinh Ninh tặng cho bọn họ lễ vật là một cây dù, bất kể là Cận Thượng hay Kha Giai Linh cùng Nguyễn Tích Nguyên bối rối như lúc nãy, đều không hiểu ra sao.

Đối với phản ứng của hai người này, Lục Đinh Ninh cũng không để ý, mà lập tức đưa ra lời từ biệt :

"Chúc cũng đã chúc rồi, hạ lễ cũng được tăng rồi, tôi liền không ở đây lâu nữa Gần đây việc trong RM, chồng chất như núi . . ."

"Đi đi."

Cận Thượng hiển nhiên đã không còn hào hứng như lúc vừa nãy.

Bạn nghĩ, hắn lúc đầu mời Lục Nhất Ninh tới là vì trả đũa “hắn”(Lục Nhất Ninh).

Nhưng ai có thể ngờ,hôm nay tình huống lại hoàn toàn ngược .

Cận Thượng chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Lục Đinh Ninh đã cảm thấy nén giận, đâu còn sẽ nghĩ đến lưu cô lại? Ước gì để cho cô nhanh chóng xéo đi.

Được câu trả lời khá hài lòng, cô liền cười rồi rời đi. Nguyễn Tích Nguyên cũng ngay sau đó đi cùng.

"A, kì quái. Lục thiếu thế nào lại đem cây dù làm lễ vật cho Cận thiếu? Không phải nghe nói bọn họ vẫn là tình địch à?"

Bên cạnh, hai cô gái nhìn chằm chằm Lục Đinh Ninh cùng Nguyễn Tích Nguyên rời đi bắt đầu nghị luận.

"Cô không hiểu được a? Cái này đưa dù, còn có hàm nghĩa sâu xa!"

Lúc người phụ nữ kia nói tới đây, còn ôm lấy bụng cười.

Đưa dù, còn có ý hàm ý?

Bất kể là động tác ôm bụng cười của người phụ nữ kia hay là lời nói của nàng mà nói, càng khiến người ta phát tò mò.

Mà cái này, làm cho mọi người xung quanh người không tự giác dựng lỗ tai lên. Bao gồm Cận Thượng Kha Giai Linh, kể cả Nguyễn Tích Nguyên đang theo sau Lục Đinh Ninh.

"Cái gì hàm nghĩa, mau nói mau nói đi!"

Dưới sự thúc giục của một người phụ nữ khác, cô ta rốt cuộc cũng chịu nói :

"Hắn nếu bất lực, chính là trời nắng!"

Người phụ nữ kia đem tầng sâu ý nghĩa mà mình biết nói ra.

Mà lời này, lập tức làm chochung quanh không ít người nhịn không được cười ra tiếng :

"Phốc!"

Càng làm cho Cận Thượng khi nghe được lập tức mất khống chế.

Hắn không ngừng đem cây dù nện xuống đất, còn bạo tục nói :

"Mẹ, Lục Nhất Ninh tôi và anh chưa xong đâu!"

Buỗi lễ đính hôn, một lần lâm vào trạng thái mất khống chế.

Cận Thượng thậm chí trước mặt mọi người hô to :

"Cái hôn này ta không đính. Lục Nhất Ninh không muốn phá hài, tại sao muốn tôi tới làm hiệp sĩ đổ vỏ*?"

*Tựa như câu ăn ốc bắt người đổ vỏ của Việt Nam

Chỉ là ồn ào thế nào, quan hệ lợi ích hai nhà vẫn còn tại đó .

Cận Thượng muốn hối hôn, nói thì dễ?

Nhìn bộ dạng Cận Thượng nổi trận lôi đình, Nguyễn Tích Nguyên khống chế không nổi cười ra tiếng. Trong lòng đồng thời thở dài : Hay cho câu " anh nếu bất lực, chính là trời nắng" !

Khi phía sau còn huyên náo, Lục Đinh Ninh đã mang theo Nguyễn Tích Nguyên rời đi khỏi hiện trường, ẩn đi sức mạnh................

Bạn đang đọc Thuần Tình Lục Thiếu của Kim Ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DylanRuan
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.