Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1893 chữ

Vào buổi tối đêm gió nhẹ thổi qua mái nghiêng nhà, mang đêm tối đen không còn chút màu sắc .

khiến ngôi nhà yên tĩnh tiếng gõ canh của ngươi coi canh vang lên

Canh ba đã đến cẩn thận cũi lửa.

Thỉnh thoảng cũng có 3 4 ngươi nhóm người trên người mặc quan nha phục tuần hành từ xa từng con hẻm trên đường lớn .

Thất thất ngươi cảm thấy sao hôm nay trời lạnh quá vậy

Ta làm sao biết được

Các ngươi có biết hôm 1 qua là vị nhân vật mới vào nha môn của chúng ta là ai không

Nghe nói mấy ngươi kia ở phía trên phái xuống muốn tra rõ mấy vụ trọng án gần đấy nam tử khẽ chê miệng nói nhỏ ta nghe bá bá nói ngươi kia rất lợi hại a.

tên nam tử trong nhóm ngươi nhàm chán nói ta thấy có chuyện gì to tác đâu không phải mấy tích mấy tên khất cái thôi sao mất đi liền càng tốt.

Hắn ngẩn nhìn trời sao đêm nay lại tối như vậy đột nhiên gã hơi hơi dụi mắt hoa mắt.

Đồng bạn bên cạnh nè tứ ka ngươi có chuyện gì sao

Nam phát tay bụi bay vào mắt thôi.

Ngẩn đầu nhìn đến trên mái nhà hắn lắc đầu hoa mắt thôi mau đi tuần tra hết đoạn đường nay thay người về ngủ a.

Mây mù chê khuất ánh trăng dưới mái nghiêng nhà hiện lên bóng đen trên nóc của một ngôi nhà thân ảnh đen kịt cẩn thận bước từng bước đi trên ngối.

Đi đến một tòa ngôi phủ đệ hắn ngừng lại ở trên viết đông quý phủ

Thân ảnh kia cẩn thân xem xét phát hiện ở cửa chỉ sài vài ngươi đứng canh cửa còn gấp lên gấp xuống lấy từ túi sau ra sợi dây thần.

Buộc lên lưng mình chậm rãi thả tay xuống theo sợi dây thần.

hắn leo vào trong viên tử ngôi xa hoa nay

Đặc chân đến mặt đất không phát ra tiếng động về cơ bản đây chính kỹ năng cần có um không phát ra bước chân khi đi.

dựa theo trí nhớ quên thuộc hắn đi đến trước từng giang phòng

Do trời tối ôm nên chỉ có thể lò mò trong trực giác đến lúc sờ đến đồ vật hình như chiếc khóa cửa thời điểm

trong bóng tối gương mặt thiếu niên mở nữ cười độc ác khà khà.

Lấy từ trong túi ra hai thanh sắc nhỏ một thanh cấm ở miệng khoá

Thanh còn lại thì lò mò vào trong điên cuồng chọc quoay muốn mở được khóa điều cần làm đó chính là khiên nhẫn nhẫn

Nhẫn a

Giờ nay muỗi hơi nhiều thì phải

Hai Canh giờ trôi qua

Hắn vẫn rất nhàng nhã mà mở từng mắt khoá cứ thế thời gian trôi

rồi hắn vẫn cứ bình tĩnh nhưng thật ra trong lòng thời điểm nay đang vô cùng lo sợ.

không phải đại ca nói ta học thành tài rồi sao mở có cái khóa thôi cũng mất thời gian như vậy

Trong lúc đang lây hoay với vái ở khoá ở cửa thì thời điểm nay bên cạnh phòng không xa ở trên giường

Trương lão gia đang ngủ ngon bên cạnh còn có tiểu thiếp đột nhiên lông my hơi nhăn nhăn trong mờ mang hắn nghe được tiếng tắc cách kẹt két

Chậm rãi mở đôi mắt già nua nhắm chắc ra

Lão đầu đi đến bên ngoài ở trong mang đêm hắn ngắm nhìn đến thứ gì, đi ra ngoài sân quan sát vẫn không có bóng người hắn tự điểu già rồi ngay cả như vậy hù đến.

 ta thật là lần nữa trở lại phòng đóng cửa chui trở về mình chăn ấm

Ở bên lần nữa từ trong bụi cây trui ra từ văn trong lòng âm thầm may mắn tí nữa là bị bắt

liền lúc này cánh cửa lần nữa mở ra trương lão già lại nhìn nhìn tứ phương thật không có

Cánh cửa dần dần đóng lại

Hắn lần nữa từ trong bụi chui ra chỉ có điều lần nay chiếc mông của từ văn đã cấm đầy rai nhọn

do vội vàng nên cũng chẳng nghĩ nhiều

Lại mò mẩn trong màng đêm đến cánh cửa lại lấy ra hai thanh sắt tiếp tục cậy cửa đi

lần nay vẫn như thế thời gian trôi qua đang lúc hắn chán nản đến muốn bỏ cuộc thời điểm, một tiếng răng rắc êm ái vang lên sao mà êm tai

Cẩn đem ổ khoá từ trên cửa để xuống hắn chậm mở ra cánh cửa bước vào trong, ở trong vẫn chỉ là mang đem u ám chẳng xem được thứ gì

Nhưng điều nay đối với kinh nghiệm nhiều năm như hắn chỉ cần dùng tay cảm giác là có thể biến đại khái món đồ.

Rất hắn mò đến một vật mền mền mại trong bóng tối đôi mắt hắn híp lại a, lại là chiếc gối thôi nhưng gói mền như vậy.

lấy về cho đại ca và mình cũng không tệ thế là hắn đem thứ nhét vào túi sau lưng đã chuẩn bị sẵn

mò mò hồi lâu cuối cùng đến tiếng âm thanh phát ra hình như là chiếc tủ có rất khóa nhỏ nữa

Đơn giản lấy ra dụng cũ từ trước mấy khóa nhỏ nay mở làm chi mắc công trực tiếp cắt đi cho nhanh

Lại Lấy ra chính chiếc búa lớn hắn lại suy ngẫm rồi cắt cái nay, không được lại lấy ra con dao hay thứ nay cũng không được

Thôi tiếp tục mở vậy lại lấy hai thanh sắt cấm cấm chọt chọt chọt....

Lần nay khá nhanh chỉ cần hơn 3 canh giờ bên ngoài thời điểm trời cũng đã gần sáng ánh mắt từ văn đã đỏ như máu rồi

không chế xúc động mang búa ra đập tủ lấy đồ

Nhìn đến bên ngoài sắc trời hắn chỉ có thể thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời, mở cửa đi ra bên ngoài hiện giời trời vẫn còn lờ mờ hắn vốn muốn định theo đường cũ trở về, khi đi qua cửa tường thời điểm

Hắn nhìn đến chậu bông hoa rất đẹp nó bốn canh giống như gì nhỉ điều đó không quan trọng

bước đến đóa hoa kia nhìn nó thật kỹ lưỡng rồi đưa nắm lấy đóa hoa vứt sang bên cạnh cầm lên chiếc lọ hắn gõ gõ thứ nay nhất định đáng tiền

đem đất bên trong đổ hết đất đá ra ngoài

chỉ để chiếc chậu hoa rỗng

Nhất lên chậu hoa thuận theo dây thần lần nữa treo ra ngoài trong quán trình nay vô cùng suôn sẻ

Thế là phi vụ đầu tiên của hắn kết thúc tốt đẹp....

Nhân lúc vẫn chưa người trên đường hắn nhanh chân chạy về phòng mình

mạt lộ hiện giờ vẫn còn say ngủ đi chắc là như vậy

Nhưng từ văn bước vào trong sân mạt lộ đã thấy thân ảnh hắn đang đem khúc gỗ cắt đi ra khẽ ngẩn đầu lên nhìn đến thân hình lén từ văn

Đệ đệ hôm nay dậy sớm vậy a

Đang muốn trở về phòng mình hắn chỉ có miễn cưỡng quay đầu lại cười đại ca ngươi dậy sớm như chút nữa có cần ta đi mua đồ ăn cho không

Mạt lộ khẽ lắc đầu để chút ta làm thứ rồi đi ánh mắt đảo qua sau lưng a đệ đệ đấy là thứ gì

vậy thì ra ở lưng từ văn cheo bao lớn bao nhỏ

Thứ này sao từ trong bao lấy ra bình hoa

Ta vừa mua nếu đại ca cần cứ lấy nói rồi đến gần đưa cho mạt lộ

hắn coi chiếc binh hoa nay trong đầu có cảm giác rất quen thuộc tuy vậy chẳng để ý mang đến để một bên mái nhà.

Từ văn trở về chính mình phòng kiểm tra chiến lợi phẩm gồm 3 chiếc gối một chiếc gương soi

Đưa chiếc gương lên nhìn đến chính mình trong gương, đã rất lâu hắn chưa coi đến mặt mình do khoan thời gian nay thường làm việc nên làng da chính mình hiện giờ đã trở về xưa cũ rồi.

Đây mới là ta chứ còn gương mặt...

Đêm chiếc gương tiên tay đắc lên bàn cứ thế phi vụ đầu tiên trong cuộc đời từ căn đã thành công viên mãn.

- chiến lợi phẩm gồm 3 chiếc gối+gương+ kèm chiếc bình hoa

cũng tạm được hơi dụi mắt leo lên gương sau đêm mệt mỏi hắn muốn ngủ một giấc thật ngon à

Trong mờ màng cô nương cho ta thơm miếng từ văn...

thân thể yếu ớt không sức chống cự bị nam nhân nắm vào tay đang đến lúc cao trào

Hắn từ trên giường ngồi dậy ánh mắt bình tĩnh đối với nhưng giấc mơ dạng nay đã quá quên thuộc rồi

Đi ra ngoài thời điểm nay mạt lộ đại ca chính mình đã ra ngoài kiếm tiền trả nợ rồi vấn đang rất cố gắng

Nghĩ đến thân là đệ đệ chính mình lại không làm thứ giúp đỡ trong lòng có cỗ tự tránh không tên

Mạt lộ đại ca ngoài làm việc vất vả ra thì luôn kẹt sĩ với chính mình ăn nhưng thứ bình thường thường

tới mức nghèo nàn

Mình ở ăn nhờ lấy danh nghĩa đệ đệ hắn giờ đây ít nhất cũng phải làm điều gì đó đi nghĩ đến đây...

Hắn ra ngoài tiếng đến căn phòng của mạt lộ nằm sát bên nên chỉ cần bước qua vài bước liền đến..

Ngó trái ngó phải sau chắc chắn mạt lộ đã ra ngoài từ văn thuần thục ừm rất quên tay mở lấy cửa

bước vào ở trong bài trí khá là sơ sài chỉ có mấy chiếc ghế cùng chiếc bàn gỗ

Bốn phía tường nhà được xây tạm bợ đi còn chưa được làm phẳng

Hắn giữa đến nhìn căn phòng nay hắn trầm mặt nơi nay thì có thứ gì giá trị, như với sự quyết tâm trong lòng hắn sắn tay áo bắt đầu lụt soát từng góc gánh, chân bàn ghế dưới nền đất

Giường ngủ tất cả điều lật tung qua như ngay cả công long còn chắn thấy nữa là giường cũng không có giấu ở đâu nha

Đừng tại chỗ suy nghĩ rất lâu quan sát lại căn phòng bố trí tuy rằng đơn gian, nhưng lại người cảm giác rất đơn giản

ánh mắt thất thần ngắm ngoài cửa sổ đột nhiên hắn chú đến giữa sân có cây to trước sân

Thông thường suy nghĩ sẽ không ai đem tiền bỏ ở đó cả, nhưng mà hắn sẽ bỏ qua sao tất nhiên là không tìm mang lên cây cuốc đất

Ra giữa sân

Dinh dinh dinh Hắn đem lớp đất dưới thân cây điều đào qua đi từng chiếc rễ cây bị vô tình mà trặc dứt

từng dòng màu trắng nhựa cây chảy xuống chứng minh cho tội Ác của từ văn.

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.