Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vì tiền bán nghệ đi thôi

Tiểu thuyết gốc · 3015 chữ

Lão già liếc nhìn nhưng người trong lòng sắt

Hừ tiếng bước chân dần đến có thể nghe ra đáng có rất nhiều người đến nào nào

Không khí nhưng ngưng động lại từ văn đang chấp tay lên suy nghĩ xem hôm nay là ngày thứ mấy bị nhốt rồi còn chưa có cơm mà

Có tiếng bước chân như gần như xa thiếu niên ngẩn đầu cơm đến rồi.

Nhưng nghe được bước chân tiếng mấy người trong lòng sắt như bị điên đồng đạng nam tử nằm trong gốc trực tiếp không nghĩ ngợi mà căn đầu lưỡi chính mình máu thuận theo khóe miệng chảy xuống còn có thể thấy ít bọt nữa.

Từ văn thấy cảnh này thì ngốc răng rắc liếc qua đại hán cạnh chỉ thấy cánh tay đại hán đưa vào chân

sau đó gương mặt nam tử lộ ra đầy vẻ thống khổ có thể nghe từng xương gãy.

ngươi bị điên sao đi bẽ tay mình thế a

Tuy đại hán và từ văn chỉ mời quên biết nhưng mạc kệ dù sao từng là huynh đệ thế là

Đại Hán nhìn cánh tay từ văn ngươi làm gì vậy a mau bỏ ra

Huynh đệ chúng ta không phải chỉ là bị nhốt lại thôi sao có cần tuyệt vọng thế nay.

yên tâm chúng nhất định có thể thoát ra được mà

Buông ra nhanh lên nghe được tiếng bước chân càng ngày càng gần đại hán gắp đến độ sắp khóc đại ca cầu ngươi mau bỏ ra

Huynh đệ không thể chúng ta...

Vẫn còn một nam tử trong gốc hắn nằm bất động nhìn nhưng cảnh nay khoé miệng lộ ra nụ cười ngây ngô hả hả

Lão già cầu mày nhìn những người trong lòng sắt nếu không phải miệng sùi bọt thì chính là toàn thân hư thói.

hắn liếc mắt nhìn đến giọng bình than nhưng giọng phát ra

thanh thúy như nước chảy róc rách hoàng oanh xuất cốc.

Nam tử đứng cạnh mùi hôi ướt lạnh sống lưng ánh mắt hắn đảo liên tục.

Đột nhiên hắn chú ý đến trong lòng sắt ánh mắt sáng lên bá bị bí đại nhân người nhìn không phải ở đây

chỉ thấy ở trong lòng sắt cảnh tượng khá buồn cười

Đại ca mau bỏ cầu ngươi, huynh đệ nhất định phải cố nhịn không được từ bỏ dễ như vậy có một vị đạo hữu nói với ta là phải có chấp niệm mới có thể tu tiên đi.

Bác bị bí nhìn trong lòng có vẻ khỏe mạnh nha.

được vậy chọn các ngươi đi giọng nói vừa hạ xuống

Đã có mấy tên hộ binh mở cửa vào trong tác ra hai người kéo đi đại hàn ra.

Đại hán ánh mắt đờ dẫn trong miệng không ngừng nói xong rồi. Xong ta rồi.

Từ văn khá là thỏi mái không phải chỉ đổi chỗ mời thôi sao.

Nằm trên đất nam tử miệng sùi bọt máu cũng bị lôi ra ánh mắt oan giận vô cùng con mẹ các ngươi lũ ngốc a.

Ở trong góc nam nhân cũng bị lôi ra hắn khá với người còn lại ánh mắt vô hồn giống như đã chết rồi.

Nhưng người khác nhìn đám lôi đám từ văn bị lôi đi không khỏi cảm thông lũ ngốc.

Ở trước một lò nướng không ngừng tỏ ra hơi khói thuốc trước tường đám người từ văn bị treo lên tứ tri bị cố định cẩn thận tí đi nha.

Bác bị bí nhìn đám người ánh mắt hài lòng lão vuốt râu lấy từ lò nướng ra một thứ đen sì toả ra mùi hôi hơi khói bay lên nghi ngút.

Nam tử khẽ đi đến, đại hán dường như biết được số phận chính mình

không ngừng cười lớn cầu ngươi tha cho đi cầu ngươi

Hắn liếc mặt nhìn thủ hạ

Tên kia hiểu ý bước đến mở họng đại hán bỏ không rõ vào miệng chỉ thấy đại hán điện cuồng cười lớn nhưng một hồi cảnh tượng làm từ văn cả đời khó quên diển ra.

Giọng cười lớn đại hán dần trở nên khàng khàng hồi sau lại thanh thúy ảo giác rồi.

Khoé miệng chảy miếng máu tươi thân thể không còn giẫy dụa nữa sau đó tay buông phỏng xuống.

Lão già khó chịu phát ra câu phế cẩu lôi xuống đi

có mấy người tháo ra xích sắt kéo đại hán, vết máu dài dài trên đường chứng tỏ sinh mệnh dáng giá.

Lão già nhìn đến hắn lại lấy từ trong lò ra thứ nữa vốn tưởng rằng phải cần nhìn miệng từ văn há hốc lão tiện tay bỏ vào trong còn giúp hắn khép lại tốt tốt tốt.

Đợi hắn phản ứng lại chỉ cảm thấy toàn thân đau đầu, đầu rất đau a

Hắn ngất đi dưới ánh đèn ngọn mến lão già cầm lên con dao nhọn nhìn chầm chầm vào quả táo trên cắt

Thân thể đau nhức dần thiếu niên nhìn khung cảnh quên thuộc tắm mắt chỉ có không còn đại hán không còn ai chỉ có một mình

Khoản khác yên tĩnh Trong chiếc lồng song sắt tối đen.

Hắn im lặng nhượng như cho sự ngu ngốc chính mình

Kể từ đó hắn không còn nói chuyện bởi gì chẳng còn ai để nói đi cứ cách khoản thời gian sẽ có người đến cưỡng ép nhét thứ kỳ lạ vào miệng

hắn chỉ có thể dãy dụa trên thân thể cũng dần xuất hiện mụn mủ vỡ ra về sau đau khổ a

đến một ngày nào đó bên ngoài cũng có động tĩnh cửa mở bị đẩy vào trong chính là một tên thiếu niên hắn điên cuồng gào thét

Các ngươi có biết phụ thân ta là ai không im miệng chỉ thấy 3 4 đại hán bước vào đánh đập một trận tàn nhẫn khiến cho người kia thân thể miền oạt ngã xuống

Trong cổ họng phát ra giọng yếu ớt mẫu thân ta là đạp thêm một cước im miệng cánh cửa chậm chậm đóng lại.

Từ văn chậm chậm mở đôi mắt đục của mình ra không khỏi đi đến hỏi thăm ngươi có sao không

Thiếu niên trên đất trực tiếp hất tay hắn ra ta nói cho ngươi biết điều nếu không thả ta ra thì thì.

mạc kệ thiếu niên hắn lại trốn vào một góc ngồi thẫn thờ nhìn đến bức tường.

Nè a

Ngẩn đầu nhìn đến thiếu niên ngươi ngươi mau mang ta ra ngoài nha.

hắn liếc xem người nhìn thiếu niên trước mặt

Ta nói cho người biết phụ thân ta là tà áo a là quan nếu ngươi còn không thả ta ra đợi tới lúc đó nhất định ạt.

giọng hắn không cảm xúc nói tà áo là sao là tà táo đại ca ta, ngật đầu ta quen hắn

Thiếu niên kinh ngạc ngươi biết phu thân ta sao

Khẽ ngật đầu 3 ngày sau bóng tối lại bao phủ cần lòng sát lạnh lẽo thiếu niên kia đã bị bắt đi

từ văn cũng không biết làm được gì

Cô độc chán nản thời gian qua đi để lại hắn u buồn bã tà ao a xin lỗi huynh ta không thể bao vệ được ngươi nhi tử rồi.

Đến một hôm nào đó theo thường ngày sẽ có gã nam tử đi đến từng khung sắt kiểm tra

Hắn cầm gậy thanh gậy gõ từng cái vào trong lòng ăn cơm đi.

Nhìn đến bất động người hắn chỉ tuy tiên cấm vào thanh gỗ tiếp tục đẩy xe đến.

Không lâu lại có người đến nhìn trên lòng có thanh gỗ

đại hán mở ra cánh cửa chậm chậm bước vào đi đến gần trong xác nhận người đã chết

liền kéo lên vào xe khẽ nôn chiếc xe chở từng xác chết chạm rãi lăng bánh tiếng cọt kẹt bánh xe từng mùi hôi thúi từ thi thể làm mấy kẻ nhìn thấy càng thêm đáng sợ.

bước qua đoạn đường có hai tên canh gác khẽ đảo qua kiểm tra khẽ đùng một cây kim đâm đến từng bộ thi thể.

Tên kia chê mũi thôi Được rồi đi đi

Nam tử vừa đẩy xe lúc đi qua khúc ngoặc khéo hay quanh cánh tay phải hắn cảm nhận được thứ gì đó vội vàng cuối đầu xuống.

hai ánh mắt chạm nhau nam tử kinh hãi ngươi còn...chưa kịp phát ra chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng

Kẹt kẹt chiếc xe từ từ và chạm rãi lang bánh như có chuyện gì xảy ra.

Đi qua từng khúc đường hầm người đưa đến đám thi thể được rồi, dưới ảnh hành lang tối ôm.

Trước mắt xuất hiện lên người nam tử kia nhìn chăm chú vào hắn

Khoan đã lớn giọng nam tử nhìn hắn từ trong tay áo đưa ra một lọ thuốc của người tháng nay chưa nhận

tiếp nhận viên thuốc đen kịt trong tay phát ra giọng trầm

 được

Thân ảnh vừa bước vừa hít gió đần đần biến mất không biết ở một con lố nhỏ nào đó trên đường

hơn ba cánh giờ sau đứng trước thông đạo như có vật bị chặn lại

Thử hơi dùng lực từng tia sáng chiếu vào khung giang u ám.

Con đường người vẫn nháo nhiệt như xưa từng có cuộc chia từ

thân ảnh hắn dần hòa vào vòng ngươi rồi biến mất chỉ để lại bộ y phục rách nát tả tơi

sống chạm lại nhạt nhẽo một chút cũng không quá tệ

__

nữa tháng đi qua như vịt chạy ngoài ruộng.

Trên con đường thể phủ quận náo nhiệt thiếu nữ xinh đẹp lướt qua từng quầy hàng ánh mắt nàng đầy phán xét điều trướng mắt.

Tử tử này gọi vũ Hương là đại tổng quản của mỹ xuân lâu mỹ xuân lâu là ba trong 1 thanh lâu nối tiếng nhất trong thê thủ quận .

Mỹ Xuân lâu khá lạ với những tửu lâu khác chính là ngoài nữ tử xinh đẹp ra mỹ xuân lâu là cái nói gọi là mỹ nam tử sẵn sàng phụ phục

Tất nhiên đó chỉ chính dành ai có nhu cầu.

Vũ Hương nàng có khuôn mặt xinh đẹp thân thể thành thục đôi mắt trong veo do nhiều năm làm việc nơi lâu sơn nên khí chất toát ra vẻ khó tả vãi.

Công việc thường ngày của nàng khá là đơn giản hàng ngày chỉ cần ra ngoài dạo chơi vài vòng tìm xem có nữ hài nào vừa mắt không.

Nếu thích hợp được có thể thương lượng giá cả chỉ cần có thể bồi dưỡng bỏ ra chiêu bài nhiều đến đâu điều đáng.

Vũ hương khuôn mặt thất khá vọng muốn trở về đột nhiên nàng nghe được thanh âm mắng chửi

Trước quầy hàng bánh bao chiếc lò tỏ ra hơi khói nhất tên khất cái ngồi cánh quầy hàng

thân thể nó gầy gò khuôn mặt bị lớp tóc dày chê lắp..

Đại hán bước ra hò hét khất cái ở đâu đến mau mau cút còn ngồi ở đây đừng trách ta đây.

nhất lên thân thể mệt mỏi đang muốn đứng dậy rời đi thì

Tầm mắt lại bị chê phủ

Vũ Hương từ khi đến trước tên khất cái nay không thể nào rời mắt được bởi vì nàng có loại linh cảm nghe thứ nay bước đến đánh giá nó từ đầu đến chân

càng ngày đôi mắt nàng càng sáng

Nàng nhẹ giọng nói nhàng hài tử ngươi có hay không ngẩn đầu lên cho nương xem ngươi một chút đâu

Ta thân thể gầy gò kia phát ra âm thanh thúy vô cùng với đôi mắt sáng ngời nó ngẩn đầu lên nữ tử giọng phát ra trầm bổng du dương thanh thuý tiếng nước chảy.

Làm nghe đến vũ Hương cũng phát ngơ người lân lân đâu đây là.

Đợi đến nàng hồi thân lại tâm tình có chút kích động mặc dù ngực nhỏ ít nhỏ có thể thể thêm vào....

Nhìn ánh mắt kích động nữ tử

Từ văn khá bình tĩnh từ lúc ra khỏi nơi quỷ quái kia không đúng là địa phương ma quỷ, hiện giờ từ văn còn không biết mình làm sao ra được nữa.

Chính mình sau khi ra ngoài lang thang khắp nơi có gì nhặt được điều bỏ vào miệng còn về phần giọng

vấn đề nay có lẽ là do mấy thứ thuốc kia a uống nhầm thuốc đi.

Nữ tử kích động nhưng rồi cố nén kích động giả ra một bộ điềm nhiên lại nở ra nụ cười.

Từ trong túi ra bích bánh đưa đến trước mắt nói theo ta từ nay về sau ngươi liền không đói nữa.

hơi hơi nghi ngờ nhìn túi bánh nay đã giác ngộ không có gì là miễn phí cả hắn làm lại bị mấy cái thứ đánh lừa nha

đây là ý tứ gì lại muốn lừa ta sao

Nữ tử gấp đến tay gun nhìn thấy tiểu hài không phải ứng

không phải cách thường ngày rất hiểu quả sao nàng hơi trầm tư

đột nhiên chiếc bụng đói lâu ngày thiếu niên lúc nay lại điên cuồng biểu tình.

ánh mắt dần rũ xuống đánh giá bích bánh nay hơi do dự cuối đưa tay ra nhân lấy bích bánh hình con sâu.

Nữ tử vui vẻ, được hảo hảo đưa tay nắm cánh gầy gò thân ảnh hai người dần dần xa.

theo ta từ nay về sau không ai dám bắt nạt ngươi nữa

Bên tronb quầy hàng trưởng quầy khẽ ngẩn đầu thấy hai người dần đi xa thở dài

thật là lại hai...

Đưa tay nắm lấy một tấm khăn lau chùi bàn ghế

Trong mỹ xuân lâu trên khán đài từng ca kỷ nhảy múa thân thể nữ hở khiến cho đám người bên dưới hưng phấn hò hét.

Mùi hương thoáng qua trong nhất thời khiến cho mùi không khí càng thêm nóng gan

Từng thân ăn mặc vô cùng Vũ nữ nhảy lấy từng địu mùa cầu hồn

Linh nhi a

Một tên nam tử vì hưng phấn mà trực tiếp ngất đi.

Đột nhiên trên khán đài mấy vũ nữ khẽ lui hết đến vào bên trong chỉ để lại sân khấu nhất thời từng tiếng xôn xao chuyền đến, tấm màng lần nữa đóng lại khi lần nữa mở ra không khí yên tĩnh tiếng hò hét cũng dần yên lặng.

Đinh một tiếng chiếc đũa trong tay một tên thiếu niên ca ca bị rơi xuống đất lăng lông lốc đi.

Chỉ thấy một thân mặc tố y khuôn được che phủ dưới lớp màng mờ ảo nhạt nhạt hương khí khuôn mặt như tiên dán trần a làng da trắng nõn nà

Lông mày cong cong tựa như vẽ một đôi mắt xanh thẳm tựa như mờ ảo.

Trước mắt nàng chính đặc một cây đàn phổ thân trên khắc họa lấy từng con long phượng đi đỏ thấm.

Đôi trắng nõn khẽ vẫy nhẹ đàn tranh tiếng kêu du dương ngón tay dài cầm lấy dây đàn.

Điều này không phải là hết bên cạnh nàng còn một vị mỹ nữ tóc dài xõa vai khuôn mặt thanh tú động lòng ngươi khẽ mở môi mỏng phát ra âm thanh theo tiếng đàn nữ tử tiếng hát như nước chảy xiết cho ngươi loại cảm giác đấm mình vào thiên nhiên núi rừng...

Từ văn cảm Khán đôi hài hơi nhỏ thì phải khẽ nhảy trên khán đài làm hắn xém té mấy lần mặc dù như vậy đám đông ở dưới tựa như uống thuốc lắc đồng dạng hò reo không ngừng...

.

Loại cảm giác này bị vô số ánh mắt nhìn đến rất khó chịu nha, tuy vậy vì đồng tiền từ văn phải cố nuốt xuống lệ dài mà nhảy lắc hông a uống lượng sống lưng a mỏi quá a.

Nữ tử một thân tố ý tay đánh đàn khẽ có chút gun gãy nàng nhìn trước mắt mình nhảy lấy cố nuốt xúc động muốn nôn cứ thế thơi gian dần trôi qua.

Khẽ đưa tay đính lấy lan can bước đi từng bước xuống khán đài con mẹ a sắp gãy lưng rồi.

Hương khí nhẹ vào mũi nữ tử xinh đẹp khẽ lướt qua, mắt cũng chẳng thèm nhất lên nhìn từ văn cảm thán kiếm tiền thật khó đi.

Bên ngoài trời tốt chỉ có được từng tia sáng của ánh đèn lồng soi sáng một góc cửa .

Bên trong một giang phòng nơi này chính là một màu hồng từ trên xuống dưới, tấm gương phía trước nữ tử nhìn chính mình trong gương a

Ta vậy mà tự cho làm nữ nhân khẽ lắc đầu cười tự nhủ ta hai chỉ là kiếm tiền thôi a.

Bên ngoài khẽ vang lên tiếng gõ cửa tựa như đang gấp rút đứng dậy mở ra cửa chỉ thấy đứng bên ngoài chính là...

Mỹ nữ

Từ văn chỉ là khẽ liếc liếc dưới chân cuối đầu xuống tư duy tâm đình trệ vài giây sau đó đóng lại cửa.

Trong lòng thầm mắng chửi thật a còn sợ ta chạy trốn nữa có như vậy không.

Khẽ đi đến một góc giường nằm xuống cái lưng mệt mỏi rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ ngon lành.

Cánh cửa lần hé mở xác nhận người đã ngủ về sau lần nữa đóng lại, đang nằm trên giường từ văn khẽ hé mở mắt thầm nghĩ ta đây nếu không sớm trốn ra chỉ sợ bọn bắt ta đi...

Nghĩ tới đây bắt giấc thân thể khẽ gun nhè nhẹ.

Ta hận a ta hận vũ hương sao ta...

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.