Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ Hầu Đầu Tiên

2704 chữ

Chương 481: Nữ Hầu Đầu Tiên

Những món đồ rất nhanh chóng tìm được chủ nhân cho mình , Hoàng Tụ rất may mắn khi được phân đến Phượng Hoàng Cánh , với một xạ thủ như nàng thì đó chính là thần khí , đang nhẽ nó sẽ về tay Phạm Thiên Hà nhưng nàng nhường cho Hoàng Tụ .

Mọi người cũng thoát khỏi Tân Sinh mà không cần hồi Thiên Hà thành bởi muốn hồi thì cũng không kịp nữa , Băng Thần chủ động về trước sau đó phân thân ra để làm việc , hắn ta muốn tính sổ với những kẻ đã nhắm tới mình .

Băng Thần không thích ăn thiệt thòi dù nhỏ nhất , hắn ta nghĩ đến nhan sắc của Ngọc Lan thì thầm nghĩ :

"Không biết mẹ nàng ta có được như thế không nhỉ ?"

Đi xa khỏi tòa nhà tới một nơi kín đáo trong khu rừng ngoài thành thì Băng Thần mới đi vào Kim Long Trù Phòng , nơi đó hai người hôm trước bị hắn bắt vẫn đang bị trói ở một cây cột , Băng Thần đi tới thì người ngồi đối diện hắn ta là Ngọc Thiến mở to hai mắt nhìn hắn ta .

Băng Thần mỉm cười nói :

"Hai người các ngươi đã tỉnh hết rồi đúng không ?"

Lam Điền bị trói ở đối diện thế nên không nhìn thấy Băng Thần nhưng vẫn tức giận hét lên :

"Ngươi giết chúng ta đi , hai người chúng ta sẽ không khai cái gì đâu ."

Băng Thần vòng ra đằng sau cây cột đối diện mỉm cười nhìn tên kia , một cước xé gió vào bụng khiến kẻ này đau đớn đến tột cùng , đợi hắn ta không thể nói chuyện thì Băng Thần mới đi vòng lại đằng trước kéo khăn che mặt của nữ nhân kia ra .

Làm Băng Thần cực kỳ bất ngờ mẹ của Ngọc Lan lại đẹp đến mức làm người ta nín thở , nàng nhìn thẳng hắn gằn từng chữ :

"Ngươi muốn gì ?"

Băng Thần mỉm cười nói :

"Mỹ nhân ngươi bị ta bắt được mà vẫn còn cái giọng điệu đó sao ?"

Hắn đưa tay ra năm lấy cái cằm thon gọn của nàng mỉm cười nói :

"Nếu ngươi khai thế lực sau lưng không biết chừng ta sẽ tha cho ngươi cùng tên kia ."

Ngọc Thiến mím chặt môi nói :

"Ngươi giết chúng ta đi , hai người bọn ta sẽ không nói gì đâu ."

Băng Thần mỉm cười :

"Giết ngươi thì còn gì vui nữa chứ ."

Băng Thần ngồi xuống cạnh nàng mỉm cười nói :

"Các ngươi lên kế hoạch rất chi tiết , chút nữa là thành công rồi , công nhận các ngươi có thể để còn gái lên đến tận chức phó hội trưởng của Thiên Hà thì ta thật bất ngờ đấy , như thế càng làm ta muốn biết thế lực đứng sau lưng các ngươi là thần thánh phương nào."

Ngọc Thiến nghe hắn ta nói thế thì giật mình nói :

"Ngươi đã làm gì con gái ta ?"

Băng Thần mỉm cười nói :

"Ngươi đoán xem ? Nói thật thì ta chưa làm gì nàng cũng chưa tính làm gì nàng nhưng sau này thì chưa chắc bởi vì chuyện đó còn phải dựa vào thái độ của ngươi ."

Ngọc Thiến nghe thế thì nước mắt ngay lập tức tuôn rơi , nàng khổ sở nói :

"Nàng ta bị chúng ta lợi dụng thôi xin ngươi tha cho nàng , chỉ cần ta biết ta sẽ khai ra hết , sau đó ngươi muốn chém muốn giết thì tùy ."

Lam Điền ở đằng sau hét lên :

"Ngọc Thiến ngươi muốn phản bội gia tộc , ngươi muốn chết sao ?"

Ngọc Thiến tức giận nói :

"Ngươi thì biết cái quái gì , ta chỉ có Lan nhi nàng có mệnh hẹ gì không sẽ không cảm giác áy náy sao ?"

Lam Điền cười nói :

"Ha ha ha ha , ngươi nếu khai ra ngươi nghĩ nàng ta sẽ sống được sao ?"

Băng Thần mỉm cười nói :

"Ngươi nghĩ hơi nhiều , nàng ta đã được đón về biệt thự của hai tỷ muội Tống gia rồi , ta không biết thế lực kia ghê gớm thế nào nhưng ta không tin bọn họ làm gì được khi có Minh Thiên tiền bối bảo vệ căn nhà kia ."

Lam Điền giật nảy cả nguời nói :

"Sao Minh Thiên tên kia lại có thể ở biệt thư kia vào lúc này ngươi nói dối ."

Băng Thần mỉm cười nói :

"Tân La cùng những đế quốc khác đã giảng hòa rồi , biên giới không có vấn đề nữa ở đó làm gì ?"

Lam Điền mặt trong nháy mắt mặt mày tái đi bởi vì hắn ta biết mình xong chắc rồi , như thế này thì tiểu tử này còn cái gì kiêng kỵ nữa , lớn nhất dựa vào vừa biến mất hắn ta như bong bóng xì hơi vậy .

Nãy giờ oai liệt thề chết không khai cũng nháy mắt sụp đổ nhưng hắn ta nếu khai ra thì chết thật , hắn là thành viến cấp cao thế nên đã trung phải ma pháp phong ấn ký ức nếu nói ra những thứ cấm kỵ thì chắc chắn sẽ chết không toàn thây .

Băng Thần tay phất một cái ánh sáng nhu hòa tỏa ra hóa giải phong ấn , cảm giác phong ấn trong mình tan biến thì Lam Điền càng sợ hãi hơn , bởi nếu hắn ta có thể giải phong ấn của tổ chức thì chứng tỏ thế lực sau lưng cũng không tầm thường .

Nếu mình khai ra thì rất có thể không chỉ mình mà cả gia tộc cũng sẽ chôn cùng , hắn lúc này tình thế tiến thoái lưỡng nan khiến hắn không biết phải làm sao .Khai ra thì có lỗi với liệt tổ liệt tông còn không khai thì chết , nhưng đối với một kẻ xem gia tộc là tất cả như hắn ta thì mạng sống còn chưa quan trọng bằng gia tộc .

Hắn ta cắn răng im lặng , lúc này hắn ta đã quyết định hi sinh bản thân về gia tộc , còn về Ngọc Thiến thì tuy hai người có qua lại với nhau xưa kia nhưng Ngọc Thiên không hề biết đến sự tồn tại của Lam gia .

Băng Thần cũng đơn giản đoán ra được người này đang nghĩ gì bởi hắn ta đã từng trải qua hoàn cảnh tương tự rồi , biết tên này không khai thác được gì hắn quay qua nữ nhân này hỏi :

"Ngươi có dám nói cái gì cũng dám làm vì con gái mình không ?"

Ngọc Thiến không chút do dự gật đầu nói :

"Đúng thế , chỉ cần ngươi tha thứ cho nàng dù bắt ta làm trâu làm ngựa cho ngươi suốt kiếp cũng được ."

Nàng vốn tương khai xong sẽ chết bởi phong ấn vỡ tan nhưng nào ngờ không được như nguyện , bây giờ nàng không biết người này muốn gì ở nàng nữa , Băng Thần ngồi xuống đối diện nàng cười nói :

"Đúng ta muốn ngươi làm trâu làm ngựa cho ta , thế nào ngươi có thể vì con gái mình trở thành người hầu của ta không ?"

Ngọc Thiến suy nghĩ rất nhanh nàng gật đầu nói :

"Chỉ cần ngươi tha cho con gái ta thì cái gì ta cũng dám làm ."

Băng Thần mỉm cười tẽ ra kẽ áo của để lộ ra bầu ngực trắng toát hơi mỉm cười nói :

"Ta cho ngươi cơ hội chứng minh , vận mệnh con gái ngươi nằm trong tay ngươi , ta cũng rất muốn biết ngươi sẽ làm sao , ha ha ha ." Những món đồ rất nhanh chóng tìm được chủ nhân cho mình , Hoàng Tụ rất may mắn khi được phân đến Phượng Hoàng Cánh , với một xạ thủ như nàng thì đó chính là thần khí , đang nhẽ nó sẽ về tay Phạm Thiên Hà nhưng nàng nhường cho Hoàng Tụ .

Mọi người cũng thoát khỏi Tân Sinh mà không cần hồi Thiên Hà thành bởi muốn hồi thì cũng không kịp nữa , Băng Thần chủ động về trước sau đó phân thân ra để làm việc , hắn ta muốn tính sổ với những kẻ đã nhắm tới mình .

Băng Thần không thích ăn thiệt thòi dù nhỏ nhất , hắn ta nghĩ đến nhan sắc của Ngọc Lan thì thầm nghĩ :

"Không biết mẹ nàng ta có được như thế không nhỉ ?"

Đi xa khỏi tòa nhà tới một nơi kín đáo trong khu rừng ngoài thành thì Băng Thần mới đi vào Kim Long Trù Phòng , nơi đó hai người hôm trước bị hắn bắt vẫn đang bị trói ở một cây cột , Băng Thần đi tới thì người ngồi đối diện hắn ta là Ngọc Thiến mở to hai mắt nhìn hắn ta .

Băng Thần mỉm cười nói :

"Hai người các ngươi đã tỉnh hết rồi đúng không ?"

Lam Điền bị trói ở đối diện thế nên không nhìn thấy Băng Thần nhưng vẫn tức giận hét lên :

"Ngươi giết chúng ta đi , hai người chúng ta sẽ không khai cái gì đâu ."

Băng Thần vòng ra đằng sau cây cột đối diện mỉm cười nhìn tên kia , một cước xé gió vào bụng khiến kẻ này đau đớn đến tột cùng , đợi hắn ta không thể nói chuyện thì Băng Thần mới đi vòng lại đằng trước kéo khăn che mặt của nữ nhân kia ra .

Làm Băng Thần cực kỳ bất ngờ mẹ của Ngọc Lan lại đẹp đến mức làm người ta nín thở , nàng nhìn thẳng hắn gằn từng chữ :

"Ngươi muốn gì ?"

Băng Thần mỉm cười nói :

"Mỹ nhân ngươi bị ta bắt được mà vẫn còn cái giọng điệu đó sao ?"

Hắn đưa tay ra năm lấy cái cằm thon gọn của nàng mỉm cười nói :

"Nếu ngươi khai thế lực sau lưng không biết chừng ta sẽ tha cho ngươi cùng tên kia ."

Ngọc Thiến mím chặt môi nói :

"Ngươi giết chúng ta đi , hai người bọn ta sẽ không nói gì đâu ."

Băng Thần mỉm cười :

"Giết ngươi thì còn gì vui nữa chứ ."

Băng Thần ngồi xuống cạnh nàng mỉm cười nói :

"Các ngươi lên kế hoạch rất chi tiết , chút nữa là thành công rồi , công nhận các ngươi có thể để còn gái lên đến tận chức phó hội trưởng của Thiên Hà thì ta thật bất ngờ đấy , như thế càng làm ta muốn biết thế lực đứng sau lưng các ngươi là thần thánh phương nào."

Ngọc Thiến nghe hắn ta nói thế thì giật mình nói :

"Ngươi đã làm gì con gái ta ?"

Băng Thần mỉm cười nói :

"Ngươi đoán xem ? Nói thật thì ta chưa làm gì nàng cũng chưa tính làm gì nàng nhưng sau này thì chưa chắc bởi vì chuyện đó còn phải dựa vào thái độ của ngươi ."

Ngọc Thiến nghe thế thì nước mắt ngay lập tức tuôn rơi , nàng khổ sở nói :

"Nàng ta bị chúng ta lợi dụng thôi xin ngươi tha cho nàng , chỉ cần ta biết ta sẽ khai ra hết , sau đó ngươi muốn chém muốn giết thì tùy ."

Lam Điền ở đằng sau hét lên :

"Ngọc Thiến ngươi muốn phản bội gia tộc , ngươi muốn chết sao ?"

Ngọc Thiến tức giận nói :

"Ngươi thì biết cái quái gì , ta chỉ có Lan nhi nàng có mệnh hẹ gì không sẽ không cảm giác áy náy sao ?"

Lam Điền cười nói :

"Ha ha ha ha , ngươi nếu khai ra ngươi nghĩ nàng ta sẽ sống được sao ?"

Băng Thần mỉm cười nói :

"Ngươi nghĩ hơi nhiều , nàng ta đã được đón về biệt thự của hai tỷ muội Tống gia rồi , ta không biết thế lực kia ghê gớm thế nào nhưng ta không tin bọn họ làm gì được khi có Minh Thiên tiền bối bảo vệ căn nhà kia ."

Lam Điền giật nảy cả nguời nói :

"Sao Minh Thiên tên kia lại có thể ở biệt thư kia vào lúc này ngươi nói dối ."

Băng Thần mỉm cười nói :

"Tân La cùng những đế quốc khác đã giảng hòa rồi , biên giới không có vấn đề nữa ở đó làm gì ?"

Lam Điền mặt trong nháy mắt mặt mày tái đi bởi vì hắn ta biết mình xong chắc rồi , như thế này thì tiểu tử này còn cái gì kiêng kỵ nữa , lớn nhất dựa vào vừa biến mất hắn ta như bong bóng xì hơi vậy .

Nãy giờ oai liệt thề chết không khai cũng nháy mắt sụp đổ nhưng hắn ta nếu khai ra thì chết thật , hắn là thành viến cấp cao thế nên đã trung phải ma pháp phong ấn ký ức nếu nói ra những thứ cấm kỵ thì chắc chắn sẽ chết không toàn thây .

Băng Thần tay phất một cái ánh sáng nhu hòa tỏa ra hóa giải phong ấn , cảm giác phong ấn trong mình tan biến thì Lam Điền càng sợ hãi hơn , bởi nếu hắn ta có thể giải phong ấn của tổ chức thì chứng tỏ thế lực sau lưng cũng không tầm thường .

Nếu mình khai ra thì rất có thể không chỉ mình mà cả gia tộc cũng sẽ chôn cùng , hắn lúc này tình thế tiến thoái lưỡng nan khiến hắn không biết phải làm sao .Khai ra thì có lỗi với liệt tổ liệt tông còn không khai thì chết , nhưng đối với một kẻ xem gia tộc là tất cả như hắn ta thì mạng sống còn chưa quan trọng bằng gia tộc .

Hắn ta cắn răng im lặng , lúc này hắn ta đã quyết định hi sinh bản thân về gia tộc , còn về Ngọc Thiến thì tuy hai người có qua lại với nhau xưa kia nhưng Ngọc Thiên không hề biết đến sự tồn tại của Lam gia .

Băng Thần cũng đơn giản đoán ra được người này đang nghĩ gì bởi hắn ta đã từng trải qua hoàn cảnh tương tự rồi , biết tên này không khai thác được gì hắn quay qua nữ nhân này hỏi :

"Ngươi có dám nói cái gì cũng dám làm vì con gái mình không ?"

Ngọc Thiến không chút do dự gật đầu nói :

"Đúng thế , chỉ cần ngươi tha thứ cho nàng dù bắt ta làm trâu làm ngựa cho ngươi suốt kiếp cũng được ."

Nàng vốn tương khai xong sẽ chết bởi phong ấn vỡ tan nhưng nào ngờ không được như nguyện , bây giờ nàng không biết người này muốn gì ở nàng nữa , Băng Thần ngồi xuống đối diện nàng cười nói :

"Đúng ta muốn ngươi làm trâu làm ngựa cho ta , thế nào ngươi có thể vì con gái mình trở thành người hầu của ta không ?"

Ngọc Thiến suy nghĩ rất nhanh nàng gật đầu nói :

"Chỉ cần ngươi tha cho con gái ta thì cái gì ta cũng dám làm ."

Băng Thần mỉm cười tẽ ra kẽ áo của để lộ ra bầu ngực trắng toát hơi mỉm cười nói :

"Ta cho ngươi cơ hội chứng minh , vận mệnh con gái ngươi nằm trong tay ngươi , ta cũng rất muốn biết ngươi sẽ làm sao , ha ha ha ."

Bạn đang đọc Thú Tu Thành Thần của ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật CSYY01
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.