Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bá Dương tự sát

Tiểu thuyết gốc · 2340 chữ

Lê Trọng híp mắt , nhìn chằm chằm vào Bá Dương .

- Cậu nói cậu là con trai của Bá Đạo , vậy thì cái nét giống ta biết từ đâu ra rồi.

Dương nghe vậy thầm nghĩ có vẻ ông cụ này biết bố mình thật chăng , từ khi nào mà bố quen người trong quân đội vậy . Đúng lúc này thì món ăn được dọn lên , Nguyệt Kiều nhanh nhảu gắp ngay món chính cho ông nội :

- Ông à , ông thử món này đi , nó là món ngon nhất ở đây đó .

Ngài Lê Trọng gắp miếng đó lên , bỏ vào miệng nhai , nuốt xuống gật đầu , dáng vẻ hài lòng . Ăn xong ngài bỏ đũa xuống đưa mắt nhìn Dương suy nghĩ một hồi rồi nói :

- Thế này đi dù hai đưa hôm nay chỉ là giả tạo , nhưng gặp được là duyên , ta lấy thân phận ông nội đứa nhỏ Nguyệt Kiều này mai mối cho cậu được không .

- Không ổn x2

Hai miệng động thời vang lên , cả Dương và Nguyệt Kiều đều lên tiếng từ chối . Hai người đều khó hiểu tại sao ông lại đưa ra quyết định như vậy .

- Ông à , không thể nói cháu với em nhà đây có duyên được nếu là gặp mặt có duyên thì ba chàng trai trước có duyên mới đúng , cháu chỉ xếp thứ tư , cũng không dám tiến xa .

Nguyệt Kiều nghe vậy gật gù , nhưng rồi lại cảm thấy không đúng , mình có gì mà tên đó chán ghét mình vậy , phải biết rằng số chàng trai muốn theo đuổi nàng có thể thành lập được vài trung đoàn . Về địa vị , chẳng cần nói , ai quen nàng mà không biết vị thế nhà nàng , về nhan sắc , lại càng chẳng cần phải bàn nữa , nàng vô cùng tự tin nàng trong top người đẹp tại thủ đô rồi. Vậy mà sao tên này cứ trốn tránh nàng , trước kia cũng vậy mà bây giờ cũng thế . Được người nhà nàng mở miệng ủng hộ rồi mà vẫn còn chê .Chẳng lẽ mình không đủ sức hút . Lòng kiêu ngạo của cô có chút lung lay. Đã vậy nàng sẽ không phản đối nữa để xem anh ta làm được gì .

Ánh mắt lão luyện của Lê Trọng cũng ngay lập tức nhận ra rằng cháu gái mình không có vấn đề , vấn đề nằm ở Dương . Của quý này , ông không thế để vụt mất được , bây giờ không thu thì bao giờ thu .

- Cháu không cần vội từ chối , ta sẽ là trung gian tạo điều kiện cho hai đứa . Nếu không thế này đi , hiện tại không phải giới trẻ có trào lưu sống thử sao, ông thấy hay là hai đứa sống thử đi?

Sống thử x2

Lại không hẹn mà cùng nói Dương và Nguyệt Kiều khó tin trước đề xuất của ông Lê Trọng. Không ngờ ông lại cởi mở như vậy , chẳng phải vẫn thường nói người già cổ hủ sao , chắc chắn không phải ông đây rồi.

- Đúng , chính là hai người ở cùng một nhà, cũng không kết hôn, nếu như hai người ở chung một thời gian, cảm giác hợp nhau, liền thuận lý thành chương kết hôn, nếu như không hợp, lại chia tay.

Trong suy nghĩ của Lê Trọng dù hai đứa không yêu , nhưng để sống chung kiểu gì cũng phát sinh quan hệ , lửa gần rơm lâu ngày cũng bén . Tóm lại , đứa cháu rể này ông quyết thu rồi.

- Không được ông à , cái này không phải mình cháu quyết định , còn người nhà cháu nữa , với lại vài ngày nữa là cháu vào Sài Gòn làm việc rồi ,có khi đây là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau đó .

Dương vẫn kiến quyết từ chối.

Lão Lê Trọng nghe vậy thì càng cười lớn .

- Ta nói hai đứa có duyên có sai đâu , con bé này cũng chuẩn bị vào Sài Gòn thay cha nó quản lý công ty trong đó . Đúng lúc không có ai dựa dẫm ở đó , hai đứa sống thử là chuẩn bài . Còn về người nhà , ông ngoại cháu là Phạm Triều đúng chứ , ta sẽ nói việc này với lão .

Như sợ Dương tiếp tục tìm lý do từ chối . Lê Trọng liền gắp thức ăn cho hai người cháu .

- Việc đó cứ tạm tính thế đã , bây giờ ăn đi , nhanh không nó nguội .

Cả bữa ông Lê Trọng cứ cười hề hề như vậy . Sau một hồi Dương bèn lấy cơ mà xin về trước .

- Ông nội à , sao ông nội bán đứng cháu một cách dứt khoát như vậy sao . Ông không thương cháu sao .

Nguyệt Kiều rưng rưng nước mắt nói , khi nãy có người ngoài nàng không tiện thể hiện cảm xúc , nàng không muốn ông nội mất đi sự uy nghiêm trước người khác nên mới lặng im nghe ông nói.

- Sao có thể , lão già ta thương cháu còn không hết , cũng chính vì thương nên ta mới mai mối con với tên nhóc Bá Dương đó , nó tương lai chắc chắn không tầm thường đâu , ta đây là muốn cho cháu một chỗ dựa vững chắc.

- Sao ông có thể chắc chắn như vậy chứ , hơn nữa ông đề nghị sống thử có phải vội quá rồi không , một mình nữ tử như cháu sống với nam nhân , nhỡ xảy ra chuyện gì thì sao . Thêm nữa chẳng may không thành công thì tiếng đồn ra sau này cháu còn có thể lấy ai được nữa .

Lê Trọng cười nhẹ rồi xoa đầu cháu gái :

- hắc hắc , võ công của cháu gái ta đây thì ai còn có thể làm gì . Còn về chuyện không thành , với kinh nghiệm tiếp xúc qua nhà họ Trần Bá thì ta nghĩ không có chuyện đó đâu .

Nguyệt Kiều cảm giác từ khi Dương nói ra thân phận hắn thì cả hai đã bị Lê Trọng tính kế một cách lâu dài rồi .

Bá Dương lúc này đang di chuyển về nhà , cũng không có dự định làm gì nên Dương đi rất chậm , hạ cửa kính xuống , đặt tay lên cánh cửa tận hưởng xế chiều . Đến gần khuôn viên cách khu biệt thự không xa , Dương chợt cảm thấy tâm trí mình bị một thứ gì đó lôi kéo hấp dẫn . Nhanh chóng xuống xe đi theo sức hút Dương đi tới bên một hồ sen nhân tạo, hồ sen này trong khuôn viên hồ điều hòa do nhà thầu xây dựng , hai con ngươi đặt ở trên mặt hồ sen:

- Trong hồ sen này có thứ gì đó mãnh liệt mà ta cần liên quan đến sức mạnh, chẳng lẽ... chẳng lẽ trong hồ sen, có đồ vật ẩn khiến ta đột phá?

Nghĩ vậy, Dương rất nhanh tiến lên, đi dạo xung quanh hồ sen. Dùng sức toàn tâm toàn í cảm nhận nguồn gốc sức hút đó , rất nhanh, hắn liền phát hiện nơi phát ra sự hấp dẫn mãnh liệt nhất trong hồ sen.

- là từ nơi này phát ra.

Bá Dương nhìn một mảnh hoa sen nở rộ cách bờ năm mét, lại nhìn đám người chung quanh, thầm nghĩ trong lòng:

- Mẹ nó, mặc kệ, đi xuống xem một chút nói sau, cơ duyên là đi cùng mạo hiểm

Đột phá , là thứ Bá Dương không cách nào kháng cự nhất. Bây giờ ở bên trong hồ sen phát hiện thứ có thể khiến mình đột phá , cho dù là trời nắng bạch nhật, khắp nơi đều là người , hắn cũng sẽ không chút do dự nhảy xuống, xem đến tột cùng là cái gì. Dù sao thời kì này cũng không còn phải là mấy nghìn năm trước , muốn đột phá khó như lên trời

- Tùm

Bọt nước văng khắp nơi, Bá Dương quyết đoán nhảy vào hồ sen.

- Oa khiếp... Có người nhảy hồ tự vận, tại sao , tại sao, đi g63 mà vẫn còn nghĩ quẩn.

Rất nhanh, đã có người phát hiện Bá Dương " nhảy hồ tự vẫn ".

- Là ai a, sao lại dại dột như thế chứ? Hơn nữa, cho dù muốn nhảy hồ tự vẫn, cũng đừng nhảy ở chỗ này a, nước ở bên trong hồ sen, ngay cả đùi cũng chưa tới, chìm không chết người đâu.

- A, nhanh cứu người.

Lúc này một bà cụ thiện lương phát ra kinh hô.

- Cứu người nào? Nước cạn như vậy, làm sao có thể chết đuối người. Dùng ta xem, đây là thời tiết quá nóng, người anh bạn kia muốn nhảy xuống tắm.

Lúc sau , cơ hồ mọi người nhận ra điều gì không đúng bèn hô :

- Không đúng, hắn nhảy xuống một phút đồng hồ rồi, như thế nào... như thế nào còn không có lên? Không biết... sẽ không phải thật sự muốn tự sát chứ?

- Còn đứng đó làm gì, tranh thủ thời gian cứu người a.

Tùm

Tùm

Tùm

Một đám người đang đi dạo và tập thể dục đều nhảy xuống hồ sen, chuẩn bị cứu người.

Sau một hồi cứu người vẫn còn tiếp tục, người ở bên trong hồ sen càng ngày càng nhiều, cơ hồ sắp đứng đầy hồ sen. Nhưng mà, lại thủy chung không có tìm được người ‘nhảy hồ tự vận tự sát’ kia.Hồ sen cũng không quá lớn, mực nước cộng thêm đống bùn nhão cũng vừa mới đến bụng người lớn mà thôi, một người lớn như vậy nhảy xuống, lại sửng sốt tìm không thấy.Thật sự là quỷ dị.

Công tác tìm kiếm vẫn còn tiếp tục, vốn ở trong nước là một sự tình thật thoải mái, bất quá, mỗi một cái đều là một đầu mồ hôi. Mỗi người đều đang không ngừng đào bùn tìm kiếm, tất cả đều rất mệt mỏi.

- Đã hơn 10 phút rồi, y nguyên không tìm được, chỉ sợ người kia đã chết rồi.

- Đúng vậy, hơn 10 phút, khẳng định đã chết. Bất quá, cho dù chết, như thế nào ngay cả thi thể cũng không có? Thật sự là quỷ dị.

- Chúng ta tìm kiếm mấy lần, cũng không có tìm kiếm được, sẽ không phải là các ngươi hoa mắt chứ?

Lúc này, một người đến sau nhịn không được mở miệng nói.Bởi vì hắn là nghe tiếng mà chạy đến, theo hiệu ứng đám đông, không có thấy Bá Dương nhảy xuống. Bất quá, nhìn người khác nhảy xuống hô hào cứu người, hắn cũng đi theo nhảy xuống.Người giống như hắn, còn có không ít.Tìm hơn 10 phút sau, đem trọn cái hồ sen cơ hồ lật ra một lần, hoa sen trong hồ cũng bị phá hư không sai biệt lắm, vẫn không có tìm được. Đổi lại là ai, ai cũng sẽ hoài nghi.

- Nói bậy bạ gì đó, chúng ta đều là tận mắt nhìn thấy, hơn nữa, người chứng kiến còn có rất nhiều.

- Đúng đấy, rõ ràng chứng kiến có một người nhảy xuống, đến bây giờ cũng không có lên. Chúng ta nhiều ánh mắt như vậy, làm sao có thể nhìn lầm?

- Các ngươi ai chứng kiến hình dáng người kia như thế nào?

Nhìn thấy mọi người lắc đầu, người trung niên này mở miệng nói:

- Có thể là sau khi tên kia nhảy xuống, chúng ta đi theo nhảy xuống, sau đó hắn xen lẫn trong trong chúng ta, cho nên mới không tìm được hay không?

- Mẹ nó ... Nói có lý, nhất định là như vậy, bằng không thì không có khả năng tìm không thấy.

- Con mẹ nó, rốt cuộc là ai? Mẹ nó, tự mình tranh thủ thời gian đứng ra xin lỗi, dám chơi cái trò này, còn đem mọi người chúng ta trêu đùa hí lộng.

- Đúng đấy, nếu để chúng ta tìm được, nhất định sẽ đánh gãy chân ngươi.

Có người nhảy xuống hồ sen, nhiều người như vậy, đem trọn cái hồ sen lật ra mấy lần, vẫn không có tìm được. Giải thích duy nhất là, người nhảy xuống kia chủ động ngoi đầu lên, hỗn trong đám người.Tất cả mọi người vội vã cứu người, hơn nữa đây là nơi công cộng , ai cũng không biết ai, cho dù người kia ló đầu ra, cũng sẽ không có người nhận ra.

- Thực con mẹ nó nhức cả trứng, đi thôi, chúng ta lên đi, con mẹ nó, tất cả chúng ta đều bị đùa nghịch rồi.

- Móa, nếu để cho lão tử biết rõ, là ai đùa nghịch lão tử, lão tử nhất định sẽ không để cho hắn sống khá giả.

Một thanh niên cao ráo , lúc nãy vô cùng ra sức, dáng người khôi ngô, toàn thân đều là bùn đen, hùng hùng hổ hổ nói.

- Không đúng xe của hắn vẫn ở đây mà .

Lúc này có người để ý nói

Tên thanh niên khi nãy cơ hồ đã hết niềm tin phản bác .

- Đây là khuôn viên do tập đoàn V xây dựng bảo an nổi tiếng nghiêm ngặt . Có để xe đây 1 tuần cũng chẳng mất được . hừ lão tử phải vặt một cái gương của hắn cho bõ công tức mới được .

Nói thì hay vậy , nhưng thực chất tên thanh niên không có gan làm vậy , ai mà không biết chiếc g63 kia giá 15tỷ , bẻ một chiếc gương sợ là hắn bán nhà đi cũng không có tiền đền. Mọi người cuối cùng cũng bức xúc giải tán.

Bạn đang đọc Thống trị sáng tác bởi Ngữ-văn12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngữ-văn12
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.