Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đoạt Thanh Liên Tử, tìm đường lui. (3)

Phiên bản Dịch · 1424 chữ

Sự thật, chỉ đơn giản như thế, cho dù hắn ở nơi nào, cường giả Cửu phẩm nhẹ nhàng dậm chân một cái, mặt đất cũng phải run rẩy dưới chân hắn. Nhưng lại bị Tiểu Báo Tử vứt bỏ trong đầu, trừ một khỏa Thanh Liên Tử ra, cái gì cũng không cần nhớ.

Hết thảy, đúng như suy đoán của Tiểu Báo Tử, tên hòa thượng đáng thương đợi ở cửa ra vào mấy ngày, nhưng không thấy động tĩnh của Tiểu Báo Tử, suy nghĩ một chút nữa, cảm giác mình đặc biệt ngốc, người ta biết được dị thuật xuyên toa hư không, đã đạt được Thanh Liên Tử, chắc chắn phải trở về tìm nơi tiềm tu, làm sao mà ở lại nơi này, mình ngây ngốc đợi ở đây, chẳng khác nào tự tìm phiền toái.

Dù sao, mình đã biết rõ lai lịch của hắn, là Tiên Cung Nhị Thập Bát Tú Ki Thủy Báo, sau này, nhất định còn cơ hội báo thù.

Nghĩ thông suốt tất cả, cũng không ngây ngốc ở đây nữa, liền rời đi.

Cơ hồ lúc hắn rời đi, đôi sư huynh đệ bị Tiểu Báo Tử hạ cấm chế đã đi tới, cơ hồ là chân trước vừa đi, chân sau đã tới, trên thực tế, nếu như Hoan Hỉ hòa thượng có chút kiên nhẫn, thì sẽ từ đôi huynh đệ này mà biết rõ, Tiểu Báo Tử trong lúc vô tình tiến vào trong Bích Lạc bí cảnh, cũng không biết phương pháp rời đi, có tám phần là hắn đang ở trong Bích Lạc bí cảnh, nếu như hắn biết chuyện này, không biết có tức chết hay không?

Giống như Tiểu Báo Tử hiện tại, thập phần sa sút tinh thần đứng tại mảnh sa mạc lúc hắn tiến vào trong không gian này, hắn đã sử dụng mấy lần Tam Giới Tiểu Na Di, dùng Lưỡng Giới Phân Cát chi pháp phân cách không gian mấy mươi lần, nhưng hắn lại không có cảm giác gì.

Bình thường!

Đúng là quá bình thường, bình thường đến mức Tiểu Báo Tử không nhìn ra một tia sơ hở nào.

- Không có cách nào, hiện tại chỉ có thể nhìn đi cơ đành phải đi nhờ Cơ Dạ Nguyệt thôi!

Tiểu Báo Tử bất đắc dĩ nói ra.

- Hi vọng lúc này không có phiền toái gì quá lớn.

- Có phiền toái cũng không còn cách nào.

Thanh Linh ló đầu ra, nói một tiếng, lại không nói gì nữa.

Hai mươi ngày sau.

Ở lối vào bí cảnh, trong sa mạc bình tĩnh đã xuất hiện một tia động tĩnh, ba người Cơ Dạ Nguyệt đã từ trong động khẩu chiếu ra, so với thời điểm bọn họ vui mừng tiến vào, chật vật hơn rất nhiều, xem ra bọn họ ở dưới đó gặp nhiều yêu thú, nhưng thương thế của Vu Khánh Dũng và Ngũ Lăng Tiêu đã tốt hơn. Ánh mắt chớp động, thần quang dồi dào, tu vi cũng tinh tiến hơn lúc trước.

Dù không đột phá Thất phẩm, nhưng chỉ còn kém một bước, tin tưởng, không lâu sau, sẽ có đột phá.

- Đáng chết, nếu như không gặp tên kia, tu vi của ta và ngũ sư đệ hiện tại đã đột phá Thất phẩm, tên kia chế trụ chúng ta vài ngày, làm trì hoãn tu hành, làm kinh mạch chúng ta bị tổn thất, đừng để cho ta gặp lại hắn, nếu ta gặp được hắn, tuyệt đối sẽ không cho hắn quả ngon để ăn.

Vu Khánh Dũng vừa đi, vừa phẫn nộ nói ra.

- Sư huynh, ngươi nói chuyện nhỏ thôi, nói không chừng tên kia còn chưa đi đâu!

Nghe được Vu Khánh Dũng nói lớn thế, thần sắc Ngũ Lăng Tiểu biến đổi, mở miệng nhắc nhở.

- Đừng quên, tên kia là không cẩn thận chui vào, muốn rời khỏi đây, cũng không có dễ dàng như vậy!

Nói đến đây, ba người đều an tĩnh lại, cẩn thận liếc nhìn bốn phía, giống như sợ Tiểu Báo Tử đột nhiên từ trong góc nào đó xuất hiện, nhưng ở đây toàn cát vàng mênh mông, trừ bão cát ra, bọn họ không nhìn thấy gì cả.

- Vu sư huynh, ngũ sư đệ, tất cả mọi người coi chừng một ít, nếu như hắn không có đùa nghịch các ngươi, nói không chừng hiện giờ đang đi theo sau chúng ta, ở trong chỗ tối quan sát chúng ta đấy?

Cơ Dạ Nguyệt trầm giọng nói ra.

- Người này không chỉ có thực lực mạnh, hơn nữa vô cùng giảo quyệt, còn cực kỳ am hiểu che dấu khí tức, đừng nói là giấu diếm được chúng ta, vài ngày trước, hắn còn giấu diếm được ba gã Cửu phẩm, Hỏa Trung Thủ Lật (*mình làm người khác hưởng), lại để cho Tuyết Sơn Đại Luân Tự Hoan Hỉ hòa thượng ăn thiệt thòi lớn.

Nói đến chuyện này, Vu Khánh Dũng cũng cảm thán, nói:

- Ai, không thể ngờ rằng chuyện này lại xảy ra như vậy. Rốt cuộc thằng này đã làm gì Hoan Hỉ hòa thượng, lại làm cho người ta tức giận như vậy, chúng ta bị hắn giam cầm trong hang động, mấy ngày nay đều có thể nghe được tiếng của Hoan Hỉ hòa thượng gầm gừ!

- Không biết, nhưng mà, ba gã cường giả Cửu phẩm tụ tập bên bờ hàn đàm, tuyệt đối không phải chỉ nói chuyện phiếm, khẳng định bọn họ có mục đích. Nếu như ta đoán đúng, hẳn bọn họ biết rõ chung quanh có bảo vật xuất thế, là bị đoạt bảo, nhưng xem ra, phần của Hoan Hỉ hòa thượng đã bị hắc y nhân đoạt được, cho nên mới làm cho hắn phát cuồng như vậy, cũng làm Hoan Hỉ hòa thượng thất thố như vậy. Cướp bảo vật ngay dưới mắt của ba tên cường giả Cửu phẩm và bình an mang đi, đây là chuyện không phải một người bình thường có thể làm được, nếu đổi lại là ta, ta nhất định làm không được.

Cơ Dạ Nguyệt phân tích, chỉ mấy câu, đã đơn giản đem chân tướng sự việc nói rõ mười mươi.

- Về phần trong hàn đàm có bảo bối gì, khi về phải hỏi sư phụ và các trưởng lão mới được, nhưng mà, ngày ấy, thời điểm ta tìm ra các ngươi, lại nghe một mùi hương lạ lùng truyền vào mũi. Theo không lâu sau, Hoan Hỉ hòa thượng giống như bị điên, tìm kiếm khắp nơi, nghĩ đến cái mùi thơm lạ lùng này, chắc chắn là một thứ bảo vật.

- Gan của thằng này quá lớn, dám giật đồ của ba tên cường giả Cửu phẩm.

- Hắn thành công!

Cơ Dạ Nguyệt lạnh lùng nói ra.

- Kẻ tài cao gan cũng lớn, thằng này nhất định là gan lớn bao thiên, cho nên, ta dám khẳng định, nếu như hiện tại hắn không có biện pháp rời khỏi đây, nhất định sẽ đi theo sau chúng ta, tìm cơ hội, thông qua Dao Trì phái chúng ta rời khỏi Bích Lạc bí cảnh, bây giờ nhất định là giấu ở sâu trong biển cát, trộm nghe chúng ta nói chuyện.

- Tâm tử của nữ tử này quá linh mẫn!

Tiểu Báo Tử thầm nghĩ trong lòng.

- Ngươi nói lời này là có ý gì? Là cảnh cáo sư huynh đệ của ngươi, hay là nói cho ta biết, ngươi đã có đề phòng, tuy ngươi có đề phòng thế nào. Ngươi lại không biết ta biết Tam Giới Tiểu Na Di, chỉ nói thân pháp của ta mau lẹ, thế thì làm sao ngăn cản ta được?

Tam Giới Tiểu Na Di không phải vạn năng, nhưng không có Tam Giới Tiểu Na Di thì không thể làm được gì.

Dưới tình huống không biết rõ, tác dụng của Tam Giới Tiểu Na Di là không gì sánh kịp.

Giống như thời điểm Tiểu Báo Tử cướp đoạt Thanh Liên Tử, chỉ dùng hai lần na di là có thể thoát khỏi ba tên cường giả Cửu phẩm, thành công đoạt bảo thoát đi, cũng bởi vì bọn họ không biết Tiểu Báo Tử có thể xuyên toa, mà lúc này, Tiểu Báo Tử vẫn còn Tam Giới Tiểu Na Di.

Bạn đang đọc Thông Thiên Đại Thánh của Xà Thôn Kình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.