Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi đến hỏa mạch. (2)

Phiên bản Dịch · 1412 chữ

Ví dụ tương tự vẫn còn rất nhiều.

Lúc bình thường thì các loại nhân tài này đều được Vương gia bảo vệ cực kì nghiêm mật, thường nhân đừng nói là giết bọn hắn, cho dù là tới gần bọn hắn

cũng rất khó. Nhưng tiếc thay, Lạc Hải Vân lại là thất phẩm cường giả, mà bảo tiêu bảo hộ những người này, mạnh nhất cũng chỉ là Ngũ phẩm mà thôi. Vương gia tuy rằng gia đại nghiệp đại, nhưng cũng không đến mức điều cường giả đi bảo hộ, mà trên thực tế, cho dù bọn hắn có thực lực như vậy, lấy tôn nghiêm của thất phẩm cường giả, cũng không cho phép bọn hắn đi làm bảo tiêu cho người bình thường được.

Cho nên, lúc đối mặt với sự trả thù của Lạc Hải Vân, những hộ vệ này căn bản không thể nào bảo hộ được đối tượng mình cần bảo vệ, hơn nữa Lạc Hải Vân đã mất đi hết thảy, lại thù không chết không ngớt với Vương gia, căn bản không sợ Vương gia trả thù, mà Vương gia bên ngoài người có thực lực hoàn toàn áp chế thậm chí bắt giết hắn là Vương Nguyệt Bạch lại trong một trận chiến với Tiểu Báo Tử bản thân bị trọng thương, không chỉ không có lực lượng để đuổi theo hắn, mà còn phải phân ra một lực lượng rất lớn đến bảo hộ hắn, bởi như vậy, lực lượng mà Vương gia dùng để đối phó với Lạc Hải Vân ngày càng ít.

Cho nên, rơi vào đường cùng, Vương gia áp dụng trạng thái co rút lại phòng thủ, hơn nữa lại thả ra trọng thưởng trên giang hồ, dùng một thanh thần binh

làm đại giá, treo giải thưởng cho cái đầu của Lạc Hải Vân.

Bất quá, hiệu quả rải rác, tài nguyên cường giả trong chốn võ lâm đại đa số đều đã bị các đại thế gia môn phái lũng đoạn. Giữa tất cả đại thế gia môn phái

tuy có tồn tại hợp tác, nhưng còn có cả cạnh tranh, tuyệt sẽ không có người nào vì một thanh thần binh mà đắc tội với tên điên Lạc Hải Vân đã mất đi tất

cả này cả, mà thông qua trả thù với Vương gia cũng khiến người trong võ lâm thanh tỉnh nhận thức ra một chuyện, một cường giả bị dồn đến tuyệt lộ không

còn đường quay đầu đáng sợ đến cỡ nào!

Sự trả thù điên cuồng của một cường giả đã mất đi hết thảy, uy lực tuyệt đối mạnh hơn một thanh thần binh nhiều, tất cả mọi người đều đang chờ xem trò cười của Vương gia, chờ xem Vương gia bị buộc bất đắc dĩ phải vận dụng lực lượng ngầm cường đại của minh.

Mà đối với mỗi một người bình thường trong võ lâm mà nói, giang hồ gần đây cũng thật quá náo nhiệt, cũng xem thật quá đã, tuồng kịch trên giang hồ cái

này tiếp cái kia, khiến người khác nhìn cũng không kịp, được mãn nhãn một phen, cho dù là một trong những người tạo nên chuyện này như Chu Báo, hiện giờ cũng đã triệt để lâm vào trong quần chúng, trở thành một thành viên trong đại quân vây xem.

- Lúc này đây, Vương gia thật sự đã phiền toái lớn, bất quá, ngươi phải cẩn thận, bọn hắn sở dĩ ăn thiệt thòi lớn như vậy, có nguyên nhân rất lớn cũng vì

ngươi làm Vương Nguyệt Bạch bị thương, Vương gia tuyệt sẽ không bỏ qua ngươi đâu!

Trong một quán rượu bình thường, Tiểu Báo Tử và Vương Xà cứ như vậy ngồi ở vị trí chính giữa trong đại sảnh, không chút cố kị đến mấy chục ảnh mắt khó hiểu xung quanh, vừa ăn, một bên vừa trò chuyện.

- Nghe nói cái Phi La Tử Văn Đao kia đã thật sự bị mất? !

Đối với lời khuyên của Vương Xà, Tiểu Báo Tử chỉ nhẹ cười, nốc một ngụm rượu, hỏi:

Thanh âm của hắn không lớn, bất quá trong tửu lâu này lại không thiếu người trong võ lâm tai mắt linh thông, nguyên một đám đều dựng lỗ tai lên nghe,

nguyên một đám đều có ý đồ từ trong miệng gã thiếu niên cường giả này và Tọa của Thiên Long Đạo lúc nói chuyện với nhau, biết rõ giữa hai người đến cùng là có quan hệ thế nào.

- Đúng vậy a, mất rồi, hắc hắc, những ngày tốt lành của Vương gia đã quá lâu, trở nên quá mức vô lễ rồi, cho rằng lấy uy danh của Vương gia, chỉ phái ra một thất phẩm cường giả cũng đủ để trấn áp tràng diện rồi, bọn hắn lại thật không

ngờ tới trên đời này thế nhưng có rất người không bán cho Vương gia mặt mũi, là mấy trưởng lão của Cửu Âm hải trong Ma Môn, bọn hắn đã chiếm Phi La Tử Văn Đao!

Ma Môn Cửu Âm Hải? !

Nhắc đến Ma Môn, Tiểu Báo Tử liền nghĩ đến Huyết Vô Nhai, trong nội tâm không khỏi nổi lên một cổ cảm giác cổ quái.

- Sao hả, có hứng thú với Ma Môn? !

Vương Xà thấy thần thái của hắn không đúng, không khỏi nở nụ cười.

- Trong mấy ngàn năm nay, Ma Môn thế chìm! Lánh đời không ra, mang đến cho người ta một loại cảm giác rất thần bí, bất quá kỳ thật cũng không tệ lắm, đặc biệt là Cửu Âm Hải, bên trong lại có không ít mỹ nữ, có muốn ta giới thiệu một hai người cho ngươi không? !

- Thôi đi, ngươi cứ để danh cho mình dần hưởng dụng đi!

Tiểu Báo Tử cười mắng một tiếng

- Chỉ cần nương nương khang kia không ngại là được!

- Tiểu tử, ngươi cũng chớ nói lung tung, ta và nàng không có quan hệ gì lớn cả!

Thần sắc của Vương Xà hiếm có trở nên trì trệ, hung hăng trợn mắt liếc nhìn Tiểu Báo Tử.

- Đúng đúng đúng, không có quan hệ gì lớn cả, bất quá ta lại có chút quan hệ với nàng!

Tiểu Báo Tử cười đổi chủ đề:

-Chuyện lần trước ta đáp ứng với nàng, vẫn nên

sớm giải quyết a, nàng lúc nào đến? !

- Trong hai ngày này thôi!

Vương Xà nói

- Đợi ngươi xem hết thiên hạ anh hùng đại hội này thì cũng không sai biệt

lắm!

- Được rồi, ta đối với mấy chuyện chém giết này không có hứng thú, dù sao

kiện Thuần Dương pháp khí kia cuối cùng cũng sẽ không vào tay ta!

- Ngươi không có hứng thú với chuyện chém giết? !

Vương Xà thiếu chút nữa đã phun rượu lên người hắn.

- Ngươi nếu không có hứng thú với chuyện chém giết, thì trên đời này không có

ai cảm thấy hứng thú cả!

- Ta nói là sự thật, ta là một người theo chủ nghĩa hòa bình, là Vương gia chọc ta trước, ta mới cho bọn hắn chút giáo huấn, nếu Vương Tọa ngươi hay nương nương khang kia đến chọc ta, ta nhất định sẽ chạy trối chết a!

Tiểu Báo Tử cười nói.

- Cẩn thận mồm miệng chút, suốt ngày cứ nói nương nương khang, coi chừng đụng

phải nàng, bị nàng một tát chụp chết đấy!

- Ha ha, cũng đúng!

Hai ngươi cứ như vậy không coi ai ra gì trò chuyện trong quán rượu, thoạt nhìn đều là nói chút việc nhà, nhưng không lâu sau, nội dung nói chuyện của hai người liền tụ thành một tin tức, thông qua con đường khác nhau, lọt vào tai người khác nhau, cung cấp bọn hắn tư liệu để tham khảo tự định giá, ứng đối.

- Xem ra đồn đãi quả nhiên là thật, Chu Báo này không đơn giản ah, quan hệ

giữa hắn và Vương Xà tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài đâu!

Tây Kinh thành, hoàng cung.

Nhìn phần tình báo trong tay, Tấn đế Yến Vân Thiên nhẹ nhíu mày

- Ngươi nói, nương nương khang trong lời bọn họ, sẽ là người thế nào? !

Bạn đang đọc Thông Thiên Đại Thánh của Xà Thôn Kình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Lãng.Khách
Lượt thích 3
Lượt đọc 159

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.