Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đông Hải Triêu Thiên cung. (3)

Phiên bản Dịch · 1420 chữ

- Ghi chép về địa cung trong bản chép tay kia là thật sao?

- Vậy phải đến đó mới biết được!

Lão Kim Kê có chút bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Lạc Hải Vân:

- Hi vọng địa cung này thật sự tồn tại, và chúng ta có thể từ trong đó đạt được một ít thứ tốt. Bằng không, ngươi bị như vậy thực chẳng đáng.

- Bỏ đi, coi như là có thể từ trong địa cung tìm được tiên khí, cũng không đáng!

Lạc Hải Vân cười thảm nói:

- Hiện tại ta chỉ hi vọng trong địa cung này có thể có đồ vật giúp ta tiêu diệt Vương thị mà thôi!

- Chuyện này, ngươi nên hiểu, Tiên Cung chúng ta luôn luôn không thích tiếp nhận loại thành viên có thâm cừu đại hận.

- Khi các ngươi thu nạp ta chính là lúc ta phong quang nhất!

Lão Kim Kê cười cười:

- Được rồi, chớ nên nhiều lời vô ích, đẫn đường đi sao!

Lạc Hải Vân gật đầu, nhìn kỹ địa hình một chút, bắt đầu dẫn theo Tiểu Báo Tử và Lão Kim Kê bước đi vào sâu trong phế tích.

Đi một hồi, Báo Tử và Lão Kim Kê hầu như đồng thời ngừng bước.

- Bằng hữu bên kia, ra đi!

Trong mắt Lão Kim Kê chợt lóe hàn quang, hai tay khẽ nâng, hai tay ẩn trong tay áo mơ hồ chớp động hàn quang.

- Tiên Cung cường giả, danh bất hư truyền!

Bốn đạo thân ảnh từ sau một khối cự thạch hiện ra:

- Chúng ta đã toàn lực thu liễm khí tức, nghĩ không ra, dĩ nhiên vẫn bị các hạ phát hiện.

Nhìn bốn người này, con mắt Tiểu Báo Tử co rút lại, trong bọn họ dĩ nhiên có hai bát phẩm cường giả.

- Nguyên lai là Đông Hải Triêu Thiên cung nhị cung chủ!

Lão Kim Kê và Tiểu Báo Tử đều không nói gì, Lạc Hải Vân đã nhận ra người đến:

- Bốn vị có gì chỉ giáo sao?

Đông Hải Triêu Thiên cung, ẩn cư Đông Hải, chính là một trong nhưng môn phái mạnh nhất ở ngoài Đông Hải, cùng Thiên Long Đạo, Bái Hỏa Huyền Giáo đều là thiên niên đại phái. Chỉ là, phạm vi thế lực của bọn họ đều ở ngoài Đông Hải, rất ít liên lạc với Trung Thổ.

- Các hạ hảo nhãn lực, Triêu Thiên cung Vạn Nhâm Sơn gặp qua ba vị.

- Vạn cung chủ, ngươi đi theo chúng ta có mục đích gì?

- Các hạ nói giỡn, Cổ Khư lớn như vậy, chúng ta chỉ là đi cùng phía, đồng thời đi phía sau các ngươi mà thôi.

- Phải không?

Lão Kim Kê cười lạnh nói:

- Vừa rồi chúng ta đã thay đổi phương hướng ba lần. Các ngươi vẫn theo phía sau, lẽ nào thực cho rằng Tiên Cung ta không người sao?

- Vậy thì xin lỗi, xem ra, thực sự là trùng hợp.

Đối mặt với Lão Kim Kê chất vấn, khuôn mặt béo phì của Vạn Nhâm Sơn tràn ngập vẻ tươi cười. Nhìn dáng dấp kia, một chút cũng không giống bát phẩm cường giả, mà lại như thương nhân hòa khí phát tài.

- Ta không tin trên đời này có chuyện xảo hợp như vậy!

Sắc mặt Lão Kim Kê bất thiện nhìn bốn người Triêu Thiên cung.

- Ta cũng không có biện pháp!

Vạn Nhâm Sơn hai tay chìa ra, lộ ra biểu tình bất đắc dĩ. Phía sau hắn, ba người còn lại đều cười, đó là một dáng tươi cười không kiêng nể gì cả, trong tiếng cười còn mang theo giễu cợt rõ ràng. Bọn họ có bốn người, hai gã bát phẩm cường giả, hai gã Thất phẩm cường giả. Mà bên phía Báo Tử chỉ có ba người, kém một gã bát phẩm cường giả. Nhìn chỉ là thiếu một người, thế nhưng trên thực lực mà nói cũng kém rất nhiều.

Theo lý mà xem, một gã bát phẩm cường giả tuyệt đối có thể đấu với hơn mười gã Thất phẩm cường giả. Dù sao nội khí như nước và và nội khí như cương hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Do đó, từ trang diện mà xem, thực lực Triêu Thiên cung chiếm ưu thế tuyệt đối.

- Nói như vậy, Triêu Thiên cung các ngươi là muốn cùng Tiên Cung chúng ta đối địch?

- Ha hả, coi ngươi nói kìa, Triêu Thiên cung chúng ta ở Đông Hải hoang vắng hoang vắng, nào dám cùng người trong Tiên Cung đối địch. Bất quá đường lớn hướng lên trời, các ngươi đi một bên. Tiên Cung tuy rằng danh chấn thiên hạ, thực lực cao cường. Bất quá cũng không có thể bá đạo như vậy, ngay cả đi cũng không cho đi phải không? Loại chuyện này coi như là nói ra chỉ sợ cũng...

- Xoát!

Lão Kim Kê bên nay không có thời gian cùng Vạn Nhâm Sơn nhiều lời vô ích. Khi Vạn Nhâm Sơn còn chưa nói hết câu, đã như thiểm điện lao về phía trước, trong tay kim quang bạo thiểm, mãnh liệt công tới Vạn Nhâm Sơn.

Vạn Nhâm Sơn hiển nhiên thật không ngờ Lão Kim Kê chẳng giảng đạo lý như thế, nói đánh là đánh, nhất thời bị buộc luống cuống tay chân.

Ba người phía sau vừa thấy không tốt, đều quát một tiếng, xông lên phía trước, chuẩn bị bao vây.

Tiểu Báo Tử cười khẽ một tiếng, bích sắc quang mang thanh thúy từ đầu ngón tay bạo ra, hóa thành điểm điểm điểm bích quang, trong nháy mắt đem ba người bao phủ.

- Cuồng vọng!

Một gã bát phẩm cường giả khác phía sau Vạn Nhâm Sơn chợt quát một tiếng, một cổ lam sắc cương khí từ trên người hắn dâng lên như phong ba bạo xuất.

- Vạn Thủy Chân Cương phá cho ta!

- Hô lạp lạp...

Một tiếng nổ lớn vang lên, như thác nước từ cửu thiên rơi xuống, lam sắc cương khí tựa như sóng lớn điên cuồng cuốn đến, đem bích sắc kiếm quang Tiểu Báo Tử phóng xuất hoàn toàn bao phủ. Không chỉ có như vậy, lam sắc cự lãng mãnh liệt vọt lên, thẳng hướng Tiểu Báo Tử và Lạc Hải Vân Lạc Hải Vân cuốn trôi tất cả, phảng phất tùy thời đều có thể đem cả hai bao phủ.

- Không tốt!

Lạc Hải Vân sắc mặt đại biến, thân hình vội vàng thối lui, Tiểu Báo Tử thì không hề nhúc nhích, ngay khi lam sắc cự lãng sắp hoàn toàn bao phủ hắn, lam sắc cương khí chợt dừng lại, sau đó, kịch liệt run rẩy. Một đạo bích thanh sắc quang mang trong lam sắc cương khí minh diệt bất định.

- Không tốt, đây là...

- Đồ ngu, ta nhìn không ra ngươi là bát phẩm cường giả sao? Không có nắm chắc ta sẽ ra tay sao? Ngươi thực khi ta là kẻ ngốc a, chán sống tới mức đi tìm người mình không thể đổi phó mà xuất thủ?

Tiểu Báo Tử chỉ là cười nhạt, một đạo bích thanh sắc thất luyện mạnh mẽ từ trong lam sắc cương khí bạo khỏi. U lam sắc hồ quang theo kiếm quang phóng lên, điểm chết người là trong hồ quang còn mang theo vô tận kiếm khí.

Kiếm quang như điện chớp mắt liền đem lam sắc cự lãng đánh tan, lộ ra thân hình ba người được cương khí bảo hộ phía sau.

- Ngày hôm nay lão tử liền cho các ngươi kiến thức cái gì gọi là hậu sinh khả úy!

- Chạy mau!

- Không tốt!

- Hắn là kiếm tu!

Vài tiếng kêu sợ hãi vang lên, nhưng chẳng thay đổi được bất kỳ sự tình gì, Ngân Nguyệt kiếm quyết hoàn toàn triển khai, bích thanh sắc kiếm khí giống như tử thần gặt lấy sinh mệnh. Trong nháy mắt bổ đôi thân thể một gã Thất phẩm cường giả. Trong hai người còn lại, tên bát phẩm thân thể kia bỏ chạy kịp thời, thế nhưng cũng bị kiếm khí chặt đứt một cánh tay. Một người khác khi né tránh, hai chân bị cắt đứt từ đầu gối.

Bạn đang đọc Thông Thiên Đại Thánh của Xà Thôn Kình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.