Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Phụ Nữ Thần Bí

Phiên bản Dịch · 1179 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

------------------

Giữa đêm hè, bên ngoài sấm chớp ầm ầm, mưa to tầm tã.

Mạnh Thanh Hoan đứng trước ngôi nhà cổ có lịch sử trăm năm của Mạnh thị, cả người ướt đẫm, đầu óc hỗn loạn!

Nàng chưa bao giờ nghĩ, chỉ trong một đêm mình sẽ mất tất cả.

Vừa rồi nàng đã bị chú mình đuổi ra khỏi ngôi nhà mà nàng đã sống hai mươi ba năm.

Bên tai còn văng vẳng lời chú vừa nói: “Mày căn bản không phải người của Mạnh gia, mày không có tư cách thừa kế tài sản của anh trai và chị dâu tao. Bản lĩnh của mày cũng chỉ ở hạng ba, nếu giao Mạnh gia cho mày, không sớm thì muộn danh tiếng trăm năm của Mạnh gia sẽ bị mày phá hủy.”

Mạnh gia bọn họ không chỉ là phong thủy thế gia danh tiếng của thành phố A, cha mẹ nàng còn là đại sư phong thủy hàng đầu cả nước, chỉ mỗi nàng tư chất không tốt, miễn cưỡng chỉ có thể coi là đại sư phong thủy hạng ba!

Tất cả mọi người trong Mạnh gia đều cho rằng nàng không có tư chất, chỉ có cha mẹ luôn tin tưởng, chắc chắn sau này nàng sẽ là nhân vật nổi tiếng trong giới phong thủy, tiếp tục phát huy danh tiếng của Mạnh gia!

Thế nhưng, tai nạn giao thông bất ngờ xảy ra khiến cha mẹ nàng qua đời, càng đáng sợ hơn chính là…

Răng rắc, tiếng sấm rền vang, Mạnh Thanh Hoa chợt hoàn hồn, theo bản năng rụt người một cái.

Mưa to tầm tã ướt đẫm người, nàng cũng không bận tâm, chỉ nắm chặt tập hồ sơ trong tay, tia chớp chiếu rọi mấy chữ to bắt mắt trên đó: Chứng nhận nuôi dưỡng cô nhi viện Xuân Tâm.

Nàng không phải con ruột của cha mẹ, nàng là một đứa trẻ mồ côi!

Nhớ lại từ nhỏ đến lớn, được cha mẹ thương yêu chiều chuộng, nàng chưa bao giờ nghĩ rằng, mình chỉ là một đứa trẻ mồ côi được họ nhận nuôi!

Nhất định là sai ở đâu rồi, nhất định là do chú muốn đoạt tài sản cha mẹ để lại mà cố ý lừa nàng!

Mạnh Thanh Hoan cố gắng trấn tĩnh mình, nàng đứng dưới mưa to, nhìn ngôi nhà cổ phía sau, trong mưa, đèn đóm trong Mạnh trạch trở nên nhòe đi, nàng dường như có thể nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ của vợ chồng chú thím cùng chị họ.

Đây là nhà nàng, có tuổi thơ tươi đẹp của nàng, còn có cha mẹ luôn đặt niềm hy vọng vào nàng!

Nàng nhất định phải tìm ra chân tướng, trở về Mạnh gia, đoạt lại tất cả những thứ thuộc về nàng!

Mưa trên đỉnh đầu chợt ngưng, Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu theo bản năng, một chiếc ô màu đen đang che mưa cho nàng, còn sau lưng nàng là một phụ nữ trung niên phong thái ung dung.

“Con chính là Tiểu Cửu?” Người phụ nữ trung niên đội chiếc mũ quý tộc Anh màu đen, che đi một nửa gương mặt, mơ hồ thần bí, làm người khác không khỏi chú ý.

Mạnh Thanh Hoan nghe thấy cái tên Tiểu Cửu liền ngẩn người, đây là cách gọi thân mật của cha mẹ đối với nàng, vì nàng sinh ngày chín tháng chín, nên cha mẹ đặt nhũ danh cho nàng là Tiểu Cửu.

Tiếng gọi Tiểu Cửu khiến Mạnh Thanh cảm thấy thân thiết với người phụ nữ xa lạ này.

“Dì là?” Mạnh Thanh Hoan suy nghĩ kỹ càng, nàng chắc chắn mình chưa bao giờ gặp qua người này, không biết vì sao bà ta lại biết tên của mình?

Dưới mưa, người phụ nữ từ từ lên tiếng, âm thanh tao nhã: “Dì là bạn của mẹ con, được mẹ con nhờ giúp đỡ con, nếu con tin tưởng thì hãy đi theo dì, dì sẽ thay con tra rõ mọi chuyện, có điều, con phải giúp dì làm một việc!”

Mạnh Thanh Hoan ngẩn người, dù xung quanh sấm chớp ầm ầm, giọng nói của người phụ nữ kia lại vô cùng rõ ràng, nhớ tới hoàn cảnh tứ cố vô thân, chẳng còn gì của mình bây giờ, nàng bất giác gật đầu, rồi đi theo người phụ nữ thần bí.

Bên trong một căn biệt thự giữa rừng núi.

Mạnh Thanh Hoan ngồi dưới ánh đèn lờ mờ, nhìn chiếc hộp tinh xảo mà người phụ nữ thần bí kia đưa, nàng tò mò mở hộp ra, bên trong là một miếng Dương Chi ngọc bội thượng hạng.

“Dì muốn con giúp dì cứu một người, sau khi xong việc, dì sẽ giúp con đoạt lại tài sản Mạnh gia, điều tra rõ thân thế của con, dạy con cách trở thành một đại sư phong thủy xuất sắc, kế thừa di nguyện của cha mẹ con. Nếu con đồng ý, hãy nhỏ máu của mình lên miếng ngọc bội này!”

Người phụ nữ thần bí lấy ra một cây trâm cổ kì lạ, theo bản năng Mạnh Thanh Hoan đưa tay nhận lấy, hỏi lại: “Dì muốn con cứu ai, cứu thế nào?”

“Nhỏ máu của con lên miếng ngọc trước, rồi dì sẽ nói cho con”. Giọng nói của người phụ nữ thần bí chậm rãi, say mê lòng người, khiến người khác không thể phản kháng.

Mạnh Thanh Hoan nghĩ tới cha mẹ đã chết thảm, tới thân thế của bản thân, nghĩ tới ông chú tâm địa bất chính, cùng vô số những băn khoăn khác, nàng cầm cây trâm kì lạ đâm vào ngón tay mình.

Một giọt máu tươi rơi xuống miếng Dương Chi ngọc bội, nhanh chóng thấm vào bên trong, nàng kinh ngạc cầm miếng ngọc lên, thấy bên dưới miếng ngọc là một tấm kim bài.

Ánh mắt Mạnh Thanh Hoan rơi trên dòng chữ nhỏ trên tấm kim bài, nàng lẩm bẩm đọc thành tiếng: “Thông linh ngọc, quỷ môn trận, vu cương máu, hợp hoan lệ, cứu Dạ Chiêu quốc Hiên vương Dạ Quân Ly” (1).

Mạnh Thanh Hoan cau mày, nàng không hiểu dòng chữ trên tấm kim bài có nghĩa gì, đang định hỏi người phụ nữ kia, ngẩng đầu lại phát hiện đối diện đã không còn một bóng người!

Mạnh Thanh Hoan hốt hoảng, đột nhiên một tia chớp kì dị từ ngoài cửa sổ đánh vào, rơi vào trên miếng Dương Chi ngọc bội trong tay Mạnh Thanh Hoan, ánh sáng trắng mãnh liệt như một tấm lưới lớn cuốn nàng vào trong.

Cùng với tiếng sấm đinh tai nhức óc, trước mắt Mạnh Thanh Hoan tối sầm lại, nàng mất đi ý thức.

------------------------

(1) Ngọc thông linh, trận quỷ môn, máu pháp sư phong ấn, nước mắt đoàn tụ, cứu Dạ Quân Ly - Hiên vương của nước Dạ Chiêu.

------------------------

Editor: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.