Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lời hứa

Tiểu thuyết gốc · 932 chữ

Sau 1 tiếng đi thì cậu cũng đã đến cổng vào công hội dị năng,đi vào khu đỗ xe rồi cậu cùng 5 người kia bắt đầu đi lên sảnh hội để trả nhiệm vụ, chia tiền xong rồi ai về nhà lấy,họ chỉ là tổ hợp đội ngẫu nhiên mà thôi cũng chẳng có gì lưu luyến với nhau.

tiền thưởng nhiệm vụ phân chia khá rõ ràng:

nhiệm vụ cấp F:1-100DNĐ

nhiệm vụ cấp E:100-10000ĐNĐ

nhiệm vụ cấp D:10-100 ma thạch cấp thấp

nhiệm vụ cấp C:100-1000 ma thạch cấp thấp

nhiệm vụ cấp B:10-100 ma thạch trung cấp

nhiệm vụ cấp A:100-1000 ma thạch trung cấp

nhiệm vụ cấp S:10-100 ma thạch cao cấp

nhiệm vụ cấp SS:100-10000 ma thạch cao cấp

nhiệm vụ cấp SSS:1000-100000 ma thạch cao cấp

ma thạch là những loại đá quý chứa năng lượng cực kì tinh thuần,tùy vào chất lượng năng lượng mà phân cấp.

--------------------------------------------------------------------

về đến nhà cậu gỡ bộ giáp xuống rồi vào phòng tắm kì sạch máu quái vật trên thân thể cùng bộ giáp.

thanh lí xong xuôi cậu về phòng ngồi vào máy tính bắt đầu lập trình một website mà cậu tạo ra cậu cứ ngồi tìm lỗi và sửa lại.

cậu khá giỏi về khoản này,trong 5 năm qua cậu cũng tạo ra một số web liên quan đến giải trí và cũng kiếm được một khoản tiền kha khá từ chúng.với thực lực hiện tại của cậu cũng mỗi tháng cũng chỉ có thể làm được 2-3 cái nhiệm vụ cấp D nên cần nghề tay trái để kiếm thêm thu nhập.

cậu đang chăm chú thì cửa mở ra và một giọng nói thánh thót vang lên:

"anh Thiên!"

Thúy Liên vừa cất lời thì lao người ôm vào cổ cậu.

Hoàng Thiên lắc đầu cười đùa nói:

"Liên à, em đã lớn rồi đừng nũng nịu như trẻ con nữa được không,em là dị năng giả cấp S rồi đấy giữ hình tượng chút đi,như này sao lấy chồng được".

Thúy Liên vẫn ôm lấy cổ cậu cười hì hì nói:

"cấp S thì sao chứ,với lại là anh đã hứa khi nào em lớn thì cưới em rồi còn gì,lo gì không lấy được chồng "

Cậu nghe vậy lưng chảy đầy mồ hôi lạnh khi nhớ về lời hứa của cậu với Liên lúc cậu 9 tuổi.

--------------------------------------------------------------------

vào một ngày không đẹp trời mấy,Phạm Thanh Hằng đi công tác bảo cậu phải ở nhà trông bé Linh.

Cậu cũng nghe theo ở nhà chơi cùng Linh.

Linh rủ cậu chơi trò gia đình,em làm vợ cậu làm chồng,chơi không biết thế nào Linh bỗng nhiên hô lên:

"tương lai anh nhất định phải cưới Linh về làm vợ nha anh Thiên".

cậu cũng chẳng nghĩ gì nhiều mà qua loa gật đầu nói :

"ừm,đợi khi nào Linh lớn thì anh nhất đinh cưới Linh".(câu hứa huyền thoại:)).)

--------------------------------------------------------------------

cậu lúc đó cứ nghĩ đó là lời nói vu vơ của trẻ con mà thôi ai ngờ đến giờ mà Linh vẫn nhớ.

thấy cậu đờ người ra thì Linh rúc mặt vào lưng cậu ăn vạ :

"không chịu đâu,anh Thiên đã hứa là sẽ cưới Linh rồi mà,không lẽ nào anh Thiên lại thất hứa ư"

nghe vậy thì cạu hoảng,cậu quay lại ôm linh dỗ dành nói:

"nào,nín đi khi em lớn anh nhất định cưới em mà"

vừa dứt lời Linh liền nở một nụ cười toả nắng:

"haha anh Thiên đã đồng ý tương lai cưới em rồi nha".

nói xong Linh tung tăng chạy ra khỏi phòng.

cậu thờ dài khi biết mình bị lừa thầm nghĩ:

'em ấy học cái đó ở đây vậy'

rồi cậu tắt máy tính rồi bắt đầu đi nấu thức ăn tối cho cả hai.

1 tiếng sau

ăn cơm xong xuôi thì cậu nhìn đồng hồ thấy đã sắp 9 giờ thì vội mặc áo khoác vào nói:

"Linh ơi,anh có việc phải đi gấp em ở nhà trông nhà nha"

Linh ngó đầu ra bĩu môi nói:

"có mà anh đi cặp kè với chị Cầm thì có"

nghe Linh nói thì mặt cậu hơi đỏ gãi cằm cười trừ:

"thế nhé anh đi đây"

--------------------------------------------------------------------

Cậu lái xe hơi đến trước một biệt thự lớn trước cổng có một mỹ thiếu nữ mặc một bộ chiếc váy màu đen dài tới đầu gối trên mặc sơ mi trắng chân đeo một đôi giày sandal đen tôn lên nét đẹp thanh thuần của cô,thấy cậu đến cô làm ra một vẻ mặt âm u hờn dỗi nói:

"em hẹn chị đi chơi mà tới trễ như vậy sao"

cậu chột dạ trả lời:

"em xin lỗi"

Đỗ Như Cầm thấy cậu như vậy thì cười khúc khích nói:

"chị đùa thôi mà không cần phải ủ rũ như thế"

cô lên xe ngồi lên ghế phụ lái.

trong 5 năm qua,vì thường xuyên tiếp xúc cùng trò truyện với nhau ở công ti,tình cảm của hai người dần ấm lên theo từng ngày, cả hai đều có tình cảm với nhau nhưng chẳng ai đứng ra thổ lộ.

--------------------------------------------------------------------

vào tuần trước vào giờ nghỉ giải lao cậu lấy hết can đảm tiến đến mời cô đi chơi với mình.

trong lòng cô khi thấy cậu rủ đi chơi cũng rất vui vẻ,nhộn nhịp nhưng gương mắt vẫn ra vẻ điềm tính cười nói:

"được"

nghe vậy cậu cũng rất vẻ nói thời gian địa điểm để cô chuẩn bị

cậu rời đi và nói:"vậy nhé tạm biệt chị"

--------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc thôn phệ đế vương sáng tác bởi Presence
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Presence
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.