Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Hải Đăng

Tiểu thuyết gốc · 973 chữ

sau hai tuần,cậu đã dần làm quen với sự thay đổi của thế giới,sự xuất hiện của dị năng giả cùng với quái vật ở khắp nơi.Thúy Liên cũng đỡ đau buồn về cái chết của mẹ.

bây giờ thân thể của cậu đã khoẻ mạnh trở lại,tuy không biết vì sao mình lại có thể hồi phục vết gãy xương nhanh chóng như vậy nhưng cậu cũng lười suy nghĩ nhiều.Cậu quyết định đi đến sảnh để xin kí giấy xuất viện.

làm xong thủ tục Hoàng Thiên cũng nhận lại được những vật phẩm mà cậu mang theo khi đi chơi cùng gia đình, một cái ví sơ xác bên trong có 2 cái cmnd cùng 2 thẻ ngân hàng và những giấy tờ tùy thân,tiền giấy nhăn nheo do ngấm nước.

hoàn thành thủ tục xuất viện cậu lấy ra tấm thẻ ngân hàng của cậu thanh toán viện,viện phí của cậu là 5000ĐNĐ,còn của Thúy Liên rẻ hơn do chỉ có vài vết xước ngoài da mà thôi lên bệnh viện chỉ lấy 700ĐNĐ tiền thuốc men.

lúc đầu thẻ ngân hàng của cậu cùng người mẹ đã mất của cậu tổng cộng còn:5097235 của cậu là 15680 còn lại là của mẹ cậu.số tiền này đủ để 2 anh em sinh hoạt trong 2 năm thì hết.

Hoàng Thiên thầm nghĩ:"mình nên kiếm thêm việc làm để nuôi bé Liên ăn học đầy đủ a"

Rồi cậu lên phòng xắp sếp hành lí cho mình cho em gái.

Cậu gọi Liên:"Liên ơi"

Thúy Liên lon ton chạy vào đúng bên cạnh cậu hỏi:"Dạ,có chuyện gí vậy anh?"

cậu gõ nhẹ chán Liên nói:"sắp xếp hành lí để xuất viện chứ việc gì nữa mẹ trẻ,biết rồi còn hỏi"

Liên xoa chán cười"hì hì"

sắp xếp hành lí xong xuôi cậu cầm tay Liên rồi đi đến sảnh tiến đến của thì thấy Trần Ngọc Phát cùng Đỗ Như Cầm đang đi đến.

Đỗ Như Cầm thấy cậu thì tiến đến cười hỏi:

"này,Hoàng Thiên sao em xuất viện sớm vậy,thân thể em hồi phục hoàn toàn rồi sao?"

nghe vậy cậu cũng cười lại trả lời:

"Ừm,cơ thể em đã khoẻ lại rồi nên em xuất viện luôn"

Trần Ngọc Phát cũng không nhiều lời nói:

"cậu đi theo chúng tôi đi,cha tôi muốn gặp cậu".

Hoàng Thiên hơi ngạc nhiên nhìn Trần Ngọc Phát hỏi:

"sao cha cậu lại muốn gặp tôi vậy?"

Ngọc Phát mặt như thường trả lời:

"không biết,cậu đi theo tôi gặp ông ấy đi rồi biết".

cậu nghe vậy cũng không nói gì rồi dắt theo Liên theo hai người lên một con Audi màu đen.

sau khoảng nửa tiếng đi thì xe cũng dừng lại trược một toà nhà lớn.

Đỗ Như Cầm xuống xe lên tiếng:

"chúng ta đi thôi,đừng để bác cả chờ lâu"

rồi cậu bế Liên ra khỏi xe rồi đeo balo cầm tay Liên đi theo hai người.

đến trước một căn phòng tầng trên cùng Đỗ Như Cầm tiến tới gõ cửa nói:

"bác cả chúng cháu mang cậu ấy về rồi"

dứt lời trong phòng vang lên một tiếng nói trầm:

"vào đi".

cả bốn người cùng tiến vào thì nhìn thấy một người trung niên điển trai mặc một bộ vest đen đang ngồi giữa gian phong xem tài liệu.

thấy người này cậu kêu lên:

"chú Đăng!!"

người đàn ông đang ngôi ở đây là một trong những người bạn của cha nuôi cậu Nguyễn Quảng Đông tên là Trần Hải Đăng cậu nhớ hồi nhỏ chú thường sang nhà chơi cũng hay màng quà sang cho cậu cùng Liên,nhưng từ khi cha cậu tai nạn qua đời đi tần suất chú sang chơi cũng ít dần,lần cuối cậu gặp mắt chú là khi cậu 9 tuổi tức 6 năm trước,còn Linh thì chỉ nhớ mang máng chứ không có ấn tượng gì nhiều.

Đỗ Như Cầm cũng ngạc nhiên nhìn cậu nói:

"cậu quen bác ấy sao?"

Cậu cũng gật đầu trả lời:

"đúng vậy,em nhớ hồi nhỏ chú ấy thường đến nhà chơi"

Trần Hải Đăng cũng cười nói:

"hahah nhóc cũng lớn rồi ha Thiên,còn bé Liên nữa có nhớ chú không?"

nghe thấy câu hỏi này bé Liên đang tay cậu thì sợ hãi núp sau lưng cậu ló mặt ra.

Rồi bỗng nhiên ông chú cũng nghiêm túc nói:

"về chuyện của cháu ta cũng biết rồi giờ cháu có dự định gì không?"

Hoàng Thiên trầm tư một lúc rồi trả lời:"cháu không biết giờ có lẽ châu nên dùng số tiền mà mẹ để lại mua một căn nhà ở thành phố này rồi kiếm moitj công việc ổn định để nuôi bé Linh"

Nghe vậy Hải Đăng hỏi:" vậy cháu không đi học sao"

cậu lắc đầu nhẹ trả lời:

"không cháu muốn ra ngoài kiếm tiền để Linh có thể an ổn là cháu vui rồi"

Hải Đăng cũng trầm tư rồi nói :

"vậy thì cháu vào công ti của ta làm đi"

rồi hắn lấy ra một tờ hợp đồng để trên bàn

nghe vậy cậu ngạc nhiên hỏi:

"cháu có tài cán gì mà chú nhận cháu chứ"

Hải Đăng cũng cười nói:

"haha ta có ý định thành lập một công hội dành cho dị năng giả,ta nghĩ cháu hồi phục nhanh như vậy có khả năng dị năng sắp thức tỉnh với lại ta muốn đền đáp những gì mà cha cậu đã giúp tôi ki xưa"

cậu cầm tờ hợp đồng lên đọc rồi suy nghĩ một hồi nói:

"là như vậy sao,cháu đông ý đề nghị này"

cậu kí tên vào tờ hợp đồng.

thấy cậu kí thì Hải Đăng gật đầu cười nói:

"vậy tuần sau cháu có thể đi làm như những người khác".

--------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc thôn phệ đế vương sáng tác bởi Presence
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Presence
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.