Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

trò chuyện

Tiểu thuyết gốc · 649 chữ

Trong một bệnh viện,có một thanh niên khuôn mắt tuấn tú,mái tóc đen mượt đang nằm bất động trên gường bệnh tay phải còn có một ống truyền dịch tĩnh mạch tay trái đang bó bột.bên cạnh còn có một cô bé rất dễ thương đang ngổi trên ghế nắm tay cậu ngủ.

bỗng nhiên tay cậu động đậy, mí mắt nhấp nhấy rồi mở ra từ từ.

cậu ngồi dậy hoang mang nhìn xung quanh rồi thở phào thầm thì:

"phù, rơi từ độ cao đó mà không chết đúng là may mắn thật"

cậu nhìn sang cánh tay phải thấy Thúy Liên đang nắm chặt tay cậu mà ngủ.

cậu khẽ nhấc tay Liên để rút tay lại nhưng cái động nhẹ ấy đã là Liên thức dậy.

cậu thấy Liên dậy thì khẹ nhàng nói:

"xin lỗi anh đã làm em dậy".

nghe vậy cô bé lắc đầu tỏ vẻ không sao rồi mặt lo lắng hỏi:

"anh Thiên ,anh có còn mệt hay đau ở đâu không để em đi gọi y tá đến kiểm tra".

cậu lắc đầu định nói không sao thì Liên đã nhảy xuống ghế chạy ra phòng tìm y tá,nhìn dáng vẻ chạy ấy thì cậu đoán là Liên không sao rồi.

đợi một hồi thì Liên dẫn 4 người 2 trai 2 gái theo sau.

1 người phụ nữ trong đó mặc đồ y tá còn 3 người còn lại mặc đồng phục học sinh của một trường nào đó mà cậu chưa thấy qua bao giờ.

người y tá lên trước kiểm tra sức khoẻ cho cậu và cười nói:

"thân thể của cậu không sao chỉ là 2 cái xường xườn cùng tay trái bị gãy đang hồi phục dần dần,tôi nghĩ khoảng 1 tháng nữa là cạu có thể hồi phục hoàn toàn".

nói xong cô y tá quay người rời đi,để lại cậu ngơ ngác thầm nghĩ:

'thương thế nhẹ hơn mình tưởng"

rồi cậu quay đầu nhìn sang 3 người kia hỏi:

"xin chào cho hỏi 3 người là?"

người thiếu nữ đứng trước đi đến gần rồi nói:

"xin chào,chị tên là Đỗ Như Cầm,em có thể gọi chị là Như Cầm,còn người cao gầy này là anh họ của chị tên là Trần Ngọc Phát hân hạnh gặp em".

rồi người đàn ông cao to cũng đi lên mặt cười tụ tin tranh nói:

"còn ta Triệu Cao hân hạnh gặp mặt".

Hoàng Thiên thấy vậy cũng lễ phép chào hỏi:

"em tên là Nguyễn Hoàng Thiên hân hạnh gặp mặt anh chị".

Thúy Liên cũng vào tiếp lời :

"anh Thiên, những anh chị này là người đã cứu chúng ta đấy".

Hoàng Thiên nghe thấy vậy cũng nghiêm mặt rồi cúi người nói:

"cảm ơn anh chị đã cứu em cùng Thúy Liên một mạng, em khẳng định sẽ báo đáp anh chị thật tốt".

nghe vậy Đỗ Như Cầm cũng cười nói:

"không sao đâu cũng chỉ là gặp nạn thì cứu thôi em không cần khách khí nhiều".

Triều Cao cũng tiếp lời:

"Hahah đúng vậy chú em đừng khách khí làm gì".

Trần Ngọc Phát vẫn cứ im lặng đứng ngoài xem cuộc trò chuyện.

Rồi Đỗ Như Cầm cũng lên tiếng hỏi:

" vì sao hai em lại trôi nổi trên dòng sông đó vậy?"

nghe hỏi vậy thì cậu cũng không giấu giếm mà kể hết từ lúc dungeon xuất hiện đến lúc cậu ôm em gái nhảy xuống vực chuyện như vậy nói ra cũng chẳng mất gì.

"em chỉ nhớ đến lúc đố thôi con chuyện sau khi em nhảy xuống thì em không biết".Thiên nói

"Vậy thì khổ em rồi,thôi anh chị có việc phải đi đây tạm biệt em".Đỗ Như Cầm cười nói.

thấy 3 người rời đi thì Hoàng Thiên cũng trầm tư mà không biết đang nghĩ cái gì.

Bạn đang đọc thôn phệ đế vương sáng tác bởi Presence
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Presence
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.