Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về Phương Nam Vui Cùng Cỏ Cây. Vào Chốn Củ Ẩn Cư Giang Hồ.

Tiểu thuyết gốc · 1248 chữ

Chương Cuối:

Về Phương Nam Vui Cùng Cỏ Cây.

Vào Chốn Củ Ẩn Cư Giang Hồ.

Đường lên Trác gia trang trên núi Trung Chỉ Sơn được trồng hai hàng phượng vỹ, lúc bấy giờ tiết trời đang vào hạ nên những cây phượng vỹ đua nhau trổ hoa đỏ cả con đường dẫn vào Trác gia trang. Tiếng những con ve sầu đồng loạt kêu rộn ràng hòa lẫn vào không khí vui như ngày hội của những người đang lo đại lễ đại thọ cho Nam Hải Tiên Ông.

Lúc này, Trác Phi Yến đang chỉ huy những người giúp việc trang trí nhà cửa và kim luôn chỉ huy đầu bếp, Trác Phi Yến đang loay hoay với những món ăn để làm đại tiệc mừng thọ cho nội tổ của mình là Trác Bất Phàm.

Sau khi giới thiệu Hồ Huy cho những người đang có mặt ở trong Trác gia trang thì vừa lúc Trác Phi Yến đi từ phòng bếp lên, Nam Hải Tiên Ông liền gọi Phi Yến đến để giới thiệu cho hai thầy trò của Hồ Huy. Vừa đến gần và trông thấy Hồng Tứ Hải Phi Yến đã bặm môi trợn mắt la lớn:

- Là ngươi, sao ngươi lại ở đây?

Nói xong Trác Phi Yến cầm tay Nam Hải Tiên Ông nũng nịu nói tiếp:

- Nội tổ phải lấy lại công bằng cho con. Chính người này đã tranh giành con heo rừng với con ở Đông Chỉ Sơn cách đây mấy hôm.

Nam Hải Tiên Ông vội lên tiếng trách móc đứa cháu gái của mình:

- Con không được vô lễ, đây là đệ tử của Hồ đại hiệp. Con hãy chào Hồ đại hiệp đi rồi để nội tổ giải quyết cho con.

Sau khi lễ phép chào Hồ Huy, Trác Phi Yến đưa mắt lườm Hồng Tứ Hải rồi làm nũng với Nam Hải Tiên Ông:

- Gã đáng ghét này đã ăn hiếp con, nội tổ phải lấy lại công bằng cho con.

Nam Hải Tiên Ông cười khoái chí rồi lên tiếng nói:

- Được rồi ! Được rồi! Nó ăn hiếp con phải không? Để nội tổ gả con cho nó để sau này con ăn hiếp nó lại là huề.

Nói xong Trác lão cười vui vẻ còn Trác Phi Yến thì thẹn thùng đỏ mặt nói:

- Không thèm nói chuyện với nội tổ nữa đâu.

Vừa nói xong đã chạy xuống hậu đường nấp sau cánh cửa nghe nội tổ của mình bàn chuyện với Hồ đại hiệp.

Nam Hải Tiên Ông đang hứng thú với ý nghĩ vừa rồi nên mở lời với Hồ Huy:

- Hồ đại hiệp cho lão bắt đệ tử Hồng Tứ Hải để làm rễ cho Trác gia trang này được không?

Hồ Huy quay sang nhìn đệ tử thì thấy Hồng Tứ Hải đang đỏ mặt ngượng ngùng cuối đầu ra chiều đã đồng ý, Hồ Huy cất giọng ôn tồn nói với Hồng Tứ Hải:

- Con nghĩ sao về lời đề nghị của Trác lão tiền bối.

Hồng Tứ Hải mạnh dạn thưa với sư phụ của mình:

- Chuyện lương duyên của con thầy sắp đặt ở đâu thì con xin nghe theo lời của thầy.

Hồ Huy thấy mối lương duyên của Hồng Tứ Hải đẹp đôi cùng Trác Phi Yến nên đã đồng ý với lời đề nghị của Trác lão tiền bối. Mọi người đang có mặt trong Trác gia trang đến chúc mừng thầy trò của Hồ Huy và Trác lão tiền bối đã trở thành người một nhà. Trác Phi Yến nảy giờ đang nấp sau cánh cửa nghe nội tổ bàn chuyện tình duyên của mình, đến khi nghe hết câu chuyện thì thẹn thùng nhìn lén cái gã mà mình sắp tới làm vợ của y rồi thầm nghĩ. "Cái gã này nhìn kỹ càng thấy được mắt, mình có một thân võ công mà chẳn đánh lại với gã, tài cán võ công của gã cao thâm khó lường. Mình có một tấm chồng như vậy còn trông gì hơn nữa." Nghĩ đến đây tâm hồn thơ ngây bỗng dậy sóng làm khuôn mặt ửng hồng vội vàng chạy về phòng của gia mẫu của mình. Trác gia trang trở thành nơi song hỷ lâm môn, mọi người đến chúc mừng đại thọ Nam Hải Tiên Ông và chúc cho đôi trai tài gái sắc nên duyên vợ chồng.

Sau đại tiệc song hỷ ở Trác gia trang được khoản một tháng, Hồ Huy cáo từ vợ chồng Hồng Tứ Hải và Phi Yến cùng Trác lão tiền bối để trở về cố quốc. Tứ Hải sau bao nhiêu năm cùng sư phụ của mình lang bạt kỳ hồ nay đến giờ chia tay trong lòng cảm thấy trống vắng nên mở lời xin theo hầu hạ sư phụ. Hồ Huy ân cần dặn dò học trò cưng của mình:

- Con bây giờ đã yên bề gia thất nay con hãy ở lại đây để hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp cùng vợ của con. Hãy sống sao cho thật tốt để không phụ lòng của những người yêu thương con. Hôm nay giã từ nếu có duyên gặp gỡ thì sau này sẽ gặp được nhau.

Nói xong Hồ Huy lên thuyền trở về đất liền. Hồng Tứ Hải cùng Trác Phi Yến và Nam Hải Tiên Ông đứng trông theo cho đến khi con thuyền khuất bóng trên biển cả mênh mông.

Đến khi con thuyền cặp bến tại một làng chài hoang vắng, Hồ Huy âm thầm trở về nước Vạn Xuân mang theo tâm hồn cô độc, như ngôi sao chiếu mệnh của mình là Thiên Độc Cô Tinh suốt đời chỉ sống cô đơn, nhưng đã làm được những việc lớn lao trong đời là góp một phần sức lực của mình để tạo ra đất nước Vạn Xuân, và hy sinh cả đời vì sự yên lành của dân tộc Việt ở nước Vạn Xuân non trẻ đó.

Trên con đường cái quan năm ấy, có một trung niên cô độc đang cho ngựa đi thong thả để ngắm nhìn quê hương xinh đẹp sau nhiều năm xa cách. Cảnh yên bình hạnh phúc của những người dân tộc Việt trên nước Vạn Xuân làm cho lòng của Hồ Huy như được xoa dịu nỗi cô đơn, bởi những hy sinh thầm lặng của mình đã được đền bù một cách xứng đáng.

Sau khi Hồ Huy trở về Hồ gia trang ở đất biên cương của nước Vạn Xuân giáp ranh với nước Phù Nam, Hồ Huy mở một lớp học nhỏ để dạy lại những gì mình đã học được trong đời cho những đứa trẻ ở nơi mình sinh sống. Rồi bỗng một hôm, Hồ đại hiệp của chúng ta đã đi khỏi Hồ gia trang mà không một lời từ biệt. Có người sống vào thời ấy nói rằng. (Hồ đại hiệp đã đi chu du xuống phía nam ngắm cảnh sông núi các nước đó,) người khác lại nói rằng. (Vì đã ngáng cảnh phong trần thế tục nên Hồ đại hiệp đã vào chốn thâm sơn cùng cốc để ẩn cư tu tiên.)

...Truyện đến đây là kết thúc. Cảm ơn các đọc giả đã theo dõi truyện Thời Thế Tạo Anh Hùng của tác giả Hồ Nhân. Hãy để lại lời bình luận dưới bài viết của mình khi đã đọc xong truyện.

Bạn đang đọc Thời Thế Tạo Anh Hùng sáng tác bởi Vannhanho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vannhanho
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.