Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khai Sơn

Tiểu thuyết gốc · 1170 chữ

...

Chạy một mạch đến ngọn núi gần đó với 2 thanh kiếm , 1 thanh là huyền kiếm lấy từ trong lăng mộ còn 1 thanh thì lấy từ người linh bị gấu giết hại, hắn nghĩ rằng vị tướng được khắc tên trên quan tài là Thiên Sách tướng quân vẫn còn sống và ở gần đây, mà xung quanh toàn là rừng nên không thể ở trong rừng mà là ở trên 1 ngọn núi gần gần đó

Hắn đến chân núi thì bắt đầu leo lên ngọn núi này,hắn muốn gắp vị tướng này để dậy hắn mọi thứ , và điều khai thông mọi chỉ số ẩn là có thể xảy ra

Ngọn núi này khá cao, mà thời này không có bậc thang hay là con đường để leo,và trong cái vị trí xung quanh toàn rừng cây mà trung tâm lại là 1 ngọn núi hoang vu không người thì khả năng leo lên ngọn núi là rất khó nhưng hắn vẫn cố leo

Cắm kiếm xuống đất làm điểm tựa rồi leo, cứ thế cho đến lưng chừng núi, hắn quá mệt phải ngồi nghỉ lát

Xoạt xoạt! Tiếng động trong bụi cây gần đó

Lê An cảnh giác rút kiếm ra thì thấy một con gấu trúc nhỏ đi ra từ bụi cây, nó kêu:”Gee-Gee”, dáng đi của nó rất là mệt mỏi

Hắn nghĩ rằng nó đang đói và mệt giống mình nên chèo lên một cây táo gần đó hái xuống 2 quả, 1 quả là hắn ăn còn 1 quả đưa cho con gấu trúc

Gấu trúc bé thấy hắn đưa cho quả táo liền 2 tay cầm lấy và nhai, hắn cũng ở bên cạnh nhâm nhi quả táo

Sau khi ăn xong thì hắn đứng lên leo núi tiếp còn con gấu trúc nhìn hắn leo và cố gắng chèo theo , leo được 1 đoạn thì hắn ngoảnh lại thấy con gấu trúc đang leo theo sau nhưng hắn cũng kệ thôi , cho đến khi con gấu bước hụt 1 bước và ngã trượt xuống thì Lê An duỗi chân, không phải đạp mà để con gấu bám vào chân rồi hắn leo tiếp lên 1 tý nữa để có chỗ túm con gấu lên

Túm cổ con gấu lên từ chân để vào chỗ đất có thể đứng được, con gấu đứng trên phần đất phẳng nhưng vì tính ngây ngô của nó mà bước nhầm xuống cũng may hắn tóm lại kịp

Hắn nói với con gấu:”Ê nhóc! Chú mày không có mẹ à mà cứ đi theo anh thế” chỉ hỏi thế cho vui , giải tỏa cơn mệt khi leo núi ,đương nhiên con gấu không nói gì rồi vì nó chỉ là 1 con gấu thôi mà

Thả con gấu xuống bảo nó đi đi nhưng nó vẫn chỉ nhìn hắn, mà không nhìn đi đâu khác.Cuối cùng hắn đành tóm người con gấu để sau lưng và leo núi tiếp

“Đừng nó nhảy ra khỏi người anh mày đấy!” hắn nói với con gấu

“Wow-Wow” con gấu trúc kêu lên

“Đù má ! Mày kêu gì đấy? Mà chú mà không có tên đúng không? Để anh mày đặt tên cho mày” Hắn quyết định 1 cái tên cho con gấu:”Tiểu Trúc”

“Từ sau anh máy sẽ gọi mà là Tiểu Trúc!” Đây là người bạn đầu tiên của hắn ở thế giới mới này

...

Lê An cùng Tiểu Trúc thành công leo lên ngọn núi này, trên ngọn núi đúng như hắn dự đoán ,có 1 căn nhà gỗ 1 cái giếng, và chắc chắn 1 điều rằng có người.Mặc dù mất cả ngày để leo nhưng hắn vẫn cố để gặp vị tướng quân này, đi đến cửa nhà gỗ , hắn mở ra và thấy một ông lão đang nằm thở dốc

“Không ổn!” hắn đi đến chỗ ông lão

“Ông ơi!” lay người ông và xem xem là ông bị sao và hắn đã hiểu ra là ông lão đã nhiều tuổi cơ thể khó cử động và đang sốt vì không được ăn gì, không được uống nước

Hắn để Tiểu Trúc xuống đất và chạy ra giếng múc lên 1 xô nước và chạy vào bếp lấy 1 cái bát rồi múc nước cho ông lão uống, vẫn thấy ông vẫn trong cơn sốt thì hắn vào bếp thấy 1 tải gạo, hắn liền nấu cháo

Đầu tiên là nhóm bếp củi vì đây là lần đầu hắn nấu cháo kiểu cổ xưa này nên mãi cho đến tối mới có cháo

Thắp nến soi nhà rồi để ông lão ngồi dậy húp bát cháo,hắn còn đưa cho Tiểu Trúc 1 bát và hắn trong bếp vì đói quá nên đã ăn 1 bát rồi

Sau khi ông lão ăn xong , hắn cất bát và ra ngoài ngồi, Tiểu Trúc đi ra từ trong căn nhà gỗ đến chỗ hắn và dựa người vào hắn

“Ê Tiểu Trúc, chú mày có nhớ cha mẹ mày không?” Vừa nói xong thì quay sang thấy con gấu đã ngủ khò khò rồi

Hắn nghĩ rằng con gấu quá mệt vì hôm nay phải leo như hắn nên hắn tóm vào nhà tắt nến đi ngủ, hắn và con gấu ngủ dưới đất còn ông lão ngủ trên dường

...

Sáng hôm sau , hắn dậy thật sớm xem ông lão thế nào thì thấy ông đỡ hơn hôm qua lhas nhiều

“Chắc ông lão này không có gia đình, mà không biết ông lão có phải là Thiên Sách tướng quân không nhỉ

Hắn thấy trong nhà này còn 1 phòng nữa ngoài phòng chính nơi mà ông lão ngủ và 1 căn phòng nữa, hắn tò mò liền đi vào thì căn phòng như 1 thư viện, toàn bộ các kệ gỗ đều là sách ,ngóc phòng còn có bộ giáp đang được treo, cùng với đủ loại binh khí như kiếm, cung, dìu, chùy, thương, kích,đao,ám khí

“Chắc chắn ông lão là Thiên Sách tướng quân rồi, mà nơi này bụi bặm quá chắc mình phải quét dọn thôi” chạy vào bếp lấy ra 1 cái chổi để dọn nhà với dọn sân , nơi cuối cùng mà hắn dọn là thư phòng đó, đang lau kệ gỗ thì nhìn lấy những quyển sách ra để phủ bụi và tất cả đều là những sách quý, Thiên gia kiếm, Thiên gia thương,... toàn bộ đống ở 1 kệ sách riêng là sách công pháp binh khí của Thiên Sách tướng quân soạn.Còn kệ sách đối diện là Sách về binh lược mà ông biết , cùng với đó là Linh Quốc Liên Sử- một cuốn về lịch sử của Linh Quốc, ngoài ra còn 1 cây đàn cổ tranh cùng với những điệu nhạc được ghi trong những cuốn sách riêng.Góc phòng còn có 1 cái đe chuyên dùng để rèn đồ và chế tạo, thế là hắn lôi ra ngoài sân luôn

...

Bạn đang đọc Thời Thế Hiệu Triệu Anh Hùng sáng tác bởi ArthasMerlin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ArthasMerlin
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.