Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão lục

Tiểu thuyết gốc · 1899 chữ

Chương 4: Lão lục

Trở về từ Nội Vụ Đường, tâm trạng của Tiểu Thất thập phần đi xuống. Bản thân hắn vốn không giỏi khoản ăn nói và cũng chẳng đấu khẩu với người khác bao giờ, huống chi lại là một nữ nhân. Hắn dùng con người có tầm nhìn hạn hẹp của kiếp trước mà ứng xử lại ăn ngay một gáo nước lạnh vào người, Đó là con người của hắn trước đây, một nam nhân nhu nhược thực sự. Lấy lòng tiểu nhân mà đo lòng của kẻ khác

. Nữ nhân lúc nãy-Tam tiểu thư- lại dùng lời lẽ như vậy nói chuyện khiến hắn cứng họng. Hay lắm, chửi hay lắm, dạy dỗ rất phải. Vậy thì ta sẽ dùng chính bản tâm của mình mà sống ở kiếp này. Bớt định kiến về người khác dùng tâm mà đỗi đãi.

Chợt giật mình nghĩ lại lúc nãy Tiểu Thất còn mặt dày mang về 100 bạch kim vậy những lời đó có là gì, đã tự nhủ rằng không quan tâm lời thiên hạ sao phải để bụng những lời nói đó. Mà người ta nói không phải không có lý. Không biết vì cớ nào mà Tiểu Thất trước đây lại có thể liều cả mạng sống như vậy. Kiểu này bảo hắn tự sát cũng không sai. Những ký ức dung nhập được rất là mơ hồ lắm hắn không thể nào hiểu được. mà có lẽ cũng không nên khơi dậy lại chuyện cũ của thân thể này.

Tạm gác chuyện này qua một bên, ngay mai Tiểu Thất sẽ bắt đầu làm việc trở lại. Từ giờ đến lúc đấy vẫn còn kha khá thời gian. Đi vào nội thành thăm thú một chút, để biết về thế giới thực tại

Bạch Thành rộng lớn, trải dài mấy chục dặm , kẻ mua người bán lúc nào cũng nhộn nhịp. lối kiến trúc cổ này có chút giống kiểu của phương Đông ở địa cầu tuy nhiên về kích thước thì to lớn hơn hẳn muốn đi bộ từ thành Đông đến thành tây sẽ mất khá nhiều thời gian. Mặt hàng buôn bán ở đây phần lớn là đan dược, binh khí. Bởi bên ngoài Bạch Thành chính là sự tồn tại của rất nhiều yêu thú. Các hàng hóa phụ trợ cho việc săn bắn sẽ tiêu thụ rất nhanh. Mọi người thường truyền nhau rằng việc săn yêu thú vô cùng nguy hiểm nhưng thành quả thu được rất đáng giá với công sức bỏ ra. Một số bộ phận của yêu thú có ảnh hưởng rất tốt cho việc tu luyện. một số khác có thể dùng làm áo giáp. Dày dép , chưa kể lượng thịt yêu thú có thể mang lại cũng rất đắt giá tại các tửu lầu với mùi vị rất đặc trưng…

Vừa đi vừa ngắm nhìn thành thị Tiểu Thất đã vơi đi nhiều muộn phiền, hắn dừng chân tại một quán ăn nhỏ ven đường. Thầm nghĩ không tin được là ở đây cũng có quán ăn kiểu này. Tính tò mò làm hắn ngó nghiêng đây đó

Bộ dạng thập thụt làm chủ quán chú ý đến hắn,

-Tiểu Thất ! lâu quá mới gặp. Thế nào không có chuyện gì chứ?

Tiểu Thất ngạc nhiên vì có người nhận ra hắn trong khi hắn lại không có chút ấn tượng gì về người này. Một ông lão chạc lục tuần đi tới đôn đả mời hắn ngồi vào bàn, Nghe cách xưng hô thì người này có quen biết với hắn

Ông là…?

Ông lão thấy vẻ ngờ nghệch của hắn bèn nhíu mày

-Ta là lão Lục , ngươi quên rồi sao.? Hôm đó chỉ vì cứu cái tiệm thuốc mà cậu dính một cước của Lăng Thiên. Lão nghe tin mà lo lắng quá.sau đó đến hỏi thăm nhưng không có gặp. May mắn là cậu không có chết.

Nghe vậy hắn lại càng khó hiểu,

- Vậy sao?

Tiểu thất trả lời hững hờ làm Lão Lục lắc đầu lia lịa

-Đừng thờ ơ như thế, ngươi giúp nhà ta nhiều lắm đấy, nếu người còn giận chuyện ta vay tiền cho cháu gái ta tham gia khảo thí ở Luyện Võ Các. Thì cho lão khất thêm mấy hôm.

Tiểu Thất trầm ngâm:

-Có chuyện như vậy sao? ờ thì lão cứ thư thư vài bữa cũng được mà lão cho ta hỏi Luyện Võ Các là nơi nào vậy sao ta chưa từng nghe qua.

Lão Lục ngạc nhiên

-Tiểu Ngũ bảo cậu bị đánh mụ đầu quên hết mọi thứ mà ta không có tin. Xem ra tin đồn ngươi bị đánh thành đầu heo trở nên ngây ngốc là có thật. Sẵn Đây ta cũng kể lại cho ngươi một chút vậy.

-

Ngồi nghe Lão Lục kể .Tiểu Thất lại biết thêm về Bạch Thành

Bạch Thành là một thành trì ở phía Tây của Kim Lăng Quốc diện tích rộng lớn .Bạch Thành do Thành chủ Liễu Mặc đại diện cho thế lực của thiên triều ở Bạch Thành. Ngoài thành chủ ra còn có 3 thế lực khác chia nhau cai quản việc mua bán trong thành. Phía Đông thành do Lăng gia cai quản phụ trách về mua bán đan dược đây là mặt hàng chủ đạo của họ nghe nói Lăng gia có người trong Công hội luyện dược sư nên có thể dắt mối làm ăn này. Phía Nam thành do Hàn gia nắm giữ , họ tập chung khai khoáng và luyện binh khí.đại đa số các nông cụ và binh khí của Bạch thành đều xuất phát từ Nam thành Hàn gia .

Phía Tây Thành là địa bàn của Hắc Hổ Bang . một thế lực mới nổi gần đây, buôn bán các mặt hàng còn lại nhưng số lượng không nhiều. Cái hay của họ là mang những mắt hàng từ các thành trì khác đến buôn bán ở đây và buôn đồ từ Bạch thành sang các địa phương khác. Chính vì chia rõ địa bàn như vậy nên cũng ít xảy ra xung đột trong phạm vi lớn cũng không có lý do để loại bỏ một thế lực nào. Có chăng cũng chỉ là xích mích nhỏ giữa một vài của tiệm như trường hợp của Tiểu Thất.

Tuy vậy ai lại không muốn nắm trong tay cả Bạch thành này cơ chứ, vậy nên ba thế lực này vẫn luôn bồi dưỡng hậu nhân. Nếu có cơ hội sẵn sàng hất cẳng hai phe còn lại để xứng bá Bạch thành, duy chỉ có Thành chủ là thích hiện trạng này thôi. Ba thế lực đối đầu nhau càng dễ cho việc quản lý.

Cũng đề phòng trước chuyện sau này Bạch Thành không may hỗn loạn.Thành chủ Liễu Mặc cho dựng lên Luyện Võ Các bồi dưỡng cho những ngời có tố chất mà không phải người trong 3 thế lực, để sau này bổ sung vào quân doanh. Chẳng may loạn còn có lực lượng chấn áp.

Vừa ngồi ăn vừa nghe Lão Lục kể Tiểu Thất đã có thể hiểu sơ qua về các thế lực trong Bạch Thành.

VÀ hắn cũng biết rằng đây là một thế giới dùng nắm đấm để nói chuyện, chính vì trước đây thân thể này quá yếu nhược nên mới bị một nhân vật tu luyện đánh gần chết. Thiết nghĩ giờ sống lại lần nữa thì không thể để bản thân rơi vào tình huống tương tự.

Trộm nghĩ, chút nữa sẽ đi tìm một công pháp nào đó để luyện tập. Chí ít cũng tự lo được cho bản thân mình

….

-Lão Lục gia con về rồi đây

từ đầu hẻm Thiếu nữ vận lục y chạy lăng xăng tới ôm choàng lấy cổ Lão Lục điệu bộ có chút tinh nghịch.khuôn mặt tươi cười nhìn lão. Rất lâu rất lâu rồi Tiểu Thất mới lại thấy một nụ cười trong sáng thuần khiết đến vậy. không phải nụ cười giả tạo . Nụ cười xã giao mà là một nụ cười vô lo vô nghĩ.

Cô gái ngước mắt sang người đối diện, nàng vô vùng ngạc nhiên vội bỏ Lảo lục ra.

- huynh ...là Tiểu Thất phải không. Huynh thật sự vẫn còn sống.

Bất giác thiếu nữ nắm lấy tay Tiểu Thất ánh mắt có chút xúc động.Như không tin những gì đang xảy ra trước mắt, nàng muốn biết chắc đây là sự thật. Đối diện với sự tiếp đón nhiệt tình như vậy nhưng Hắn vẫn không biết được nàng là ai. oThấy Tiểu Thất ngây người ra đấy Lão lúc cất tiếng.

- Tiếu Thất bị trúng một cước vào đầu. hắn không nhớ con là ai đâu.

Thiếu nữ liếc nhìn lão Lục rồi lại nhìn Tiểu Thất nghi hoặc.

-Huynh không nhớ muội là ai sao? Muội ..Lục Tiểu Hà đây mà.

Lục Tiểu linh Đồng thì hắn còn biết, còn Lục Tiểu Hà thì hắn không có chút ký ức nào về cái cái tên này , vậy nên hắn khẽ lắc đầu .

-Huynh ngốc lắm tự dưng lại lao đầu vào chỗ chết. may mà huynh không có chết, Lão lục than vãn bảo alf hphari bỏ tiền ra mua quan tài cho huynh. Muội bảo là đắp chiếu cũng được mà lão không ưng, cứ nằng nặc đòi mua mới thôi

Lão lục thấy không khí có vẻ ướt át qua bèn đổi không khí. Hắng giọng một cái rồi nói lớn

-Tiểu nha đầu. về đúng lúc lắm…mau mau vào giúp ta làm vài món. Hôm nay đông khách quá ta chạy tới chạy lui mỏi hết cả chân rồi đây nè…

Nhìn lão lục làm bộ làm tịch trông thật mắc cười. nghe hai người nói chuyện lại rất có duyên. Mà sao cảm giác này nhìn quen vậy

-Xí ! người lại gạt con đúng không. Nhìn qua là biết hôm nay người không bán được rồi. Chắc lại mải nói chuyện để khách đợi lâu, họ bỏ đi chứ gì.

Tuy tỏ vẻ trách móc nhưng cô gái vẫn sửa soạn chân tay bắt đầu nổi lửa đun lại nồi nước..

-Ây a.. Quán còn có người đến là do …người ta thích nha đầu nhà ngươi… thích mấy món nhà ngươi nấu … chứ lão già này nấu có ai thèm ăn đâu.

Lão lục tỏ vẻ hờn dỗi.

-Có tuổi rồi còn như mấy tiểu mao đầu vậy.

- Kệ ! ta cứ thích như vậy đấy..là sao … làm sao…?

-Ah. vậy ta không nói chuyện với lão Lục gia nữa. Tiểu Thất. huynh có muốn ăn gì không để muội nấu cho huynh.

Tiểu Thất vội đáp

- CẢm ơn muội, lúc nãy ta ăn no rồi giờ phải đi đây

-Huynh đi luôn bây giờ sao.?

-

-Ta còn có chút việc. Hẹn hai người hôm khác.

Vừa mới xuyên không, gặp người lạ đối đãi nhiệt tình như vậy có chút không tự nhiên. nghe cách nói chuyện xem ra có chút quan hệ với Tiểu Thất trước đây. Trời còn chưa tối, hắn đi về phía cuối Tây Thành đến mấy cửa hàng bán đồ tổng hợp hi vọng sẽ tìm thấy một quyển công pháp nào đó

Bạn đang đọc Thố Vương Tiên Lộ sáng tác bởi NaoPhang23
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NaoPhang23
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.