Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 14

Phiên bản Dịch · 510 chữ

" AH! Chút nữa là quên" tôi vội bật dạy khỏi ghế sofa mà tiến đến phía góc tường lấy ra một cây ghi-ta của ông chú mặc vest sáng nay, bên cạch là một hộp nhỏ màu lam.

" Ta-dah ! "

" Ghi-ta hả ? Lại còn là Lakewood ! ". Có lẽ có người đang ăn dưa bở rồi ! Tôi đâu có nói là ghi-ta tôi mua.

" Xin lỗi đã làm cậu thất vọng, nhưng đó không phải quà của tôi." Tôi bỏ cây đàn xuống mặt bàn rồi mới đưa hộp quà màu lam cho sói."...Thứ này mới là quà của tôi !"

" Không có thất vọng đâu ! Chỉ cần Thỏ bên cạch em là em đã mãn nguyện lắm rồi !"

" Mở ra đi ! Không có đắt tiền đâu ! ". Chỉ là chiếc nhẫn. Một chiếc nhẫn bản to bằng bạc trơn và có một dòng chứ nhỏ bên trong lòng nhẫn mà tôi đã nhờ khắc vào-" le bonheur toute la vie" ( Hạnh phúc suốt cuộc đời)

" Thỏ muốn em hạnh phúc thì phải sống cùng em cả đời !" Cậu ta tỉ mẩn nhìn dòng chữ, và ai biết được cậu ta biết tiếng Pháp cơ chứ ! Cứ tưởng sẽ được một phen lên mặt giải thích dòng chữ cho cậu ta !

" Cậu...Biết tiếng Pháp sao ?"

" Không ngờ phải không? Em biết năm thứ tiếng liền !" hắn nhăn nhở đeo chiếc nhẫn vào tay rồi cười cợt trêu tôi.

" ..."

" Em biết tiếng Việt nè, tiếng Anh, tiếng Pháp, Ý và cả...Tiếng sao hoả của Thỏ nữa !"

"@&%#)^#^%)" Rất rất ngạc nhiên đến nói không rõ lời.

" Chụt...Không phải ngạc nhiên đâu " Một nụ hôn nhẹ vào má. " Mà đàn của ai tặng em vậy ?"

"Lấy tay áo lau lau má...Không biết nữa ! Sáng gặp một người đàn ông mặc vest đen, ổng ấy bảo đưa cho cậu."

" Ông ấy có nói gì nữa không ?"

" Không có ! Mà đó là ai vậy ?"

" Chủ tịch Trần Hữu"

" Uhm...HẢ Ả Ả " tôi giật bắn khi biết đó chính là người trong truyền thuyết, người thân duy nhất của con sói này.

" Kệ đi ! Chiều Thỏ muốn đi đâu không !?"

"Sinh nhật cậu mà ! "

" Vậy...Đi khu vui chơi nha ! "

" Cũng được ! "

" Thỏ là nhất ...Chụt..." dám nhân lúc không để ý hắn đã hôn vào má tôi. Đã bao nhiêu lần ăn đòn vì không xin phép vậy mà vẫn cả gn làm tới.

" Cốp...Dám không xin phép đàng hoàng à ! "

" AU...Híc ! Thỏ chả dễ thương gì hết ! Đau quá à !"

" Còn than vãn nữa là chiều khỏi đi ! " Tôi cũng thấy đánh hơi mạnh tay nên xoa nhẹ vào đỉnh đầu hắn, nhưng bắt xin lỗi á ! Còn lâu.

TO BE CONTINUE

Bạn đang đọc Thỏ Con Và Sói của Nguyễn Ngọc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.