Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Còn có thể làm huynh đệ? (2)

Phiên bản Dịch · 1516 chữ

Hình Trường Phong cảm khái nói:

- Kỳ thật Trường Phong thật không muốn chức vị, nhưng vừa nghĩ tới lời nói trước khi chia tay của đại đô đốc, vài lần muốn từ quan quy ẩn nhưng đều ở lại. Hiện tại ta phát hiện, có thể làm quan dưới quyền hoàng đế tốt là một chuyện vô cùng vui vẻ. Hiện tại mỗi ngày của Trường Phong qua thật tốt, mỗi ngày đều làm nhiều chuyện thật có ý nghĩa. Vì vậy ta đã dần dần bỏ qua ý niệm thoái ẩn trong đầu, thầm nghĩ làm một vị quan tốt, vị quan tốt giống như đại đô đốc.

Tần Tiêu cười tự giễu lẫn tang thương:

- Học ai không tốt, học ta? Hiện tại chức vị của ngươi đều là nha môn mới mở, thế nào, làm còn thuận tay sao?

- Còn không trở ngại gì.

Hình Trường Phong khiêm tốn nở nụ cười:

- Sùng Võ Thai chính là bắt chước Ngự Sử Thai xây dựng. Sùng Võ đại phu chính là Trương Nhân Nguyện, nhưng hắn đã ở Lũng Hữu hai năm, đại bộ phận thời gian đều do ta cùng Trương Cửu Linh xử lý.

- Trương Cửu Linh? Tốt lắm.

Tần Tiêu hài lòng mỉm cười. Xem ra Lý Long Cơ đích thật là rất xem trọng cơ cấu võ tướng được bồi dưỡng đặc biệt này, làm cho nhân tài như Trương Cửu Linh cùng Hình Trường Phong cùng hợp tác làm việc, đích xác có thể ích lợi thật lớn. Sùng Võ Thai? Tên thật tốt! Thiên hạ Đại Đường toàn dân sùng võ, xây dựng một học phủ đỉnh cấp võ học như Sùng Võ thai, đúng là được lòng người.

Hình Trường Phong nói:

- Phải, Trương đại nhân thật là tài giỏi, đem nha môn mới xây dựng xử lý thật ngăn nắp. Từ kinh thành đến địa phương, đủ loại biện pháp luân phiên được chấp hành xuống. Chỉ trong ba năm thời gian ngắn ngủi, đã có được một hệ thống bồi dưỡng võ tướng vô cùng đầy đủ mà hữu hiệu. Hiện tại bất kể là bình dân dũng sĩ hay tướng quân trong quân lữ, binh lính, đều có cơ hội tiến vào Sùng Võ Thai hoặc Sùng Võ Viện tại địa phương huấn luyện bồi dưỡng. Nhân tài Đại Đường ùn ùn xuất hiện. Kỳ thật nói tới đại sự này có thể thi hành còn nhờ có đại đô đốc cùng Trương Nhân Nguyện đã nhắc nhở qua đâu! Không nghĩ tới ngày đó lời nói ở Đại Lang Nguyên hiện giờ trở thành sự thật, thật làm người vô cùng cảm khái!

Tần Tiêu khẽ cười:

- Cũng may mắn gặp được vị hoàng đế khai phá tiến thủ, chịu làm thực tế mới được.

- Đó là đương nhiên.

Hình Trường Phong gật đầu nói:

- Thiên Binh Giám thành lập, đều nhờ công lao của đại đô đốc. Trong trại huấn luyện bộ đội đặc chủng của Đại Đường, đến nay đã xây dựng tượng đồng của đại đô đốc!

Tần Tiêu không khỏi bật cười:

- Là chủ ý của ngươi đi?

- Không phải!

Hình Trường Phong vội vàng khoát tay nói:

- Tất cả đều do hoàng đế bệ hạ ra lệnh, Trường Phong tuyệt đối không dám làm loại chuyện này!

Tần Tiêu cười nói:

- Huynh đệ tốt, khẩn trương như vậy làm chi. Ta không có ý tứ muốn trách cứ ngươi. Tốt rồi, nguyên tưởng rằng người đi trà lạnh, không nghĩ tới mọi người còn nhớ rõ ta.

- Làm sao có thể quên!

Hình Trường Phong đột nhiên kích động nói:

- Trường Phong vĩnh viễn không thể quên ngày tháng xưa kia cùng đại đô đốc đi chinh chiến bốn phương! Trong Thiên Binh Giám, thiên binh thừa, thiên binh phủ, thiên binh bác sĩ lớn lớn nhỏ nhỏ, kể cả các học viên chưa từng gặp mặt đại đô đốc đều mong mỏi được nhìn thấy đại đô đốc một lần!

Tần Tiêu nghi hoặc hỏi:

- Thiên binh thừa, thiên binh phủ, thiên binh bác sĩ?

Hình Trường Phong cười nói:

- Thiên Binh Giám là dựa theo quy mô Quốc Tử Giám xây dựng. Quốc Tử Giám vốn lấy tế tửu làm đầu, nếu Thiên Binh Giám là cơ cấu võ tướng, vì vậy đã đem tế tửu đổi lại làm nguyên soái. Trường Phong tài đức nông cạn, hiện tại đảm nhiệm chức này. Mặt khác bố trí hai gã thiên binh thừa cùng thiên binh phủ, thiên binh bác sĩ làm trợ thủ cho Trường Phong. Trong đó có đồ đệ của đại đô đốc Hoàn Tử Đan, hiện tại là thiên binh thừa, người còn lại là lục suất đô đốc Điền Trân. Những huynh đệ đặc chủng doanh trước kia, hiện tại đảm nhiệm thiên binh phủ cùng thiên binh bác sĩ. Thực tế phụ trách bồi dưỡng huấn luyện các học viên. Hoàng đế bệ hạ còn chưa có người kế thừa, Đông Cung còn trống. Vì thế lục suất Đông Cung tạm thời do hoàng thành ngự suất ti, đại đô đốc Tống Vương điện hạ thống lĩnh.

- Vậy tốt lắm.

Tần Tiêu mỉm cười nói:

- Tống Vương thống lĩnh hoàng thành ngự suất ti cũng có thể làm người yên tâm. Tiểu tử Hoàn Tử Đan không tệ, chịu khổ, có lòng hăng hái. Tuy rằng đầu óc không bằng sư huynh Quách Tử Nghi của hắn, nhưng là một người trẻ tuổi làm việc đến nơi đến chốn.

- Nhắc tới là do đại đô đốc dạy dỗ được hai đồ đệ giỏi!

Hình Trường Phong cảm khái nói:

- Đại đô đốc vừa rời đi Trường An, vào tháng giêng triều đình liền cử hành võ cử. Hoàn Tử Đan vui vẻ báo danh, sư huynh Quách Tử Nghi của hắn vì nhường nhịn sư đệ, không tham gia. Kết quả Hoàn Tử Đan cũng giống như đại đô đốc năm đó, lấy ưu thế tuyệt đối giành được võ trạng nguyên. Sau đó quan bái hoàng thành ngự suất ti tứ phẩm tả lang tướng. Về sau không lâu, Thiên Binh Giám thành lập, Trường Phong da mặt dày đi tìm hoàng đế đòi hắn tới tay, đảm nhiệm thiên binh thừa cùng Điền Trân phụ trách huấn luyện hàng ngày. Tiểu tử kia cũng thật độc, binh lính huấn luyện đều chẳng khác gì sói hoang. Hiện tại có uy vọng cực cao trong Thiên Binh Giám, hơn nữa hắn thường xuyên nói với thủ hạ học viên: “Chứng kiến tượng đồng này hay không? Đây chính là sư phụ của ta, lão tổ tông bộ đội đặc chủng Tần đại tướng quân! Các ngươi có ai làm cho ta mất mặt, là làm Tần đại tướng quân mất mặt, ta nhất định phạt nặng không tha! Ai không chịu nổi khổ cực, đừng ở chỗ này mất mặt xấu hổ, chạy về nhà ôm vợ đi!”

- Ha ha, tiểu tử kia năm đó bị chỉnh thảm, hiện tại lại chọn đại đầu binh trút giận!

Tần Tiêu vui vẻ cười, giống như trước mắt nhìn thấy Hoàn Tử Đan cao lớn đang giáo huấn binh sĩ.

- Ngọc không mài không thành khí thôi, đại đô đốc năm đó dụng tâm lương khổ, bằng không hôm nay Đại Đường không có nhân tài như thế!

Hình Trường Phong nói:

- Tới năm thứ hai, Đông Cung lục suất cơ bản đã giải tán, Quách Tử Nghi tạm thời làm chức quan nhàn tản trong Kim Ngô Vệ. Vì thế hắn đi tìm binh bộ thượng thư Quách Nguyên Chấn từ quan, báo danh tham gia võ cử - bình thường võ cử không cho phép quan chức ngoài thất phẩm cùng tướng quân tham gia thôi! Năm đó Quách Tử Nghi cuối cùng đạt tới võ trạng nguyên, hoàng đế bệ hạ tự mình tiếp kiến tại Túc Vũ Đình, phong hắn làm hữu kiêu vệ đại tướng quân, Bắc Đình đại đô hộ. Cùng lúc đó Quách Kiền Quán cũng đạt bảng nhãn, thám hoa là Giải Uyển, đều được phong tướng quân, đồng thời đi Bắc Đình đô hộ phủ. Cùng An Tây Tứ Trấn đại đô hộ Cao Tiên Chi, Sóc Phương quân hành quân đại tổng quản Luận Cung Nhân nghe lệnh Đạo Hạnh quân đại nguyên soái Trương Nhân Nguyện ở Lũng Hữu, trấn thủ tây bộ Đại Đường chúng ta!

- Tốt lắm!

Tần Tiêu cao hứng, hôm nay là lần thứ ba nói lời này. Quách Tử Nghi đạt tới võ trạng nguyên xem như hoàn thành tâm nguyện, còn được trọng dụng, trấn thủ Bắc Đình đô hộ phủ, trông Đại Đường ti hộ. Cả tây bộ Đại Đường có Trương Nhân Nguyện, Cao Tiên Chi, Quách Tử Nghi cùng Luận Cung Nhân làm tướng soái, có thể nói như tường đồng vách sắt, không gì phá được!

Bạn đang đọc Thịnh Đường Phong Lưu Võ Trạng Nguyên của Tầm Hương Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.