Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

73 : Tình Cờ Gặp Nhau

2078 chữ

Sáng hôm sau , Đao thần và Phương Kiếm Minh dưới sự dẫn đường của Kỳ lân thử đi ra khỏi khu rừng rậm , đến tiểu trấn . Nơi này Đao thần mới chỉ đến có một lần , không nhớ chút gì cả , may có Phương Kiếm Minh từng nhiều lần qua lại nên hai người nhanh chóng mua đồ dùng , sau đó tới tửu điếm dùng bữa . Đao thần giắt Đại khảm đao sau lưng , vai vác một bao quần áo , vừa rời khỏi tửu điếm vừa nói : “ Minh nhi , chúng ta qua bái phỏng Huệ Trần sư thái một chút . Ta đã nhiều năm không gặp bà ấy “ . Phương Kiếm Minh cười nói : “ Tốt quá , con cũng đang định nói với nghĩa phụ là đến đó , A Mao , dẫn đường đi “ . Kỳ lân thử từ trong lồng ngực Phương Kiếm Minh nhảy xuống , dẫn hai người ra phạm vi của trấn khẩu . Dọc đường đi nhiều nhân vật thập phần tò mò trước kỳ lân thử , một động vật giống tùng thử lại biết nghe lời , thật lanh lợi đáng yêu quá a ! Một lúc sau đã đến ni cô am , chỉ thấy am môn đóng chặt , bên trong hoàn toàn yên tĩnh , không truyền ra tiếng niệm Phật , cũng không có một âm thanh nào khác . Đao thần trong lòng thấy kì quái , đưa tay lên gõ cửa , phải một lúc lâu sau mới có tiếng bước chân truyền đến kèm theo một âm thanh nữ tử : “ A di đà phật , xin hỏi bên ngoài là vị thí chủ nào vậy ? “ . Đao thần thấy người này không ra mở cửa , chỉ từ bên trong hỏi ra , tâm trạng càng ngạc nhiên , vội hỏi : “ Chúng ta đến tìm Huệ Trần sư thái . Xin vào thông báo là có bằng hữu cũ muốn gặp bà ấy “ . Cửa am môn mở ra kèm theo một khuôn mặt tò mò . Phương Kiếm Minh nhìn thấy người này thì cười nói : ‘ Nguyên lai là ngươi . Ngươi còn nhớ ta chăng ? “ . Ni cô này đúng là người lần trước Phương Kiếm Minh đã gặp , ngăn không cho hắn vào . Ni cô thấy Phương Kiếm Minh kêu lên một tiếng sợ hãi , nói : “ Ngươi , ngươi như thế nào lại đến đây , ta lần này sẽ không cho ngươi vào làm loạn nữa đâu “ . Phương Kiếm Minh nhìn thấy Đao thần đanghìn minh đầy ngụ ý , khuôn mặt trở nên đỏ bừng , lí nhí nói : “ Sư thái , lần trước do tại hạ tự ý xông vào trong am gây nhiễu loạn , là tại hạ đã sai , nay tại hạ đến đây để xin lỗi sư thái và xin hỏi luôn , Huệ Trần sư thái có đây không ? “ . Ni cố nhìn hai người với ánh mắt tò mò , hỏi : “ Các ngươi thực sự kaf bằng hữu của am chủ sao ? “ . Đao thần nói : “ Tiểu sư thái , ta và am chủ của các ngươi có quen biết , bà ấy trước khi xuất gia là bằng hữu của ta , phiền ngươi cứ vào thông báo là có Đao thần đến bái phỏng ‘ Như Ý thần kiếm ‘ Phương Huỳnh Huỳnh nữ hiệp “ . Ni cô ngần ngừ đôi chút rồi mới nói : “ Hai vị thí chủ đến thật không phải lúc , nếu hai vị đến sớm một ngày là có thể gặp được am chủ rồi . Người đã đi ra ngoài ngày hôm qua cùng với hai vị tiểu thí chủ “ . Đao thần nghe vậy , vội hỏi : “ Bọn họ đi đâu ? Tiểu sư thái có biết không ? “ . Ni cô nói : “ Việc này ta cũng không biết rõ lắm , chỉ nghe qua am chủ nói hình như muốn xuất am một , hai tháng để đến Phổ Đà sơn tham gia một đại hội do ‘ cái gì Thánh nhân ‘ tổ chức ấy . Người rời đi với am chủ chính là hai đệ tử của Thánh nhân đó “ . Đao thần vừa nghe qua đã nói : “ Thiên Đô Thánh nhân ư ? “ . Nói xong bốn chứ , sắc mặt ông hơi đổi , thầm nghĩ : “ Mấy lão quỷ này , lúc nào không đi lại nhân đúng lúc ta tìm đến lại đi , chẳng lẽ muốn ta đi Phổ Đà sơn sao , thật phiền phức quá đi” . Trong lòng nghĩ vậy nhưng miệng lại nói : “ Nếu Huệ Trần sư thái đã có việc ra ngoài thì chúng ta cũng không dám quấy rầy , tiểu sư thái , xin cáo từ “ . Nói xong bèn kéo Phương Kiếm Minh rời đi . Ni cô nhìn theo bóng hai người bọn họ khuất đi rồi mới đóng cửa vào , điệu bộ cực kì cực kì thần bí , chẳng lẽ bên trong am lại không có người thật sao ? Đao thần , Phương Kiếm Minh rời khỏi ni cô am , dựa theo quan đạo mà đi về nhà , trên đường , Đao thần vừa đi vừa nói : “ Nguyên lai bạch hạc mà con gặp phải di Thiên Đô thánh nhân thu dưỡng , trách không được nó đã làm khó được con “ . Phương Kiếm Minh kinh ngạc nói : “ Có phải vị Thiên Đô Thánh nhân thứ ba trên thiên bảng bài danh không nghĩa phụ ? “ . Đao thần nói : “ Đúng vậy , hắn cũng tầm tuổi như ta , lớn hơn ta 2 tuổi . Năm nay ta 130 thì hắn phải 132 rồi “ . Phương Kiếm Minh nghe xong , lè lưỡi nói : “ Nguyên lai là như thế , trách không được Phi Long Tử gọi mấy người là lão bất tử , a , nghĩa phụ , người không trách con đấy chứ ? “ . Đao thần cười nói : “ Chúng ta trong mắt người khác quả thật là lão bất tử , đấy chỉ là do con buột mồm nói ra thôi , nghĩa phụ trách con làm gì “ . Bỗng dnwg Phương Kiếm Minh kêu to một tiếng : “ A , con nhớ ra một chuyện , nghĩa phụ , người có biết ‘ Huyết thủ môn ‘ không ? “ . ‘ Huyết thủ môn ‘ ba chữ vừa nói ra , Đao thần ngây người ngẩn ngơ , sắc mặt đại biến , vội hỏi : “ Tiểu tử , nói nhỏ thôi , là ai đã cho con biết Huyết thủ môn ? “ . Phương Kiếm Minh nói : “ Là Phi Long Tử , bất quá khi nói xong ông ấy không thừa nhận những lời mình vừa nói “ . Đao thần sắc mặt trở nên nghiêm túc , trang trọng nói : “ Minh nhi , con không nên hỏi ta về Huyết thủ môn , ta sẽ không nói ra đâu . Chuyện này con cũng không nên để ở trong lòng , quên được đi là tốt nhất , tính ra trên giang hồ ngày nay may ra chỉ còn khoảng hai chục người biết mà thôi “ . Phương Kiếm Minh nghe Đao thần nghiêm túc nói thế , trong lòng càng thêm tò mò , Huyết thủ môn là tổ chức gì khiến nghĩa phụ không nói cho hắn vậy ? Chẳng lẽ Huyết thủ môn là môn phái lợi hại nhất trong giới võ lâm ư ? Điều này cũng không đúng , hắn chưa từng nghe ai đề cập đến chuyện này , cả sư phụ hắn cũng không bao giờ nhắc đến huyết thủ môn , xem chừng bọn họ cũng không biết có một tổ chức như vậy tồn tại . Hai người chìm vào tâm sự của riêng mình , thình lình Kỳ lân thử kêu lên vài tiếng , hai người ngẩng đầu lên chú ý , bên tai vang lên tiếng vó ngựa , trong chốc lát sáu khoái mã xuất hiện từ con đường phía trước , chỉ còn cách bọ họ 20 trượng . Đao thần ngưng thần nhìn lại , tâm thần chấn động , nói : “ Tiểu tử , đi mau , nếu chậm thì hai phụ tử chúng ta không chứng sẽ bị bắt làm tù binh đấy “ . Phương Kiếm Minh nghe xong , trong lòng cũng cả kinh , chưa kịp nói gì đã bị Đao thần cắp mang đi . Kỳ lân thử cũng đã nhảy kịp vào ngực Phương Kiếm Minh . Sáu con khoái mã tới thật nhanh , trong nháy mắt đã tới chỗ bọn họ đang đứng lúc nãy . Lúc này , một hồng y trung niên phụ nhân nhìn thấy thế lên tiếng : “ Hai người này sao vừa nhìn thấy chúng ta đã chạy vậy ? Lão thân thấy bóng dáng hai người này quen lắm . Tam tỷ , tỷ có nhận ra bọn họ là ai không ? “ . Người được gọi là ‘Tam tỷ ‘ cũng là một trung niên phụ nhân mặc hồng y , cười nói : “ Lục muội , mắt của ta có bao giờ tốt hơn muội đâu , muội hỏi thế là làm khó cho ta rồi “ . Đột nhiên người được gọi là ‘Lục muội’ lớn tiếng kêu lên : “ Ay da , Thánh cô , ta nhớ ra rồi , người to lớn kia chẳng phải Đao thần sao , còn tiểu tử hắn đi cùng hắn chính là xú tiểu tử một năm trước . Thánh cô , chúng ta mau đuổi theo đi ! “ . Chỉ thấy người đứng giữa toàn thân vận bạch y , mặt cũng được che bằng một tấm lụa trắng , nhìn không rõ khuôn mặt nhưng nhìn qua vóc người cũng có thể khẳng định đây là một đại mỹ nhân . Bạch y nữ tử lạnh lùng nói : “ Đao thần láo thất phu ngày ấy dám vũ nhục bổn thánh cô , bổn thánh cô tuyệt đối không tha cho bọn họ . Đi ! Ta không tin bọn họ có thể trốn thoát được khỏi tay chúng ta “ . Sáu người này chính là sáu nhân vật thuộc Ma môn . Ngoài thánh cô và hai hồng y trung niên nhân , ba người còn lại là ba hán tử với đại đao trên lưng . Ba hán tử này thập phần lãnh khốc , khuôn mặt lạnh lùng như dược tạc bằng gỗ vậy , cho dù thánh cô là băng nhân cũng không thể so sánh với họ . Sáu con khoái mã được thúc giục , hai mươi bốn vó tung bay , nhằm hướng hai người Đao thần và Phương Kiếm Minh chạy mà đuổi theo . Hai người bọn họ thật sự không thể ngờ rằng tại địa phương này lại chạm chán Ma môn , lần trước bọn họ đã phá hủy âm mưu của Ma môn , mặc dù Đồng Ngũ Châu đã chết nhưng kế hoạch diệt toàn gia họ Đồng của Ma môn đã không thành công , hôm nay hai người xui xẻo gặp bọn họ xem ra không thể nói đạo lý được rồi . Đao thần cắp Phương Kiếm Minh thi triển tuyệt thế khinh công như tia chớp phi đi , không nhằm quan đọa mà cứ đường núi gập ghềnh mà đi , nhằm cất đuôi sáu người bọn họ . Hai người chạy một mạch không nghỉ chừng bảy , tám mươi dặm , cũng không biết là đã chạy đến địa phương nào . Đao thần quay lại chỉ thấy Ma môn thánh cô còn họ cách sáu trượng , những người còn lại ở so với thánh cô còn cách chừng mười trượng .

?19407-Thieu-Lam-Bat-Tuyet-Chuong-249

Bạn đang đọc Thiếu Lâm Bát Tuyệt của Thiên Ma Thánh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.