Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 978 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Óc Cá

Tiết Thần bưng một chén cơm và hai món ăn sáng đứng trước cửa phòng Tiết Vân Đào, nhẹ nhàng gõ ba cái, sau đó nói:

“Cha, ăn cơm.”

Hai ngày rồi Tiết Vân Đào không ăn cơm, tự nhốt mình trong phòng, không cho ai đi vào, quản gia trong phủ thật sự không còn cách nào, đành phải đi tìm Tiết Thần, Tiết Thần vốn tưởng rằng chờ ông tự mình nghĩ thông suốt sẽ đi ra, nhưng đợi hai ngày ông vẫn chưa ra, nếu cứ tiếp tục như vậy, khẳng định không được, lúc này nàng mới bưng đồ ăn đến.

Trong phòng không có tiếng động, Tiết Thần đặt đồ ăn lên lan can hành lang, sau đó lại đi đến trước cửa liên tục gõ vài cái, gọi:

“Cha, ngài mở cửa ra đi! Ngài tự nhốt mình trong phòng là chuyện gì chứ. Sáng sớm lão thái gia phái người tới kêu ngài qua phủ, ngài cũng không đi, nếu tiếp tục như vậy, thì làm thế nào được.”

Nói xong những lời này, Tiết Thần dừng một chút, sau đó lại nói tiếp:

“Cha, nếu ngài còn như vậy, con sẽ gọi người tông cửa.”

Trong phòng vẫn không có động tĩnh, lúc này Tiết Thần mới có chút lo lắng, đang chuẩn bị xoay đi kêu người, sau cửa phòng truyền ra một chút động tĩnh, giống như thanh âm của then cửa, trong lòng Tiết Thần mừng rỡ, duỗi tay đẩy vào, quả nhiên cửa mở.

Phía sau cửa, một nam nhân đầu tóc rối bù, râu ria lộn xộn đang đứng đó, chỉ trong một đêm Tiết Vân Đào tựa như già hơn mười tuổi, ngây ngốc đứng sau cửa, Tiết Thần nhìn thấy ít nhiều cũng có chút không đành lòng, nhưng cũng không phản ứng quá nhiều, mà là xoay người bưng khay đồ ăn ở trên lan can lên, lướt qua người Tiết Vân Đào đi vào phòng.

Nói:

“Hai món đồ ăn này là Điền di nương tự tay làm, bà nói cha thích ăn nhất chính là hai món này, con biết chuyện phương thuốc khiến ngài khó có thể quên được, nhưng việc đã xảy ra, hiện tại như thế này là vì sao chứ? Ai biết chuyện thì nói ngài chịu không nổi đả kích, còn không biết đâu? Sẽ tưởng rằng ngài chết vì tình vì một di nương, Tiết gia là nhà nào, cha là con trai trưởng lại tuẫn tình cho một di nương, chẳng phải muốn người ta cười rụng răng! Ngài nói lão thái gia ở trong triều còn làm người như thế nào, ngài bảo sau này Tiết gia nên làm gì bây giờ?”

Cả người Tiết Vân Đào đứng ở cạnh cửa đột nhiên co rúm lại, ngồi xổm xuống đất, ôm mặt gào khóc.

Tiết Thần tự nhiên biết vì sao ông khóc, không nhắc tới Tiết gia còn đỡ, nhưng nhắc tới Tiết gia, đúng thật sự là buồn từ đó đến, thái lão gia Tiết Kha chỉ có mỗi ông là đích tử, tuy rằng có hai người con thứ, nhưng chung quy không phải dòng chính, nếu không có gì xảy ra, chờ tang kỳ của Lô thị qua đi, lại tục huyền, như vậy vẫn có thể khai chi tán diệp cho dòng chính Tiết gia, nhưng hôm nay, lại chỉ có thể dựa vào mấy người con thứ kia, điều này khiến một đích trưởng tử như ông làm sao chịu nổi.

“Đạo lý này nọ không cần con nhiều lời, phụ thân tự nhiên có thể suy nghĩ cẩn thận, hiện giờ việc chúng ta phải làm, không phải ngài suy sụp tinh thần và hối hận, mà là tận hết khả năng của ngài, chèo chống Tiết gia, cha chính là đích trưởng tử, trên vai lưng đeo trách nhiệm không chỉ là sinh hài tử, ngài còn có rất nhiều việc phải làm, tương lai chờ tới thời điểm nhất định, cha lại chọn một người vừa mắt ở chỗ thúc thúc thứ phòng quá kế đến đích phòng chúng ta, cũng giống như nhau.”

Lời nói của Tiết Thần khiến cảm xúc Tiết Vân Đào đang kích động dần dần an tĩnh lại, Tiết Thần thở dài, sau khi bày biện đồ ăn xong xui, liền nhấc chân lướt qua bên cạnh Tiết Vân Đào đi ra ngoài.

Trong chuyện này, Tiết Thần làm nữ nhi, có thể giúp ông cũng chỉ có này đó. Nàng không thể làm ra quyết định thay ông.

Đời trước nàng không thấy kết cục của Tiết Vân Đào và Từ Tố Nga, nhưng ít ra trước khi nàng qua đời, Tiết gia vẫn luôn rất tốt, mà đời này, bởi vì có nàng tham gia, vạch trần chuyện xấu này ra, làm Tiết Vân Đào từ đám mây ngã vào địa ngục, kỳ thật nàng vốn có thể không cần nói ra chuyện của phương thuốc, để Tiết Vân Đào có thể tiếp tục lừa mình dối người, cưới một thê tử, trải qua cuộc sống mà người ngoài luôn ao ước, thế nhưng, Tiết Thần không cam tâm, nàng không có bất luận lý do gì giúp Từ Tố Nga dấu diếm việc làm tội ác của bà ta, càng không muốn Tiết Vân Đào còn giữ lại bất luận chút xíu cảm tình gì với bà ta, mà đến cuối cùng chuyện này sẽ tạo thành bao lớn đả kích với Tiết Vân Đào, Tiết Thần cũng không rảnh lo.

Đối với Lô thị mà nói, từ đầu tới cuối Tiết Vân Đào chính là

Bạn đang đọc Thiều Hoa Vì Quân Gả của Hoa Nhật Phi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.