Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiều Hoa Vì Quân Gả - Chương 41: Thiếu

Phiên bản Dịch · 563 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ÓcCá

Lâu Khánh Vân vừa mới chạm mặt Nguyên Khanh, thì nhìn thấy ở trong vườn hoa bên bờ có người, chú ý một hồi, liền thấy ba nữ hài nhi từ bên trong đi ra, người đi cuối cùng mặc một thân trắng trong thuần khiết, tươi đẹp còn hơn bất kỳ đóa hoa trên cành nào, không thoa son phấn, trên người không mang trắng sức, lại làm người khác trở nên bình thường, chải búi tóc bảo tháp, cài vòng hoa nhài trắng tinh xinh đẹp giống như nàng.

Đóa tiểu hoa kia không cùng hai cô nương khác đi lên hành lang gấp khúc, nhớ tới nàng vẫn đang mang tang mẫu trong người, không thể thấy rượu thịt, lập tức hiểu ra nàng là muốn rời đi trước.

Ma xui quỷ khiến xoay bước chân đi ra ngoài, Phạm Văn Siêu kéo hắn lại hỏi: " Này này, đi đâu vậy?”

Quay đầu cong môi cười cười, nói: “Thấy người bằng hữu, chờ lát nữa ta sẽ quay lại.”

Sau khi nói xong, không đợi Phạm Văn Siêu và Nguyên Khanh phản ứng, Lâu Khánh Vân đã đi ra ngoài, vượt qua một hành lang khác lên bờ.

Suốt đoạn đường vẫn luôn đi theo bóng dáng đang vừa đi vừa dạo chơi cho đến khi ra tới bên ngoài vườn Phù Dung, thấy nàng lên xe ngựa, cách đó không xa có hai tên hộ vệ đứng ở sau xe, Lâu Khánh Vân quay người đi tới đường trong xe ngựa, chợt lóe qua, sau đó xốc rèm xe lên, bay nhanh chui vào, nhưng không nghĩ tới đã làm nàng hoảng sợ, há miệng muốn kêu to, theo bản năng lập tức tiến tới bịt kín miệng nhỏ của nàng, cười lưu manh nói:

“Biểu muội, đừng kêu, là ta!”

Ở ngay lúc này, Lâu Khánh Vân rất muốn đánh vào miệng mình, đúng là thật khó mà tưởng tượng, giọng điệu giống với kẻ xấu như vậy, có một ngày sẽ phát ra từ trong miệng hắn.

Tiết Thần trừng to mắt, hai tròng mắt đen láy như hạt châu lưu li, cực kỳ xinh đẹp, phảng phất như muốn hút hồn người khác, khiến người ta không dời mắt được.

Lâu Khánh Vân mỉm cười với nàng, nhẹ giọng nói: “Ngươi đừng kêu, ta buông ngươi ra, được không?”

Giọng điệu lừa gạt hài tử lại là như thế nào đây, nhưng đã thành công làm Tiết Thần gật đầu, Lâu Khánh Vân y theo lời hứa buông lỏng tay ra, thấy hai bên má của tiểu nha đầu bị tay hắn ấn đỏ, không khỏi vì sự thô lỗ của mình mà hối hận.

Sau khi xác định Tiết Thần sẽ không kêu to, Lâu Khánh Vân mới lui người về phía sau một chút, ngồi ở trên cái ghế gần cửa xe, nói:

“Ngươi đừng sợ, ta chỉ muốn tới gặp ngươi, chứ không có ác ý gì.”

“……”

Tiết Thần không nói gì, lại bị những lời này của Lâu Khánh Vân khiến cho sợ hãi. Ngươi tới gặp ta chính là ác ý lớn nhất đó biết không? Tiết Thần nhịn không được

Bạn đang đọc Thiều Hoa Vì Quân Gả của Hoa Nhật Phi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.