Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiều Hoa Vì Quân Gả - Chương 37: Thiếu

Phiên bản Dịch · 1033 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ÓcCá

"Hồ đồ!"

"Tiết Vân Đào nghe lời nói của các nàng nhịn không được đứng dậy, nói với Tiết Thần: "Được rồi, chuyện này ta tự có chủ trương, đánh một trận, đưa tới quan phủ xử theo pháp luật với tội cướp bóc, được chưa?"

"Không được!" Tiết Thần kiên quyết phản đối, chỉ vào Từ Thiên Kiêu và Từ Tố Nga đang quỳ dưới đất nói:

"Cha, cho dù người muốn sủng di nương cũng nên phân rõ sự tình nặng nhẹ, việc này là di nương sai khiến ca ca ruột bắt cóc nữ nhi của người, con là đích trưởng nữ của người, là đích trưởng tôn nữ của Tiết gia, nếu danh tiết của con bị hao tổn hoặc chết đi, người cảm thấy trong nhà này ai sẽ được lợi lớn nhất? Có phải nữ nhi Tiết Uyển của bà ta hay không? Hôm qua con cố ý đến nói với người hôm nay con muốn tới chùa Bạch Mã, nếu không có người mật báo, Từ Thiên Kiêu có bản lĩnh lớn bằng trời mới có thể biết được hướng đi của con. Lại nói một chuyện khác, vốn là con nghĩ hôm nay để thứ đệ và thứ muội cùng đi chùa Bạch Mã, cho dù bọn họ chưa từng gặp phu nhân, nhưng chung quy cũng gọi phu nhân một tiếng đích mẫu, vì mẫu tận hiếu, con là có ý tốt, thế nhưng hai đứa con của bà ta, sáng nay một đứa thì bị cảm lạnh, một đứa bị tiên sinh giữ lại lớp học ở Đông phủ, đây nếu không phải do di nương chủ trương, thiên hạ này làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? Khi người của con bắt đầu xảy ra chuyện, lập tức chạy tới trong thành tìm người tới điền trang thay con chủ trì công đạo, thế nhưng Từ di nương bà ta chỉ là một di nương trong hậu viện, nếu không phải đã sai người nhìn chằm chằm, biết hết mọi động tĩnh, bà ta dựa vào cái gì có thể đi chỗ của cha kịp thời như thế? Bà ta vào phủ đã có một khoảng thời gian, chưa từng tự mình ra khỏi cửa, vì sao hết lần này tới lần khác hôm nay tự mình trở về đưa thuốc cho mẫu thân bà ta, còn đúng lúc khiến mẫu thân bà ta nói ra chuyện của Từ Thiên Kiêu, cha cảm thấy mẫu thân bà ta là ai? Không biết nhi tử làm những việc này nếu bị người biết, đó chính là tội chết sao? Mẫu thân của Từ di nương nói ra chuyện này ra, có nghĩa là nhi tử của bà ấy phải chết, người ngẫm lại điều này có thể sao?"

Từ Tố Nga lập tức nằm úp sấp trước mặt Tiết Vân Đào, ủy khuất kêu oan:

"Lão gia, chuyện này là lỗi của ta, ta không nên dung túng huynh trưởng làm ra loại chuyện không có tính người này, thân thể mẫu thân ta không tốt, ngài biết mà, vài ngày trước đó ta cũng thường xuyên đưa thuốc cho bà, cách năm ngày một lần, hôm nay đúng lúc là kỳ hạn năm ngày, đại tiểu thư không ở trong phủ, vì vậy ta tự làm chủ đi ra ngoài đưa thuốc cho mẫu thân, tất nhiên mẫu thân ta là người ngay thẳng, nên mới nói cho ta biết chuyện này, chúng ta đều có lương tâm, đâu phải đã biết ca ca ta muốn làm chuyện hèn hạ mà vẫn có thể thờ ơ? Dĩ nhiên ta muốn đi tìm lão gia, trên đường chưa hề chậm trễ, còn kém chút đụng vào một chiếc xe ngựa, khi đó cánh tay của ta bị cọ trầy da, ta nói những này không phải muốn lão gia đồng tình ta, chỉ mong lão gia biết ta luôn tôn kính bảo vệ đại tiểu thư không thua gì con của mình, ta cũng là người làm nương, đặt mình trong hoàn cảnh người khác, làm sao ta có thể ra tay độc ác với một đứa bé đâu? Về phần đại tiểu thư nói chuyện hôm nay Uyển Nhi và Lôi ca nhi không tiện, cũng thực sự là đúng dịp, ta không ở cùng một chỗ với bọn họ, ta không biết tại sao Uyển Nhi bị cảm lạnh, hôm qua căn bản Lôi ca nhi không trở về phủ, càng đừng nói đến chuyện chúng ta thông đồng, xin lão gia minh giám, xin đại tiểu thư minh giám!"

Tiết Vân Đào cúi đầu nhìn Từ Tố Nga vén tay áo lên chỗ khuỷu tay, xác thực có mấy vết trầy chảy máu đã kết vảy, trong lòng bàn tay cũng bị tróc da, đúng là bộ dạng đi quá mau mà bị vấp ngã.

"Cha, nếu chuyện này mà người thiên vị Từ di nương, ta cũng không lo đến mặt mũi nữa, dứt khoát mang Từ Thiên Kiêu về Đông phủ, giao cho lão phu nhân xử trí đi."

Tiết Thần nói như vậy, sắc mặt Từ di nương đại biến, bật thốt lên:

"Không thể!" Giọng nói hơi lớn, ngoài ý muốn khiến Tiết Vân Đào liếc nhìn bà, nói xong Từ di nương vội vàng cúi đầu, lúc này mới khôi phục tỉnh táo, hòa hoãn nói:

"Nói thế nào đây cũng là việc xấu trong nhà, Từ Thiên Kiêu là ca ca của thiếp thân, điều này thiếp thân không có cách nào phủ nhận được, mà tuổi tác lão phu nhân cũng đã cao, sao chúng ta có thể đem chuyện này đi quấy rầy người."

Tiết Thần cười lạnh, quanh thân tản ra hơi thở tuyệt không thỏa hiệp, trầm giọng nói:

"Không muốn đưa đến trước mặt lão phu nhân, vậy di nương cũng nên đưa ra một điều lệ. Bây giờ là ca ca của ngươi cấu kết thổ phỉ có ý

Bạn đang đọc Thiều Hoa Vì Quân Gả của Hoa Nhật Phi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.