Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

34 : Ta Muốn Lật Thiên

1346 chữ

Huyền Tôn cùng Đoàn Bách Hùng phi hành hướng về đế đô bay đến khi còn cách đế đô khoảng một dặm thì Huyền Tôn đáp xuống chuyển khai thân pháp tiếp tục chạy đi, dù sao không dùng phi hành pháp khí lại có thể ngự không bay đi không thể lại để cho người ngoài biết được nếu không sẽ có phiền phức rất lớn.

Sau khi vào thành Huyền Tôn sai Đoàn Bách Hùng đi thám thính nơi diễn ra Quần Anh Hội còn mình thì tùy tiện tìm đại một tửu lâu chờ đợi.

"Tiểu nhị cho ta một bình rượu thượng hạng cùng tửu lâu có món ngon gì toàn bộ dọn lên cho ta." đi vào tửu lâu sau khi ngồi xuống Huyền Tôn hướng tiểu nhị kêu đến gọi món.

"Khách quan chờ chút, ta đi gọi nhà bếp thức ăn sẽ có ngay." tiểu nhị đáp trả vài tiếng với Huyền Tôn rồi đi xuống tiếp tục làm việc của mình.

Trong lúc Huyền Tôn nhìn ra cửa sổ ngắm cảnh chờ đợi tiểu nhị đem món ăn lên thì có một đám ba người đi đến chỗ hắn, người đi đầu nhìn là biết hắn là mấy tên thiếu gia quần là áo lượt suốt ngày quậy phá, còn hai người còn lại là hai vị trung niên đại hán nhìn có vẻ là bảo tiêu cho tên thanh niên.

"Tiểu tử, tửu lâu hết chỗ ngồi rồi ngươi lăn sang tửu lâu bên cạnh mà ăn." tên thanh niên đi đầu trong đám ba người hướng về Huyền Tôn nói.

"Ta tại sao lại phải nhường chỗ cho các ngươi, cho ta thử một cái lý do xem." Huyền Tôn nhìn ba người hờ hững nói.

"Không tại gì cả, ta chỉ muốn tìm một chỗ ngồi xuống trong tửu lâu còn về lý do à, ta thấy chướng mắt ngươi có được không." Tên thanh niên quần là áo lượt kiêu căng nói.

"Ồ, vậy là ngươi nếu muốn chỗ của ta thì nhất định ta phải nhường cho ngươi rồi." Huyền Tôn không giận mà còn mang theo giọng điệu hết sức ngạc nhiên nói ra, Huyền Tôn nhìn người thanh niên trước mặt này rất hứng thú, đang buồn chán đợi thức ăn mang lên không có gì vui người thanh niên trước mặt này đúng dịp có thể cho hắn giải sầu một lát.

"Tất nhiên rồi, ở đế đô này lão tử là thiên là địa không ai dám trái lời lão tử cả." thiếu niên kia huênh hoang đắc ý nói.

"Oa, ngươi thật lời hại nha, vậy hôm nay ta cũng thử xem lật trời là như thế nào." vừa dứt lời Huyền Tôn lập tức cách không cho thiếu niên kia mấy tát.

"A!"

Thanh niên quần là áo lượt bị Huyền Tôn cho mấy tát lập tức thét thảm bay ra ngoài, trên mặt hắn còn in dấu bàn tay năm ngón đỏ chói cực kỳ bắt mắt.

]

"Ngươi, ngươi dám đánh lão tử hai người các ngươi còn đứng đó làm gì, xông lên cho ta." quần là áo lược thanh niên ngón tay chỉ về hướng Huyền Tôn không thể tin được hắn lại dám đánh mình, lập tức cho người xông lên đón đánh Huyền Tôn.

Bành!

Bành!

Quần là áo lượt thanh niên vừa dứt lời, hai vị đại hán đi theo hắn đã bị Huyền Tôn cách không cho mấy chưởng thổ huyết té xuống đất.

"Người của ta ngươi cũng dám đánh." vị thanh niên kia đến bây giờ vẫn còn chưa hiểu được thời cuộc hướng về Huyền Tôn la mắng.

Răng Rắc!

Huyền Tôn không để ý lời thanh niên nhân nói, ngưng tụ linh lực thành bàn tay lớn hướng về chân phải của hắn đánh tới, khiến chân hắn gãy đoạn thành mấy khúc.

"Ngươi nói mình là thiên mà, ta chỉ là muốn trải nghiệm cảm giác lật thiên là như thế nào thôi." Huyền Tôn mở miệng cười nói.

"Lật thiên lão tử ngươi." thanh niên nhân nhịn đau, cố gắng gặng từng chữ nói.

Huyền Tôn lại tiếp tục cách không cho hắn mấy chưởng khiến cho xương cốt toàn thân trên người gãy đoạn hết, lúc đầu thì hắn mắng Huyền Tôn rất dữ dội nhưng theo về sau trên người xương cốt gãy hết hắn bất đầu vang xin, khóc lóc cầu mong Huyền Tôn dừng tay.

"Muốn ta dừng tay cũng được nhưng mà ngươi phải đền bù phí tổn thương tinh thần cho ta, ngươi xem đánh ngươi đến thê thảm như vậy, máu văng khắp nơi khiến cho con tim nhỏ bé này của ta rất sợ hãi, nó cứ đập thình thịch nãy giờ." Huyền Tôn làm bộ dáng như rất hoảng sợ nói.

Mọi người xung quanh thấy tình cảnh này trong lòng đều mắng Huyền Tôn vô sỉ, hắn bộ dạng như vậy ở đâu ra sợ hãi cơ chứ, rõ ràng là đang trắng trợn cướp đoạt mà.

Tên thanh niên quần là áo lượt chán đầy hắc tuyến trong lòng thầm mắng Huyền Tôn không thôi nhưng vẫn cố gắng nở nụ cười khan, nói:"ta đền, không biết vị đại ca này muốn bao nhiêu."

"Không nhiều, không nhiều, nhìn ngươi tội nghiệp ta chỉ tính sơ sơ thôi." ngắt lời vài nhịp Huyền Tôn cười híp mắt tiếp tục, nói:"một nghìn vạn là đủ."

"Một nghìn vạn." thanh niên nhân nghe mấy câu đầu của Huyền Tôn còn nghĩ rằng người này không phải rất xấu xa nhưng nghe đến câu sau thì đầu óc choáng váng.

"Vị đại ca này, trong người ta không có một nghìn vạn tinh thạch." thanh niên nhân cố gắng nở nụ cười còn khó coi hơn là khóc nói.

Nghe đến thanh niên nhân nói không có một nghìn vạn tinh thạch, Huyền Tôn đi xung quanh thanh niên nhân nhìn chằm hắn từ trên xuống dưới rồi lắc đầu thở dài, nói:"bây giờ kẻ lừa bịp thật nhiều, tại sao ta bình thường tu tâm tích đức mà lại gặp bọn lừa bịp này hả trời, mặc quần áo cho bảnh bao vào mà đến một nghìn vạn tinh thạch cũng không có."

Thanh niên nhân nghe vậy lập tức thổ huyết, mắng thầm trong lòng rõ ràng ngươi đánh cướp ta còn nói ta lừa bịp, một nghìn vạn chứ không phải mười vạn, hai mươi vạn ngươi tưởng ta là tiền trang chắc, lúc nào cũng mang theo đại lượng tinh thạch bên người.

"Vậy ngươi đem toàn bộ tinh thạch ngươi có mang hết ra đây." Huyền Tôn tỏa vẻ bất đầu thiếu kiên nhẫn nói.

Thanh niên nhân vẻ mặt đau lòng vô cùng đem không gian giới chỉ của mình đưa cho Huyền Tôn.

Huyền Tôn thần thức đảo qua trong lòng vui vẻ nhưng bề ngoài lại làm bộ làm tịch tỏa ra không vui, nói:"chỉ có sáu trăm vạn, thôi thôi, thấy ngươi bộ dạng nghèo mạc kia ta cũng miễn miễn cưỡng cưỡng nhận vậy, ngươi có thể đi rồi."

Nghe Huyền Tôn muốn thả cho mình rời đi thanh niên nhân như trút được gánh nặng rối rít nói tạ, sau đó hai vị đại hán đứng dậy khiêng hắn ra ngoài, lúc ra khỏi cửa hắn quay đầu nhìn về huớng Huyền Tôn ánh mắt mang theo vẻ oán độc sau đó rời đi.

Huyền Tôn tiếp tục ở trong tửu lâu ngồi vào bàn mình chờ thức ăn mang lên, mắt nhìn về hướng thanh niên nhân vừa rời khỏi khóe miệng treo một nụ cười lạnh, hắn muốn thả dây dài câu cá lớn.

(Tối qua wed bị nghẽn ta không up chương lên được, ta thức canh đến 1h sáng wed vẫn chưa sửa xong, mệt mỏi quá ngủ thiếp đi lúc nào không biết, sáng nay thức dậy muộn nên sáng nay mới up chương trễ chư vị thông cảm.^^)

Bạn đang đọc Thiên Tử Huyền Tôn của ✯๖ۣۜTà✯๖ۣۜThiếu✯
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.