Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một năm sau

Tiểu thuyết gốc · 3134 chữ

-"À, không có gì đâu, chỉ là vết thương nhỏ mà thôi, Lam Lam đừng để tâm." Lâm Phong nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt của Lam Lam, không khỏi trấn an nói.

-"Thế nhưng...." Lam Lam dường như muốn nói gì đó thì Lâm Phong ngay lập tức cắt lời.

-"Không sao đâu." Lâm Phong đưa tay xoa đầu Lam Lam mỉm cười đáp.

Nghe thấy Lâm Phong chắt nịt khẳng định, Lam Lam cũng không hỏi gì thêm, tập trung nhìn phụ thân chăm sóc vết thương Lâm Phong, về phía Lâm Phong hắn nhìn thấy thế cũng không khỏi nghiêng đầu mỉm cười. Ước tầm nửa canh giờ trôi qua, Lâm Phong liền băng bó sơ cứu vết thương trên người mình hoàn tất, tuy là thế, thế nhưng mỗi lần khi cử động hay di chuyển thì vết thương trên cơ thể lại nhói đau, khiến Lâm Phong nhíu mày liên tục.

Trở về gian phòng mình, Lâm Phong liền cắn răng chịu đựng, xếp bằng hai chân, đặt mông trên giường bắt đầu bế phong tu luyện, theo như những gì được ghi chép lại bên trong 'Thiên Tâm Quyết' thì linh khí thiên địa không chỉ giúp cơ thể được cường hóa mà còn có thể chữa trị những vết thương ngoài hoặc bệnh tật bên trong cơ thể một người. Tuy là nói thế, xét theo tình hình hiện tại của Lâm Phong, để có thể hấp thụ được linh khí, lưu chuyển nó đến những vị trí tại vết thương trên cơ thể là một điều rất khó khăn, có thể phải mất đến cả mấy ngày mấy đêm.

Lâm Phong liền bắt đầu loại bỏ những suy nghĩ trong đầu, tịnh tâm lại bản thân, tập trung vào việc tu luyện, dần dần từng sợi linh khí mỏng manh từ đâu bay tới kéo theo lần lượt những sợi linh khí mỏng manh khác, sát nhập vào cơ thể Lâm Phong. Thời gian dần trôi qua sắc trời cũng đã bắt đầu ửng sáng, những vết thương trên cơ thể Lâm Phong gần như đã bắt đầu kéo da, mặc dù vẫn chưa lành hẳn, thế nhưng với tốc độ chữa trị này thì chuyện lành hay không cũng sớm muộn mà thôi.

Cứ thế năm tháng tuế nguyệt thoáng chốc liền trôi qua một năm, Lâm Phong bây giờ đã không còn giống với Lâm Phong trước kia nữa, vẻ mặt của hắn chín chắn hơn, ánh mắt cũng đầy kiên định hơn, không giống với những thanh niên mười chín tuổi khác trong Thiên Môn Trấn. Suốt một năm này, Lâm Phong không ngừng tu luyện, nói một cách đúng hơn là ngoài chuyện ăn và ngủ ra, thì khoảng thời gian còn lại, hầu như hắn đều dùng cho việc tu luyện, không hề bước ra khỏi cửa nhà dù chỉ một lần.

Ấy vậy mà ngày hôm nay lại có chút khác biệt, Lâm Phong hắn vậy mà ra khỏi nhà từ lúc trời còn sớm tinh mơ, dạo bước trên con đường đầy quen thuộc có chút xa lạ này, hướng thẳng về phía khu rừng mà cách đây một năm trước hắn đã từng đến. Đứng trước lối vào khu rừng, nhìn cảnh vật xung quanh Lâm Phong không khỏi thở dài, hai tay chắp ra sau lưng, tiến thẳng vào phía trong, một người một hướng băng băng về phía nơi khoảng đất trống mà hắn đã từng đến một năm trước.

Trải qua không lâu, Lâm Phong liền tìm đến đúng nơi mà hắn cần, hướng thẳng về phía một gốc cổ thụ tương đối, hai chân bắt đầu lấy thế, hít một hơi thật sâu, Lâm Phong liền điều động linh khí chạy dọc khắp cơ thể, luân chuyển hướng đến phía lòng bàn tay, cảm nhận được lực lượng tập trung về một chỗ, Lâm Phong đánh một chưởng hướng thẳng về phía thân cây. 'Ầm', một chưởng đầy uy lực của Lâm Phong đánh thẳng vào thân cây tạo ra tiếng vang cực lớn, khiến tán cây không ngừng run chuyển, chỉ chốc lát sau, cả thân cây liền đỗ sập về phía sau trong ánh mắt đầy kinh ngạc của Lâm Phong.

Lâm Phong không ngờ rằng suốt một năm qua ngây ngốc một chỗ, không ngừng tu luyện lại đem lại thành quả lớn lao đến như thế, nếu như nói một năm trước một chưởng của hắn chỉ để lại ấn lòng bàn tay in sâu vào thân cây, thì bây giờ lại đã có thể đánh ngã hẳn gốc cổ thụ. Chỉ vì muốn nhanh có thể đạt được mục tiêu bản thân đề ra, Lâm Phong hắn liền tập trung tu luyện, hầu như không hề quan tâm đến những chuyện khác, chỉ ăn rồi ngủ và tu luyện, cũng chính vì thế mà lực lượng của hắn một ngày càng gia tăng cực nhanh, hầu như linh khí hắn hấp thụ chỉ dùng để đả thông kinh mạch chứ không hề dùng vào chuyện khác.

Dần dần lần lượt Thủ Dương Minh Đại Tràng Kinh - Túc Dương Minh Vị Kinh - Túc Thái Âm Tỷ Kinh - Thủ Thiếu Âm Tâm Kinh - Thủ Thái Dương Tiểu Tràng Kinh - Túc Thái Dương Bàng Quang Kinh - Túc Thiếu Âm Thận Kinh - Thủ Quyết Âm Tâm Bào Kinh - Thủ Thiếu Dương Tam Tiêu Kinh - Túc Thiếu Dương Đảm Kinh - và cuối cùng là Túc Quyết Âm Can Kinh trong Thập Nhị Chính Kinh đều được Lâm Phong đả thông toàn bộ.

Thậm chí đến Đốc Mạch - Nhâm Mạch - Xung Mạch - Đái Mạch - Âm Duy Mạch - Dương Duy Mạch - Âm Kiểu Mạch - và cuối cùng là Dương Kiểu Mạch tại Kỳ Kinh Bát Mạch hắn cũng đả thông nốt, không chừa sót lại một kinh mạch nào. Mà tại mỗi kinh mạch tại Thập Nhị Chính Kinh hay Kỳ Kinh Bát Mạch, Lâm Phong hắn đều trui rèn rất kĩ càng, hầu như tại mỗi kinh mạch trong đó, hắn đều bỏ ra rất nhiều ngày để đả thông hoàn tất, không giống với bao tu sĩ khác.

Nói một cách khác, lực lượng Lâm Phong bây giờ đã không còn là lực lượng của một tu chân giả chỉ mới đả thông Thủ Thái Âm Phế Kinh cách đây một năm trước, mà chính là lực lượng của một tu chân giả đích thực, là một người đã tiến vào Luyện Khí Cảnh Tầng Một, hay chính xác hơn chính là tiến vào con đường tu đạo chính thức. Lâm Phong hài lòng với thực lực hiện tại của mình, liền xoay người đi về phía ngoài khu rừng, tiến trở về Thiên Môn Trấn, trên đường trở về, Lâm Phong bắt gặp một nhóm người tầm bốn đến năm người có thực lực không tệ, Lâm Phong cảm nhận được lực lượng tỏa ra từ một vài người trong số đó thấp nhất cũng đã đạt Luyện Khí Cảnh Tầng Một Đỉnh Phong, gần như sắp sửa đột phá, tiến thẳng lên Luyện Khí Cảnh Tầng Hai.

Nhìn thấy thực lực nhóm người này mạnh hơn chính bản thân mình, Lâm Phong cảm thấy không ngoài ý muốn, hắn không ngờ rằng ở chỗ khỉ ho cò gáy này lại xuất hiện một lúc nhiều cường giả đến như thế, bởi vì cách đây một năm trước, cũng tại trên đường hướng về Thiên Môn Trấn, hắn cũng gặp một nhóm người có lực lượng giống y hệt đám người này, nhóm người đó không ai khác chính là nhóm người Lý Thanh cùng Tần Mộng Thư. Nhớ đến hai người này, sắc mặt Lâm Phong không khỏi trầm xuống, bởi vì suốt một năm qua điên cuồng tu luyện, cũng chỉ là vì muốn vả mặt, trả lại mối nhục, bị khinh thường mà đám người Tần Mộng Thư cùng Lý Thanh ban cho.

Về phía đám người kia, khi nhìn thấy Lâm Phong tiến đến, cũng không khỏi bất ngờ, bởi vì bọn hắn không ngờ vào thời điểm này lại còn có một người khác ngoài nhóm bọn họ, không những thế, người thanh niên trước mắt này lại là một tu chân giả giống bọn hắn, mặc dù đã đạt tới Luyện Khí Cảnh Tầng Một thế nhưng chỉ là mới đặt chân vào, căn cơ vẫn còn chưa vững. Một người thanh niên trong số đó liền bước ra, tiến về phía Lâm Phong, giơ tay chào hỏi.

-"Vị huynh đệ này xin đợi một chút, xin hỏi huynh đệ đến đây là?"

-"À, ta chỉ tình cờ đi ngang qua thôi, không có chuyện gì đâu, các ngươi đừng để ý đến ta là được. Các ngươi tụ tập ở đây làm gì?" Lâm Phong quơ tay nhằm tỏ ý đừng để tâm đến hắn nói.

-"Về chuyện này..." Người thanh niên ấp úng trả lời.

Nghe Lâm Phong hỏi, người thanh niên này không khỏi xoay đầu nhìn về phía nhóm bạn nhằm muốn hỏi ý gì đó, về phần nhóm người khi nhìn thấy đồng bạn xoay người hỏi ý, cũng không khỏi cảm thấy khó khăn, dường như ai nấy đều không muốn lên tiếng. Lâm Phong nhìn thấy thế, cũng không muốn làm khó bọn họ, liền nói.

-"À rồi, chắc là chuyện bí mật, thôi không sao, cảm thấy khó nói quá thì thôi, dù sao thì ta cũng chỉ tình cờ đi ngang qua, cảm thấy thắc mắc nên hỏi chút thôi."

-"Vị huynh đệ này xin đợi chút, thật ra thì cũng không phải sự tình gì khó nói, dù sao thì chúng ta cũng là người đồng đạo, nói ra thì cũng không có gì lớn lao cả. Chuyện là nhóm người bọn ta đang dự định khai phá một bí cảnh cách đây không xa, thế nhưng số lượng người lại không đủ, thiếu một người khuân vác đồ, vì thế nên..." Một người nữ trong nhóm người bước ra nói.

-"Vì thế nên các người mới đứng đây thảo luận, phân chia công việc, thế nhưng không ai chịu đảm nhận khuân vác đồ?" Lâm Phong dường như hiểu ra ý vị nữ tử này liền nói.

-"Chuyện đúng là thế." Nhìn thấy Lâm Phong đoán ra được sự việc, vị nữ tử này không khỏi xấu hổ gãi đầu nói.

-"Ồ, vậy các ngươi cứ việc ở đây nói chuyện đi, ta đi trước." Lâm Phong chốc lát kinh ngạc, liền trở lại bình thường, hướng đầu về nhóm người liền nói xong cất bước bỏ đi.

-"Vị huynh đệ này, đợi một chút..." Mắt nhìn thấy Lâm Phong muốn đi, vị nữ tử này liền nhanh chân đưa tay kéo áo đối phương lại.

-"Hửm, có chuyện gì?" Lâm Phong nhíu mày, cảm thấy khó hiểu trước hành động đối phương, thầm nghĩ "Các ngươi đi tìm người khuân đồ thì liên quan gì đến ta mà kêu đợi một chút".

-"Dù sao cũng là đồng đạo với nhau, vị huynh đệ này có muốn gia nhập nhóm bọn ta, cùng đi khai phá bí cảnh không?" Vị nữ tử này nhìn thấy Lâm Phong dừng lại, liền vội vàng nói.

-"Hả? Các ngươi muốn ta gia nhập nhóm để khuân đồ sao?" Lâm Phong cảm thấy bất ngờ trước lời nói của đối phương, không khỏi nói lớn.

-"Về chuyện này..." Vị nữ tử cảm thấy xấu hổ, cúi đầu, không dám đối mặt với Lâm Phong.

-"Mà khoan, vừa nãy ngươi vừa nói gì, khai phá bí cảnh? Cái gì bí cảnh? Nằm ở đâu?" Lâm Phong chợt nhớ tới gì đó, liền hướng đối phương nói.

-"Là một bí cảnh bên trong hang động vừa được phát hiện cách đây không lâu, nó nằm cách đây không xa, đi tầm một ngày đường là đến. Về phần bên trong nó có gì thì bọn ta thực sự không biết." Vị nữ tử vừa nói liền chỉ tay về một hướng, lắc đầu nói.

-"Hừm..."

Lâm Phong lâm vào suy tư, về hai từ "Bí Cảnh" này, thông qua tâm pháp 'Thiên Tâm Quyết' ghi chép bên trong, thì đây là một nơi cực kì nguy hiểm, hầu như mọi lúc đều có thể đem đầu của mình đặt lên ngọn đầu đài. Theo những gì ghi chép bên dưới thì bí cảnh được chia làm rất nhiều loại, hầu như không thể nào dùng con số để xác định, bởi tại Lục Linh Đại Lục này, nơi nào cũng có thể xuất hiện bí cảnh, dưới đại dương, tại bên trong hang động, khu rừng, hay do cường giả đại chiến để lại,...

Đi cùng với sự nguy hiểm đến từ bí cảnh là tài lợi, bên trong bí cảnh đa phần đều chứa đầy những bảo vật kinh thiên, nào là đan dược, vũ kĩ, binh khí, tâm pháp, công pháp,... Mỗi một thứ lấy ra đem bán đều có giá trị liên thành cao ngất ngưỡng, còn đối với các tu chân giả như bọn hắn, thì là thứ trợ giúp không gì quý hơn. Thế nhưng tại những bí cảnh này, cấp độ không hề tương đồng nhau, có nơi thì đòi hỏi thực lực càng cao thì mới có thể tiến vào, có nơi thì chỉ cần thực lực tương đối.

-"Sao, ý vị huynh đệ này thế nào?" Nhìn thấy Lâm Phong trầm ngâm suy nghĩ, vị nữ tử này không khỏi gấp gáp hỏi.

-"Cũng được, dù sao khoảng thời gian này cũng rảnh, đi với các người một chuyến cũng không sao." Lâm Phong gật đầu, đáp ứng.

-"Vậy thì hay quá, đây là Lãnh Kim Bằng, là đệ tử của Dực Ưng Tông sư phụ huynh ấy chính là Kim Vân, là một trong những nguyên lão của tông môn. Còn đây là Bành Thiên và Mạc Lôi, đều là đệ tử của Hồng Thiên Tông, và cuối cùng là ta, Lâm Thiên Tuyết, đệ tử của Mộng Nhật Nguyệt Tông." Lâm Thiên Tuyết đưa tay giới thiệu từng người nói.

-"Hảo, mọi người khỏe, ta gọi là Lâm Phong." Lâm Phong gật đầu, liền nói tên mình ra.

-"Chỉ vậy thôi à?" Nhìn thấy Lâm Phong giới thiệu chỉ có tên mình, đám người không khỏi trố mắt, Bành Thiên lên tiếng hỏi.

-"Ừm, chỉ vậy thôi, chứ các người còn muốn gì?" Lâm Phong cảm thấy khó hiểu trước câu hỏi của Bành Thiên.

-"Chẳng hạn như đệ tử của tông môn nào đó?" Người thanh niên tên Mạc Lôi trong nhóm liền nói.

-"Tông môn sao? Hiện tại ta vẫn chưa có tông môn nào cả." Lâm Phong nghe thấy Mạc Lôi nói liền đáp.

-"Không tông môn? Thật à?" Đám người Lâm Thiên Tuyết nghe thấy lời nói Lâm Phong, liền giật mình hỏi lại.

-"Là thật." Lâm Phong một lần nữa gật đầu xác nhận.

Nhìn thấy Lâm Phong gật đầu xác nhận, đám người Lâm Thiên Tuyết liền không khỏi dùng ánh mắt kinh dị nhìn đối phương, về phía Lâm Phong, cảm nhận được ánh mắt khác lạ từ phía đám người Lâm Thiên Tuyết, liền nghiêng đầu khó hiểu hỏi.

-"Sao? Có chuyện gì à?"

-"À không, không có gì, chỉ có hơi cảm thấy bất ngờ thôi." Lâm Thiên Tuyết liền xua tay đáp.

-"Bất ngờ? Tại sao lại bất ngờ?" Lâm Phong cảm thấy vẫn chưa hiểu, liền hỏi lại.

-"Lâm Phong huynh đệ, ta nói này, bọn ta bất ngờ là vì người không gia nhập tông môn, vậy mà có thể ở nơi khỉ ho cò gáy này tu luyện đến Luyện Khí Cảnh Tầng Một á, ngươi tốn thời gian bao lâu để có thể đến cảnh giới đó?" Lãnh Kim Bằng liền từ trong nhóm người bước ra nói.

-"Tầm một năm đi." Lâm Phong thật thà đáp.

-"Một năm? Thiệt tình..." Lãnh Kim Bằng nghe thấy thế không khỏi lắc đầu thở dài.

-"Ta vẫn chưa hiểu lắm." Lâm Phong ngơ ngác hỏi.

-"Bỏ ra một năm để đạt được Luyện Khí Cảnh Tầng Một tại nơi này quả thực rất tài giỏi, thế nhưng so với những người gia nhập tông môn thì nói thật ra chẳng khác gì trên trời dưới đất, bọn hắn chỉ bỏ ra tầm một tháng là đã có thể đạt được Luyện Khí Cảnh Tầng Một rồi." Lãnh Kim Bằng nói.

-"Thật? Bộ ai gia nhập tông môn cũng đều tu luyện nhanh đến thế sao?" Lâm Phong kinh ngạc đáp.

-"Đúng thế, thế nhưng để có thể gia nhập được tông môn lại rất là khó, đòi hỏi cần phải có tư chất nữa, thông qua khảo hạch tư chất, kẻ nào đủ tư chất quy định thì sẽ được tiếp nhận vào tông, bắt đầu quá trình tu luyện." Lãnh Kim Bằng gật đầu nói.

-"Về chuyện tư chất này thì ta cũng có biết, thế nhưng vào lúc đó quả thật ta không nghe ngóng thấy tin tức nào tông môn có tuyển nhận đệ tử cả." Lâm Phong liền nói.

-"Về chuyện này, ta cũng không biết phải giải thích thế nào, phải đợi thôi, thường thì tầm ba tháng sẽ có một lần phía trên cao tầng tông môn hạ lệnh thu chọn đệ tử, tới lúc đó huynh đệ thử đi nghe ngóng xem." Lãnh Kim Bằng trầm ngâm nói.

-"Hai ba tháng một lần sao? Cảm ơn Lãnh Kim Bằng huynh đệ đã thông cáo." Lâm Phong nghe thấy thế liền hai tay chắp lại cảm tạ.

-"Không có gì, thôi lên đường, đi sớm đến nơi sớm, đến trễ lại đông người, không có phần." Lãnh Kim Bằng xua tay, hướng nhóm người nói.

Lâm Phong cùng nhóm người lên đường tiến về hướng bí cảnh, trên đường đi, Lâm Phong trò chuyện rất nhiều với nhóm người Lâm Thiên Tuyết, thông qua cuộc nói chuyện với bọn họ, Lâm Phong còn biết rất nhiều thứ mà bên trong 'Thiên Tâm Quyết' không ghi chép. Nào là bí cảnh đem lại nguy hiểm như thế nào, bên trong bí cảnh thường có những loại yêu thú như thế nào, tu luyện bên trong tông môn đem lại lợi ích ra sao,... Nếu đổi lại là người khác, thì bọn hắn đối với những kiến thức cơ bản này hầu như nghe muốn nhàm chán, thế nhưng đối với Lâm Phong hắn thì ngược lại, mặc dù có thể thông qua 'Thiên Tâm Quyết' hay từ những tiểu thuyết trên mạng từng đọc để tham khảo, thế nhưng khuyết điểm của nó lại là quá ít, rất khó để xác định được sự việc.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Cao Thủ Tu Tiên sáng tác bởi phongxuydieptu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongxuydieptu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.