Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Gia

Tiểu thuyết gốc · 3112 chữ

-"Có chuyện gì sao? Muốn báo thù cho tên này? Được, cứ việc lên hết một lần đi, chứ đừng đôi chút thỉnh thoảng lại tên này nhảy ra, tên kia nhảy vào." Lâm Phong hai mắt híp lại, nhún vai nói.

-"Vị huynh đệ này, ta thấy vị huynh đệ này có chút hiểu lầm thì phải, ta không phải đám người ô tạp Hổ Chấn Bang kia a." Vị lão bá không nhanh không chậm trả lời.

-"Ta là chấp sự Trần gia, tòa biệt viện này chính là của Trần gia." Vị lão bá không đợi Lâm Phong hỏi, liền lên tiếng giải thích.

-"Trần gia? Thứ lỗi ta thật không biết Trần gia nào cả, nếu còn không có việc gì thì ta mạn phép đi trước." Lâm Phong nghe thấy đối phương khai báo mình là người Trần gia liền cảm thấy không hứng thú, tay phất cáo từ xoay người bỏ đi.

-"Ách... Khoan khoan, đợi đã, vị huynh đệ đừng đi gấp, thực ra ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi nha." Vị lão bá này nhìn thấy Lâm Phong xoay người muốn bỏ đi, liền vội vàng tay cầm quải trượng chống đất hướng thẳng về phía hắn.

-"?" Lâm Phong đừng chỉ bước chân, nghiêng đầu về phía vị lão bá, vẻ mặt đầy khó hiểu.

-"Chuyện là ngay từ lần đầu tiên ta nhìn thấy huynh đệ đây liền cảm thấy ngươi không phải là người bình thường rồi, khí chất từ ngươi phát ra so với người khác mạnh hơn nhiều, có thể nghiền nát bất kì ai tại nơi này, đến cả ta, ta còn choáng ngộp trước khí chất từ huynh đệ ngươi a." Vị lão bá mắt nhìn thấy đối phương dừng lại, liền vội vàng vỗ mông ngựa liên tục, khiến đám người xung quanh không khỏi trố mắt, há hốc miệng to đủ nhét cả quả trứng, ngươi a, dù sao cũng là chấp sự Trần gia, cũng có thể xem là đại nhân vật tại Thiên Tinh Thành này, có cần phải vì một ngoại nhân mà hạ thấp bản thân bọn ta không.

-"Được rồi, nói điểm chính đi, rốt cuộc ngươi muốn gì?" Lâm Phong nghe thấy đối phương liên tục vỗ mông ngựa mình, liền rùng mình, lông tay dựng đứng cả lên.

-"Vị tiểu huynh đệ này, không biết ngươi có cảm thấy hứng thú gia nhập Trần gia bọn ta không? Đương nhiên không chỉ bao ăn bao ở mà còn có lương bổng không tệ." Vị lão bá ánh mắt đầy tinh ranh, khóe miệng liền mỉm cười, hướng Lâm Phong nói.

-"Gia nhập Trần gia? Chư xin hỏi đại khái theo ý lão bá ngươi nói gia nhập Trần gia ở đây là gia nhập sao?" Lâm Phong nghe đối phương mời chào mình gia nhập Trần gia, liền cảm thấy khó hiểu.

-"Làm gia đinh a." Vị lão bá không nhanh không chậm, bình tĩnh đáp.

-"..." Lâm Phong nghe thấy thế liền á khẩu, ánh mắt đầy kinh dị nhìn đối phương.

-"Chào, chúng ta không có duyên với nhau rồi, xin mời ngươi kiếm người khác."

Dứt lời Lâm Phong liền xoay người bỏ đi, chuyện đùa, nghĩ gì thế, dù sao Lâm Phong hắn cũng là một tu chân giả, đã bước ra khỏi giới luật sinh tồn tự nhiên, con đường sinh hoạt của phàm nhân, đặt chân vào tiên đạo cầu trường sinh bất lão, hết chuyện lại đi kêu lão tử đi làm gia đinh, làm công cho người khác, nếu như lời này mà truyền ra bên ngoài, chẳng phải lão tử quá mất mặt sao. Về phần bao ăn bao ở, lương bổng gì đó ngươi giữ lại cho bản thân mình đi, tu sĩ như bọn ta không nhất thiết phải ăn để sống qua ngày, chỉ cần hấp thụ linh khí thôi cũng đã đủ, còn lương bổng, ách, nếu thay bằng linh thạch thì may ra ta còn suy nghĩ lại gia nhập.

-"Khoan khoan, từ từ, vị tiểu huynh đệ này nóng vội quá, ta vẫn chưa nói hết mà." Vị lão bá vội vàng tiến lên phía trước, ngăn cả Lâm Phong.

-"Xin nhờ ngươi a, ta thực sự không có hứng thú gia nhập Trần gia làm gia đinh gì đó, chỗ đó có hàng đống ngươi đang đứng xếp hàng kìa, ngươi tùy tiện có thể lựa chọn có khi vượt trội hơn cả ta nữa." Lâm Phong sắc mặt đầy ũ rũ nói.

-"Không không, nhất định phải là ngươi, không phải ngươi không được, đám người cẩu thí kia xếp hàng thế nào kệ bọn hắn, ta không quan tâm." Vị lão bá hùng hồn nói.

-"????" Vị chấp sự này, ngươi có thể thôi kéo bọn ta xuống nước không, nói chuyện bình thường không được sao, sao lại cứ mỗi lần lôi kéo đối phương, ngươi lại đem bọn ta ra so sánh, đem bọn ta hạ nhấp xuống tận vực sâu nâng đối phương, dù sao chúng ta là người cùng thành với nhau nha, người xưa có câu, sống cùng mái hiên, sớm chiều gặp nhau, dù sao cũng phải cho mặt mũi nhau a.

-"Tại sao lại nhất thiết là ta mà không phải người khác, đừng nói ngươi, ngươi... có sở thích kia nha..." Lâm Phong đang nói sắc mặt liền trở nên biến đổi, đưa hai tay về phía ngực che, ánh mắt đầy sợ hãi.

-"Ngươi nghĩ gì thế, ngươi nhìn ta tuổi đã lớn thế này rồi, chẳng lẽ lại có thể làm mấy trò đồi bại đó sao?" Vị lão bá nghe Lâm Phong nói thế sắc mặt liền trầm xuống.

-"Ách, ngươi nói cũng có lý, thật xin lỗi..." Lâm Phong ngẫm lại, thấy đối phương nói cũng hợp lý, gật đầu đáp, đang định chuẩn bị nói gì đó, liền nghe thấy đối phương thả một câu, đem hắn mém chút nữa học máu.

-"Cơ mà nếu đổi lại nếu ngươi thích, thì thân già ta vẫn có thể chống chịu để ngươi hành hạ." Vị lão bá khuôn mặt đầy bỉ ổi, thì thầm vào tai Lâm Phong.

-"Cáo từ, không ngày gặp lại." Lâm Phong thoáng chốc liền nhảy ra xa, duy trì khoảng cách an toàn với đối phương, hai tay chắp về phía trước, khom người đáp.

-"Uầy, khoan, từ từ đã, mặc dù lương bổng đối với ngươi không có hứng thú, thế nhưng ta có thứ có thể khiến ngươi chắc chắn sẽ cảm thấy hứng thú suy nghĩ lại." Vị lão bá nhìn thấy Lâm Phong bỏ đi, liền lớn tiếng nói.

-"Thứ gì?" Lâm Phong nghe thấy thế nội tâm liền cảm thấy dao động, đình chỉ bước chân lại, vẫn không chịu xoay người, đưa lưng nói chuyện với đối phương, dường như muốn tỏ thái độ rằng nếu như ngươi không đưa ra vật gì khiến ta hứng thú, ta liền bỏ đi.

-"Là thứ này." Vị lão bá liền đưa tay vào y phục, lấy ra một thỏi thủy tinh lam sắc trong suốt, to bằng ngón tay cái, thỏi thủy tinh lam sắc này vô cùng tinh xảo, nhìn vào hoàn vĩ vô cùng, tại thỏi thủy tinh lam sắc này liền phát ra lực lượng không nhỏ, khiến Lâm Phong đứng trước mặt liền cảm nhận được không khỏi bất ngờ, xoay người về phía sau nhìn.

-"Đây... đây là...?" Mắt nhìn thấy đồ vật trong tay vị lão bá, Lâm Phong liền hai mắt mở to, tay chỉ về phía đối phương không khỏi run rẩy, đồ vật này không phải là thứ gì khác, chính là linh thạch mà Lâm Phong hắn đã đề cập lúc trước. Mặc dù lực lượng linh thạch này có phần thiếu thốn, không nhiều lắm, thế nhưng đối với Lâm Phong hắn quan trọng vô cùng, về phần tại sao hắn lại có thể nhận biết được đồ vật trước mắt lại chính là linh thạch đương nhiên là dựa vào những ghi chép bên trong 'Thiên Tâm Quyết' rồi.

Mặc dù dựa theo nội dung ghi chép bên trên, Lâm Phong có thể nhận biết được hình dáng linh thạch như thế nào, thế nhưng nói gì thì nói kể từ khi bước vào con đường tu tiên này, Lâm Phong hắn đây là lần đầu tiên mới nhìn thấy được hình dáng linh thạch thực hư thế nào. Dựa theo nội dung bên trong 'Thiên Tâm Quyết', linh thạch cũng đồng dạng như vũ kỹ, vũ khí, tâm pháp,... đều được chia làm bốn cấp độ cơ bản đánh giá đó là : Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Đế Phẩm. Tại mỗi phẩm cấp linh thạch đều phát ra lực lượng dao động khác biệt, giá trị liên thành của chúng không hề giống nhau mấy, ví dụ như, hạ phẩm linh thạch có thể giúp một tu sĩ bình thường hấp thụ được lượng linh khí qua một đến hai lần hô hấp, giá trị liên thành đánh đổi có thể được xem như mười vạn lượng vàng một viên.

Còn trung phẩm linh thạch có thể giúp một tu sĩ bình thường tại tu vi nhất định có thể đột phá, tiến thăng lên cảnh giới mới hoặc bổ trợ linh khí tùy theo tu vi hiện tại của họ, ví dụ như nếu một tu sĩ Luyện Khí Cảnh Tầng Một đem trung phẩm linh thạch hấp thụ, liền sẽ đột phá cảnh giới vượt giai lên thẳng Luyện Khí Cảnh Tầng Ba mà không cần phải thông qua Tầng Hai. Mặc dù là thế, thế nhưng khi đạt đến một cảnh giới cao nhất định như Luyện Khí Cảnh Tầng Bảy trở lên, trung phẩm linh thạch gần như chỉ có thể phụ trợ linh khí bên trong cơ thể của người hấp thụ, giá trị liên thành của trung phẩm linh thạch cao hơn rất nhiều so với hạ phẩm linh thạch, gần như một trung phẩm linh thạch liền có thể đổi lấy một tòa trạch viện, hoặc một vũ kỹ, pháp kỹ, tâm pháp hạ phẩm,...

Về phần thượng phẩm linh thạch và đế phẩm linh thạch liền không cần phải nói, hai thứ này đối với giới tu sĩ mà nói liền cực kì đỏ mắt, gần như rất hiếm xuất hiện tại trên thân những tu sĩ bình thường như Lâm Phong hắn, có thể nói chưa chắc đến cả những tông môn tại Nam Quốc Hộ đều có được thượng phẩm hoặc đế phẩm linh thạch. Lâm Phong thầm nghĩ nếu quả thực đúng theo những gì bên trong tiểu thuyết trên mạng ghi chép, thì đa phần những thượng phẩm linh thạch liền xuất hiện tại trên thân những thiếu chủ, thái tử, chủ thượng, cung chủ, thành chủ,... bla bla, đại khái là những thiên chi kiêu tử. Còn đế phẩm linh thạch rất khó nói, chỉ hai chữ 'đế phẩm' thôi cũng đủ biết nó trân quý đến nhường nào, liền chưa chắc tại thế giới này liền xuất hiện đồ vật này, tuy là nói thế, thế nhưng Lâm Phong hắn là ai, là người đến từ thế giới khác, một thế giới hiện đại văn minh vượt trội so với thế giới này, hiểu biết của hắn so với những người tại nơi này mặc dù không nhiều thế nhưng vẫn có những thứ hắn biết mà người khác không biết.

Dựa theo sự hiểu biết từ những tiểu thuyết sắc hiệp, à không, tiên hiệp trên mạng mà Lâm Phong hắn từng xem, liền những tu sĩ một khi đạt đến cảnh giới nhất định, cảnh giới gần như tại nơi nơi này không thể chứa đựng được lực lượng của bọn hắn liền bắt đầu đi đến bước cuối cùng, hay nói một cách đúng hơn thì bước cuối cùng đó chính là độ kiếp, phi thăng lên chín tầng mây, trở thành tiên nhân, bước vào một thế giới mới, cuộc sống mới. Theo những gì Lâm Phong hắn biết, thì cái thế giới tại chín tầng mây này, nơi mà biết bao nhiêu người sau khi trải qua một đời kiếp người, liền dựa theo những truyền ngôn từ người xưa nói lên thiên đàng, gọi là Tiên Giới. Ngay tại Tiên Giới này, không một đồ vật nào liền không có, đâu đâu cũng có vô số trân châu dị bảo mà không chỉ mỗi đế phẩm linh thạch, tuy rằng có vô số lời đồn cho rằng đế phẩm linh thạch không tồn tại trên đời, đồ vật này chỉ do đồn bậy đồn bạ mà ra, vẫn chưa một ai chứng thực hư thế nào, thế nhưng Lâm Phong hắn lại không cho rằng là vậy.

-"Thế nào, vị tiểu huynh đệ này thấy sao?" Nhìn thấy Lâm Phong trầm mặc suy nghĩ, vị lão bá này liền nở nụ cười nói, thầm nghĩ đối phương chắc hẳn bởi vì thứ này nội tâm liền dao động.

-"Quả thật ta rất cần thứ này, vật này đối với ta quan trọng vô cùng, thế nhưng ta có thắc mắc là tại sao ngươi lại có được?" Cảm nhận được đối phương đoán được trúng tim đen của mình, Lâm Phong cũng không dấu diếm, liền nói.

-"Về chuyện làm sao ta có được thứ này, ngươi không nhất thiết phải quan tâm, mấu chốt ở đây là ngươi thấy thế nào, dựa theo lời ngươi nói thì vật này rất quan trọng đối với ngươi, vậy chúng ta làm cuộc giao dịch được không?" Vị lão bá nghe thấy đối phương nói thế hai mắt liền phát sáng như gặp được bảo vật, liền nói.

-"Giao dịch như thế nào? Ngươi cũng biết đấy, trên người ta không có thứ gì quan trọng để trao đổi cả." Lâm Phong nghe đối phương nói giao dịch, hai đầu chân mày liền chau lại, sắc mặt khó xử.

-"Không cần không cần, dựa theo lời đề nghị ban nãy ta đưa ra, ngươi gia nhập Trần gia bọn ta, thay vì trả lương bổng cho ngươi, ta sẽ dùng thứ này để trả lương ngươi, về chuyện bao ăn bao ở vẫn giữ nguyên, ngươi thấy thế nào?" Vị lão bá đưa tay phất qua phất lại nói.

-"Làm gia đinh?" Lâm Phong nhướng mày nói.

-"Đúng thế." Vị lão bá gật đầu đáp.

-"Tại sao?" Lại là gia đinh, từ đầu đến giờ đối phương vẫn luôn muốn lôi kéo hắn gia nhập Trần gia mục đích chỉ để làm gia đinh, thế nhưng tại sao nhất thiết lại phải là gia đinh mà không phải làm việc khác? Đối với chuyện này, Lâm Phong có quá nhiều điểm nghi ngờ, trong chuyện này chắc hẳn có gì đó mờ ám, mà mấu chốt để có thể làm được chuyện mờ ám này lại chính là hắn, có thể nói hắn chính là cây cầu bắt dẫn trong chuyện này.

-"Nhìn vị tiểu huynh đệ đây, chắc hẳn là người ngoài mới vào Thiên Tinh Thành a, có lẽ vẫn còn chưa biết chuyện." Vị lão bá không nhanh không chậm đáp.

-"Đúng thật là đây là lần đầu tiên ta vào Thiên Tinh Thành, thế nên vẫn có rất nhiều chuyện tại nơi này mà ta không biết." Lâm Phong gật đầu, không phủ nhận đáp.

-"Như tiểu huynh đệ thấy rồi đó, có rất nhiều người đang xếp hàng tại trước cổng phủ Trần gia, mà vị trí xếp hàng tại nơi này không phải chỉ ngày hôm nay liền có thể có được, có người phải mất đến hai ba ngày mới có được một vị trí có thể nói là tạm chấp nhận được. Có người lại phải tốn hàng trăm hàng nghìn lượng bạc, hay thậm chí bán cả gia tài của mình để mua một vị trí xếp hàng tại nơi này." Vị lão bá từ tốn giải thích Lâm Phong.

-"Ừm, có nghe tên đang bất tỉnh đằng kia có nói, lúc đầu nghe có phần hơi bất ngờ, cảm thấy các ngươi hơi làm quá mọi chuyện lên, dù sao cũng chỉ là gia đinh thôi, đâu nhất thiết phải đua nhau, tranh chấp, thậm chí tán gia bại sản để có được một vị trí xếp hàng." Lâm Phong đưa tay chỉ về phía người thanh niên Chung Viên, lắc đầu, than thở nói.

-"Đó là do ngươi không biết, đổi lại nếu ngươi là bọn họ, một khi biết được chuyện liền sẽ không giữ được bình tĩnh, đua nhau tranh vị trí xếp hàng như bọn hắn thôi." Vị lão bá nghe thấy vậy liền phì cười, cũng không tức giận, bình tĩnh nói.

-"Biết chuyện gì?" Lâm Phong ngờ vực hỏi.

-"Nếu chỉ là tuyển gia đinh bình thường thì ai lại liều mạng tranh thủ đứng xếp hàng tận mấy ngày, rồi bán cả gia tài chỉ để mua một vị trí bên trong đó, Trần gia tại Nam Quốc Hộ này không tính là gia tộc lớn, thế nhưng tại Thiên Tinh Thành này, Trần gia bọn ta nói một liền một không có hai." Vị lão bá vẫn ôn tồn giải thích Lâm Phong nghe mọi chuyện.

-"Đương nhiên không phải chỉ vì Trần gia là gia tộc lớn tại Thiên Tinh Thành này, mà nhiều người chịu đứng xếp hàng để tranh nhau vào làm gia đinh cho bọn ta, như thế là đâu có được, thực chất cái mác gia đinh ấy, bọn ta chỉ dùng để che mắt thiên hạ ngoại nhân thôi." Nói đến đây, ánh mắt vị lão bá này không khỏi trở nên sắt bén, ngay tại khóe miệng liền nở nụ cười đầy ma quái, về phần Lâm Phong, nghe đối phương nói thế liền giật mình, nội tâm không khỏi thầm nói, quả thật bên trong chuyện này vẫn có gì đó mờ ám, bởi ta nói làm sao chỉ vì một cái gia đinh liền phải tán gia bại sản, tranh đua nhau chỉ vì nó.


Ghi chú : Uầy, hôm qua nghỉ ngơi cuối tuần nên không ngồi máy gõ gõ được, hôm nay liền bắt đầu ngày mới gõ lại.

Gần cuối tháng sắp bước qua tháng mới rồi, mong chư vị ân công ủng hộ ta tiếp, đừng quên ta a.

Hôm nay vẫn tiếp tục hơn 3000 chữ, mong chư vị ủng hộ.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Cao Thủ Tu Tiên sáng tác bởi phongxuydieptu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongxuydieptu
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.