Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên nhân và hắc nhân

Tiểu thuyết gốc · 3285 chữ

-"Luồng tử khí này? Ngươi là... Ma Tộc?" Nam trung nien bạch sắc y phục ánh mắt không khỏi híp lại, hướng nhìn sang hắc nhân.

-"Ma Tộc? Không rõ... Quá lâu rồi... Không nhớ rõ tên... Nếu ngươi gọi là Ma Tộc thì cứ cho là như vậy đi." Hắc nhân được gọi là Ma Tộc không khỏi trầm ngâm suy nghĩ liền nói.

-"Không nhớ rõ tên? Quá lâu?" Nam trung niên bạch sắc y phục nghe hắc nhân Ma Tộc trả lời nhiều nhíu mài, lâm vào trầm ngâm, dường như suy nghĩ đến điều gì đó.

Hắc nhân Ma Tộc không đáp lại lời nam trung niên bạch sắc y phục, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, đầy huyết tính nhìn chằm chằm về phía hai người Lâm Phong cùng nam trung niên bạch sắc y phục, về phần hai người Lâm Phong cùng nam trung niên bạch sắc y phục nhìn thấy đối phương không đáp lại cũng không để tâm so đo, yên lặng quan sát từng hành động cử chỉ đối phương. Thoáng chốc bầu không khí trở nên yên lặng một cách đáng sợ, yên lặng đến mức dường như có thể nghe được tiếng gió thổi xào xạt qua từng khe lá mỏng, Lâm Phong đứng đó quan sát hắc nhân Ma Tộc một hồi lâu, liền dường như nhớ ra gì đó, hướng về phía hắc nhân Ma Tộc nói.

-"Đúng rồi, Lý Thanh, Lý Thanh đâu? Ngươi đã làm gì hắn?"

-"Lý Thanh? Ồ, thì ra hắn ta gọi là Lý Thanh." Hắc nhân Ma Tộc nghe thấy Lâm Phong nhắc đến tên một người, liền đưa tay sờ càm suy nghĩ nói.

-"Lý Thanh là ai?" Nam trung niên bạch sắc y phục xoay người sang phía Lâm Phong hỏi.

-"Là đệ tử của Linh Tông, hai người tiểu tử lúc nãy có xảy ra chút xung đột nên có phần manh động, tiểu tử đánh hắn in sâu xuống mặt đất liền không thấy, thay vào đó kẻ này đột nhiên xuất hiện bất ngờ." Lâm Phong không nhanh không chậm giải thích.

-"Linh Tông?" Nghe Lâm Phong nhắc đến hai chữ 'Linh Tông', thái độ của nam trung niên bạch sắc y phục này liền xoay chuyển, cảm thấy bất ngờ vô cùng.

-"Rốt cuộc ngươi đã làm gì Lý Thanh" Lâm Phong cảm nhận được thái độ của tiền bối này có phần thay đổi khi nhắc đến 'Linh Tông', thế nhưng Lâm Phong hắn cũng không hỏi lại, xoay người về phía hắc nhân Ma Tộc hét lớn.

-"Hắn nha... Nói thế nào đây... Đại khái... Hắn ta... bị... hắc ám... ta... nuốt... chửng... rồi... Hé... hé... hé..." Hắc nhân Ma Tộc dứt lời liền cất giọng cười the thé, khiến ai nấy nghe được đều không khỏi rùng minh, nội tâm hoảng sợ không thôi.

-"Hắc ám nuốt chửng? Ý ngươi là sao?" Lâm Phong cảm thấy khó hiểu trước lời đối phương, liền hỏi lại.

-"Đợi ta... tiễn... hai người... các ngươi... xuống... gặp cùng... hắn... liền... sẽ biết..." Hắc nhân Ma Tộc giọng nói liên tục đứt quãng, có phần u ám nói.

Dứt lời hắc nhân Ma Tộc liền chân bước về phía trước, cả cơ thể hắn đột nhiên hóa thành một mảnh vùng đen lướt thẳng về phía hai người Lâm Phong cùng nam trung niên bạch sắc y phục, nam trung niên bạch sắc y phục nhìn thấy đối phương bắt đầu ra tay hành động cũng không tỏ ra hoảng loạn hay bất ngờ, ánh mắt đầy bình tĩnh, sắt bén cùng kiên định. Nam trung niên bạch sắc y phục nhấc tay đưa về khoảng không, thoáng chốc ngay tại vị trí giữa không ngay tại tay nam trung niên bạch sắc y phục liền xuất hiện vòng sáng không to không nhỏ, nam trung niên bạch sắc y phục đưa tay vào vòng sáng lấy ra thanh bạch kiếm. Thanh bạch kiếm này ngay tại vị trí cán kiếm liền khắc hai chữ cực kì hoàn mĩ, vào lúc Lâm Phong nhìn thấy được hai chữ này liền không khỏi trố mắt to mồm, hướng về phía nam trung niên bạch sắc y phục này chỉ chỉ trỏ trỏ như gặp phải ma quỷ, đúng thế hai chữ này không phải chữ gì khác chính là 'Linh Tông'.

Nam trung niên bạch sắc y phục nhìn thấy biểu cảm của Lâm Phong liền không khỏi phì cười, tay nâng bạch kiếm vung nhát chém ngang đánh thẳng về phía mảnh vùng đen, ngay tại thời điểm nam trung niên bạch sắc y phục vung nhát chém, linh khí từ trong cơ thể hắn liền vận chuyển không ngừng truyền thẳng về phía lưỡi kiếm, tạo thành kiếm khí phóng xuất bắn thẳng về phía mảnh vùng đen. Kiếm khí chém xuyên qua mảnh vùng đen tách ra làm hai phần, chưa dừng lại ở đó, nam trung niên bạch sắc y phục liên tục nâng kiếm vung ra nhiều nhát chém hướng về phía hai phần mảnh vùng đen.

Mảnh vùng đen cứ thế như một tờ giấy, liên tục bị chém phân ra làm nhiều mảnh, thế nhưng cho dù nam trung niên bạch sắc y phục có vung kiếm chém bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì những mảnh vùng đen này vẫn không hề dừng lại, liên tục lao về phía hai người Lâm Phong cùng hắn. Không chỉ thế, những mảnh vùng đen này sau khi bị chém ra làm hàng trăm hàng nghìn phần, liền từ từ sát nhập lại với nhau, tạo thành một mảnh vùng đen như trước không hề có một vết tích nào do vết kiếm để lại, lao về phía hai người Lâm Phong cùng nam trung niên bạch sắc y phục với tốc độ ngày càng nhanh hơn.

Nam trung niên bạch sắc y phục nhìn thấy chiêu thức của mình không có bất kì tổn hại gì đối phương đầu óc liền xoay chuyển, thay đổi chiến đấu, tay phải cầm cán kiếm nâng thẳng mũi lên lên đặt áp về phía sau lưng, tay trái đưa về trước bấm quyết, miệng liên tục lầm bầm đọc khẩu quyết. Thoáng chốc, dưới chân nam trung niên bạch sắc y phục liền xuất hiện vòng sáng lam sắc, vòng sáng này ẩn ẩn hiện hiện, huyền ảo vô cùng, vòng sáng ngay lập tức liền phân ra làm hai cái, một cái nằm ngay dưới chân nam trung niên bạch sắc y phục, cái còn lại liền hướng thẳng về phía trước, cách vị trí Lâm Phong cùng nam trung niên bạch sắc y phục không xa, như đang chờ mảnh vùng đen đang lao thẳng đến, sa vào lưới.

Mảnh vùng đen như có được linh tính, thấy được hành động từ nam trung niên bạch sắc y phục, liền phân ra làm hai mảnh vùng đen về hai phía hai bên, lao thẳng về phía nam trung niên bạch sắc y phục cùng Lâm Phong, về phần nam trung niên bạch sắc y phục nhìn thấy hành động đối phương sắc mặt vẫn đầy bình tỉnh, ngay tại khóe miệng còn nở lên nụ cười, đối với hắn dường như tình cảnh diễn ra trước mắt đều nằm trong suy đoán của hắn. Lâm Phong đứng ngoài quan sát, nhìn thấy tình cảnh trước mắt đầy bất lợi liền hướng nhìn sang phía nam trung niên bạch sắc y phục, nhìn thấy vị tiền bối này mặt vẫn giữ bình tỉnh, không một chút hoảng loạn, thậm chí khóe miệng còn nở nụ cười được, liền không khỏi bất ngờ, cảm thấy dường như trong chuyện này có phần mờ ám liền xoay người tập trung về hướng vòng sáng trước mắt.

Ngay vào lúc đó, ánh mắt Lâm Phong bắt đầu thoi diễn vòng sáng trước mát, từng luồng phân tích ào ạt xuất hiện trong não hải hắn, dựa theo những gì ánh mắt Lâm Phong thoi diễn, phân tích, bên trong não hải hắn liền xuất hiện từng phần hình ảnh từ từ ghép lại thành một. Từ những phân tích, hình ảnh luân phiên xuất hiện bên trong não hải, tất cả bí mật huyền ảo của vòng sáng trước mặt dường như tan vỡ, không có cách nào dấu diếm qua đôi mắt của Lâm Phong. Dựa theo những gì tiếp nhận từ não hải, Lâm Phong cuối cùng cũng biết được tất cả bí mật, sự huyền ảo bên trong vòng sáng của nam trung niên bạch sắc y phục này, vòng sang trước mắt thật chất chỉ là một lớp vỏ bên ngoài che giấu một trận pháp giam cầm bên trong, trận pháp này không cầu kì, phức tạp nhưng thực lực lại vô cùng đáng sợ.

Tại bên trong vòng sáng này liền xuất hiện hàng loạt các cổ tự mà Lâm Phong không thể nào đọc được, những cổ tự này xếp hàng dài tạo thành một vòng tròn ẩn dấu phía dưới lớp ánh sáng, nói một cách khác thì lớp ánh sáng này chỉ là một phần pháp tắc mà nam trung niên bạch sắc y phục này tạo ra nhằm mục đích che giấu đi lớp cổ tự phong ấn này. Phần pháp tắc này tương đối đơn giản, bất kì ai nhìn sơ vào đều có thể nhìn thấu được tất cả huyền ảo đạo pháp tắc, thế nhưng nếu như không ai để ý kĩ, thì ngay tại phía bên trong phần pháp tắc này có phần len lỏi một vài chỉnh sửa, nói đúng hơn là chèn một ít ký tự pháp tắc không gian. Tại đạo pháp tắc không gian này liền chèn vào đạo pháp tắc ánh sáng sẽ tạo ra một vùng không gian ảo nhỏ nhưng đủ để vị tiền bối này viết lên một phần cổ tự phong ấn.

Vào thời điểm nhìn thấu tất cả huyền ảo cùng bí mật vòng sáng nam trung niên bạch sắc y phục liền bất ngờ, tiếp đến liền bái phục, không khỏi kính sợ người này, quả thật nếu đổi lại là người khác, khi nhìn thấy được tất cả bí mật phía trước thì cũng không khác thì Lâm Phong là bao. Người nam trung niên bạch sắc y phục nhìn thấy biểu cảm của Lâm Phong khi nhìn thấy vòng sáng phía trước, liền không khỏi giật mình bất ngờ, nội tâm liền thầm nghĩ không lẽ tên tiểu tử này, lại có thể nhìn thấu được bí mật bên trong vòng sáng này, nếu quả thật là thế thì tên tiểu tử này quả thật thiên tài, tương lai sáng giá vô cùng. Nếu để Lâm Phong hắn nghe được những lời này từ nam trung niên bạch sắc y phục liền chắc chắn phun huyết không thôi, tiền bối a, người đừng đánh giá ta cao như vậy được không, cái giá lớn thế này, ta sợ không trèo lên nổi nha.

Về phần mảnh vùng đen khi lướt đến vị trí vòng sáng liền không một chút nào đề phòng, nam trung niên bạch sắc y phục nhìn thấy thế tay trái liền thay đổi bấm quyết, vòng sáng đột nhiên phát sáng dữ dội, lan tỏa ra không ngừng, nhanh chóng bao phủ lấy toàn bộ phạm vi năm trăm mét khu vực này. Luồng ánh sáng từ vòng sáng này phóng thẳng lên trời xanh, đánh tan sự u ám mà hắc nhân Ma Tộc đem đến, khiến bầu trời trở nên quang đãng, trong xanh lại như trước, vào thời điểm hai phần mảnh vùng đen liền bị vòng sáng bao phủ, chúng liền sát nhập lại thành một, dần dần hiện ra bản thể hắc nhân Ma Tộc. Bản thể hắc nhân Ma Tộc cực kì kinh khủng, bản thể hắn không ngờ lại chính là một đầu huyết hải mã, liền ngay tại đỉnh đầu huyết hải mã xuất hiện một chiếc sừng to chính giữa, ngay tại khuôn mặt đầy những vết sẹo dài còn rỉ máu, không chỉ thế giữa tráng huyết hải mã từ từ mọc lên con mắt thứ ba.

Con mắt thứ ba này vô cùng kinh khủng, nó không phân chia rõ hai phần ngươi và tròng mắt, liền chỉ một màu đỏ thẳm như máu, không chỉ thế bên trong đôi mắt thứ ba này liền xuất hiện từng sợi tơi máu vô cùng nhỏ, nổi lên chi chít khắp nơi trên mắt. Vào thời điểm Lâm Phong nhìn thẳng vào con mắt thứ ba của huyết hải mã này, liền cảm giác như bản thân rơi vào vòng xoáy ma vực, tứ chi bất lực, không chút dấu hiệu nào phản ứng, cả bản thể như rơi vào tuyệt vọng, vào lúc này đột nhiên sáu vòng xoáy bên trong cơ thể Lâm Phong xoay chuyển, sáu vòng xoáy bên trong đan điền này liền tỏa ra lực lượng kinh khủng, phá tan đi huyễn cảnh trước mắt, đem Lâm Phong trở về với thực tại.

Cả cơ thể Lâm Phong không khỏi ngã khụy về phía sau, đặt mông lên mặt đất, lưng ướt đẫm mồ hôi, sắc mặt trắng bệt, không một chút máu nào, cảm giác như vừa thoát khỏi bờ vực sinh tử, cả cơ thể không một chút sức lực. Nam trung niên bạch sắc y phục nhìn thấy tình cảnh Lâm Phong liền không khỏi lắc đầu cười khổ, tay liền đặt lên vai hắn, từng dòng linh khí tinh khiết, mát lạnh từ từ truyền thẳng vào cơ thể Lâm Phong, khiến hắn thoáng chốc sắc mặt liền có phần bình thường trở lại, không còn kinh sợ như trước nữa.

-"Đừng nhìn vào mắt nó, đặc biệt là con mắt thứ ba." Nam trung niên bạch sắc y phục nói.

-"Nó là thứ quái quỷ gì thế?" Lâm Phong lên tiếng, giọng nói vẫn còn đôi chút run sợ.

-"Thượng Cổ Ma Tộc Hải Huyết Ma Tinh." Nam trung niên bạch sắc y phục trầm ngâm suy nghĩ đáp.

-"Thượng Cổ Ma Tộc Hải Huyết Ma Tinh? Nó là thứ gì?" Lâm Phong vẫn chưa hiểu, liền hỏi lại.

-"Về chuyện này, ngươi đừng dò hỏi, ngươi càng biết chuyện này thì càng nguy hiểm, cuốn vào vòng xoáy đầy kinh khủng này, khó mà thoát ra được. Trừ khi ngươi đi đến bước kia, đi đến nơi đó thì mới đủ tư cách biết được chuyện này." Nam trung niên bạch sắc y phục liền nói.

-"Hừ... Ngươi nghỉ chỉ dựa vào chút đạo pháp này, liền có thể giam giữ được ta sao?" Hải Huyết Ma Tinh giọng nói cực kì lãnh huyết, âm u nói.

-"Sẽ không, thế nhưng vẫn đủ ta bào mòn lực lượng của ngươi, đến khi ngươi thoát được khỏi đạo pháp này, thì lực lượng của ngươi đã không còn như trước nữa thì ta mắc gì phải sợ ngươi, ngươi nói có đúng không?" Nam trung niên bạch sắc y phục không quan tâm đến lời nói trào phúng từ Hải Huyết Ma Tinh, mỉm cười nói.

Hải Huyết Ma Tinh trong chốc lát liền không có cách nào phản biện, quả thật đúng như những gì mà nam trung niên bạch sắc y phục này đã nói, tuy đạo pháp này không thể giam giữ hắn được lâu, thế nhưng trong suốt khoảng thời gian đó, đối phương vẫn có thể rút đi lực lượng hắn dần dần, rút cho đến khi hắn phá vỡ được đạo pháp này, thì lực lượng đã suy giảm đáng kể, đến lúc đó hắn chưa chắc gì có thể đánh bại được người này.

-"Lão đạo sĩ thúi, có ngon thì thả ta ra, chúng ta huyết chiến một trận, không chết không thôi." Hải Huyết Ma Tinh lạnh lùng nói.

-"Hahaha... Dù sao thì ngươi cũng sống tuyên cổ đến bây giờ, cái trò khích tướng trẻ con ấy, ngươi đem nó ra dùng mà không ngại mất mặt à, chứ ta thì mất mặt thay ngươi đấy." Nam trung niên bạch sắc y phục cười ha ha ha nói.

-"Lão đạo sĩ khốn khiếp, chẳng qua là ngươi may mắn tranh thủ lúc ta không đề phòng, chơi trò tiểu nhân, dùng tiểu thuật mới giam được ta, bằng không ngươi nghĩ chỉ dựa vào thực lực của ngươi, liền có thể bắt được ta sao?" Hải Huyết Ma Tinh tức giận nói.

-"Rồi rồi, ta là tiểu nhân, ngươi là quân tử, ngươi cũng không phải không biết, suốt từ thời Viễn Cổ đến Thái Cổ và cuối cùng Thượng Cổ, biết bao nhiêu tiên hiền cũng chỉ vì hai chữ 'Tiểu nhân', 'Quân tử' đã phải bỏ mạng vô số. Chưa kể đến tiểu nhân thì sao, quân tử thì sao, trên chiến trường không phân rõ ai là tiểu nhân ai là quân tử, chỉ có thắng và bại, đối với kẻ thắng thì những hành động làm ra, trong mắt người khác đều là quân tử, còn đối với kẻ bại, thì lại là tiểu nhân, một kẻ trải qua biết bao nhiêu thời đại như ngươi, giờ lại đi nói lý giải đạo lý, không thấy quá phi lý sao?" Nam trung niên bạch sắc y phục không nhanh không chậm, bình thản nói.

Nghe thấy lời nam trung niên bạch sắc y phục, Hải Huyết Ma Tinh một lần nữa lâm vào trầm mặc, thân là người của Ma Tộc, hắn là người đã từng nếm trải lấy những chuyện như thế này rất nhiều, chưa kể bản thân hắn đã sống rất lâu, lâu đến nỗi bây giờ bản thân hắn thậm chí còn không biết rằng mình đã sống biết bao nhiêu thời đại. Với một kẻ sống quá lâu như hắn, lý giải này hắn rất hiểu, đúng như lão đạo sĩ nói, trên chiến trường không phân biệt ai là tiểu nhân quân tử, đến cả bản thân hắn khi lâm trận, còn không dám chắc, không dám khẳng định rằng mình sẽ công bằng, không sử dụng một chút tiểu xảo, chiêu trò với đối phương, huống chi chưa kể Ma Tộc hắn tiếng xấu đã muôn đời, thì lấy ai tin Ma Tộc bọn hắn khi lâm trận sẽ không sử dụng chiêu trò đánh lén.

-"Thế nào, ta nói không sai chứ?" Nam trung niên bạch sắc y phục nhìn thấy đối phương không nói, liền mỉm cười nói tiếp.

-"Ngươi nói không sai, đạo lý mà ngươi nói quả thật không có gì phải bàn cãi, chưa kể Ma Tộc bọn ta làm chuyện xấu quá nhiều." Hải Huyết Ma Tinh sắc mặt không thay đổi, vẫn tuyệt tình, âm u gật đầu nói.

-"Bởi mới nói, nếu đổi lại là người khác thì bọn hắn chắc chắn cũng sẽ làm như ta, luận về thực lực các ngươi thì không có gì phải bàn cãi, đặc biệt là kẻ đó, theo ta biết thì kẻ đó đến bây giờ vẫn còn chưa chết." Nam trung niên bạch sắc y phục đưa tay sờ càm, khóe miệng nở nụ cười đầy tà mị nói.


Tuần này có vẻ như siêng hơn mọi lần, ra đều 4 chương liên tục mỗi ngày, cảm thấy thật hạnh phúc, cuối cùng thì cũng chăm chỉ như bao người khác.

Hôm nay vẫn tiếp tục 1 chương, vẫn là hơn 3000 chữ tiếp nha, mong chư vị ân công ủng hộ.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Cao Thủ Tu Tiên sáng tác bởi phongxuydieptu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongxuydieptu
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.