Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bổn Mệnh Thần Hồn

2227 chữ

Bính minh lên, những áng mây nhuộm một màu đỏ rực dưới ánh mặt trời.

Từng tia sáng len lỏi qua ô cửa, làm phiền những tiểu chủ nhân nơi đây.

Một vật gì đó mềm mại, mát lạnh nằm ngay ngực Tử, vuốt ve mái tóc màu băng lam của Thiên Thanh, Tử cười nhẹ.

Cô nàng này cứ tới đêm lại trèo qua giường Tử ngủ, cứ như thiếu cậu là ngủ không được tuy nhiên Tử phát hiện bên trái mình còn một người nữa.

Mái tóc đen tuyền với đôi cánh nhỏ đỏ rực không phải Ngã Đạt thì còn ai, tên này tối qua ngồi nói nhảm cả buổi rồi lăn quay ra ngủ, chỉ có mỗi Phương Tuyết là nằm yên vị chổ của mình.

“ RẦM “

Tử không hề thương tình đạp Ngã Đạt bay xuống đất. Ngã Đạt đang mơ đẹp, trong giấc mơ trước mặt hắn là một núi thức ăn, những món ngon tối qua tất cả đều có mặt tại đây, đang thưởng thức thì chợt trời đấy quay cuồng, tỉnh dậy hắn thấy mình đang lăn tròn trên nền nhà.

“ Đau chết ta mất . . .”

Ngã Đạt ôm đầu mếu, vì vị trí hắn ngã nằm ngay chân giường của hắn nên Ngã Đạt cứ nghĩ mình té từ trên xuống, hắn lủi thủi ôm đầu rồi leo lên ngủ tiếp.

Nhìn Ngã Đạt mà Tử phì cười, mà hiểu nhầm cũng tốt đỡ điếc tai. Câu tiếp tục ôm Thiên Thanh rồi chìm vào giấc ngủ.

Cũng không mất bao lâu, cánh cửa được mở ra, La Đinh trong bộ trường bào bạch sắc tiến đến, lão bước qua từng giường nơi nhóm người Tử đang ngủ.

Mang theo nụ cười hèn mọn, lão bước tới gần chỗ Ngã Đạt hét lớn vào tai hắn.

“ TẬP HỢP “

Cả bốn lập tức bật dậy, Ngã Đạt xui xẻo lần hai trong ngày ngã xuống trước ánh mắt hả hê của La Đinh.

“ Lão già, ông làm trò gì thế ? “

Ngã Đạt hét lên tức tối, đầu hắn tới nay vẫn còn đau, không hiểu sao lão già này thích cóc đầu hắn thế không biết, chưa kể đến việc sáng nay té giường tới những hai lần.

“ Ta luôn đúng rõ chưa ? “

La Đinh trợn mắt quát.

“ Rồi rồi lão sư, ngài đến có phải vì việc hôm qua “

Đưa hai tay che lấy tai mình, Tử mắt nhắm mắt mở hỏi, Thiên Thanh cũng lười biếng ngồi dậy.

“ Chứ còn gì nữa, sáng banh con mắt ra mà còn ngủ, tất cả theo ta “

Nói rồi lão phất áo ra ngoài, đến nhìn cũng không them nhìn lại.

“ Dậy thôi Phương Tuyết “

Mặc kệ cô bé đang nằm ì trên giường, Tử dứt khoát lôi cô ta dậy, đi với lão già dở hơi này không biết lão sẽ giở chứng gì.

Như đã nói khu vực Tử đang ở nằm trên một tiểu thiên thạch, xung quanh là nhiều tòa kiến trúc khác nhau.

La Đinh đi đến một tòa nhà bằng cẩm thạch đậm nét kiến trúc phương tây, theo lời lão tòa nhà này gọi là Giác Hồn Điện, nơi thức tỉnh bản mệnh thần hồn của Ngự Thần Binh.

Trên cánh cửa được điêu khắc hai thiên thần cực kỳ sống động, cảm tưởng như chúng là một thực thể sống, hai thiên thần chắp tay vào nhau, ở trên đó là một ổ khóa màu vàng ròng.

Từ tay La Đinh, một chiếc chìa khóa màu bạc được lão đút vào, cánh cửa chầm chậm mở ra.

Khác với bên ngoài, bên trong một mảng tối đen, bốn người Tử bước chầm chậm theo La Đinh, hai nữ lúc này nép sát vào người Tử để Ngã Đạt bên cạnh hậm hực không dứt.

Theo bước chân của La Đinh, mỗi một bước lão đi không gian xung quanh như sáng lên một chút, hàng dài những ngọn nến được thắp lên theo từng bước người.

Giữa tòa nhà là một tế đàn lớn, những áng khí xám chập chờn chung quanh mang theo khí tức sát phạt nồng nặc.

Ở trước tế đàn là một thau nước lớn, từ đó những làn khói không ngừng tản ra xung quanh.

Trên tế đàn không có gì ngoài một chiếc ghế, nó trông không khác gì ngai vàng của các hoàng đế nhưng khác biệt ở chổ nó được làm bằng xương, một loại xương ma thú không tên.

“ Chiếc ghế đó dùng để làm gì thế lão sư ? “

Ngã Đạt không kìm được hiếu kỳ hỏi, đồng dạng Tử và hai người còn lại cũng dỏng tai lên nghe, nhìn khí tức tà ác tỏa ra từ chiếc ghế khiến Tử có cảm giác rung mình.

“ Chỉ việc ngồi lên, nó sẽ giúp các ngươi thức tỉnh hồn mệnh của mình “

La Đinh cười đáp.

“ Thế còn chậu nước “

Ngã Đạt hỏi tiếp.

“ Danh tính thần hồn các ngươi sẽ được viết trên đây “

“ Dễ vậy sao ? “ Ngã Đạt cảm thán, ba người còn lại cũng cảm thấy như vậy, như vậy việc này quá dễ dàng rồi.

“ Ha ha, cách đây rất lâu ta cũng từng nói như vậy nhưng sau đó ta mới biết mình sai, sẽ là một sai lầm lớn nếu các ngươi cho là vậy “

Vuốt chòm râu của mình, La Đinh cười châm chọc, nhớ lại khoảng thời gian trước đây, lão chợt lạnh người.

“ Để ta thử trước “

Ngã Đạt nhanh nhảu đi lên, hắn ngồi chểm chệ trên ghế hai mắt nhắm lại lim dim như hưởng thụ.

Tuy nhiên chỉ được chốc lát, cơ mặt Ngã Đạt như méo xệch lại, hắn cố giãy người ra khỏi chiêc ghế nhưng không thể, từng sợi xích tu huyết sắc từ chiếc ghế từ từ quấn quanh người hắn, ngay cả mở miệng cũng không thể.

“ Hắn bị sao thế lão sư ? “

Phương Tuyết lo lắng hỏi, đối với những đứa trẻ lần đầu tiên thấy những thứ này không hét toáng lên đã là kỳ tích.

“ Chiếc ghế này do chính tay đại nhân Cổ Hựu, người sáng lập ra Ngự Thần Binh đích thân tạo nên, sẽ không vấn đề gì đâu “

La Đinh ngữ khí mười phần chắc chắn.

Ngoại giới ra sao thì Ngã Đạt không biết, hắn giờ chỉ biết vắt sức ra mà chạy.

Phía sau hắn một con quái vật khổng lồ trong lớp thiếp giáp đang gào thét đuổi theo phía sau.

“ khốn kiếp . . .ngươi tính đuổi theo ta đến bao giờ, lão già La Đinh chết dịch, lão không cứu ta chết mất “

Vừa chạy Ngã Đạt vừa chửi, những từ hắn có thể nghĩ ra đều được sử dụng một cách triệt để, hắn càng chửi càng hăng, hết chửi con quái hắn lại chửi lão La Đinh làm lão hắc xì không ngớt.

“ G rào o “

Móng vuốt con quái vật chém trúng Ngã Đạt chấn hắn bay vào mộc ngọn thạch sơn gần đó, vết thương sâu hoắm, từ đó máu không ngừng tuôn ra để lộ mảnh xương trắng hếu.

“ Lão già, ông không cứu ta chết thật đấy “

Ngã Đạt thì thào, sinh mệnh trôi đi khiến hắn nhớ về những khoảnh khắc khi chào đời tại thế giới này, về những người hắn gặp những mẩu chuyện tầm phào từng nghe.

Một nỗi không cam lòng dâng trào trong lòng Ngã Đạt, hắn còn quá trẻ để chết, hắn chưa biết mùi vị rượu là thế nào,về những món ngon lạ mắt hắn chưa từng nếm thử.

Ăn đúng vậy là ăn, một tia sáng như lóe lên đầu Ngã Đạt, hắn đã nắm bắt được bản tâm của mình, có lẽ đây là một loại thử thách chết tiệt do lão già kia làm.

Từ cơ thể Ngã Đạt, hư ảnh quái thú phá không bay ra, tiếng gầm vang vọng toàn tiểu không gian.

Chậu nước đặt trước tế đàn sôi lên sung sục, từng làn khói cuộn tròn bắn tung tóe, dần dần làn hơi nước hội tụ thành một cái tên, một cái tên của quá khứ.

La Đinh rung mình nhìn vào nó, cái tên này là cơn ác mộng của quá khứ, một trong những bá chủ thời viễn cổ, Thiên giới đã trả cái giá cực đắt để giết nó, một lần nữa lại tái hiện.

“ Thôn Thiên Thiết Giáp Hỏa Long “

Nó mang hình dáng cự long phương tây, với từng long phiến dày cộm quanh người, những đường sọc đỏ từ những khe nứt giữa lân phiến cũng như tứ chi của nó bốc lên làn hỏa diễm hừng hực.

Ngã Đạt mở mắt, cơ thể hắn như cao hơn một chút, đôi cánh đỏ rực của hắn được thay thế bằng một màu tinh thiết, với từng đường nét đỏ rực ở viền từng phiến lông vũ.

“ Tuyệt vời ông mặt trời, ta cảm thấy cả người mình tràn trề sức mạnh “

Ngã Đạt cười khà khà, cơ hồ ngoác tận mang tai, bộ dáng ta đây là nhất đi xuống.

“ Ngươi chọn Vệ Thần Điện làm chức nghiệp thứ hai quả không sai, Thôn Thiên Thiết Giáp Hỏa Long ngoài khả năng thôn phệ bá đạo ra còn có năng lực chịu đòn cường hãn “

Vỗ nhẹ đầu Ngã Đạt, La Đinh cười nói, Vệ Thần Điện kỳ này nhặt được bảo rồi.

Bổn Mệnh Thần Hồn là chân hồn của Ngự Thần Binh, nó liên quan rất nhiều đến năng lực của Ngự Thần Binh sau này, các kỹ năng cơ bản của Ngự Thần Binh cũng từ đó mà ra, khi đến cấp độ nhất định Ngự Thần Binh có thể gọi chân hồn ra chiến đấu.

Thần hồn Ngã Đạt là Thôn Thiên Thiết Giáp Hỏa Long, khi thôn phệ ma thú, thần hồn sẽ thôn phệ đồng thời thiêu đốt huyết mạch ý chí của ma thú qua đó chuyển hóa vào bản thể.

Nói cách khác khi đã giác tỉnh thần hồn, Ngự Thần Binh không khác gì có thêm một cái mạng cả.

“ Ai tiếp theo đây ? “

La Đinh hỏi, kết quả từ Ngã Đạt khiến ông rất vui, mong sao ba đứa sau đứa nào cũng vậy.

“ Ta “

Không phải Phương Tuyết, Thiên Thanh là người lên tiếng, cô bé chầm chậm bước lên tế đàn.

Cũng như Ngã Đạt, chỉ chốc lát Thiên Thanh đổ mồ hôi liên tục nhưng tuyệt nhiên không hề dãy giụa, mặc cho những sợi huyết sắc quấn quanh người cô vẫn ngoan cường chịu đựng.

Thế giới của Ngã Đạt là màu đen và tỏ nhưng Thiên Thanh chỉ thuần một màu băng, biển băng ấy không hề có quái thú, không một sự ồn ào, yên tỉnh đến kỳ lạ.

Giữa biển băng là một tòa băng liên, từng luồng hàn khí từ nó trào ra không ngớt, giữa tòa băng liên là một luồng khí màu lam nhỏ bé đang được thai nghén ra.

Không biết qua bao lâu, có thể một lúc cũng có thể qua số nằm, luồng khí màu lam ấy nay đã thành một thiếu nữ tuyệt mỹ, nàng như nữ thần băng giá, cái đẹp không một bút mực nào tả siết, khi nàng mở mắt cũng là lúc thế giới màu băng tan vỡ.

Trên chiếc chậu một dòng chữ bằng băng hiện ra.

“ Băng Liên Đế Hoa “

Ngự Thần Binh vốn thuộc hàng thần bí tại Thiên giới, đến cả Cổ Hựu, người khai phái đầu tiên cũng không rõ về nó.

La Đinh lần đầu nghe thấy cái tên này nhưng với kiến thức chưa đầy đủ của mình, đừng nói lão cho dù Cổ Hựu có sống lại cũng chưa chắc giải đáp được.

“ Đã để mọi người chờ lâu “

Thiên Thanh nở nụ cười nhìn xuống dưới, nụ cười thiên sứ chấn động lòng người tất nhiên là trừ tên ham ăn Ngã Đạt ra.

“ Cười cái gì còn không mau xuống “

Ngã Đạt quát lớn, trải qua lần lột xác này hắn có vẻ sung sức hơn rất nhiều.

“ Người ta là con gái, ngươi không biết thương hoa tiếc ngọc à ? “

La Đinh cười mắng.

“ Thế có ăn được không ? “

La Đinh trực tiếp xanh mặt vì độ bá đạo của thằng này, biết có nói với hắn cũng như không lão trực tiếp quay mặt đi.

“ Đợi nó lớn lên rồi ngươi sẽ hối hận “

Lão độc ác nghĩ thầm, đồng thời đưa ánh mắt hâm mộ nhìn về phía Tử, tên này sau chắc chắn sẽ thành kẻ địch của đàn ông.

“ Hai người các ngươi ai lên trước đây ? “

Bây giờ chỉ còn Tử và Phương Tuyết là chưa thức tỉnh, Tử đưa mắt nhìn Phương Tuyết rồi đi lên.

Bạn đang đọc Thiên Thượng Chí Thần của Shone
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.