Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luân hồi

Tiểu thuyết gốc · 1060 chữ

Hồng Thiên hắn là cô nhi nằm trên đường , mỗi ngày đều cảm thấy trong bụng bản thân đều kêu gào hắn nên ăn thứ gì đó, nhưng Hồng Thiên hắn là một đứa trẻ tốt nên không làm ra những chuyện cướp giật, hắn luôn tự hào vì bản thân mình.

Lúc hắn nằm mơ hắn thấy bản thân mình ở trong căn nhà to với chiếc bàn tròn, hắn ăn những thứ trong tầm mắt và nói :

-' thật tốt khi được ăn những món ăn như thế này'.

Trong lúc vô thức nhìn vào món ăn đó mà cảm thấy ấm áp.

Nhưng cái tên giống hắn trong mơ lại nhìn hắn cười và nói :

- không ai ghi nhận sự cố gặng của ngươi biết vì sao không ? Vì họ không quan tâm ngươi ! Và ngươi muốn người khác quan tâm ngươi phải mạnh và sống !

Mở mắt ra bản thân hắn bây giờ khác hoàng toàn như trước phẩn phất ra khí tức khác lạ hắn cố đứng dậy nhưng hai chân hắn nặng trĩu cơ thể hắn cứng cáp hơn bình thường .

- đây không phải là cơ thể của ta, sao lại nằm mà không nhúc nhích lên được vậy?

- Ngươi bị bọn con người ném xuống đáy làm vật tế, độ cao đó mà vẫn không chết, ngươi cảm thấy bản thân phúc khí mới phải.

Giọng nói đầy băng lãnh và tàn độc đi ra làm cho Hồng Thiên hắn một cái hoảng sợ nhưng rất nhanh khôi phục phân tích nhưng bản thân bây giờ thật sự yếu như con sên không di chuyển được bộ phận nào hết, bất lực.

- nói như thế lão thần bí ngươi không phải con người ? Mà nhỉ, đã bị làm vật tế mà con tế cho con người thì còn gì là tế. Bản thân ta trước sau không hề sợ chết muốn ăn thì ăn không nhiều lời .

- Ta không hạ đẳng đến mức như mấy con linh thú khác mà ăn ngươi ngược lại ngươi dơ bẩn như thế ta ăn không trôi, cứ tắm rữa sạch rồi ăn cũng được.

- Ngươi xem tới cái nhích chân ta còn không thể đi được thì bảo làm sao ta có thể cứ thế mà tắm cho ngươi ăn ?

Cảm thấy đối phương không có địch ý bản thân buông nhất thời buôn lỏng, chưa bao giờ cảm thấy bản thân có khát khao sống đến như vậy.

- Rắc rối thật, ta có chút thức ăn cầm ngươi được 5 ngày và ít bột thuốc ngươi cầm lấy.

Nói xong Thần bí lão ném một cái túi bên trong chứa thức ăn và và bột thuốc nhắn nhanh tay chọp lấy ngồi dậy dựa vào gốc cây gần nhất để bôi thuốc , trong lúc bôi thuốc hắn không nghe tiếng động gì của thần bí lão nhân

- Hình như hắn bỏ mình lại rồi thì phải, làm sao để đáp lại hắn bây giờ ?

Trong lúc suy nghĩ thì cỗ ký ức kì lạ rời rạc kia dần trở về tên của thân thể này là Nhật Thiên, là con của một Tá điền 14 tuổi, năm 6 tuổi mẹ mất, hắn chỉ làm việc khổ nên cơ thể hắn cực kì rắn chắc với nước da đen mạnh khỏe, tiếc rằng vốn không thể tu Luyện ,bị hội đồng và vứt cho làm vật tế bản thân chỉ thấy căm hận bọn chúng.

-Nhật Thiên ngươi yên tâm, ta sẽ thay ngươi sống tốt.

Vừa đắp vết thương xong hắn cắn lấy thức ăn trong túi, xé vải quấn quanh bao tay lại và lết tới chỗ có tiếng nước chảy. Cố để chân xuống xước cho trôi hết đi những thứ khác tránh nhiễm trùng thì thấy bản thân tệ hơn mình tưởng, vết thương này không chỉ cực lâu hồi phục nên không chết đói thì cũng chết vì đan điền vì vốn đan điền điều hòa khí vào cơ thể không có nó thì khí không vào cơ thể thiếu linh khí chết thì như chết mòn.

Vì bản thân ai sinh ra đều có linh hồn và vũ hồn, và vũ hồn của hắn là một cái cây và bây giờ hắn to gan rằng mình phải hợp hai thứ là cái cây ấy và thân thể vốn 2 thứ là một vì vậy bây giờ là thời khắc siêu việt đánh cược tính mạng vì cần phải tách vũ hồn vốn bên trong và hòa với cơ thể vì đây là phi lý vì trước giờ võ đạo chưa ai làm bao giờ cả hắn chỉ có một cơ hội để thực hiện và xác xuất là không rõ .

- Con đường chưa ai đi thì ta nhất định phải đi .

Nói liền làm, hắn liền khống chế linh khí bản thân trở thành hình thể ít tốn linh khí nhất lấy linh hồn bản thân ly thể và nhập vào cỗ hạt giống đấy nhưng lại gặp lực bài xích mạnh mẽ, điên cuồn mạnh mẽ chọc thủng một cái lỗ và chui vào cơ thể hắn lúc này tàn nhẫn tan vỡ vì 3 thứ không thể thiếu một đó là đạo lý lúc hắn luân hồi học được vì vậy hắn cố bài xích 2 thứ ra và dung hợp để tạo ra cỗ thân thể khác hỏi có ai dám làm ?

Liền thấy bản thân làm được hạt giống được gieo thẳng vào cơ thể hắn, huyết thể hắn liền khô héo hút vào hạt giống chỉ chừa da thịt và cái khung xương óm như cụ già.cứ thế không biết trải qua bao nhiêu ngày cứ dần hấp thu linh khí thiên địa vì là một phần trong thiên địa hạt giống dần trưởng thành và tiến hóa thành tinh linh dần có ý thức kí ức khi còn là người của hắn dần trở lại trở thành một con người trong cơ thể của một tinh linh hắn chỉ cần tiến hóa là có thể hóa hình trở thành người cái cây dần thu nhỏ trở thành một cậu bé với khoảng 12 tuổi và trong tay hắn không khác gì chính là vũ hồn đệ nhất thiên hạ Luân Hồi Cổ Thụ.

Bạn đang đọc Thiên Thế Giới sáng tác bởi Dodjac
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dodjac
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.