Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 112

Phiên bản Dịch · 1697 chữ

- Hả?!!! – cả lớp ngoại trừ hắn. Cả cô giáo cũng há hốc mồm, bởi vì nguyên trường này ai mà chả biết nó và hắn là cặp đôi đẹp nhất (có chứng chỉ cấp bởi hiệu trưởng mừ!)?!!

Daniel chậm rãi bước xuống bàn hắn và nó. Hiện tại hai người này vẫn chưa có phản ứng gì hết ráo nhưng dự là bão táp phong ba sắp càn quét cái lớp 11A1 vốn ‘yên ổn’.

- Mau tránh ra cho anh ngồi. – Daniel liếc nhìn hắn. Thấy hắn vẫn dửng dưng không quan tâm đến mình, lại lôi điện thoại ra nhấn lấy nhấn để, anh ta gằn giọng – Nghe lời anh họ mày đi chứ.

- Tại sao? – hắn giờ mới phản hồi, rồi nhìn nó khẽ cười.

- Anh có quyền chứ nhỉ? Dù gì chúng ta cũng có cùng ông nội mà?

- Nếu anh đến theo lệnh của ông già Thomas thì phắn đi trước khi có người phải nằm xuống.

- Nếu có thì đó là em đấy em trai dễ thương.

- Nhưng anh thì rất khó thương.

“Rẹt, rẹt” – hình như có tia lửa điện phóng ra từ mắt hai người này.

Thấy hắn không có ý định gì là đổi chỗ ngồi, Daniel tỉnh bơ quay đi lên lấy ghế trên bàn giáo viên xuống kê vào ngồi cạnh nó. Cô giáo tròn mắt ếch nhìn, bà ho khan vài tiếng rồi trỏ vào Ave lệnh :

- Lớp trưởng chạy đi lấy cho cô cái ghế khác, nha!

- Em đi với em ấy . – Phillip xung phong. Phận làm chòng ai nỡ nhìn vọ cực khổ… (_ _”")

- Thằng này láo! – Zoey săm soi Daniel.

- Bảnh tỏn!! – Josh trề môi hướng ánh nhìn xuống bàn cuối _ nơi đang rất là âm u.

- Rồi… các em vào học đi! Mau! Lấy tập vở ra… à… Daniel, cô biết em đã có bằng đại học, nhưng vẫn phải ghi bài chứ em!

- Em sẽ ghi vào đây. – Daniel cười khẩy chỉ vào đầu mình.

- Chuyện này… à…

- Thôi được rồi. Không thể làm phật lòng một người xinh đẹp như cô nhỉ? – Daniel lôi cái lap ra, hai chân bắt chéo, rồi đặt cái lap lên đùi.

Thấy mọi chuyện đã (có chút xíu) ổn, cô bắt đầu giờ dạy, nhưng lớp chả có đứa nào nghe. Riêng đám tụi hắn, tụi nó không ngủ thì ăn vụng, không thì chơi game, Kevin bé cứ lườm Daniel vì ấn tượng đầu tiên của thằng bé về anh ta là… vô duyên! Trong khi Daniel cứ nhìn nó. Cặp đôi Ave, Phillip kia giờ này đang tung tăng ngoài sân sau, trốn tiết và quên luôn cái ghế giáo viên, thế là suốt hai tiết, bà cô cứ phải nói không ngừng và không có chỗ ngồi.

Giờ chơi, bảy đứa dung dăng dung dẻ xuống căn tin, hoàn toàn bơ đi sự tồn tại của Daniel cứ lẽo đẽo theo sau.

- Hana, chủ nhật này đi chơi với anh đi! – Daniel nài nỉ.

- Tôi xin lỗi nhưng tôi chưa quen biết anh. – nó khó xử lịch sự đáp.

- Xem như làm quen vậy! Hừm… em biết anh là anh họ của Kevin rồi đấy.

- Là con trai của chú Thomas nhỉ? – nó cười theo quán tính.

- Vậy chủ nhật này…

Không để Daniel nói hết câu, hắn lạnh lùng khoác vai kéo nó đi. Nó gượng gạo cúi chào rồi theo hắn và năm người kia. Daniel cười khẩy rồi hai tay đút túi quần, quay lưng lại đi thẳng… tất cả các bước của kế hoạch đã được dựng sẵn trong đầu cậu.

- Chờ đó… Kevin!

Cùng lúc đó, cả hắn và Kevin bé cùng hắt xì hơi. Bảy đứa kéo vào ngồi cùng một bàn. Zoey đầu têu rủ rê :

- Tí nữa đi học về, tụi mình đi xem phim đi!

- Ok. Vậy lát về nhà thay quần áo rồi đi. – Julia hào hứng đáp, tay mân mê cái menu.

- Yeh! – Kevin bé reo lên.

- Mấy em ăn gì không? Để tụi anh đi mua. – Jackson cười nhẹ làm mấy em trong căn tin phụt máu.

- Cho em một hamburger gà, một pepsi và một kem dâu. – Julia đáp, mắt lướt nhanh quyển menu rồi gấp lại.

- Em một ly trà sữa và một sandwich. – nó cười.

- E hèm. Cho em hai burger tôm, hai bò, phần khoai lắc lớn, hai kem vani, hai kem chocolate. Á còn thiếu, cho em thêm một pepsi. – Zoey tít mắt vì được ăn chùa, tuy hơi có mùi nhang nhưng vì được ăn nên thôi ok hết!

- Kevin bé thì sao nà?

- Con giống mama!

- Có ngay ba người đẹp và một bé đẹp.

Tụi nó, Kevin bé và hắn ngồi lại bàn nói chuyện phiếm, còn Jackson và Josh đi mua thức ăn.

Căn tin trường vào giờ ra chơi rất đông, chen vào có nước thân tàn ma dại… Josh khều nhẹ vai một bạn gái đang nhảy tưng tưng cố gắng chen vào vòng tròn quanh bà bán, miệng cứ hét lên “Con mụ già kia! Bán tui bịch bánh tráng trộn lẹ coi!”. Đợi cô nàng quay lại, Josh nở nụ cười sát gái làm cô nàng ngất ngây con gà tây, hai con mắt trở thành hai trái tim to tướng màu hường, nhóc nói :

- Bạn nói mọi người tránh ra giúp mình với. Mình đang rất gấp. Nhé!

- Được thôi! Đám kia! Mau nhường đường. – giọng nữ thánh thót của chị ấy vừa vang lên là mọi hoạt động tất cả dừng lại. Mọi người đưa ánh mắt về phía tiếng hét, thấy hai đứa tụi hắn thì lập tức né sang bên nhường đường cho hai hoàng tử. Con trai ghen tị, con gái bắn tim, dù biết họ đã có bạn gái… nhưng độ hot vẫn không giảm.

Sau khi ‘vất vả’ mua xong, tụi hắn trở về bàn ăn. Ba nàng thấy đồ ăn thì mê tít, hớn hở nhào vô đánh chén.

Tan học, cả đám về nhà chuẩn bị đi xem phim. Bởi ta nói… cái số khổ… suốt ngày toàn ăn với chơi! Zoey nổi hứng đòi đi mô tô. Cả đám cũng ok. Nhỏ còn bảo Kevin bé qua xe nhỏ chở đi, thằng nhóc ngoan ngoãn tuân lệnh.

Ra gara lấy xe, đột nhiên điện thoại của hắn vang lên, hắn bỏ ra ngoài nghe, có vẻ là chuyện quan trọng. Nó bảo mọi người cứ đi trước, nó và hắn sẽ đuổi theo sau.

- Ông nói gì?… Cả công ty không có ai xử lí được à?… Trách nhiệm giờ đổ lên đầu tôi sao?… Nhưng giờ tôi đang bận, gọi báo cho bên sếp tổng mà than thở…

- Có chuyện gì vậy? – nó thấy mặt hắn căng thẳng quá nên hỏi thăm.

- Công ty của anh có chuyện rồi. – hắn hạ điện thoại xuống nhíu mày nói.

- Vậy anh sang đó đi.

- Còn em…

- Em ở nhà trông nhà.

- Không! Để anh đưa em đi.

- Vậy em sẽ gọi bảo Julia quay lại đưa em đi. Anh mau đi giải quyết công việc.

Hắn trầm ngâm một lúc lâu thì gật đầu, đưa điện thoại lên “Tôi tới ngay.”.

Hắn kéo nó lại, hôn nhẹ vào trán nó rồi phóng lên mô tô chạy đi. Nó lôi điện thoại ra nhắn tin cho Julia “Tụi tao không tới, tụi mày xem phim đi! Zoey nhận được tin nhắn cười cười, nháy mắt với đám quỷ còn lại :

- Hai đứa này lại đánh lẻ rồi! Chậc chậc!

- Quá đáng thật! Dám bỏ rơi Kevin bé để vui vẻ một mình!

- Kevin bé à! Thứ lỗi cho pama ham chơi của em đi nhé!

- Thôi bây giờ vào trong xem phim đi!

- Ừ.

Ở khu thức ăn tươi sống, nó hậu đậu đẩy xe trúng một người :

- Daniel?

Ở công ty hắn, hắn bước vào công ty trước vẻ ngạc nhiên, ngưỡng mộ, của mấy bà cô làm ở các phòng khác nhau, và FC của hắn đã đông hơn rất nhiều! Mấy bà cô dù biết CEO của công ty mình là một thằng nhóc vừa lên 17 tuổi, nhưng không ngờ hắn lại đẹp trai, có phong thái hơn người như vậy.

Hắn nhanh chóng về phòng của mình, chứ mà cứ lạng trong công ty như vậy rất ư là đốn tim phụ nữ (già) nha.

Sau khi giải quyết xong, hắn bắt đầu điều tra nguyên nhân dẫn đến rắc rối này, và mọi thứ bắt đầu từ máy chủ của công ty papa hắn.

Hắn hơi cau mày. Ý gì đây? Papa hắn lại định làm gì? A! Không phải papa hắn, mà là từ một nhân viên nào đó… Hắn suy ngẫm một lát, với cái đầu óc thông minh tuyệt đỉnh, hắn đã biết câu trả lời…

- Daniel! Tên khốn đó!

(Daniel làm việc ở công ty của papa hắn)

- Ồ. Hana đấy à? Em đi mua sắm sao?

- Tôi mua thức ăn nấu bữa tối.

- Vậy anh đi với em. Em mua xong thì mình qua quán cafe bên đường nói chuyện nhé!

- A… Chuyện đó thì…

- Mau đi thôi. – Daniel tiện tay đẩy xe hàng của nó đi trước.

Nó thì cứ ngỡ là việc mình gặp Daniel ở siêu thị chỉ là tình cờ, nhưng thực chất, nó đang vướng vào cái bẫy của hắn ta mà không hay biết. Thế là nó ngây thơ bước đi cùng với Daniel mà theo nó nghĩ là cuộc nói chuyện giữa hai người bạn.

Đọc tiếp Thiên thần, Ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố – Chương 113

Bạn đang đọc Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố của baohan399
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.