Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh là hung thủ! (10)

Phiên bản Dịch · 741 chữ

Chương 36: Anh là hung thủ! (10)

Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

Beta: Hắc Thiên

-----------------------------------------------------

Âu Dương chạy hết tốc lực nhưng vẫn không kịp, nơi này có quá nhiều thùng hàng ngăn cách tạo thành các ngõ hẻm nhỏ, bảy cong tám rẽ, khiến hắn rất nhanh mất dấu mục tiêu.

Hiện tại Âu Dương tựa như dã thú, gắt gao nắm chặt gậy gộc, cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía, hắn biết, Bác không có khả năng chạy đi quá xa……

Quả nhiên, thời điểm hắn lơ đãng đi vào ngã rẽ nào đó, yết hầu bỗng nhiên căng thẳng, cảm giác rõ ràng một cánh tay đang thít chặt lấy cổ hắn, Âu Dương theo bản năng buông gậy gộc, cố gắng kéo cánh tay đang bóp cổ hắn ra, nhưng dưới tình huống này làm sao thoát đây?

Âu Dương kịch liệt giãy giụa, chẳng lẽ thật sự sẽ chết ở chỗ này sao? Không, không được, tuyệt đối không được!

Bỗng nhiên, bàn chân Âu Dương trượt về phía trước, nguyên lai là do dẫm phải cây gậy gộc vừa ném xuống, tuy rằng té ngã một cái, nhưng cũng bởi vì cú ngã này mà cánh tay gắt gao thít chặt cổ hắn rốt cục buông lỏng, người siết cổ cũng theo quán tính ngã xuống mặt đất cùng hắn, quả nhiên là Bác!

Hai người đều không để ý đến đau đớn, thời khắc sống còn, chút đau đớn nhỏ nhoi kia không tính là gì, hiện tại hai người đều ôm lấy quyết tâm giết chết đối phương, như hai con thú gặp nhau, nhất định phải phân tranh cao thấp……

Hô hấp Âu Dương trầm trọng, tình trạng Bác cũng không quá tốt, lúc trượt chân cằm chấm đất trước, cọ rách một khối da to, máu tươi đầm đìa nhìn qua vô cùng khủng bố, hai người ai nấy đều không dám hành động thiếu suy nghĩ, Âu Dương tính toán, trong phút chốc xoay người về phía sau, không phải hắn muốn chạy trốn, mục tiêu của hắn là cây gậy gộc vừa mới lăn đi!

Bác cơ hồ nháy mắt nhìn ra suy nghĩ của Âu Dương, nếu trên tay có gậy gộc, trận chiến này liền xác định, tuyệt đối không thể để đối phương lấy được! Cho nên Bác ôm chặt eo Âu Dương, hai người lại một lần nữa ngã lăn trên mặt đất.

Âu Dương liều mạng đá chân, muốn đem Bác đá văng ra, nhưng Bác sao có thể dễ dàng từ bỏ như vậy, chẳng những không buông tay, mà chân cũng quấn lấy bắp đùi đối phương, liều mạng hạn chế hành động của Âu Dương.

Âu Dương nghiêng người, Bác bị hắn đè ở sau lưng, hắn duỗi tay với lấy cây gậy…… Còn kém một chút……

Bác cũng nóng nảy, một ngụm cắn vào eo hắn, nhân loại tuy không có hàm răng sắc nhọn và lực cắn khủng bố, nhưng cắn ngụm lớn như thế đều tuyệt đối chẳng dễ chịu gì, Âu Dương không hề có sự chuẩn bị, tức khắc giật mình, theo bản năng co thành một đoàn, khuỷu tay liều mạng đánh về phía sau.

May mắn thay, lần này vừa lúc đánh vào huyệt thái dương của Bác, Bác nháy mắt buông tay ra, ôm đầu thống khổ, Âu Dương sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt như thế, nháy mắt đứng dậy, vươn tay cầm lấy gậy gộc, không chút lưu tình giáng thẳng một côn xuống Bác.

Lúc này, trong lòng hắn chỉ còn lại điên cuồng, sợ hãi đã biến thành sức mạnh, vừa mới bắt đầu Bác còn phản kháng một chút, về sau dần ngừng động tác, chờ đến khi Âu Dương phục hồi tinh thần, Bác đã sớm huyết nhục mơ hồ, không còn hô hấp……

Cả người Âu Dương đều đang run rẩy, hắn giết người, hắn giết người! Âu Dương ngồi xổm trên mặt đất, ôm đầu, mất khống chế hét lên, nước mắt không ngừng chảy xuống, chẳng biết là do sợ hãi hay gì nữa.

“Đừng nhúc nhích!” Đúng lúc này, giọng nói hùng hậu truyền đến từ một nơi nào đó, Âu Dương hoảng sợ ngẩng đầu, nơi này có người khác? Sao có thể!?

Tiếng bước chân trầm trọng vang lên, một thân ảnh cao lớn xuất hiện trong tầm mắt……

Bạn đang đọc Thiên Tài Trong Não, Kẻ Điên Trong Lòng của Phượng Minh Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi jieziyang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.