Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12

Phiên bản Dịch · 2135 chữ

Đoàn người ngồi xe ngựa di chuyển không lâu ra đến hải cảng,nơi có nhiều thuyền lớn cập bến,họ dự tính đến hồn đảo cách đây không xa để tham quan,nơi đó sinh thái rất tốt,quang cảnh ảo mộng xinh đẹp vô cùng,Đường Thi Vũ nắm tay Đường Trúc Lam cùng nhau bước lên thuyền,bất chợt có một nam tử tiến đến cản đường,Vương Trí Khanh là thái tử của Đại Thừa quốc,hắn thường ngao du khắp thiên hạ không phải để ngắm nhìn mỹ cảnh mà để tìm giai nhân,hôm nay rất cao hứng khi vừa xuống thuyền đã bắt gặp hai nữ tử tuyệt sắc,ngầm đoán biết nữ tử xinh đẹp mị hoặc liêu nhân này là thất công chúa,hắn mỉm cười tiến đến muốn nắm tay Đường Thi Vũ,không ngờ lại bị nàng tát cho một bạt tay,nàng phượng nhãn hiện lên tia lãnh khí,chính vì biết hắn là ai cho nên càng phải đánh,hắn nhìn nàng bằng ánh mắt không dám tin tưởng,nàng là nữ tử đầu tiên dám ra tay đánh hắn,còn dám đánh trước mặt đám đông,mặt mũi của hắn phải để nơi nào,vừa giơ tay lên định dạy nàng bài học thì bị Kỷ Quân Đằng ngăn lại,hắn tức giận quát lớn.

« Ngươi là ai lại dám chống đối với bản vương ? »

« Vương thái tử đại giá quan lâm thật vinh hạnh cho bổn quốc,xin ngài niệm tình họ không biết chuyện hãy tha cho »

Thượng Quan Tôn ngầm đoán biết nam tử có dáng ngoài tôn quý này là ai,vội đẩy ra Kỷ Quân Đằng,nhanh chống tiến tới chấp tay hành lễ với Vương Trí Khanh,hắn ngoài mặt cung kính,trong lòng vô cùng phẫn nộ,Đại Thừa quốc là đế quốc hùng mạnh không kém An Đế quốc,quan hệ ngoại giao giữa hai nước khá tốt,nếu bây giờ đắc tội với Vương Trí Khanh chỉ làm ảnh hưởng đến quốc gia,Đường Thi Vũ nhất thời khó chịu khi hắn cung kính với Vương Trí Khanh,nghĩ lại cảm thấy hắn hiểu chuyện,làm vậy chỉ vì không muốn ảnh hưởng đến bổn quốc.

« Hôm nay bản vương sẽ mang mỹ nhân đi,kẻ nào ngăn cản giết không tha »

« Ngươi cho rằng đây là chốn không người sao ?,đánh bại bổn cung rồi nói »

Đường Thi Vũ rất muốn dạy cho tên sắc lang này biết tay,có khả năng Đường Diễn đã mời Vương Trí Khanh đến đây để coi mắt nàng,bất hạnh nhất đời nữ tử là lấy phải loại người háo sắc lại vô sĩ như hắn,phụ hoàng thật không có ánh mắt nhìn người,người tốt bị cho là kẻ xấu,loại như hắn lại được coi trọng,nàng yêu kiều vươn tay,nhưng lại đánh ra một chưởng uy lực kinh người,đủ biết tuy dáng ngoài uyển nhược nhưng không dễ dàng bị ức hiếp chút nào.

Vương Trí Khanh may mắn tránh thoát được,hắn phẫn nộ tung liên tiếp hai chưởng pháp chí mạng,nàng nhẹ xoay bay lên không trung,đánh một chưởng phát ra tử quang khiến hắn văng vào con thuyền lớn,ván gỗ của thuyền không chịu được sức ép mà vỡ nứt ra,hắn tức giận bay lên không trung dùng tốc độ nhanh như chớp tấn công nàng,không may cho hắn bị chém trúng nhát kiếm,hắn bất chấp thương thế trên người,phẫn nộ rút ra thanh kiếm chém bay lớp y phục mỏng manh của nàng,những đường kiếm sắc bén không làm nàng bị thương,chỉ đủ tạo thành khe hở trên y phục,để lộ làn da tuyết trắng giữa sự chứng kiến của mọi người,cảnh tượng này thật khiến người xem sôi trào huyết khí,hắn là đang dùng phương thức hạ lưu để công kích kẻ khác,nàng nét mặt xinh đẹp không giấu nổi tia xấu hổ,vội lấy một tay che trước ngực lại,tức giận phóng thích cổ uy lực cuồng bạo hơn,hắn bay lên tránh thoát thì mặt đất cũng liền tạo thành một lỗ hỏng sâu hoắc,hắn tà cười đắc ý.

"Thắng được một nữ tử không vẻ vang gì,nếu thất công chúa đã muốn thì bản vương đành chiều theo ý giai nhân"

"Câm miệng đi cẩu tặc,hôm nay bổn cung sẽ lấy mạng ngươi"

Đường Thi Vũ giận lên liền mắng chửi không chút cố kỵ,hình tượng công chúa cũng sớm bị nàng vứt đi,Vương Trí Khanh đặc biệt thích tính cách ngang bướng của nàng,nữ tử càng kiêu kỳ hắn lại càng muốn chinh phục,từ lâu nghe qua An Đế quốc mỹ nữ nhiều như mây,nổi danh nhất phải kể đến lục công chúa cùng thất công chúa,nếu có thể thì hắn không ngại lấy cả hai làm thê tử,nghĩ tới chuyện cùng tỷ muội hai người triền miên tận hưởng lạc thú làm hắn vô cùng phấn khích,để lộ tia gian tà trên môi,nàng câm ghét ánh mắt trần tục đầy dơ bẩn của hắn,dùng thanh kiếm sắc bén chém ngang một đường vào hư không,kiếm quang tử sắc đủ làm cho hai mắt hắn không ngừng xuất huyết,trước mắt không còn nhìn thấy được gì nữa,hắn gào thét trong đau đớn,nàng cười lạnh một tiếng,những kẻ có mắt không tròng thì đáng nhận lấy kết cục này,Kỷ Quân Đằng đứng nhìn mà lạnh hết sống lưng,nàng so với ma nữ ra tay còn phải tàn nhẫn hơn,hắn chỉ mới làm rách y phục của nàng có chút xíu đã bị chém cho mù hai mắt,Kỷ Quân Đằng nhớ tới đêm đó ở Lạc Nhạn cung không khỏi toát mồ hôi lạnh,thật may mắn khi không phải nhận lấy kết cục như hắn.

"Mắt của bản vương...người đâu mau giết chết tiện nữ đó ngay..."

Vương Trí Khanh gương mặt đầy máu tươi,câm phẫn hạ lệnh cho binh sĩ xông lên,mỗi một nhát kiếm của họ đều là chính mạng đánh thẳng tới,Thượng Quan Tôn không thể ngồi yên được nữa,nhanh chống phá tan sát khí đang hướng về phía Đường Thi Vũ,hắn phái binh sĩ đến ngăn cản số người còn lại,Đặng Ngạo Niên thống tướng kề cận của Vương Trí Khanh cũng đã xuất hiện,hắn tay phải cầm kiếm,tay trái hiện lên đạo ánh sáng hắc ám không ngừng phát ra tia lục quang,hắn phóng thích nguồn năng lực mạnh mẽ trong tay,ngay lập tức nó bay thẳng về phía Đường Thi Vũ,người trong tu chân giới cũng biết rõ đây là chưởng pháp kinh hồn của ma đạo,kẻ trúng phải chết không thể nghi ngờ,mọi người vây xem đều kinh sợ,Thượng Quan Tôn còn chưa kịp ra tay cứu nàng thì bất giác thiên không lao xuống cột ánh sáng hồng sắc ngăn cản cuồng ma chưởng kia,hai đạo ánh sáng này va vào nhau tạo nên tiếng vang kinh thiên,mặt đất rung chuyển mạnh rồi nứt ra thành vệt dài sâu thẳm,nàng nhìn lại thì nhận ra người trước mắt là Kỷ Quân Đằng.

« Ta sẽ đối phó hắn,các ngươi mau rời khỏi »

Kỷ Quân Đằng ánh mắt có phần lãnh mị,theo lý nên giải quyết mọi việc trong êm đẹp,nhưng xem ra lần này không thể,nàng vận dụng vài phần pháp lực tạo nên cổ lực lượng,đạo ánh sáng được phóng thích khỏi tay liền lao đi như tia chớp,Đặng Ngạo Niên dùng trường kiếm chém tan công kích,bay tới chém nhiều nhát kiếm xé tan hư không,đạo sát khí như vũ bão đánh tới,nàng thật xem thường hắn khi tỷ thí lại dùng tay không,đây là một sự sĩ nhục không thể tha thứ đối với tu sĩ của tu chân giới,nàng tập trung pháp lực chưởng bay công kích,hai đạo ánh sáng chạm vào nhau liền bùng nổ thành những tia sáng rực rỡ,người vây xem xui xẻo bị sát khí làm tổn thương,nàng lập tức hóa phép tạo ra tấm khiên chống đở sát khí thay những người kia,tận dụng tình thế hổn loạn hắn không cho đối thủ có cơ hội tấn công nữa,vung kiếm chém về phía nàng một nhát,máu tươi nhuộm đỏ cánh tay phải của nàng,nếu né trể có lẽ đã đứt lìa cánh tay.

« Chúng ta mau đi thôi,ở đây rất nguy hiểm »

Thượng Quan Tôn mang theo binh sĩ không nhiều,vào lúc này kế sách duy nhất là rút binh,mối hận này ngày sau sẽ trả lại,Đường Thi Vũ không đành tâm bỏ mặc an nguy của Kỷ Quân Đằng,hắn mạo hiểm đến cứu,nàng làm sao có thể bỏ trốn mất nghĩa khí,làm vậy thì còn đáng được gọi là nữ hiệp sao,nàng không tin là không đánh lại đám người này,hôm nay buông tha cho họ chính là làm nhục quốc thể.

« Mau phái người đi tiếp ứng cho hắn »

« Hắn không phải kẻ nhu nhược,tự biết cách đối phó,an nguy của các ngươi mới quan trọng nhất »

« Bổn cung rất ghét lập lại lời vừa nói »

Nhìn thấy phượng nhãn của Đường Thi Vũ toát ra tia hàn ý làm cho Thượng Quan Tôn căng thẳng,hắn hạ lệnh cho một nhóm binh sĩ đi ngăn cản người của Vương Trí Khanh,Kỷ Quân Đằng chẳng phải rất lợi hại sao,đâu dễ dàng bị đánh bại,hắn muốn xem nàng có thật sự lợi hại như uy danh hay không,Đường Trúc Lam vẫn yên lặng đứng một gốc quan sát tình huống,chứng kiến qua ánh mắt lo lắng của Kỷ Quân Đằng khi hoàng muội gặp nguy hiểm,nhìn ra được hắn bận tâm đến an nguy của hoàng muội hơn cả vị hôn thê năm xưa là nàng đây,giờ phút này hoàng muội lại lo lắng cho kẻ mình luôn miệng bảo là điêu dân hạ tiện,thậm chí còn biết rõ những việc liên quan đến hắn hơn cả nàng,dù có ngây thơ đến mấy nàng cũng đoán được hai người bọn họ có chuyện che giấu mình.

« Nói bổn cung biết quan hệ giữa các ngươi thật sự là gì ? »

Đường Thi Vũ hơi kinh ngạc nhìn Đường Trúc Lam,giờ phút này là tình huống gì hoàng tỷ còn hỏi những việc không liên quan,nghiễm nhiên nàng không có bất kỳ quan hệ gì với tên điêu dân đó,nếu có cũng là oan gia ngỏ hẹp,không muốn đội trời chung với nhau.

« Ngươi đừng nghĩ lung tung được không,mau hồi cung đi,người đâu mau hộ tống nàng hồi cung »

Đường Thi Vũ giao phó Đường Trúc Lam cho mấy binh sĩ còn lại,ở nơi này rất nguy hiểm,nàng có thể bảo vệ mình,nhưng hoàng tỷ pháp lực vẫn còn yếu kém,ở lại đây không an toàn chút nào,Đường Trúc Lam buồn bã xoay người lên xe ngựa,những ngày qua Đường Thi Vũ luôn phản đối hôn sự giữa nàng và Kỷ Quân Đằng,còn nói hắn không thích hợp với nàng,thuyết phục hãy suy nghĩ lại,hiện tại nàng ngầm hiểu nguyên do vì sao rồi.

Đặng Ngạo Niên vẫn đang giao đấu với Kỷ Quân Đằng,hắn thất thủ bị nội thương mà thổ huyết,ra hiệu cho binh sĩ xông lên tấn công,những đạo sát khí kia chưa kịp chạm đến người nàng đã bay ngược về phía đám binh sĩ,bọn họ chết khi chưa kịp hiểu rõ nguyên nhân,người có thể tận dụng sức mạnh của kẻ thù để chuyển hóa thành nộ khí đánh trả thì tu vi tuyệt đối không hề kém cõi,cảnh giới cao thâm này có hàng vạn nhân sĩ chỉ dám mơ tưởng tới.

Đặng Ngạo Niên phát hiện Kỷ Quân Đằng ánh mắt đen huyền đã hóa tử sắc yêu mị,âm lãnh chí cực,cả người lơ lửng cách xa mặt đất,nét mặt vô hồn làm cho hắn cảm giác nàng không phải người nữa,mà là thứ gì đó rất đáng sợ,nhận thấy đang bị đe dọa hắn nắm chặt thanh kiếm trong tay,nhanh chống vung kiếm phóng thích đạo lục quang tựa cuồng phong,nàng vẫn đứng ở nơi đó nhận lấy hết thảy mọi công kích,mỹ mạo tuyệt luân nay thắm đẫm máu,tóc dài bay tán lạc theo gió,bạch y trên người sớm nhuộm đẫm sắc đỏ,tựa hồ không cảm giác được đau đớn,nó chỉ khiến nàng tiếp thêm năng lực,quanh thân dần xuất hiện đạo ánh sáng hắc ám như khói đen hòa lẫn dòng chảy của huyết,nàng phất tay ở trong hư vô,mây đen bất giác phũ lắp cả thiên không,từ sâu dưới lòng đất rung chuyển mạnh,chợt lao lên vô số binh khí,nó hướng về phía hắn mà đến,hắn đánh ra một chưởng đẩy bay vạn phi kiếm,vào lúc này không ngờ còn đạo ánh sáng khác bay đến quá nhanh khiến hắn không kịp nhìn rõ nó là gì,hắn vẫn hiên ngang đứng vững nhưng đầu thì đã sớm lìa khỏi cổ,mà nàng thì phun ra ngụm máu tươi,ngã xuống đất mất đi tri giác.

Bạn đang đọc Thiên Niên Sầu Thiên Kiếp U Mê của Mạc Ngữ Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.