Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhất định hạnh phúc

Phiên bản Dịch · 3271 chữ

Chap 19 : Bệnh viện (2) : NHẤT ĐỊNH HẠNH PHÚC !

Xử Nữ đang ở trong phòng chán muốn chết, lôi máy ra chơi trò Pikachu. Chơi một lát thì chán lại lôi sách ra đọc " Làm đẹp!"

Không có gì hay !

Đang có ý định nằm xuống ngủ một giấc thì cửa phòng mở. Cô chớp mắt tò mò xem ai đến vào giờ này ! Bây giờ cũng hơn 11 giờ trưa rồi !

" Song Tử ! "

Anh ta hôm này diện chiếc áo phông trắng bên ngoài khoác áo sơmi kết hợp với quần Jean sẫm màu, lưng mang balô ! Mặt anh ta vốn dĩ đã đẹp, thân hình đẹp, phối đồ như thế này thì phải gọi là đẹp như tài tử điện ảnh!

Thấy vậy cô liền ngồi dậy , Song Tử bước lại đỡ cô dậy cận thận. Xử Nữ hơi gượng " Cảm ơn !"

Một lát, cô ngẩng đầu nhìn Song Tử đang đặt một bó hoa trên bàn. Cô ngạc nhiên , Song Tử liền quay người sang thì Xử Nữ đã cất tiếng hỏi " Sao anh biết tôi thích hoa oải hương !"

Song Tử nháy mắt, đội mắt tròn đen láy khẽ cụp xuống rồi lại mở ra, hàng mi dài tuyệt đẹp. Xử Nữ có chút rung động trước vẻ đẹp " hót boy ". Song Tử kéo ghế ngồi bên cô , ánh mắt đau xót nhưng chân thật, giọng trầm ấm " Sao lại ra nông nỗi nỗi này !"

Xử Nữ sựng người khi bỗng dưng Song Tử lại trở nên dịu dàng như thế ! Không biết tại sao mỗi khi ở bên cạnh Song Tử cô cảm thấy thoải mái vô cùng giống như cảm giác tìm được một người anh trai.!

Còn cô,cô không biết rằng, người đang ở bên cô lúc này, trái tim đã bị cô làm dao động.

Rung động từ lần gặp đầu tiên tiên !

Lúc ngồi bên cô trong chiếc xe đó, không hiểu tại sao anh luôn cảm thấy trái tim mình bị nhột rồi nóng như lửa !. Chỉ bên cô anh mới có cảm giác như thế ! Anh đã nghĩ mình bị bệnh nhưng lại không phải. Mỗi lần thấy cô cười, trái tim anh như tan vào nó, hòa quyện vào nó , khắc nó vào trong tim mình. Nụ cười dịu dàng như ánh nắng mai, quyến rũ như hoa hồng, mềm mại như gợn mây trời ! Anh yêu cô là yêu nụ cười ấy, yêu tính cách ấy và yêu từng cử chỉ của cô !

Song Tử nhìn Xử Nữ đăm chiêu, không nói một lời, hai bên cứ nhìn nhau. Xử Nữ cũng trầm mặc, cô nghĩ đến câu nói của Song Tử " Tôi thích cô" .

Xử Nữ đang nghĩ, cô nghĩ rốt cuộc anh thích cô ở điểm nào ?. Còn cô, nếu không có Rachel có lẽ cô cũng thích anh mất thôi ! Một con người luôn đem lại cho người ta niềm vui ngày cả trong khó khăn nhất !. Lúc nào anh cũng làm cho cô cười được ! Cô cảm thấy mình như được trẻ lại vài tuổi khi bên anh ! Những cô thích anh thật, thích lắm, đầu óc cô bị anh cuốn hút nhưng....

Con tim cô lại không đập trước con người này !

Mấy năm trước, con tim cô đập mạnh mẽ trước nụ cười của ai đó, nụ cười sáng nhưng lại thần bí ; nó đập mạnh như muốn nổ tung khi ai đó khoác áo cho cô " Lạnh lắm đấy ! Phải biết giữ ấm cho cơ thể mình ! Nếu ngay cả bản thân mà mình không yêu, không biết quý trọng thì dù ai có yêu cậu nhiều hơn cả sinh mạng thì tình yêu ấy chỉ là con số 0. Nếu không có sinh mạng thì làm sao có tình yêu !"

Xử Nữ nhìn ai đó rất lâu, rồi mỉm cười " Thiên YẾT ! Cho tớ hỏi một câu được không ?"

Thiên Yết quay sang nhìn cô , lặng lẽ lắng nghe. Xử Nữ quay người nhìn về phía chân trời xa xăm " Nếu cậu yêu một người, mà người đó lại yêu kẻ khác, cậu có chấp nhận ra đi không ?"

Trầm mặc một lúc giọng Thiên Yết như vang trong đêm " Yêu ! Tớ sẽ yêu đến cùng ! Tớ sẽ đợi..... "

Một làn gió thổi qua, mái tóc Xử Nữ bay nhè nhẹ trong gió, những vì sao đang sáng trên trời, nhưng lại lẻ loi cô đơn , lời Thiên Yết tựa như đang thì thầm với gió " Tớ sẽ đợi ! Biết đâu một ngày nào đó điều kì diệu sẽ xảy ra ! Thế giới vốn nhỏ bé ! Đôi khi chỉ cần đứng yên hạnh phúc cũng đến. Hạnh phúc chính là xung quanh ta chỉ sợ ta không nắm được mà để nó vụt mất !".

Ừ! Hạnh phúc sẽ đến nhưng người đó KHÔNG PHẢI LÀ CÔ ! Vốn dĩ Thiên Yết đã thuộc về người khác, vĩnh viễn không bao giờ đến lượt cô ! Trái tim cậu ấy có lẽ đã chật chỗ rồi ! Cho nên cô mới lựa chọn ra đi !

Những kí ức xưa chợt ùa về, cô mông lung lắc đầu, mặt nhăn nhó " Chuyện quái gì thế này ! Sao nhìn Song Tử lại nghĩ đến Thiên yết ! Mày đúng là bị điên rồi ! Xử Nữ ! Loạn ! Loạn!". Cô lấy tay cốc đầu.

Song Tử nhìn thấy biểu hiện lạ của Xử Nữ thì chợt lay vai đánh thức suy nghĩ của Xử Nữ " Xử Nữ ! Cô bị làm sao vậy !".

Xử Nữ trở về thực tại, những kỉ niệm ở quá khứ cô nghĩ tất nhiên sẽ không bao giờ quên được những không ngờ nó lại hiện về vào lúc này !

Cô lắc đầu " Không sao đâu !" , bỗng nhiên bụng Xử Nữ phát ra tiếng lạ lùng !Song Tử đang lo lắng nghe thấy tiếng bụng kêu thì bật cười nhéo má Xử Nữ " Ha ha ! Thì ra là do đói bụng mà biến sắc ! Lần sau đói cũng đừng nên tự cốc đầu mình ! Giờ đi ăn thôi !".

Xử Nữ xấu hổ lấy tay che bụng, cúi mặt rồi vịn tay Song Tử bước xuống giường chuẩn bị đi ăn " Tôi tự đi được mà !"

Song Tử bất chấp nằng nặc đòi đưa cô đi, Xử Nữ cũng không quản được liền đồng ý. Hai người vừa bước vào ra thì bị tên vệ sĩ chặn lại, mặt hình sự " Định đưa tiểu thư đi đâu ! Không được lệnh của Tử Tổng ( Giấm đốc Sư Tử) không được rời phòng ".

Xử nữ nghe vậy liền tức giận mà máu phun lên tận não, mặt đỏ bừng bừng, tay chân bắt đầu lộng hành. ( Hạ hỏa ! Hạ hỏa !). " Hắn ta còn dám cấm mình đi đây đi đó nữa cơ chứ? Đi ra ngoài mà cũng phải xin rồi cái gì mà đợi lệnh ! Thật là tức chết đi được. Mình có phải tù nhân để người khác phán quyết cuộc sống thế nào cũng được! Bức bách ! " Xử nữ lẩm bẩm rồi giờ tay định đánh tên vệ sĩ này " Rắc rối quá đi !".

Song Tử thấy vậy liền đưa tay ngăn Xử Nữ lại , còn tên vệ sĩ vẫn không chớp mắt . Đúng là lò đào tạo từ Sư Tử. Chủ nào vật nấy ! Thầy nào trò nấy ! .

Song Tử cười ôn hòa " Yên tâm tôi chỉ đưa cô ấy đi ăn thôi ! Chắc chắn Sư Tổng cũng không cấm cô ấy đi ra ăn đâu chứ ! Sư Tổng vẫn là người mà ! Không ăn sao sống nổi. Cô ấy sẽ không xảy ra chuyện gì đâu !"

Tên vệ sĩ vẫn không lung lay lập trường , nhất quyết không cho xử nữ rời phòng, liền đưa tay chỉ về phía cuối hàng làng, cả Xử Nữ lẫn Song Tử nhìn theo hướng tah , vệ sĩ cười nói " Thức ăn đã được đem đến ! Phiền tiểu thư vào phòng dùng bữa ! Sư Tổng ra lệnh tiểu thư phải ăn trong phòng để đảm bảo an toàn !".

Lần này thì Xử Nữ chịu hết nổi đưa tay đấm vào mặt tên vệ sĩ một cái, hắn chỉ đỏ một vùng. May là cô bị thương , tay phải không dùng được phải dùng tay trái nếu không mặt hắn rách nát !. Song Tử đứng đó không nói gì, lát sau bảo " Thôi ! Sư Tử đã có ý, cô vào phòng dùng bữa đi ! ".

Xử Nữ nhìn thấy nét thoáng buồn trên gương mặt Song Tử, cô cũng thấy áy náy. Xử Nữ gật đầu. Song tử lại hỏi " Cần tôi đút cho ăn không !".

Biết Song Tử đang châm chọc mình, Xử Nữ dẫm lên chân anh ta, đau chân anh ta thụt lại, Xử Nữ cười " Tay chân có đủ ! Há chỉ phải nhờ !".

Song Tử cũng bật cười, đưa tay xem đồng hồ " Đến giờ về rồi ! Khỏe nhanh nhé !".

Xử Nữ tạm biệt Song Tử đợi anh đi khuất rồi quay sang lườm tên vệ sĩ đáng ghét, cô đưa tay dọa đánh lần nữa rồi vào thẳng phòng. Vì tức mà cô ăn hết thức ăn được đưa tới, vừa ăn vừa chửi thầm tránh để người nghe thấy ! Ôi ! Còn gì thảm hơn thế này nữa.!

Trời xế chiều, hoàng hôn buông xuống, ở phòng cô chỉ thấy mỗi ánh đỏ phản qua gương. Một phòng màu đỏ rực ! Đến cũng đã được 3 tháng ! Nhanh thật ! Thấm thoát cô ở viện cũng được hơn hai tuần. Đã 1 tuần rồi Sư Tử không hề lại bệnh viện. Thân là một giám đốc, người kế nhiệm chức chủ tịch tương lai của tập đoàn hùng mạnh đương nhiên việc không thiếu.Cô biết anh công việc ngập đầu, thời gian đâu để thăm một người dưng như cô.. Mà đâu nhất thiết phải đến thăm....Đôi khi cô cứ thắc mắc " Anh ta đi học làm gì nữa, tiền không thiếu, chức vụ đàng hoàng, chẳng lẽ như người ta nói anh ta đến trường chỉ vì rảnh rỗi sinh nông nổi?" . Cô cũng không quan tâm bởi hai người chả là gì cả, chỉ tình cờ là mối quan hệ ân nghĩa phải trả. Tuy nhiên trong cô lại lấp ló hi vọng một tình cảm gì đó sẽ xảy ra.

Xử Nữ mười phần cũng đã hồi phục được sáu phần, chân đã đi lại được bình thường chỉ có tay đang còn bó bột. Cô ra khỏi phòng, lần này tên vệ sĩ không dám ngăn cô lại, hắn ta bị đánh suốt ngày giờ cũng khiếp. Cô cứ đi như thế bảo hắn không cần theo sau " Ta muốn yên lặng "

Xử Nữ suy nghĩ chuyện trên trời dưới đất, cứ đi dọc theo hành làng rồi phát hiện phía sau tòa nhà xe có một khu vườn nhỏ.

Cô bước đến, trước mắt cô là cả một giàn hoa giấy. " Ai lại trồng hoa giấy ở đây nhỉ ?". Xử Nữ thầm hỏi.

Ngoài oải hương , hoa giấy là loại hoa cô thích nhất , nó luôn đem lại cho cô một cảm giác thuần khiết, nhẹ nhàng mà thanh thản . Hoa giấy cánh mỏng , hồng phớt, mọc từng nhành, hồi ở Việt Nam cô thường dùng nó để viết lưu bút và trang trí ! Cô không ngờ giữa đất Mỹ lạnh giá lại có một giàn hoa giấy tuyệt hảo thế này !

Bỗng nhiễn một bà lão tay cầm một bình phun nước đi tới giàn hoa giấy, thấy xử nữ liền cười hiền hậu" Cô thích hoa này à ?"

Xử Nữ cúi chào bà, rồi dạ một tiếng lễ phép. Bà lão đang tưới những cánh hoa tàn, thấy lạ Xử Nữ hỏi " Chúng tàn rồi sao bà còn tưới nước! Như thế chúng cũng không thể tươi trở lại được !" .

Bà lão trầm mặc một lúc rồi nhìn Xử Nữ, bà vẫn cười " Ta biết ! Những dù là tươi hay úa thì chúng cũng cùng một loại. Tưới nước cho cây tươi rồi nó cũng sẽ tàn thôi ! Đôi khi cái tàn có ích hơn vì ta có thể dùng chúng để đốt tạo trò bùn chăm cây còn cây tươi thì chỉ đẹp ngắm. Ta chỉ công bằng. Mỗi cây một thời. Không phần biệt thời nào cả. Cũng giống như con người , khi sống vì cái đẹp cái ham làm lũ mờ mắt mà quên đi bản chất thật sự của con người. Con người ta vốn không xấu nhưng vì tình yêu, tiền của mà bất chấp không ít thử đoạn, ngay cả cha mẹ chúng cũng vứt bỏ !" .

Xử Nữ nghe lời bà nói thì thấy thấm thía vô cùng, dường như thời trẻ bà đã trải qua không ít phong ba bão táp, mỗi câu nói đều khắc ghi một ý nghĩa. Xử Nữ sau cuộc trò chuyện thì biết đấy là vườn hoa bà trồng vì rảnh rỗi, lại chán sự đời bà trồng hoa để an ủi tuổi già. Đang nói chuyện thì Xử Nữ chợt nghe tiếng nói vâng tới, chỉ nghe thôi cũng biết ai " Tìm em quả thật ngoài sức tưởng tượng của tôi !".

Không hiểu ý gì nhưng Xử Nữ quay lại thì thấy Sư Tử , anh vẫn một bộ đồ vest nấu ấm khí ngút trời, mùi bạc hà từ xa đã xộc vào mũi cô, cô ngờ ngác " Sao anh đến đây ?".

Sư Tử đến bên Xử Nữ nhìn thấy bà lão thì cúi chào làm phép sau đó trở về từ thế uy nghiệm ban đầu, giọng lãnh đậm " Tôi đến còn phải lí do ?"

Xử Nữ không nói gì chỉ I'm lặng nhìn Sư Tử, anh tìm cô tất phải có chuyện những sao phải lúc này, không phải anh nghĩ cô trốn đấy chứ, mà cô trốn thì đã sao, mạng cô cô còn chưa lo hà tất gì người khác phải lo, hơn nữa lâu lắm rồi cô mới tìm được bạn trò chuyện cho khuây khỏa giờ mà phải trở về căn phòng 4 tường đó thì .... Tệ ! Cực tệ ! Đại tệ ! Và không thể tệ hơn được nữa !

Sư Tử đoán được ý trong ánh mắt của Xử Nữ , anh giọng trầm thấp nói " Tôi đưa em xuất viện !"

" Xuất viện ?!" Xử Nữ há hốc, chẳng phải anh khi nào đó bảo " Khi nào em hoàn toàn hồi phục mới được xuất viện, nếu có ý định trốn đi tôi sẽ cho em chầu Vương !". Thế mà hôm này tay cô chưa cử động được anh đã cho " xuất". Chuyện gì xảy ra rồi.?

Bà Lão ngồi đó cười bảo " Ừ ! Xuất viện sớm ngày nào hay ngày đó ! Ở trong này chả có gì hay đầu ! Mà cậu này..... " Bà Lão nhìn Sư Tử hiền từ rồi khuyên nhủ " Ta thấy vợ cậu nhiều tâm từ lắm đấy ! Ánh mắt buồn thẳm, giọng nói cũng sầu. Đã là vợ chồng thì sống sao cho hạnh phúc, vui vẻ. Người con trai có thể lấy nhiều vợ nhưng người con gái đã lấy chồng thì tức chỉ có 1 chồng vì nếu có lấy chồng thứ 2 thì cũng không được yêu thương thật lòng. Nếu thực sự đã yêu, thì yêu hết mình và tuyệt đối đừng để vợ cô đơn, nhất là khi ốm đau ".

Bà lão dừng lại một chút lấy hơi rồi nói tiếp " Lúc nãy vợ cậu lạc đến đây có lẽ là mải suy nghĩ, đời sống vợ chồng không dễ nhưng sẽ rất hạnh phúc nếu hai người cùng vụn đắp., ta thấy hai người đẹp đội nên chỉ khuyên thế thôi !"

Xử Nữ nghe xong thì mặt nhăn mày nhớ ngờ nghệch đến phát tội, bảo bà rằng " Chúng tôi ..... " , không đợi xử nữ nói hết câu thì Sư Tử đã cắt ngang, ánh mắt có chút đảo động nhìn cô rồi quay sang cười với bà lão " Chúng tôi nhất định sẽ hạnh phúc tới đầu bạc răng lòng !"

Xử Nữ nghe xong thì cười không ra nước mắt định chen vào bảo không phải thì liền bị Sư Tử kéo đi , anh ta còn không quên chào bà lão " Cảm ơn những lời của bà !".

Bà lão nhìn đôi trẻ bước đi thì cười rồi quay về làm việc tưới hoa của mình. Xử Nữ vừa đi vừa làu nhàu " Cái gì mà hạnh phúc chứ ! Có mà rụng răng chứ răng long cái gì ! Anh với tôi có là gì đâu, đến quan hệ thân thiết cũng chẳng có, răng long cái khỉ gió" .

Sư Tử dừng lại bất chợt làm cho Xử Nữ theo quán tính và vào lưng anh, tay đã bị Sư Tử cầm chặt không cựa quậy được, mắt nheo lại.

Sư Tử quay phắt người nhìn Xử Nữ, mặt lãnh khốc tà mị .

" Vậy tôi nắm tay em, hôn em, ôm em, bế em, cái đó không gọi là thân thiết thì là gì ?"

Thoảng thoảng hương gió, trời mây, lòng người có lay động. Đôi mắt Xử Nữ ngờ vực trông lên khuôn mặt anh, lời anh nói nhẹ nhàng, đầy yêu thương, ngỡ như mọi thứ đều là mơ.

Anh kéo cô về hiện thực, nói lời răn dạy " Bớt sàm ngôn đi ! Để tôi nghe 1 lần nữa thì liệu hồn !"

Xử Nữ im bặt, cúi gằm mặt đi theo Sư Tử . Anh mở cửa xe chở cô vào, Xử Nữ không hỏi chỉ làm theo. Mà nếu cô hỏi thì cũng không được lựa chọn thôi hỏi làm gì cho tốn nước bọt. Sư Tử ngồi vào tay lái, bất giác hắn cúi người quay sang xử Nữ, cô theo phản xạ kinh ngạc ngửa người nhìn anh chằm chằm, Sư Tử không để ý , chỉ lặng lẽ vòng tay qua eo cô. Xử Nữ bị điện giật miệng lắp bắp " Anh ..... đang .... làm... gì..... đấy ?!"

Sư Tử không để ý với lấy dây ăn toàn gài lại cho Xử Nữ " Cạch !". Anh nhếch mép nhìn cô " Đầu óc em đen tối nhỉ ! Như thế càng kích thích tôi hơn ! Ngốc ạ !

Cậu nói của hắn tà mị như hắn !

Quả thật làm cô sởn da gà, muốn dựng cả tóc gáy ! Nếu cô không có mấy phản ứng ngu ngốc đó làm tốn thời gian thì anh đã gài xong rồi. Chỉ tại cái đầu cô hay tượng tưởng !

Xong xuôi anh phóng xe đi vun vút !

Bạn đang đọc Thiên Mệnh Hoàng Đạo của Togiathe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.