Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hàng Long Thập Bát Chưởng Uy Chấn Võ Lâm

Tiểu thuyết gốc · 2258 chữ

Anh hùng là gì?

Thế nào mới được xem là một đại anh hùng?

Sống giữa xã hội loạn lạc này trở thành một anh hùng đủ sức cứu khổ phò nguy, gặp chuyện bất bình thẳng thắn ra tay đã là khó. Nói chi đến trở thành một đại anh hùng đủ sức đứng ra gánh vác an nguy cho sơn hà xã tắc chứ.

Người Khiết Đan luôn được Tống Quốc xem là lũ người tàn ác là bọn man tộc đáng khinh bỉ. Nhưng đến khi hai nước Tống Liêu động binh, triều đình Đại Tống đang suy yếu tham quan hoành hành làm lũng loạn triều cương, liệu có đủ sức kháng cự đội kỵ binh hùng mạnh của người Liêu. Vó ngựa quân Liêu sẽ chà đạp lên đất trung thổ lúc đó thì dân chúng lầm than, sinh linh đồ thán, oan khuất nhất định sẽ thấu tận trời xanh.

Nhưng một người đã đứng ra ngăn cản thảm cảnh đó, nực cười tha người gánh vác hòa bình cho cả Đại Tống đó lại là một người Khiết Đan thuộc Liêu quốc.

Như thế kẻ đó có thể xem là một đại anh hùng hay không?

Nếu hắn là đại anh hùng của người Tống thì hắn là cái gì trong mắt người Liêu, hắn đối với vua của nước Đại Liêu Gia Luật Hồng Cơ từng là huynh đệ kết bái. Đối với ông ta hắn là kẻ bất nghĩa. Bản thân là người Liêu lại không khai gia lập quốc mở rộng giang sơn nước Liêu đó là bất trung. Một người vừa bất trung bất nghĩa như thế liệu có đáng sống trên đời hay không, có thể xem là một đại anh hùng hay không.

Tiêu Phong đã không còn nơi để đi không còn nhà để về, cho nên chỉ có cái chết mới là cách giải thoát tốt nhất.

Nhưng một thân võ công cao cường như thế thì làm sao có thể nào dễ dàng chết như vậy được. Nếu đã như vậy tại sao sau gần hai mươi năm Tiêu Phong lại tái xuất giang hồ, rốt cuộc y làm như vậy là có mục đích gì.

Tại tổng đàn của Cái Bang sau hai mươi năm tuyệt tích giang hồ Tiêu Phong đã xuất hiện trước sự kinh ngạc của rất nhiều người. Có người nghe danh tiếng hiển hách của y mà đến mở mang tầm mắt, có người vì trọng vọng võ công thượng thừa là Hàng Long Thập Bát Chưởng mà tới xem.

Cho dù là đã không còn trong võ lâm suốt gần hai mươi năm nhưng cái tên Tiêu Phong và những giai thoại về vị đại anh hùng này vẫn khiến người giang hồ đặc biệt quan tâm.

Tiêu Phong vừa trùng xuất đã tới Cái Bang với mục đích là báo thù một người, kẻ này năm xưa đã khiến y thân bại danh liệt chính là Toàn Quán Thanh. Người cũng đã được Ngô Trường Phong dẫn đến.

Toàn Quán Thanh thân thể tiều tụy, hai tay bị trói vắt ra sau lưng, đang quỳ giữa sảnh lớn nhưng không hề tỏ vẻ run sợ, điều gì khiến cho tên gian manh này có được dũng khí lớn như vậy chứ. Cả hội trường đều im phăng phắc chờ đợi nhân vật xuất hiện tự xưng là Tiêu Phong báo thù kia quyết định.

Tiêu Phong cũng đứng hiên ngang trong gió, làn sương đêm lạnh ngắt đang thong thả buôn xuống vai áo của y. Tiêu Phong cũng chưa nói gì chỉ im lặng nhìn Toàn Quán Thanh, có lẽ ngay lúc này đây chỉ cần y xuất một chưởng là có thể giết chết kẻ năm xưa vô cớ hãm hại mình này. Nhưng hắn vẫn đứng đó mà chưa ra tay, người ta chỉ đợi xem hắn sẽ báo thù như thế nào nên mới tìm đến đây chờ coi kịch hay.

- Tiêu đại hiệp! Toàn Quán Thanh đã được đưa đến đây sao đại hiệp còn chưa ra tay.

Ngô Trường Phong năm xưa là người có giao tình tốt thứ hai sau chấp pháp trưởng lão Bạch Thế Kính đã quá cố, đối với Tiêu Phong mà nói thì lão cũng có thể xem là một bằng hữu của mình. Ngô Trường Phong đã bước đến gần Tiêu Phong đã nói ra điều muốn nói nhưng Tiêu Phong vẫn đứng im bất động. Một lát sau y mới cất tiếng:

- Các vị huynh đệ Cái Bang! Tiêu Phông hôm nay đến đây là để báo thù với tên tiểu nhân Toàn Quán Thanh này. Để tránh người ta nói Tiêu Phong giết người không khả năng phản kháng, Toàn Quán Thanh nghe đây. Chỉ cần người có thể đỡ được hai chiêu của Phong mỗ mà không chết thì từ nay về sau mọi ân oán giữa hai chúng ta cũng kết thúc tại đây.

Nghe ý kiến này của Tiêu Phong toàn bộ những người có mặt đều xì xào bàn tán, với võ công siêu phàm của Tiêu Phong thì giết Toàn Quán Thanh dễ như trở bàn tay. Nhưng gia hạn nội trong hai chiêu mà Toàn Quán Thanh không chết thì hắn sẽ thoát khỏi đại nạn này cũng là có chút lý lẽ. Họ Toàn từng là đà chủ trưởng lão trong Cái Bang võ công đương nhiên không tệ, hai chiêu toàn lực chống cự nếu may mắn sống sót thì không phải là không có khả năng.

Tiêu Phong làm thế cũng là nổi bật bản sắc anh hùng của mình, phần còn lại là phải xem bản lĩnh của Toàn Quán Thanh đến đâu mà thôi.

Tiêu Phong vẫn đứng hiên ngang như cây cột trụ giữa trời giông bão, còn Toán Quán Thanh đang quỳ dưới đất cũng đã đứng dậy. Hắn đưa tay cho đệ tử Cái Bang tháo dây chói ra, kỳ lạ là thái độ của hắn vẫn đang cực kỳ bình tĩnh, hoàn toàn không giống như tâm trạng của một kẻ sắp chết.

Còn những người đang có mặt thì hồi hợp chờ xem kết quả thế nào, điều khiến toàn bộ những người ở đây quan tâm có hai điều. Thứ nhất các đệ tử Cái Bang đều đã từng nghe qua thành tích đáng xấu hổ của tên họ Toàn này, khi còn giữ chức vụ quan trọng trong bang hắn chuyên quyền độc đoán, từng đối xử tệ với không ít bang chúng. Chính vì thế họ cũng muốn chứng kiến Toàn Quán Thanh hôm nay sẽ chết như thế nào. Tiếp đo điều thứ hai đó là mọi người từng nghe danh Bắc Kiều Phong năm xưa oai trấn võ lâm nhờ tuyệt kỹ thành danh Hàng Long Thập Bát Chưởng. Từ lúc Ông ta chết đi môn chưởng pháp vô địch thiên hạ này không còn có ai có thể sử ra được nữa, trên giang hồ cũng có thể xem như là thất truyền.

Hôm nay Tiêu Phong xuất hiện có thể trong đời được chiêm ngưỡng uy lực của trấn bang chi chưởng này một lần cũng có thể xem là mở mang tầm mắt, không uổng phí một đời luyện võ.

Trong khi trên dưới Cái Bang đang chăm chú chờ xem Tiêu Phong chuẩn bị xuất chiêu báo thù rửa hận đối với Toàn Quán Thanh. Thì trên nóc một ngôi nhà cao với mái cong cổ kính không ai hay biết có một người cũng đang ngưng thần quan sát diễn biến của cuộc tỉ đấu.

Người này thân thể nhỏ nhắn trên mình lại diện bộ trang phục màu đen, bầu trời đêm tối như mực nên dễ dàng ẩn thân kỹ càng, mà không bị người của Cái Bang phát hiện ra.

"Thật may mắn quá! Hôm nay tới Cái Bang lại được chiêm ngưỡng Hàng Long Thập Bát chưởng môn võ công mà ta tìm kiếm lâu nay. Đúng là một ngày may mắn đối với Tiểu Đạo Chính ta. Nghe nói năm xưa Tiêu Phong kia được người giang hồ xem như đại anh hùng, võ công của ông ta cái thế vô song. Hôm nay được tận mắt chứng kiến đúng là không uổng chuyến đi này".

Hắc y nhân có thể quan sát trận tỉ võ trong khí có cả trăm cao thủ Cái Bang đang hiện diện, thuật yếm khí của người này tuyệt đối cao minh nên mới không bị phát hiện.

Bên dưới Tiêu Phong vẫn im lặng nhìn Toàn Quán Thanh mà chưa có hành động gì, tuy vậy nhưng áp lực vô hình từ ý đang không ngừng lan tỏa khắp hội trường. Nhiều người chưa từng hình dung qua cao thủ thật sự là như thế nào, hôm nay trông thấy Tiêu Phong chân không động mà có thể tạo ra khí thế nhiếp phục quần anh như thế này mới tự nhận ra ba tiếng Bắc Kiều Phong năm xưa không phải tự nhiên mà có.

Trong khi khí lực cường đại của Tiêu Phong khiến cho cả hội trường cảm thấy bị áp lực đè nén mà bất giác cùng nhau lùi lại ba bước. Thì Toàn Quán Thanh vẫn dửng dưng như không có chuyện gì, hắn vẫn thản nhiên chỉnh sửa lại y phục luộm thuộm của mình như thể đang không có chuyện gì xảy ra.

- Cẩu tặc Khiết Đan! Chẳng phải ngươi muốn giết lão tử hay sao, còn chờ đợi gì nữa mà không mau ra tay đi. Nhưng mà khoan đã, ngươi tự nhận mình là Tiêu Phong tại sao không bỏ khăn che mặt ra cho mọi người cùng thấy chứ.

Toàn Quán Thanh nói ra điều này cũng hoàn toàn hợp ý của quần chúng, nếu Tiêu Phong còn sống mà đến tìm hắn báo thù tại sao lại phải đeo khăn che mặt làm gì. Tiêu Phong năm xưa là một anh hùng đỉnh thiên lập địa đâu phải hạng người giấu trước giấu sau như người trước mắt kia.

- Đúng vậy! Nếu là đại anh hùng Tiêu Phong thì tại sao phải dấu mặt chứ. Nếu các hạ đúng là bang chủ của Cái Bang năm xưa thì có thể giết Toàn Quán Thanh báo thù, nhưng nếu là kẻ mạo nhận thì không thể giết hắn được. Toàn Quán Thanh tuy là tội đồ nhưng hắn vẫn từng là đà chủ của Cái Bang, nếu để người khác vào tận tổng đàn của Cái Bang giết người thì mặt mũi nhất đại bang hội chúng ta để đâu, chuyện này đồn ra ngoài há chẳng phải để người giang hồ chê cười hay sao chứ.

Từ trong đám người có một hán tử bước ra, người này mình cao bảy thước thân hình vạm vỡ, mi vũ hiên ngang hiện rõ một thân khí độ bất phàm, Mày đậm chán cao mặt vuông chữ điền mục quang phát ra một tia chính khí quang minh lỗi lạc.

- Long Tại Thiên lui xuống! Chỗ này đâu đến lượt ngươi lên tiếng.

Ngô Trường Phong lập tức lên tiếng trấn áp có người đứng ra làm mọi chuyện trở nên phức tạp, nếu có người đứng ra bênh vực cho Toàn Quán Thanh thì sẽ rắc rối hơn.

- Ngô trưởng lão! Nếu người này đích thi là Tiêu đại hiệp thì giết chết Toàn Quán Thanh kia Long Tại Thiên sẽ không có gì để nói. Nhưng nếu là kẻ mạo nhận, vậy thì chẳng phải là sỉ nhục cho Cái Bang chúng ta hay sao?

Lời của hán tử tên Long Tại Thiên này cũng không phải là không có lý, nếu thực sự người kia không phải là Tiêu Phong thì thật sự sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đối với danh tiếng của Cái Bang trên chốn giang hồ.

Nghe lời nói chắc nịch lại đầy hào tình của Long Tại Thiên kia thì Tiêu Phong cũng đã chú ý đến hắn. Nhìn người đó tướng mạo đường hoàng một thân anh khí đúng là một trang hảo hán từ trong ra ngoài.

Tiêu Phong thấy vậy bỗng nhiên cười lớn.

- Ha ha ha! Không ngờ lớp đời sau lại có nhân tài như vị thiếu hiệp này quả nhiên là Cái Bang về sau nhất định phát dương quang đại. Tiêu Phong thật sự vui mừng. Nhưng hôm nay Toàn Quán Thanh nhất định phải giết, người Tiêu Phong muốn giết thì không thể không chết, cũng không có ai có thể ngăn cản. Nhưng cái vị nghi ngờ ta có phải Tiêu Phong thật sự có đúng không, nếu đã vậy hãy nhìn Hàng Long Thập Bát Chưởng của ta sẽ biết ngay.

Tiêu Phong nói lớn đồng thời cũng vận kình lực toàn thân, một luồng khí lực cường hoành xuất ra, gió lớn nổi lên làm cho mái những ngôi nhà xung quanh cũng rung động, toàn bộ cửa đều bị gió thổi mở toang ra. Trong trận cuồng phong dữ dội đó ẩn hiện một tiếng long ngâm kinh tâm động phách như tung hoành thiên hạ. Hai chưởng Tiêu Phong hướng lên cao ẩn hiện một cỗ long khí bá đạo tuyệt luân, công lực hùng hậu này trên giang hồ đúng là không có mấy người đạt đến.

- Hãy xem Kháng Long Hữu Hối trong Hàng Long Thập Bát Chưởng của ta.

Bạn đang đọc Thiên Long Bát Bộ Quyển 2 sáng tác bởi HùngBáTHH

Truyện Thiên Long Bát Bộ Quyển 2 tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.