Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơ hội ngụy biện cũng không có

Phiên bản Dịch · 1640 chữ

“Em phạt anh đi?” Tư Thần Xuyên quấn lấy cô không buông “Chỉ cần em tha thứ cho anh, em bảo anh làm gì cũng được.”

Giai Tịnh vừa nghe xong, ánh mắt liền sáng lên “Thật sao?”

“Ừm.” Tư Thần Xuyên nghiêm túc gật đầu, chờ đợi hình phạt của cô gái.

“Vậy thì phạt anh không được tìm em trong hai ngày, để em yên tĩnh một lát.”

Cô rất cần thời gian ở một mình, có rất nhiều việc đang chờ cô tự mình làm. Gần đây bị anh quấn lấy, rất nhiều chuyện đều không làm được!

Đây là một cơ hội tốt.

“Tịnh Tịnh…”

Hình phạt này đối với Tư Thần Xuyên mà nói là quá tàn nhẫn!

Trong lòng anh giống như bị cái gì đó cắn xé, đau đớn đồng thời, lại thấp giọng dỗ dành “Đổi cái khác được không?”

“...” Giai Tịnh có chút cạn lời “Không phải anh bảo em đưa ra hình phạt sao?”

“Đừng nói là hai ngày, hai tiếng anh cũng không làm được.” Tư Thần Xuyên nghiêm túc thẳng thắn nhìn cô “Sao anh có thể không tìm em chứ?!”

“Vậy thì phạt anh giữ khoảng cách với em hai ngày, đừng động tay động chân.”

Ít nhất là bớt gây sự chú ý ở nơi công cộng ...

“......”

Hình phạt này đối với Tư Thần Xuyên mà nói cũng rất nặng, anh ta quấn lấy cô gái mặc cả “Có thể phạt cái khác hay không? Ví dụ như thuê người đánh anh một trận, tiền thuê anh trả?”

“Anh ngứa đòn à??”

“Hoặc là bỏ đói anh mấy ngày, hay phạt anh quỳ bàn phím…”

“......”

Lê Thư Kỳ ở bên cạnh tức chết đi được, không nghe nổi nữa rồi!

“Chị à, chị cũng vừa vừa được rồi, em chẳng qua chỉ nói có mấy câu với A Xuyên thôi, chị làm khó anh ấy làm gì? Tính khí này của chị có chăng cũng quá…”

“Chị làm gì thì liên quan gì đến em?” Giai Tịnh bình thản ngước lên, tựa như không hề coi trọng cô, khí thế cao cao tại thượng đó, làm cho người ta có vài phần e dè.

Tư Thần Xuyên ở bên cạnh nghiêm túc đánh giá khuôn mặt xinh xắn của cô gái “Cho dù phạt anh quỳ ba ngày ba đêm, anh cũng không có ý kiến gì.”

“Nghe thấy không?” Giai Tịnh nhìn về phía Lê Thư Kỳ, giọng bình thản “Chuyện của chúng tôi, không tới lượt em nói.”

Tư Thần Xuyên vừa nghe, cực kỳ vui mừng, Tịnh Tịnh nói là “Chuyện của chúng tôi” ! ! “Chúng tôi”!!

Lê Thư Kỳ tức chết đi được, chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía Tư Thần Xuyên “A Xuyên, con gái không thể cứ nuông chiều như vậy được, nếu cứ tiếp tục như vậy anh sẽ…”

“Tôi bằng lòng.” Tư Thần Xuyên còn đắm chìm trong niềm vui ban nãy, bất mãn nhìn Lê Thư Kỳ một cái “Hôn thê chính là để cưng chiều, Tịnh Tịnh làm gì với tôi, tôi đều vui.”

Lê Thư Kỳ thật sự tức chết “Em sợ sau này…”

“Sau này em nổi nóng với anh, chỉ có thể là do em quan tâm anh.” Tư Thần Xuyên nhìn cô gái trong lòng, ánh mắt vừa dịu dàng lại vừa ngập tràn sự yêu thương.

Giai Tịnh:...

Lê Thư Kỳ: !!

“Yo, mới sáng sớm thôi, đã dính nhau như vậy! Có phải ta đến không đúng lúc không?” Lê Cẩm Hòa vội dừng bước, cười ha hả ôm vai Tống Giai Kì “Bà xã, chúng ta ra ngoài hoa viên ăn sáng đi? Để không gian riêng cho bọn nhỏ…”

“Được thôi…” Tống Giai Kì cười đến mức không khép miệng lại được, thấy Lê Thư Kỳ còn ngồi trước bàn ăn, lập tức nói “Kỳ Kỳ, con còn ngồi ngây ngốc ở đó làm gì? Đi thôi…”

Đừng quấy rầy đến thế giới riêng của A Xuyên và Tịnh Tịnh!

Lê Thư Kỳ lưu luyến nhìn Tư Thần Xuyên một cái, cũng không biết người đàn ông này dính bùa mê thuốc lú gì, bị con hồ ly tinh Giai Tịnh này mê hoặc rồi!

Giai Tịnh rốt cuộc có cái gì tốt!

Không có người khác ở đây, Tư Thần Xuyên trở nên không kiêng nể gì, không ngừng quấy rầy Giai Tịnh.

Khó khăn lắm mới đến được công ty, Giai Tịnh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy Hạ Vĩnh Trác, cô nhẹ nhàng dặn dò “Đi gọi giám đốc Trần của bộ phận sản xuất và tổ trưởng dây chuyền sản xuất số 4 và số 5 đến văn phòng của tôi.”

“Vâng.” Lúc Hạ Vĩnh Trác đi gọi người, không ít nhân viên trong công ty lại bắt đầu bàn tán.

Từ khi Giai Tịnh tiếp quản công ty, chỉ cần có người bị cô ra lệnh gọi tới, kết cuộc tuyệt đối rất thảm!

Lần này cô lại bảo Hạ Vĩnh Trác gọi giám đốc Trần của bộ phận sản xuất, tổ trưởng dây chuyền sản xuất số 4 và số 5...

Không ít nhân viên tò mò lén lút đi theo họ, muốn biết có phải có drama gì hay không.

“Giai tổng, cô tìm chúng tôi sao?”

Giám đốc Trần bước vào ước chừng tầm 40 tuổi, dáng người thon gầy, nhìn qua có chút suy dinh dưỡng, nhưng đôi mắt khôn khéo kia lại có sự sắc bén.

Hai tổ trưởng kia nhìn qua trông có vẻ hơi khiếp sợ bất an, nhưng vẫn rặn ra nụ cười đồng loạt lên tiếng “Chào buổi sáng Giai tổng.”

Giai Tịnh cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp ném điện thoại lên bàn, phát đoạn ghi âm.

[Tiểu Vương, cậu là tổ trưởng dây chuyền số 4, sao cậu có thể dẫn dắt mọi người đối đầu với tôi chứ, việc này cậu đồng ý cũng phải làm theo, không đồng ý cũng phải làm theo…]

[Giám đốc Trần, lúc trước Hồ tổng đã hứa là sẽ làm cho cuộc sống của mỗi người chúng tôi đều có hy vọng, không nói đến việc thăng quan tiến chức, nhưng chí ít không cần phải lo lắng về cái ăn cái mặc!]

[Hồ tổng năm nay đã bạc đãi qua các cậu sao? Cậu không thấy sao? Bây giờ Giai tổng vừa đến công ty, chuyện lớn nhỏ gì cũng phải phòng ngừa sai sót, dây chuyền số 4 và số 5 bắt buộc phải dừng hoạt động, hàng tồn trong kho hai ngày này cũng bắt buộc phải xuất khỏi kho, nếu không đừng nói là anh và tôi, đến Hồ tổng cũng sẽ gặp phiền phức!]

Giám đốc Trần và tổ trưởng dây chuyền sản xuất số 4 Vương Bang nghe thấy cái này, sắc mặt lập tức trắng bệch!

Đây là lời bọn họ nói ở hành lang, vậy mà lại bị người ta thu âm lại một cách rõ ràng...

Chẳng lẽ trong hành lang có máy nghe lén sao?

Hay là tối qua, Giai Tịnh thật sự ở trong hành lang để nghe lén?!

“Giai tổng, cái này, cái này là…” Giám đốc Trần không dám tin, căn bản không biết giải thích thế nào! !

Không thể nào! !

Rõ ràng ông đã bảo người kiểm tra camera giám sát, tối qua căn bản không có người ra vào công ty, ông còn cố ý kiểm tra camera giám sát, lúc đó vẫn đang ghi hình từng giây từng phút, nếu có người xuất hiện, chắc chắn sẽ bị quay lại!

Trừ khi người đó biết tàn hình! !

Nếu không... Làm sao giải thích tất cả chuyện này?!

Chẳng lẽ thật sự có máy nghe lén?!

“Không cần vội vàng giải thích.” Giọng Giai Tịnh bình thản, lại tiếp tục mở một đoạn ghi âm khác.

[Giám đốc Trần, nếu Giai tổng thật sự tới công ty, biết chúng ta đang sản xuất ra những món hàng kia, vậy phải làm sao?]

[Dựa trên phương pháp điều tra của Giai tổng, không bao lâu, toàn bộ bí mật của chúng ta sẽ không giữ được nữa!]

[Chúng ta có thể mất chén cơm vì việc này không?]

[Nếu để Giai tổng nắm được thóp, đừng nói là mất chén cơm, còn có khả năng ăn cơm tù!]

[Trên đường đi làm, nếu có người không cẩn thận xảy ra tai nạn xe cộ, hoặc là những chuyện ngoài ý muốn khác, cũng không thể đổ lên đầu chúng ta được... Chỉ có thể trách số của cô ta không tốt.]

Giám đốc Trần sợ hãi, câu cuối cùng là do ông nói, bây giờ bị Giai Tịnh phát ra ngay trước mặt, sắc mặt ông ảm đạm đến đỉnh điểm, sắc mặt trắng bệch, mơ hồ cảm thấy trời sập, xong đời rồi!

Hai tổ trưởng còn lại cũng sợ tới mức hai chân run rẩy, đứng không vững nữa. Bọn họ cũng không thể ngờ rằng, lời tối qua bọn họ nói trong kho hàng, lại bị người ta thu âm lại một cách nguyên vẹn!

Họ thậm chí đến cơ hội ngụy biện cũng không có.

Thì ra tối hôm qua giám đốc Trần không nghe nhầm, lúc đó có tiếng điện thoại rung lên, chắc là có người trốn trong kho để ghi âm! !

Nhưng rốt cuộc là ai, làm sao làm được như vậy?!

Bọn họ rõ ràng đã kiểm tra hết trước sau kho hàng, tìm mấy lần cả trong lẫn ngoài, đừng nói người, một con muỗi cũng không bay ra khỏi tầm mắt của bọn họ được!

Vậy làm sao để thu âm được đoạn ghi âm này?

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.