Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi đợi Tịnh Tịnh ăn chung

Phiên bản Dịch · 1597 chữ

Giai Tịnh tắm rửa xong, mở laptop lên, đang xử lý việc riêng, thì đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên.

“Con gái cưng à, con ngủ chưa? Mẹ đem cho con một chút đồ ăn nè.”

“Con chưa ngủ.”

Ngón tay thon dài của Giai Tịnh gõ nhẹ vài cái lên bàn phím, sau đó đóng máy tính lại, đứng dậy mở cửa.

“Mẹ sợ con ra ngoài cùng A Xuyên, không dám ăn no, nên bảo đầu bếp làm những món này cho con.”

Giai Tịnh nhìn thấy những thứ trên khay, có chút ngạc nhiên “Đồ nướng sao?”

“Mẹ nghe nói mấy đứa ở độ tuổi của con đều thích ăn những món này, con ngửi xem, có phải rất thơm không?” Tống Giai Kì đặt khay đồ xuống, cười dịu dàng nhìn cô.

Giai Tịnh cầm lấy xiên đầu tiên, đưa đến trước mặt Tống Giai Kì một cách tự nhiên.

Tống Giai Kì vui vẻ: “Mẹ không ăn những món này... Con ăn đi! Hai hôm nay con vất vả rồi, con ở công ty bận nhiều việc như vậy, con vừa mới trở về nhà, còn chưa thả lỏng thư giãn cho đàng hoàng…”

“Không vất vả.” Giai Tịnh ăn xâu đồ nướng trong tay “Rất thú vị.”

Ít ra không nhàm chán như ở trường.

Tống Giai Kì nghe cô nói vậy, lại cảm thấy vô cùng vui mừng: “Những chuyện nhỏ nhặt đó để người khác đi làm, sắp xếp thời gian để mẹ dẫn con đi dạo phố, uống trà chiều, làm đẹp... Cả nhà chúng ta cũng có thể đi du lịch ngắn, hoặc một chuyến du lịch dài ... Địa điểm cho con chọn, miễn là con thích, ba mẹ sẵn lòng đi cùng con.”

Giai Tịnh ngước mắt lên, mỉm cười “Dạ.”

“Gần đây ở nhà có quen không? Có chỗ nào cần phải cải thiện không? Ví dụ như giường quá cứng? Rèm cửa không che ánh sáng? Hoặc là có trang trí nào mà con không thích? Hay là không hợp khẩu vị…”

“Đều rất tốt.”

Tống Giai Kì nhìn đứa con gái nhu thuận hiểu chuyện trước mắt này, thật sự không hiểu vì sao người nhà họ Bạch lại hà khắc với cô như vậy!

Đứa trẻ tốt biết bao...

“Mẹ nghe nói hôm nay Tư gia gia phái người tới đưa trà chiều cho con?”

Giai Tịnh ngước mắt lên, ngược lại có chút ngạc nhiên, loại chuyện nhỏ nhặt này sao bà ấy lại biết?

Tống Giai Kì mặt mày hớn hở nói “Tư gia gia tự mình gọi điện cho ba con, hỏi con thích loại trà chiều gì, con vừa mới trở về căn nhà này, bọn ta cũng chưa hiểu rõ khẩu vị của con, may mà có A Xuyên!”

Giai Tịnh vừa nghe xong, cảm thấy ngạc nhiên.

"A Xuyên nắm rõ sở thích của con trong lòng bàn tay, con thích ăn cái gì, không thích ăn cái gì, cậu ta đều biết rất rõ.” Nét mặt Tống Giai Kì giãn ra, ánh mắt ẩn chứa nụ cười “Mẹ nhìn ra được, cậu ta thật lòng thích con.”

“Lúc cậu ta nhìn về phía con, trong mắt đều là con. Có một người như vậy ở bên cạnh, tương lai của con, chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.”

Tay Tống Giai Kì nhẹ nhàng đặt tay lên tay của Giai Tịnh, lúc này lại nhìn thấy chiếc lắc tay trên cổ tay cô.

“Bọn ta quen A Xuyên nhiều năm như vậy, cậu ta vẫn là người sống nội tâm ít nói, lạnh lùng nghiêm túc, không thích cười không thích nói, nhưng cậu ta ở trước mặt con phảng phất như biến thành một người khác vậy, sự yêu thương và cưng chiều trong đôi mắt kia, chỉ dành cho một mình con.”

“Đây cũng là lần đầu tiên bọn ta nghe nói, cậu ta còn biết thiết kế lắc tay cho con gái... Mốt con cũng phải tặng lại cái gì đó cho cậu ta, đừng phụ tấm lòng của cậu ta.”

“Vâng.” Giai Tịnh ngoan ngoãn gật đầu, ánh mắt lại nhìn về phía vòng tay hồ điệp trên cổ tay, dưới ánh đèn những hạt kim cương sáng lấp lánh, giống như đôi mắt trong trẻo lại rất thủy chung của Tư Thần Xuyên.

Hình như cô thật sự chưa từng tặng gì cho Tư Thần Xuyên.

Cũng không biết người đàn ông đó, sẽ thích cái gì.

Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Lê Thư Kỳ đã dậy sửa soạn, cô cố ý chọn một chiếc váy thắt lưng màu đen, tóc búi cao, lộ ra vầng trán trắng nõn.

“Thư Kỳ tiểu thư thật xinh đẹp!” Vú Trương tự tay đeo sợi dây chuyền lấp lánh cho cô “Cách ăn mặc này của cô, đẹp hơn nhiều so với Lục tiểu thư.”

“Vú Trương, bà không cần an ủi con đâu, con biết nhan sắc của mình không bằng chị…”

Cho dù Giai Tịnh ăn mặc đơn giản, nhưng loại khí thế lạnh lẽo tỏa từ trong ra ngoài, kết hợp khuôn mặt xinh đẹp tinh tế kia, cũng đủ để áp đảo tất cả mọi người.

Vẻ mặt vú Trương cứng đờ, lại tiếp tục cười nói “Ngũ quan của Thư Kỳ tiểu thư rất hài hòa, là bộ dạng mà gia đình nhà giàu nên có, cô xem ngũ quan của phu nhân rất hài hòa, rất ưa nhìn…

“Bà nói xem... A Xuyên có thích cách ăn mặc hôm nay của con không?” Lê Thư Kỳ nhìn mình trong gương, da thịt trắng nõn, lông mày thanh tú, môi hồng răng trắng.

Vú Trương khen nhan sắc của cô từ tận đáy lòng “Nếu như tôi là Tư thiếu, bây giờ đã bắt đầu động lòng rồi! Thư Kỳ tiểu thư hãy tự tin một chút, lát nữa trong bữa ăn sáng, cô sẽ là người nổi bật nhất!”

Đúng lúc này, Tiểu Ly gõ cửa nói “Thư Kỳ tiểu thư, Tư thiếu đến rồi, Giai Tịnh tiểu thư còn chưa dậy, lão gia và phu nhân cũng còn đang ngủ, cô xem cô có muốn xuống lầu tiếp đãi trước không?”

Lê Thư Kỳ vừa nghe xong, lập tức có chút không kiềm chế nổi, cô vội vàng sửa sang trang điểm lại một chút, xuống dưới lầu trước.

Tư Thần Xuyên muốn sớm được nhìn thấy cô gái mà mình yêu thích, đặc biệt tới sớm hơn bốn mươi phút, anh nói với dì Lan, đừng đánh thức ai, để bọn họ ngủ ngon.

Lúc Lê Thư Kỳ xuống lầu, liền nhìn thấy người đàn ông ngồi trên sofa, khí chất quý phái lạnh lùng kia, kết hợp với dáng người thon dài của anh, anh tuấn đẹp trai không nói nên lời.

“A Xuyên, sao anh lại tới sớm vậy? Chị không có thói quen dậy sớm…” Lê Thư Kỳ mỉm cười bước lên trước “Hay là, em rót cho anh ly sữa trước nha?”

“Không cần.”

“Anh ra ngoài sớm như vậy, chắc là còn chưa ăn gì, uống chút sữa lót dạ trước đi…”

Lê Thư Kỳ vừa muốn đi vào nhà bếp, liền nghe thấy anh thản nhiên nói: “Không cần, tôi đợi Tịnh Tịnh ăn chung.”

Nụ cười của Lê Thư Kỳ trở nên cứng đờ, rất nhanh lại nói “Nếu anh đã muốn chờ chị, thay vì ngồi không ở đây chờ, chi bằng đi dạo một vòng quanh hoa viên? Lâu lắm rồi anh không đến... Hoa viên mới trồng thêm không ít loại giống mới, anh coi coi có loại nào mà tư gia gia thích hay không, mang một chút về cho ông…”

“Không cần đâu.”

“Không khí trong hoa viên rất tốt, có thể làm cho tâm trạng tốt suốt cả ngày, bây giờ còn sớm, em cùng anh đi dạo một chút?”

“Tôi muốn ở một mình một lát.”

Ý tứ của Tư Thần Xuyên đã rất rõ ràng, nhưng Lê Thư Kỳ đột nhiên cúi người xuống, bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng đặt lên đầu gối của anh, ủy khuất nói “A Xuyên, từ sau khi chị trở về, anh đối xử với em càng ngày càng lạnh nhạt rồi.”

Cô còn chưa nói hết câu, Tư Thần Xuyên tỏ vẻ không vui, xê dịch sang vị trí bên cạnh “Xin hãy tự trọng.”

Bàn tay nhỏ bé của Lê Thư Kỳ chụp hụt, càng ủy khuất “Em biết anh thích chị, nhưng nói chuyện với em hai câu cũng đâu có sao đâu! Chị rộng lượng như vậy, sẽ không để ý đâu, huống chi, chúng ta cũng không làm cái gì, chỉ là trò chuyện phiếm thôi mà.”

Ý của những lời này chính là nếu Giai Tịnh để ý bọn họ trò chuyện phiếm, Giai Tịnh chính là người bụng dạ hẹp hòi, tính toán chi li, bọn họ chẳng qua chỉ nói chuyện có hai câu mà thôi...

Thấy cô còn muốn xáp qua, ánh mắt Tư Thần Xuyên lạnh như băng “Tôi để ý, xin Lê thất tiểu thư hãy tự trọng.”

Lê Thư Kỳ thấy anh không biết điều, ngước mắt nhìn vú Trương ở xa một cái, vú Trương dùng ánh mắt ám chỉ cái gì đó, Lê Thư Kỳ một lần nữa lại mặt dày, bàn tay nhỏ bé sờ lên đầu gối của anh.

Lần này, Tư Thần Xuyên lập tức đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống cô “Đủ rồi.”

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.