Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vậy thì em ôm anh một tý đi

Phiên bản Dịch · 1603 chữ

“Chuyện này, chuyện này quả thật là lỗi của ông ta, ông ta tham tiền, nhập các loại nguyên liệu nấu ăn kém chất lượng… Nhưng cô xem, nhân viên ăn xong cũng chưa bị gì, công ty cũng bồi thường cho nhân viên rồi, cô có thể giơ cao đánh khẽ, tha cho ông ta được không?”

Giai Tịnh chậm rãi hỏi “Tha kiểu gì?”

“Chẳng hạn như là chuyện này cứ như vậy mà cho qua đi, để ông ta cung cấp miễn phí thức ăn trong vòng một năm hoặc nửa năm cho nhân viên… Cô cứ yên tâm, nguyên liệu nấu ăn sau này tôi nhất định sẽ trông chừng kỹ càng, tuyệt đối sẽ không để cho ông ta làm bậy nữa!”

“Lúc trước chính bởi vì do ông trông chừng nên mới xảy ra chuyện.” Ánh mắt Giai Tịnh đặt lên người ông, mang theo một cỗ khí thế áp bức “Chẳng lẽ Hồ tổng một chút trách nhiệm cũng không có sao?”

“Phải, tôi quả thật phải chịu trách nhiệm…” Hồ Siêu Hoa cúi đầu, nếu không phải bởi vì không nhờ các mối quan hệ khác được, sao ông lại tới cầu xin cô gái trước mặt này?!

“Nếu như ông cảm thấy nhân viên ăn những chất phụ gia kia không sao cả, vậy ông cũng làm theo bọn họ, ăn một năm, một năm sau, chúng ta bàn chuyện này tiếp.”

“Giai tổng, có phải cô đang nói đùa không?” Hồ Siêu Hoa cười lấy lòng “Một năm này…Đủ để họ hàng tôi ăn cơm tù 365 ngày rồi.”

“Cơm tù không ngon hơn chất phụ gia sao?”

“......”

“Ít ra nó tốt cho sức khỏe.”

“...” Hồ Siêu Hoa hoàn toàn bị cứng họng.

“Ông thân là phó tổng giám đốc của công ty, sau khi sự việc xảy ra việc trước tiên ông làm không phải là ăn năn hối lỗi, cũng không phải là nghĩ cách đền bù cho nhân viên ra sao, mà là muốn giúp họ hàng mình thoát tội, tôi không biết ông lấy đâu ra mặt mũi mà nói với tôi những chuyện này, nếu ông muốn tôi thông đồng với ông, xin lỗi, việc này tôi không làm được.”

Nghe cô gái từ chối một cách dứt khoát, trái tim Hồ Siêu Hoa lạnh đi một phần, nhưng nghĩ đến việc họ hàng mình xảy ra chuyện, rất có thể sẽ kéo ông xuống nước, ông không thể không kiên trì nói tiếp.

“Giai tổng, chủ yếu là vì tình cảm của hai nhà chúng tôi vô cùng sâu đậm, mẹ già của tôi năm nay đã 89 tuổi rồi, biết tin ông ta bị đưa lên đồn, khóc lóc đòi treo cổ, nhất định muốn tôi đưa hắn ra khỏi đó…”

“Người thân của ông ta cũng quậy tôi bán sống bán chết, tôi thật sự hết cách rồi mới mặt dày tới tìm cô…”

“Chủ yếu là chúng tôi không nỡ nhìn ông ta bị như vậy…”

......

“Vậy ông nỡ để nhân viên bị như vậy?” Giai Tịnh ngước mắt lên hỏi.

“Chuyện này…”

“Việc này không có gì để thương lượng cả, Hồ tổng vẫn nên suy nghĩ cho bản thân nhiều hơn đi, Lưu tiên sinh là họ hàng của ông, xảy ra chuyện như vậy, tổng công ty nhất định sẽ truy cứu đến cùng.”

Hồ Siêu Hoa vừa nghe xong, con tim đã hoàn toàn lạnh giá, bóng lưng của ông không còn cứng rắn như ban nãy nữa, hơi cong xuống, ủ rũ rời đi.

Giai Tịnh ăn món tráng miệng mà Tư Thần Xuyên mua, xử lý công việc một hồi, rất nhanh đã đến giờ tan làm.

Màn đêm buông xuống.

Tư Thần Xuyên dẫn cô đi ăn bữa tối dưới ánh nến, ánh mắt tựa như có ngàn lời muốn nói, nhưng cuối cùng một câu cũng không nói, yên lặng gắp thức ăn cho cô.

“Có chuyện gì sao?” Giai Tịnh nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của anh, có chút khó hiểu.

“Em... Em không thích lắc tay đó sao?” Tư Thần Xuyên nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của cô gái, tựa như có chút buồn bã “Hay là... Em không thích anh à?”

Giai Tịnh: ???

“Là do dạo này anh hay quấn lấy em, khiến em cảm thấy phiền sao?” Tư Thần Xuyên cầm lấy khăn ấm, nhẹ nhàng lau đi nước sốt trên khóe môi cô, ánh mắt nóng bỏng lại rất để ý chờ đáp án của cô.

Lúc này Giai Tịnh mới nhận ra là cô quên đeo chiếc lắc tay trên cổ tay cô.

“Nếu như là không thích anh, vậy thì anh sẽ càng cố gắng làm cho em thích anh, cho anh thêm chút thời gian được không?”

Giai Tịnh:??

“Nếu như không thích sợi lắc tay kia, anh thiết kế lại cho em.”

Giai Tịnh: !!

“Sợi lắc tay đó là do anh thiết kế à?” Giai Tịnh có chút ngạc nhiên.

Nhưng đối với Tư Thần Xuyên mà nói, đây không phải là việc gì khó, từ nhỏ anh ta đã có thiên phú thiết kế, theo lời của Trường Thanh mà nói chính là, nếu như anh chuyên tâm phát triển theo nghề thiết kế, anh ta sẽ trở thành huyền thoại trong giới thiết kế!

Tài năng thiết kế của anh ta đã từng gây chấn động quốc tế.

“Ừm.” Tư Thần Xuyên nhìn vào đôi mắt cô, biểu cảm nghiêm túc trịnh trọng “Là vấn đề của lắc tay, hay là vấn đề của anh? Nếu là vấn để của cả hai, anh sẽ thay đổi luôn một thể.”

Giai Tịnh nhếch khóe môi, nụ cười tươi sáng thanh khiết “Vòng tay rất đẹp, em rất thích, buổi chiều lúc uống sinh tố không cẩn thận bị đổ, lúc đi rửa tay tháo xuống, quên đeo lại.”

Thì ra người đàn ông này tưởng cô không thích anh ta, cho nên rất cẩn thận?

“Còn anh thì sao?” Ánh mắt Tư Thần Xuyên vừa nghiêm túc vừa để ý, nhìn cô “Em có thích anh không?”

“...” Ai lại đi hỏi thế?

“Thích, hay là không thích?”

“Tạm được.” Giai Tịnh nở nụ cười “Bây giờ có thể ăn cơm như bình thường chưa?”

Tư Thần Xuyên sờ mặt cô một cách cưng chiều, sự u ám vừa nãy tan thành mây khói, thay vào đó là sự ngọt ngào và hạnh phúc.

Tịnh Tịnh nói, anh tạm được.

Điều này chứng tỏ, bình thường anh biểu hiện không tệ lắm.

Anh nở nụ cười vui vẻ đút cô ăn.

“Em tự ăn.”

“Em muốn anh dùng thìa đút, hay là dùng…” Tư Thần Xuyên đột nhiên tới gần hôn lên môi cô, tựa như đang ám chỉ cái gì đó.

“Anh…” Tên này lại giở trò lưu manh!

Khó khăn lắm ăn cơm xong, Tư Thần Xuyên đưa cô đến dưới lầu công ty, xuống xe thay cô mở cửa xe “Anh cùng em đi lên.”

“Dây chuyền sản xuất của công ty hoạt động suốt 24 giờ.”

Nếu anh ta lên trên đó, rất có thể sẽ bị người của bộ phận sản xuất nhìn thấy.

Thấy Tư Thần Xuyên có chút ủy khuất, Giai Tịnh bất đắc dĩ nói “Anh ở đây chờ em, em lên lấy chiếc lắc tay rồi xuống ngay.”

“Vậy em ôm anh một tý.”

“......”

“Ôm một cái, anh liền cho em đi lên.” Tư Thần Xuyên giang hai tay ra, giống như một đứa trẻ đòi ôm.

Giai Tịnh nhìn người đàn ông thường ngày đều lạnh lùng vô tình này ở trước mặt cô trở nên ấu trĩ như vậy, càng bất lực hơn, vì không để cho người khác nhìn thấy, cô ấy đưa tay chạm vào anh tỏ ý một chút.

Vốn còn tưởng rằng chỉ chạm một cái, không ngờ hai tay Tư Thần Xuyên lập tức ôm cô lại “Khi nào mới định công bố?”

“Hửm?”

“Khi nào mới có thể cho người ta biết anh là vị hôn phu của em?”

“...” Giai Tịnh có chút cạn lời “Cái này có quan trọng không?”

“Quan trọng.” Tư Thần Xuyên ôm chặt nói “Rất quan trọng, công ty có ai theo đuổi em không?”

Giai Tịnh cảm thấy buồn cười, hai ngày nay cô quậy công ty đến mức long trời lở đất, đừng nói là nam, nữ cũng không dám tới gần cô...

“Không có.”

“Anh thích.” Tư Thần Xuyên ngửi hương thơm trên người cô “Rất thích rất thích, em là người phụ nữ đã có chồng, phải giữ khoảng cách với người khác.”

“......”

“Được không?”

“Biết rồi, em đi lên đây.” Giai Tịnh cũng không muốn ôm ôm ấp ấp trên đường, gây ảnh hưởng xấu.

Cô vào công ty, nhập mật khẩu văn phòng, đẩy cửa đi vào, lắc tay vẫn lặng lẽ nằm trên bàn làm việc...

Nhớ tới lời anh nói lúc tối, trong lòng Giai Tịnh cảm thấy ấm áp.

Vì không muốn anh chờ lâu, Giai Tịnh đeo lắc tay lên liền rời khỏi văn phòng, đang chuẩn bị vào thang máy, đột nhiên nghe thấy tiếng động từ lối đi an toàn truyền đến...

Hình như là tiếng cãi nhau, có một chút oán giận.

Giai Tịnh bước đi nhẹ nhàng, đẩy cửa hành lang ra, lúc này mới chú ý tới thanh âm là từ dưới lầu truyền đến.

Bởi vì hành lang có tiếng vang, âm thanh nghe được tương đối lớn.

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.