Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm trạng của thần gia đang rất tốt

Phiên bản Dịch · 1685 chữ

“Ba cứ không hiểu, sao tỷ lệ thất thoát nhân viên của công ty lại cao như vậy, thì ra là do cô ta ở sau lưng giở trò!”

“Cô ta quả thật đã làm không ít chuyện sai trái.”

Ngoại trừ những gì Giai Tịnh nói lúc nãy, còn có một số chuyện, đã vi phạm pháp luật nghiêm trọng.

Chứng cứ đều giao cho cảnh sát rồi, thứ chờ đợi Hạ Mạnh Di, sẽ là ngục tù tăm tối.

“Nhà họ Lê chúng ta có nhiều sản nghiệp như vậy, các lãnh đạo tập đoàn không thể chú ý hết từng vấn đề nhỏ của từng công ty con, đặc biệt là công ty nhỏ như vậy…”

Vốn tưởng rằng phái một số nhân viên có kinh nghiệm, có năng lực đi trông coi, ít nhiều gì có thể bớt chút chuyện, không ngờ rằng...

“Tịnh Tịnh, con rất có thiên phú kinh doanh, có con trở về căn nhà này, gánh nặng trên vai anh trai con cũng có thể nhẹ hơn chút, chờ con thích ứng với công ty này rồi, ba sẽ cho con công ty lớn hơn, cho con nhiều công ty hơn, sau này con và anh trai cùng nhau làm cho nhà họ Lê ngày càng phát triển lớn mạnh…”

“Đừng…”

Công ty này đã đủ để cô bận rồi, mặc dù tất cả đều là những chuyện nhỏ nhặt, nhưng cũng mất không ít thời gian của cô. Cô không có thời gian để xử lý việc riêng của mình.

“Năng lực của con, mọi người đều thấy rõ.”

Lúc trước Lê Cẩm Hòa ném công ty này cho cô, không trông chờ vào việc cô có thể làm tốt, chỉ là cho cô chơi đùa mà thôi.

Thậm chí đã chuẩn bị sẵn cho trường hợp bị phá sản.

Nhưng không ngờ, mới có mấy ngày, cô đã đem công ty chỉnh đốn lại thành một nơi có nề nếp đàng hoàng, người nên sa thải thì sa thải, người nên tuyển dụng thì tuyển dụng.

“Tịnh Tịnh, tối qua ở nhà Tư lão tiên sinh, ngủ có quen không?” Lê Cẩm Hòa kỳ thật muốn hỏi Tư lão tiên sinh đối với cô có tốt hay không, tối hôm qua cụ thể đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng Giai Tịnh thản nhiên nói “Đều rất tốt.”

Phía bên kia.

Tư Thần Xuyên nhìn chằm chằm vào khung chat rất lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được gọi cho tiểu nha đầu.

Giai Tịnh đang nói gì đó với Lê Cẩm Hòa, điện thoại đột nhiên rung lên vài cái, cô vừa nhìn, thì ra là Tư Thần Xuyên gọi tới.

“Ba, con vừa nhận được một cuộc điện thoại.”

“Được, con mau nghe máy đi. Ba cúp máy đây, tối nay nhớ về nhà sớm đấy!”

Lê Cẩm Hòa muốn bảo người làm một bữa tối thịnh soạn cho cô, đãi cô một bữa ngon, đứa trẻ này hôm qua ở chỗ Tư lão tiên sinh, cũng không biết có ăn no hay không.

“Vâng.” Giai Tịnh kết thúc cuộc gọi, lại nghe tiếp cuộc gọi của Tư Thần Xuyên: “Có việc gì?”

“Đang bận gì vậy?”

“Vừa mới xử lý xong việc của công ty, chưa nói được mấy câu với ba em, thì anh đã gọi tới.”

Nghe thấy là ba cô, tâm trạng Tư Thần Xuyên tốt hơn một chút “Thấy em không trả lời, định hỏi xem em có cần anh giúp gì không?”

“Không cần.”

“Buổi trưa muốn ăn gì?”

Giai Tịnh suy nghĩ một chút rồi nói “Ăn gì cũng được.”

Cùng anh trò chuyện một hồi, mãi đến khi Hạ Vĩnh Trác đến đưa đơn mua hàng của công ty, Giai Tịnh mới kết thúc cuộc gọi.

Khu biệt thự Bỉ Ngạn.

Lê Thư Kỳ vừa từ bên ngoài về, trong tay xách theo một túi đồ ăn lớn “Ba, mẹ, con mua cho hai người thứ hai người thích nhất đây…”

Không ai trả lời.

Lúc này Tống Giai Kì thấy Lê Cẩm Hòa nói chuyện điện thoại xong, vội vàng hỏi: “Tịnh Tịnh không sao chứ?”

Toàn bộ tâm tư của bà đều đặt lên người Giai Tịnh.

“Không sao không sao! Là Tịnh Tịnh, đã bắt được con sâu lớn của công ty! Bà không biết bộ trưởng bộ nhân sự Hạ Mạnh Di trước kia được tổng công ty phái xuống, lại dám tự ý thay đổi bảng chấm công, cả năm chỉ đi làm có 78 ngày, lại lãnh lương cả năm và toàn bộ các phụ phí khác của chúng ta, ồ phải rồi, còn có tiền thưởng hàng năm nữa…”

Tống Giai Kì không ngờ còn có chuyện này, theo bản năng hỏi: “Vậy Tịnh Tịnh làm sao phát hiện được vậy?”

“Cái này tôi cũng không biết, chỉ nghe người trong công ty nói Tịnh Tịnh tốt bụng, vốn dĩ định buông tha cho Hạ Mạnh Di, nhưng Hạ Mạnh Di lại tìm đến tận văn phòng, còn vỗ bàn làm việc của Tịnh Tịnh, nói rất nhiều câu khó nghe, vì e ngại là có rất nhiều người đang hóng hớt ở bên ngoài, Tịnh Tịnh mới đem chứng cứ ném ra trước mặt cô ta, báo cảnh sát xử lý.”

“Tịnh Tịnh được quá…. Giỏi quá đi!” Tống Giai Kì không ngờ khi bị cấp dưới đã bị đuổi việc gây khó dễ, Tịnh Tịnh lại có thể dễ dàng ứng phó, tố chất tâm lý này mạnh quá.

“Thất tiểu thư thật sự quá giỏi giang! Tuổi còn nhỏ, cứ như là một kỳ tài kinh doanh vậy!”

“Không phải sao! Có đầu óc làm ăn như vậy, chắc chắn là theo gen của Lê tiên sinh cùng Lê phu nhân rồi.”

“Quả nhiên là con gái ruột của nhà họ Lê. Xuất chúng y như anh nó vậy!”

“Chúc mừng Lê tiên sinh và Lê phu nhân, có được một đứa con gái ưu tú xinh đẹp như vậy, đem công ty giao cho cô ấy, sau này hai người có thể yên tâm rồi…”

Lê Cẩm Hòa và Tống Giai Kì nghe những lời khen ngợi của người hầu, trong lòng cũng vui không kém.

Lúc trước đem công ty nhỏ kia ném cho Tịnh Tịnh, vốn dĩ định để cô giết thời gian, không ngờ cô lại làm tốt đến vậy...

Thật sự khiến người ta phải nhìn cô bằng con mắt khác.

Lê Thư Kỳ trốn ở một góc nghe lén không ngờ lần này lại khiến Giai Tịnh nổi bật hơn, trong lòng cô rất ghen ghét đồng thời, trên mặt lại cười, xách đồ đi vào.

“Ba, mẹ, con về rồi đây, xem con mang đồ tốt gì cho hai người này?”

“Là điểm tâm của nhà hàng gia thịnh?”

Một người hầu tinh mắt, phát hiện trên túi có in tên nhà hàng, khen ngợi nói “Lê tiên sinh và Lê phu nhân thật sự rất có phúc, một đứa con gái có đầu óc kinh doanh, đứa con gái còn lại lại chu đáo như thế, giống như là áo len dày trong mùa đông giá lạnh vậy!”

“Đúng đó, tôi nghe nói đồ của nhà hàng gia thịnh rất khó mua, cho dù có là tiểu thư nhà giàu đi chăng nữa, đến đó cũng phải xếp hàng chờ tới lượt!”

“Kỳ Kỳ, con đi xếp hàng sao?” Tống Giai Kì nghe đến đây, nhất thời có chút đau lòng.

“Chỉ cần ba mẹ ăn vui vẻ, xếp hàng bao lâu cũng không thành vấn đề.” Lê Thư Kỳ lấy đồ ra, mỉm cười nói “Nhân lúc còn nóng ba mẹ mau ăn đi!”

Thực ra là cô bảo vệ sĩ đi xếp hàng, vệ sĩ lấy được đồ ăn đưa cho cô, cô mới đích thân xách về nhà...

Từ đầu đến cuối, cô cũng không tốn bao nhiêu công sức, không ngờ Tống Giai Kì lại bị cảm động nhanh vậy.

Xem ra sau này có thể dùng chiêu này nhiều hơn để làm cho bọn họ vui lòng.

“Con là thiên kim tiểu thư nhà họ Lê, sau này những chuyện này để cho người hầu đi làm.”

Nghe Lê Cẩm Hòa nói như vậy, Lê Thư Kỳ lại ôm ông “Con biết ba thương con... Đây cũng là nhân lúc chị không có ở đây con mới dám ôm ba như vậy... Được rồi, mau ngồi xuống ăn đi!”

Lê Cẩm Hòa vừa nghe xong, nhất thời cảm thấy áy náy, vốn dĩ đứa nhỏ này, được bọn họ coi như con gái ruột nuôi lớn.

Bây giờ Tịnh Tịnh đã quay về rồi, địa vị của nó quả thật không như trước kia.

Trong lòng chắc là rất ủy khuất.

“Tuy Tịnh Tịnh đã trở về, nhưng con vẫn là con gái của chúng ta, sau này con kết hôn, ba mẹ sẽ không bạc đãi con đâu.” Tống Giai Kì sờ đầu cô, bà rất có tình cảm với đứa con gái này.

“Cảm ơn ba, cảm ơn mẹ!” Lê Thư Kỳ nở nụ cười ngọt ngào “Con cái gì cũng không cần, chỉ cần có thể cả đời ở bên cạnh hai người, báo hiếu với hai người, thì con đã mãn nguyện rồi…”

“Đứa trẻ ngốc.” Tống Giai Kì nở nụ cười, trong lòng chua xót, đứa nhỏ này quá hiểu chuyện rồi.

Phía bên kia.

Trường Thanh đem văn kiện đưa đến trước mặt Tư Thần Xuyên “Thần gia, phần này cần chữ ký của ngài… Tôi đã coi qua rồi, không có vấn đề gì.”

Loại hợp đồng nhỏ giống như này, Trường Thanh đều sẽ thay Tư Thần Xuyên xem qua trước một lần.

Bình thường Tư Thần Xuyên bận rộn, loại hợp đồng cấp thấp này cũng lười tự mình xử lý...

Tư Thần Xuyên khẽ nhếch khóe môi, vung bút lên, cái tên rõ ràng dứt khoát liền xuất hiện trên hợp đồng.

“Thần gia, hôm nay tậm trạng của ngài rất tốt nhỉ?”

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.