Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô muốn sa thải là sa thải à?

Phiên bản Dịch · 1656 chữ

“Vậy cô có ý gì?” Hồ Siêu Hoa bất mãn hỏi.

“Đường đường là một phó tổng, ngay cả phép lịch sự cũng không biết! Công ty mời ông về để làm giá, để ra uy à? Có bản lĩnh thì ông bảo tổng công ty đem vị trí này của tôi nhường cho ông ngồi! Nếu không có bản lĩnh thì an phận chút cho tôi! Gặp chuyện gì không biết tự mình giải quyết, chạy đến đây khóc lóc um xùm có tác dụng gì à?”

“Cô…” Hồ Siêu Hoa giận đến mức nói không nên lời, không ngờ đây là một quả ớt nhỏ, rất khó đối phó.

“Chờ ông học được cái gì gọi là lễ phép và tôn trọng, thì ông mới có tư cách gõ cửa phòng tôi! Cút ra ngoài!”

“...” Hồ Siêu Hoa nhất thời cứng họng, tức giận phất tay áo rời đi.

Ân Phán Hy sợ hãi nhìn về phía Hồ Siêu Hoa, lại nhìn tổng giám đốc trước mắt, thật là ngầu quá đi...

Tầm nhìn của Giai Tịnh quay về bản thảo “Vừa rồi nói đến đây, thiết kế tay áo bong bóng của cô, còn có cách bố trí của chiếc váy này, nên sửa thành như vậy.”

Ân Phán Hy không còn tâm trạng nghe nữa rồi, nhìn khí thế mạnh mẽ của cô gái, nuốt nước bọt, ngầu quá, lúc nào, cô mới có thể ngầu như vậy...

“Hiểu chưa?” Giai Tịnh đưa mắt nhìn về phía cô.

“Hiểu, hiểu rồi…” Ân Phán Hy từ chuyện ban nãy hoàn hồn lại “Em về sửa đổi ngay.”

Sau khi Ân Phán Hy ôm bản thảo rời đi, Hạ Vĩnh Trác giơ ngón tay cái lên đi tới trước mặt Giai Tịnh.

“Giai tổng, cô cũng ngầu quá rồi đấy chứ? Tôi làm ở đây một năm rồi, chưa từng thấy qua bộ dạng chịu thiệt của Hồ tổng!” Hạ Vĩnh Trác cảm thấy trong lòng vô cùng sảng khoái “Lần này coi như anh ta đá vào tấm ván sắt rồi!”

“Tôi là tấm ván sắt à?”

“Không không không…” Hạ Vĩnh Trác vội vàng nói “Nhưng Hồ tổng có thù tất báo, sau này có thể sẽ gây khó dễ cho cô... Giai tổng cô phải cẩn thận!”

“Anh ta muốn gây khó dễ là gây khó dễ sao? Trông tôi ngu ngốc như vậy sao?”

Hạ Vĩnh Trác rất ngưỡng mộ nhìn cô, tuổi còn trẻ, sao lại oai như vậy!

“Sau này đừng có thể loại chó mèo gì cũng thả vào, ảnh hưởng đến tâm trạng.”

“Vâng!”

Sau khi Hạ Vĩnh Trác rời đi, Giai Tịnh nghiêng người ra sau, mạnh mẽ tựa vào ghế, xem xét báo cáo lúc trước của công ty.

Lúc này điện thoại rung lên.

Cô vừa nhìn, là tin nhắn wechat của Tư Thần Xuyên, còn có của cha mẹ, còn chưa kịp trả lời, tiếng gõ cửa đã vang lên.

“Giai tổng, bộ trưởng Hạ của bộ phận nhân sự tìm cô.” Ngoài cửa truyền đến âm thanh của Hạ Vĩnh Trác, nghe có vẻ không ổn lắm.

“Để cô ta vào.”

Giai Tịnh buông điện thoại xuống, đưa mắt nhìn về phía người phụ nữ tóc ngắn hùng hổ trước mắt.

Thoạt nhìn cô không quá hai mươi mấy tuổi, nhưng toàn thân lại toát ra khí thế mạnh mẽ của một nữ cường nhân.

“Giai tổng mới nhậm chức, thật là uy phong quá đi!”

Hạ Mạnh Di nổi giận đùng đùng đi tới trước mặt Giai Tịnh, vỗ bàn làm việc cái rầm “Lúc công ty vừa mới thành lập, tổng công ty phái tôi tới trông coi nơi này, bây giờ Giai tổng muốn sa thải là sa thải sao? Sao, công ty là nhà cô mở à, cô muốn làm gì thì làm à? cô có coi tổng công ty ra gì không hả?”

Cô nói đến đây, còn phẫn nộ trừng mắt nhìn Giai Tịnh, hiển nhiên có chút bất mãn với quyết định của Giai Tịnh.

Không ít nhân viên trốn bên ngoài nhìn trộm đều sợ hãi, bàn làm việc của Giai tổng cô muốn vỗ là vỗ sao? Lá gan của cô cũng to quá rồi. Ngay cả Giai tổng mà cô cũng dám trừng mắt!

Giai Tịnh đương nhiên biết cửa phòng làm việc vẫn còn đang mở, bên ngoài có tới mười mấy đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào cô, Hạ Vĩnh Trác cầu xin đám người này rời khỏi, nhưng đám người này thích hóng hớt, rất muốn biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì, ai nấy đều không chịu rời khỏi.

Ánh mắt của Giai Tịnh nhìn về phía người phụ nữ trước mắt, uể oải nói: “Người không coi tổng bộ ra gì là cô, cô Hạ, tôi đã xem bảng chấm công của cô rồi, cô không có gì muốn nói sao?”

“Nếu Giai tổng đã xem qua bảng chấm công của tôi, vậy cô ắt hẳn biết rõ hơn bất cứ ai, một năm nay tôi siêng năng cần cù, một ngày đến trễ hay về sớm gì cũng không có!”

“Mỗi ngày người đi làm sớm nhất là tôi! Người tan ca trễ nhất cũng là tôi!”

“Sự cống hiến của tôi đối với công ty, tất cả đều được ghi chép lại trong sổ sách!”

“Mà cô, vô duyên vô cớ đuổi việc tôi! Cô có tin là tôi làm lớn chuyện này lên không, lên tổng công ty kiện cô để cô không thể ở lại đây làm nữa!”

Bên ngoài văn phòng cực kì xôn xao, bộ trưởng Hạ thật là nóng tính, dám nói chuyện với Giai tổng như vậy.

Chẳng qua là ăn hiếp Giai tổng tuổi còn nhỏ!

Cũng không biết Giai tổng có sợ hay không.

Giai Tịnh không chút để tâm đánh giá cô, chậm rãi nói “Cô nói những lời này, bản thân cô có tin không?”

“Cô…” Hạ Mạnh Di nhất thời có chút bất mãn “Cô có ý gì!”

“Chi bằng hỏi những người đang ở bên ngoài, một năm có mấy ngày thấy cô có mặt ở công ty?”

“Làm sao, Giai tổng muốn thông đồng với đám người bên ngoài, hợp tác để vu oan cho tôi sao?” Hạ Mạnh Di cười lạnh một tiếng “Tất cả những chuyện xảy ra hôm nay tôi đều sẽ thành thật báo cáo lên tổng công ty, tôi sẽ cho cô biết, tùy tiện đuổi việc người phải trả giá như thế nào! Muốn đuổi tôi đi sao? Ah, tôi khuyên cô nên suy nghĩ xem làm thế nào để bảo vệ vị trí hiện tại của cô!”

Hạ Mạnh Di buông lời cay đắng xong, đang định rời đi, giọng uể oải của Giai Tịnh liền vang lên.

“Từ từ đã.”

Giai Tịnh có chút hứng thú nhìn bóng dáng của cô, giống như một nữ hoàng cao cao tại thượng “Chuyện này quả thật phải báo cáo với tổng công ty một tiếng, nếu không, bọn họ còn không biết con sâu này một năm ăn bao nhiêu gạo của công ty, lãng phí bao nhiêu lương thực.”

“Cô, cô có ý gì?” Hạ Mạnh Di quay đầu lại, đôi mắt phẫn nộ trừng mắt nhìn cô chằm chằm “Bớt ngậm máu phun người đi!”

“Tôi đã kiểm tra hệ thống chấm công, có dấu vết từng bị sửa đổi qua.”

Giai Tịnh quay máy tính về phía cô, ngón tay thon dài gõ vài cái trên bàn phím.

“Cô là bộ trưởng bộ phận nhân sự, có quyền đăng nhập vào hệ thống chấm công, thực hiện thao tác thay đổi lịch sử chấm công... Mặc dù cô đã xóa dấu vết sửa đổi, nhưng có thể phục hồi nhanh chóng bằng cách sử dụng công thức ADS, kết hợp với một loạt các câu lệnh.”

Giai Tịnh khôi phục lại hoàn toàn bảng chấm công hàng năm, nhếch khóe môi nói “Đây là thời gian làm việc thật sự của cô, một năm 365 ngày, cô chỉ đi làm có 78 ngày.”

Tất cả mọi người bên ngoài đều bị sốc!

Tuy bọn họ nhiều lần nhìn thấy Hạ Mạnh Di không đến làm việc, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, tỷ lệ tham dự của cô thấp đến vậy!

Chỉ có 78 ngày!

“Cô nhận lương cả năm và toàn bộ các phí khác của công ty, còn có tiền thưởng người cần cù nhất của năm, nhân viên ưu tú của năm, cộng lại hơn năm mươi vạn, đủ để kết tội cô rồi.”

“Cô, cô vu khống tôi…” Sắc mặt Hạ Mạnh Di tái mét, không thể tin được cô gái trước mắt này, vậy mà có thể khôi phục lại số ngày làm việc thật sự của cô!

Nhưng bất luận thế nào, những chuyện này đều đã qua rồi, chỉ cần cô cắn chặt răng không chịu thừa nhận, công ty làm gì được cô?

Chẳng lẽ chỉ dựa vào hồ sơ chấm công phục hồi lại của cô gái này, có thể nói lên được cái gì chứ?

Cô ta biết lập trình, bảng chấm công này cũng có thể là do cô ta viết bừa ! Để đổ oan cho nhân viên cũ!

“À đúng rồi, tôi đã trích xuất ra toàn bộ camera giám sát có liên quan đến cô trong vòng một năm nay, số ngày cô xuất hiện ở công ty, vừa vặn 78 ngày, có phải là vu khống hay không, đến cục cảnh sát, cảnh sát sẽ tự biết điều tra rõ ràng.”

“Cô, cô muốn làm gì…”

“Đương nhiên là đem những chứng cứ này đưa cho cảnh sát, là đen hay trắng, chúng ta ở đây tranh luận không có ý nghĩa gì, giao cho cảnh sát rất nhanh sẽ có kết luận.”

“Cô…”

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.