Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có nội gián

Phiên bản Dịch · 1862 chữ

Hồ Siêu Hoa cười lạnh một tiếng, hoàn toàn không thèm nghe lời giải thích của bọn họ “Cô ta cũng có thể lưu tất cả số mẫu đó vào trong máy tính trước, sau đó ngày nào cũng giả bộ đem ra vẽ một ít cũng được vậy!”

“Tôi không có…” Ân Phán Hy có trăm cái miệng cũng không thể nào cãi lại được, ủy khuất khóc lên: “Những thứ này đều là do chính tay tôi vẽ, nếu như nói là ăn cắp thì nhất định là bọn họ ăn cắp tác phẩm của tôi trước!”

Khi Hồ Siêu Hoa nghe thấy lời này, lập tức bật cười: “Người ta là ai chứ hả? Là Thục Y! Là công ty thời trang nổi tiếng! Người thiết kế ra 23 mẫu sản phẩm mới này là nhà thiết kế nổi tiếng Kim Thượng! Còn cô là ai chứ hả? Chỉ là một đứa ranh con thôi, người ta quen biết cô à? Người ta đi đâu ăn cắp tác phẩm của cô hả?”

“Tôi…” Ân Phán Hy thực sự cảm thấy mình nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch nữa!

“Nếu cô thực sự rất có tài năng trong lĩnh vực thiết kế, sao trước đây tôi không thấy cô thiết kế ra những tác phẩm tuyệt vời như vậy hả?”

Ân Phán Hy vội vàng giải thích: “Trước khi vẽ những bản thảo này, tôi đã được Giai tổng chỉ bảo rất nhiều thứ, truyền cho tôi nguồn cảm hứng vô tận, cho nên tôi mới thiết kế ra những thứ này!”

Nếu không nhờ vào sự chỉ bảo của Giai Tịnh, cô đến bây giờ vẫn không tiến bộ được chút nào!

Hồ Siêu Hoa cười lạnh một tiếng nói: “Sao tôi nghe cỏ vẻ như là Giai tổng chỉ cô đi ăn cắp tác phẩm của người khác vậy?”

“Không có!” Ân Phán Hy vừa tức giận vừa lo lắng, lau nước mắt, nói tiếp: “Ông có thể cố tình hiểu sai ý của tôi, có thể sỉ nhục tôi bao nhiêu tùy thích, nhưng ông không được sỉ nhục Giai tổng! Giai tổng không phải loại người như vậy! Cô ấy không thể nào làm ra chuyện như vậy được!”

“Cô kích động như vậy rất dễ khiến mọi người hiểu lầm đấy, cô đây là đang bao che cho đồng phạm của mình, hay là sợ mọi chuyện sẽ bị bại lộ đây…”

“Ông quá đáng quá rồi đấy!” Ân Phán Hy siết chặt nắm đấm, cô thật sự muốn đấm ông ta một cái, ông ta ăn hiếp người quá đáng mà!

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

“Hồ tổng bao nhiêu tuổi rồi mà còn ăn hiếp con gái nhà người ta thế?”

Mọi người đều nhìn về phía đó, đó là Giai tổng, Giai tổng đến rồi!!

Ánh mắt mà mọi người nhìn vào Giai Tịnh cứ như thể là nhìn thấy một vị cứu tinh vậy...

Trước khi Giai Tịnh đến, thì cả bộ phận của bọn họ, đặc biệt là Ân Phán Hy, đã phải chịu không ít ủy khuất rồi!

“Giai tổng…” Ân Phán Hy nhìn thấy cô, trong mắt cô dâng lên hàng ngàn cảm xúc, nắm đấm được thả ra, nước mắt từ từ chảy xuống.

“Lau nước mắt đi.” Giai Tịnh liếc nhìn Ân Phán Hy một cái nhẹ nhàng nói: “Cây ngay không sợ chết đứng, vàng thật thì không sợ lửa.”

Ân Phán Hy ngoan ngoãn gật đầu, lập tức lau nước mắt.

Hồ Siêu Hoa nhìn thấy bộ dạng bảo vệ cô ta của Giai Tịnh cười lạnh một tiếng nói: “Công ty xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi vừa mới điều tra ra được nguyên nhân thì Giai tổng đã đến can thiệp vào, người ta không biết người ta còn tưởng là Giai tổng đến tranh công đấy.”

Giai Tịnh lạnh lùng nhếch môi “Hồ tổng vội vã muốn ép người ta nhận tội như vậy, còn vội hơn cả cảnh sát nữa chứ, người ta không biết người ta còn tưởng là anh đang vội vàng tìm người chịu tội thay cho anh đấy.”

Ngay khi những lời này được thốt ra, người trong cả bộ phận đều kinh ngạc...

Sắc mặt của Hồ Siêu Hoa lập tức thay đổi: “Cô nói vậy là có ý gì! Đây rõ ràng là do Ân Phán Hy nhỏ tuổi, không chịu học cái tốt, ảo tưởng muốn ăn cắp tác phẩm của người khác để được nổi tiếng mà!”

“Ồ, ông là con sâu trong bụng cô ấy à? Ông hiểu rõ về suy nghĩ của cô ấy quá vậy?”

Hồ Siêu Hoa tức giận: “Tôi biết là các người có mối quan hệ tốt với nhau, nhưng cô ta phạm sai lầm lớn như vậy, tổng bộ đã bắt đầu hỏi tội rồi! Cô không bao che cho cô ta được đâu!”

“Được hay không là do ông quyết định à?”

Tổng bộ hỏi tội thì sao cô vẫn chưa nhận được thông tin gì chứ?

Hồ Siêu Hoa chỉ là một phó tổng thôi mà còn nhận được thông tin trước cả cô à?

Rõ ràng là ông già này đang nói dối! Lấy tổng bộ ra để hù dọa cô!

“Sản phẩm mới lần này đã sản xuất ra 110.000 sản phẩm rồi, trị giá đã lên tới hàng nghìn vạn, những sản phẩm đó đang được để ở trong kho kia kìa! 23 mẫu giống với người ta, tôi coi cô ngày mai có dám công bố sản phẩm mới hay không! Nếu cô có thời gian ở đây tranh luận với tôi, chi bằng mau chóng nộp đơn xin từ chức! Nhờ tổng bộ ra tay giúp đỡ, chí ít có thể giảm thiểu tổn thất mà ta phải chịu!”

Mặc dù miệng anh ta nói vậy, nhưng trong lòng Hồ Siêu Hoa biết rõ hơn ai hết, với lượng thời gian eo hẹp như vậy, tổng bộ nhiều nhất chỉ có thể làm giảm bớt một chút thiệt hại về mặt kinh tế thôi, còn về mặt uy tín thì... Ước chừng sẽ bị thiệt hại nặng nề!

Trong kho có hàng, nhưng lại không bán ra được, thời gian đã bàn bạc xong rồi, nhưng hàng lại không thể giao đến tay người ta được, làm mất uy tín, đó chính là điều tối kỵ của nhà họ Lê!

Hồ Siêu Hoa thầm đắc ý, con nhỏ này lần này chết chắc rồi!

“Mở cuộc họp ngay!” Giai Tịnh nói xong liền rời khỏi bộ phận thiết kế trước.

Toàn bộ quản lý cấp cao của công ty vội vàng chạy đến phòng họp, Giai Tịnh đã ngồi ở chiếc ghế trung tâm, vẫn tỏa ra khí thế của một người sếp.

Xảy ra chuyện vậy mà trên mặt cô ấy lại không hề có có một chút hoảng loạn...

Mọi người đều khâm phục cô ấy từ tận đáy lòng, tố chất tâm lý của Giai tổng thực sự quá mạnh mẽ rồi...

“Giai tổng, 23 mẫu quần áo của Thục Y, bất kể màu sắc, hoa văn, tay nghề, hay độ dài và độ mỏng đều giống hệt với đồ của công ty chúng ta! Không thể nào có chuyện trùng hợp như vậy được!”

“Trước đó bọn họ còn mời một minh tinh làm phát ngôn viên cho bọn họ, bây giờ những sản phẩm mới đó đang bán rất chạy, những người nhìn thấy sản phẩm mới đó trước chắc chắn sẽ nhận định là những sản phẩm mới đó là Thục Y thiết kế ra trước!”

“Bây giờ chúng ta không có bất kì bằng chứng nào để chứng minh là họ đã ăn cắp tác phẩm của Ân Phán Hy, xét theo góc độ này có vẻ như Ân Phán Hy mới là người ăn cắp tác phẩm của bọn họ.”

“Nếu như hàng ở trong kho không bán ra được, chúng ta sẽ lỗ rất nhiều tiền đấy!”

“Giai tổng, bản thảo thiết kế là do Ân Phán Hy vẽ ra, có khi nào là do cô ta nhất thời hồ đồ…”

“Không đâu.” Giai Tịnh không đợi cô ấy nói hết đã khẳng định: “Hy Hy sẽ không làm ra loại chuyện như vậy, càng không thể nào phản bội công ty được.”

“Cô là con sâu trong bụng cô ấy à??” Hồ Siêu Hoa dùng lời vừa rồi Giai Tịnh nói để đáp lại cô: “Biết người biết mặt không biết lòng…”

“Tôi không phải là con sâu trong bụng cô ấy, nhưng tôi không giống như một số người cái não không có lắp ống thoát nước, trí thông minh thấp như mật độ không khí ở các vùng núi cao vậy.”

“Cô nói vậy là có ý gì?”

“Nói ông kém thông minh.” Giai Tịnh trực tiếp nói thẳng: “Tên trộm nào mà lại đi bê nguyên xi 23 mẫu của người ta đem qua đây hả? Có thể dùng đầu ngón chân của ông nghĩ tý không hả?”

“Cô…” Hồ Siêu Hoa tạm thời đè nén cơn giận trong lòng lại!

Ông ta có thể chắc chắn là Giai Tịnh sẽ sớm rời khỏi vị trí trung tâm đó thôi, và Ân Phán Hy sẽ bị mang tiếng là ăn cắp tác phẩm của người khác, nhà họ Lê chắc chắn sẽ truy cứu trách nhiệm của cô ta, chẳng những cô ta phải bồi thường đống thiệt hại nặng nề đó, mà cô ta còn phải ngồi tù...

Đến lúc đó thì vị trí ông chủ vẫn sẽ là của ông!

Bây giờ Giai Tịnh có làm gì cũng vô dụng thôi!

Đôi mắt của Giai Tịnh quét qua hết tất cả mọi người “Bây giờ tôi tổ chức cuộc họp này, chỉ có hai vấn đề thôi, một là tôi tin chắc là Hy Hy không có ăn cắp tác phẩm của người khác, tôi tin vào nhân phẩm của cô ấy, vậy thì vấn đề ở đây, bản thảo là do cô ấy thiết kế, tại sao nó lại xuất hiện trong công ty đối thủ? Tại sao công ty đối thủ lại có thể sản xuất ra trước và tuyên truyền để lấy lợi thế trước? Cứ có cảm giác như họ cố tình khiến chúng ta mất mặt vậy.”

Nói đến đây cô liền liếc nhìn Hồ Siêu Hoa một cái, ông ta đang quay mặt đi chỗ khác, không đủ kiên nhẫn để lắng nghe cô nói.

“23 mẫu sản phẩm mới này, chỉ có tôi và những người trong bộ phận thiết kế đã nhìn thấy nó qua, nếu như nó lan truyền đến tay của công ty đối thủ, thì nội gián chỉ có thể là mấy người bọn tôi.”

Hồ Siêu Hoa nghe đến đây, ông ta vừa muốn nói Giai Tịnh là người khả nghi nhất thì...

Giai Tịnh lại bất ngờ bổ sung thêm “Tất nhiên, cũng không loại trừ khả năng có ai đó dùng thủ đoạn dơ bẩn để phản bội công ty…”

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.