Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tại sao lại không trao giải cho hạng nhì?

Phiên bản Dịch · 1754 chữ

“Tuy nhiên, tôi vẫn thích ca khúc của Bạch Tuyết Dung hơn, bỏ qua khúc đầu và khúc cuối, khúc cao trào ở giữa thực sự đã khiến người khác bị tẩy não! Rất có cảm hứng!”

“Tôi cũng thích ca khúc của Bạch Tuyết Dung, nhưng đồng thời tôi cũng chỉ thích có khúc cao trào…”

Lê Thư Kỳ bước xuống sân khấu, vừa hay nghe thấy có người nói thế, móng tay của cô liền cắm sâu vào lòng bàn tay, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thản như một cơn gió, mỉm cười gật đầu với mọi người.

Không thể không thừa nhận là khúc cao trào của Bạch Tuyết Dung thật sự rất hay, trình độ sáng tác của cô ta chắc chắn cao hơn cô!

Nhưng thật đáng tiếc, khúc đầu và khúc cuối đã kéo cô ta xuống, vì vậy cô ta chỉ có thể đạt hạng hai.

Còn về phía Bạch Tuyết Dung, sau khi cô nghe thấy mọi người đều thích ca khúc của cô, đặc biệt là đoạn cao trào, cô vừa vui mừng vừa phấn khích, cảm thấy vô cùng hãnh diện.

“Vừa rồi tám thí sinh đứng đầu đã biểu diễn ca khúc đoạt giải của họ cho quý vị thưởng thức và tôi tin rằng mọi người đều hiểu rõ hơn về thứ hạng của họ.”

“Sau đây là tiết mục quan trọng nhất hôm nay của chúng ta - tiết mục trao giải.”

“Sau đây xin mời bậc thầy dương cầm nổi tiếng của chúng ta là thầy Tào lên trao tấm bằng danh dự cho người từ hạng tư đến hạng tám ạ!”

Dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt.

Tào Bân cài cúc áo vest, từ từ bước lên sân khấu trao bằng khen danh dự cho từng người đoạt giải và chụp ảnh lưu niệm với họ.

Đợi sau khi bọn họ bước xuống sân khấu, người dẫn chương trình lại cầm micro lên và hào hứng nói: “Tiếp theo, chúng tôi xin mời chủ tịch hiệp hội Piano Tần Phương lên trao chiếc cúp danh dự cho người xếp hạng nhất đến hạng ba!”

Tiếng vỗ tay từ dưới khán đài lại càng to hơn, dữ dội như tiếng sấm.

Người xếp hạng ba là Lưu Phi Phi, hạng hai là Bạch Tuyết Dung và hạng nhất là Lê Thư Kỳ đều rời khỏi chỗ ngồi của họ bước nhanh về phía sân khấu.

Họ đều là những cô gái mười bảy, mười tám tuổi, sở hữu tài năng và vẻ đẹp xuất chúng, đó là điểm thu hút lớn nhất năm nay.

Dọc đường đi, Bạch Tuyết Dung vẫy tay chào mọi người, đồng thời cũng gật đầu chào Lê Thư Kỳ, nhưng Lê Thư Kỳ dường như không để ý đến lời chào hỏi của cô, cũng không trả lời, mà vẫy tay cười với những người khác.

Sau khi Tần Phương bước lên sân khấu, bà trao chiếc cúp vô địch cho Lê Thư Kỳ, sau đó trao chiếc cúp hạng ba cho Lưu Phi Phi, sau đó nhìn Bạch Tuyết Dung với ánh mắt cực kỳ lạnh lùng.

Ánh mắt đó, như thể là đang nhìn một tên trộm!

Người dẫn chương trình ngơ ra, vội vàng nhắc nhở “Hội trưởng Tần à, còn người xếp hạng hai nữa... người xếp hạng hai cô quên trao cúp rồi…”

Vẻ mặt của Bạch Tuyết Dung có chút ngượng ngùng, nhưng dưới khán đài vẫn còn rất nhiều cặp mắt đang dõi theo cô, còn có phóng viên đưa máy quay hướng về phía cô, cô mỉm cười, vẫn rất lịch sự “Hội trưởng Tần, tôi là người đạt giải nhì của cuộc thi lần này, tên là Bạch Tuyết Dung.”

“Tôi biết.” Giọng của Tần Phương rất lạnh lùng, ánh mắt còn sắc bén hơn vừa nãy.

Khi Bạch Tuyết Dung nói rằng cô là người “đạt giải nhì”, con dao trong mắt của Tần Phương dường như muốn vạch trần lời nói dối của cô.

Tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu, ngay cả người dẫn chương trình cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, anh ta luôn cảm thấy ánh mắt của hội trưởng Tần nhìn Bạch Tuyết Dung có chút giống như là đang nhìn một kẻ thù vậy...

Anh ta chỉ có thể dùng ánh mắt để ra hiệu cho cô gái cầm cúp bên cạnh, cô gái hiểu ý, mỉm cười, đưa chiếc cúp đến trước mặt Tần Phương, tỏ ý là chiếc cúp hạng nhì đã ở đây rồi, có thể trao cho cô ấy rồi.

Tần Phương vẫn đứng yên bất động, tựa như một ngọn núi hùng vĩ, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

“Cô không xứng nhận được với chiếc cúp hạng nhì này!”

Ngay khi những lời này được thốt ra, khán giả đã bắt đầu xì xào bàn tán!

Ngay cả khuôn mặt của Bạch Tuyết Dung cũng lập tức trắng bệch, hết sức xấu hổ.

Bạch Bác Minh và Từ Nhược Văn ngồi dưới khán đài lập tức đứng dậy, tình huống gì đây?

Ngay cả Cao Thiên Kiệt cũng sững sờ, anh ta không thể ngờ rằng vị hội trưởng Tần vẫn luôn yêu quý và hòa nhã với hậu bối lại nói ra những lời này!

“Hội trưởng Tần nói vậy là có ý gì?” Người dẫn chương trình mỉm cười nói “Chẳng lẽ sau khi cô nghe hết màn trình diễn vừa nãy của Bạch Tuyết Dung, cảm thấy cô ấy có thể đạt được thứ hạng cao hơn chăng?”

Những lời này của người dẫn chương trình, khiến khán giả tưởng là ca khúc của Bạch Tuyết Dung có vấn đề đồng loạt được thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là vậy.

Là do hội trưởng Tần cảm thấy trình độ của Bạch Tuyết Dung có thể giành được hạng nhất sao?!

Lê Thư Kỳ đứng bên cạnh theo bản năng ôm chặt lấy chiếc cúp vô địch trong lòng, không phải chứ, hội trưởng Tần chắc là sẽ không tuyên bố trước mặt mọi người rằng Bạch Tuyết Dung có tư cách giành giải vô địch hơn đấy chứ?

“Tôi hỏi cô.” Tần Phương không hành động theo lời của người dẫn chương trình, mà nhìn thẳng vào đôi mắt của Bạch Tuyết Dung, hỏi từng chữ một: “Ca khúc ban nãy cô diễn tấu, là do một mình cô sáng tác ra sao?”

Bạch Tuyết Dung đã nhận ra được điều gì đó, cô vô cùng chột dạ, nhịp tim dồn dập như nhịp trống đánh, toàn thân run rẩy “Đương, đương nhiên rồi…”

“Nói vậy chính là, tác phẩm này, từ đầu đến cuối, mỗi một giai điệu, mỗi một âm luật, đều là do bản thân cô tự mình nghĩ ra, không liên quan gì đến người khác đúng không?”

Bạch Tuyết Dung sắp đứng không vững nữa rồi, cô không hiểu Tần Phương có ý gì, chẳng lẽ Tần Phương biết cô ăn cắp khúc cao trào của Giai Tịnh, cho nên mới chất vấn cô trước mặt mọi người?

Không, không thể nào, Tần Phương là ai chứ, sao bà ta lại quen với nhân vật nhỏ bé như Giai Tịnh?

Trừ phi là Giai Tịnh đến tìm bà, nói gì đó với bà, nếu không thì...

“Hội trưởng Tần, tôi không biết là ai đã nói gì với cô.” Bạch Tuyết Dung tính cắn chết cũng không nhận, cách tốt nhất vào lúc này chính là dương đông kích tây, chuyển sự chú ý của mọi người sang nơi khác!

“Nếu như là vì lúc nãy tôi tỏ ra ngưỡng mộ cô, muốn trở thành đệ tử của cô, khiến cô cảm thấy là tôi ảo tưởng, tuổi trẻ vô tri và thiếu hiểu biết, thì tôi thật lòng xin lỗi.”

Bạch Tuyết Dung vẫn giữ phong thái của một thiên kim tiểu thư, không khiêm tốn hay kiêu ngạo, lùi một bước để tiến nhanh hơn “Lúc nãy cô nói là cô không nhận đệ tử, cho dù là có nhận đi chăng nữa, thì cũng sẽ không nhận người nhà họ Bạch chúng tôi, tôi không biết là nhà họ Bạch của chúng tôi đã làm gì sai... Nhưng cô là tiền bối, cô có quyền nhận người mà cô cảm thấy thích làm đệ tử ... Tôi hiểu điều đó, cũng không đòi hỏi gì, thậm chí tôi còn cảm thấy là do bản thân tôi không đủ tốt để nhận được sự ưu ái của cô.”

“Nhưng bãn nãy ở dưới đó, cô đứng trước mặt rất nhiều người nói là tôi không hợp với quần áo và trang sức của Thanh Ngôn, có lẽ là cô không biết, trong lòng tôi luôn coi cô như một thần tượng, và luôn cố gắng học đàn để có thể tới gần cô hơn…”

Chỉ với vài câu đơn giản, cô đã khiến hội trưởng Tần biến thành một nhân vật phản diện “thô lỗ”, “bắt nạt đàn em”, “tự mãn kiêu ngạo”!

Đây là lần đầu tiên Tần Phương nhìn thấy loại trà xanh như vậy, tuổi còn nhỏ mà cái tốt không học, lại thâm độc như vậy!

“Không ngờ hội trưởng Tần lại như vậy, Bạch Tuyết Dung cố gắng học đàn dương cầm để đến gần bà ấy hơn, bà ta không nhận người ta làm đệ tử thì thôi, còn nói ra những câu khiến người ta bị tổn thương như vậy, Bạch Tuyết Dung nghe xong phải buồn đến mức nào?”

“Tôi cảm thấy Bạch Tuyết Dung mặc quần áo của Thanh Ngôn nhìn cũng đẹp đấy chứ, hội trưởng Tần quản nhiều thật đấy? Người ta muốn mặc gì, đeo gì, liên quan gì đến bà ta?”

“Hội trưởng Tần không dẫn dắt, giúp đỡ hậu bối thì thôi đi, còn cố ý làm hậu bối khó xử trong một dịp quan trọng như vậy…”

“Tôi nghĩ hội trưởng Tần thật đáng xấu hổ…”

“Cũng may là Bạch Tuyết Dung có tâm lý vững vàng, nói cho cùng thì cũng là thiên kim tiểu thư, khí chất và sự hiểu biết của cô khác với những người bình thường…”

Hầu hết khán giả đều đang khen ngợi Bạch Tuyết Dung.

Bạch Tuyết Dung thấy chỉ với vài ba câu của mình đã khiến tình thế xoay chuyển, cô nhìn hội trưởng Tần với ánh mắt khiêu khích.

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.