Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

9:ngoại Môn Học Viện!!

1065 chữ

Sáng sớm,tại một tòa cung điện to nhất Long Gia, bên trong một căn phòng lộng lẫy, xa hoa...............

''Lá la là lá la'' Một giọng hát trong sáng vang lên. Tuy chưa thấy mặt, nhưng bằng vào tiếng ca tác giả cũng đoán được vài phần, giọng hát này là của một mỹ nữ hát lên.

Một vóc dáng tuy chưa phát dục đầy đủ nhưng cũng khiến thằng con trai dậy thì nào cũng huyết khí phương cương, tiểu đệ chào cờ đang đứng trước gương, bộ áo ngủ hở hang không thể che dấu xuân sắc ẩn hiện sau nó.

Nàng nhẹ mỉm cười, ngắm mình trước gương hoài không chán, nhìn một tý là đỗi kiểu, nào là chống tay, chu môi, lè lưỡi, nháy mắt, rồi nàng thở dài, chấm dứt động tác ''tự sướng lại'', cất tiếng cảm thán:

-'' Không nghĩ Hoàng Linh ta xinh đẹp như vậy, Hoàng Ca sẽ thích cho xem, hí hí'' Nàng mơ mộng nghĩ thầm. Một tiếng mắng vọng từ dưới phòng khách hướng lên lầu của nàng mà mắng, tốc độ rất nhanh, chấm dứt suy nghĩ mơ mộng của nàng ''Hoàng Linh, tiểu nữ gì đâu mà lề mề thấy ớn, có xuống ăn sáng không thì bảo, cứ lề mề thế này thì sau này có mà ế nha con.'' ''Con biết rồi Mẫu Thân, con lớn rồi mà '' Nàng bất mãn kêu lên.

Lòng thì nghĩ thầm:'' người ta lớn rồi mà xem như con nít vậy á,xinh đẹp như ta thì có ai mà không muốn, chỉ là ta không thích thôi ''

đương nhiên nàng chỉ dám mơ mộng nghĩ thầm trong tư tưởng của mình, nói ra là bị mẫu thân mắng ngay .

Nàng thay đồ, lại ngắm ngía mình trước gương một lần nữa, mới thỏa mãn đi xuống phòng ăn.

''Ta phải cố gắng trong tháng này đuổi theo Long Hoàng ca ca, không thể để thực lực của ca ấy lại cách quá xa ta như tháng trước.''

Đột nhiên một tiếng nói cắt đứng suy nghĩ của nàng ....

''Chào muội muội thân yêu của ta ơi, ngươi vẫn lề mề như ngày nào,thế mà cứ thích Long Hoàng ca ca cơ,muội nghĩ muội xứng đáng sao ?'' Một giọng nói chế nhạo vang lên.

Hoàng Linh ngẩn người, là nàng, Long Hoàng Ngân, tỷ tỷ của nàng.

Long Hoàng Ngân ngồi trên ghế, một tay chống cằm, lười biếng nhìn Hoàng Linh, mái tóc xõa ngang vai mang một màu vàng nhạt, đôi môi trái tim hồng hồng hé ra, lộ một cặp răng đều như bắp, vô cùng khêu gợi. ''Hừ,không phải cần tỷ lo, Long Hoàng ca ca không thích một người tóc vàng như tỷ đâu'' Nàng bất mãn, nói móc.

]

''Trật tự nào, ăn nhanh còn đi đến học viện, tỷ muội gì mà như nước với lửa''

Một giọng nói người phụ nữ cắt đứt cuộc tranh cãi của 2 tỷ muội,chính là mẫu thân của các nàng. Hai người hậm hực nhìn nhau, rồi như hiểu ý, cả hai xoay người lại ăn, không ăn đối diện nhau.

-''Chậc, 2 cái đứa bé này...'' Thiếu phụ chỉ có thể lắc đầu ngán ngẫm. ----------- ''Thưa mẫu thân con đi học !'' Giọng nói thứ nhất cất lên.

-''Mẫu thân,con đi học đây !'' Giọng nói thứ hai không thua kém cũng nói to. ''Hừ'' cả hai đều ''hừ'' một tiếng, rồi nhìn nhau.

Cuối cùng, Hoàng Linh cũng phá vỡ im lặng, nàng cất tiếng, khí thế mười phần nói : ''Muội không thua tỷ đâu, cho dù về bất cứ điều gì !!'' -''Ố la la, thế thi ai đến học viện trước không, muội muội ?'' Hoàng Ngân âm dương quái khí khiêu khích. ''tốt'' ''tốt'' !! cả hai đều lên tiếng , phóng đi về phía trước Tại Long gia ngoại viện..........

-''Ủa, sao cậu lại ngồi đây, Tiêu Thần ? '' Một giọng nói trêu chọc từ phía sau truyền tới. -''tớ cũng là một thành viên của ngoại môn học viện, đương nhiên phải tới rồi .'' Tiêu Thần không để ý thái độ của người đó, chỉ đơn giản lễ phép mỉm cười đáp. ' 'hộc hộc hộc..........'' ''Rầm'!!' tiếng cửa mở ra mạnh bạo khiến cả lớp ngoái đầu ra nhìn. ''muội tới trước !!'' ''còn lâu, là tỷ !!''

''Haìzz, lại nữa rồi!!'' một học sinh cảm thán đáp.

''Là hai tỷ muội này ngày nào cũng tranh nhau như thế ?!'' Tiêu Thần ngạc nhiên hỏi.

''Ừ, ngày nào cặp tỷ muội này cũng vậy, tại ngươi ít đến học viện nên không biết là phải !!''

''Ơ,đó là.....?'' Bỗng nhiên, Hoàng Linh quay đầu lại, ngạc nhiên xen lẫn vui mừng, chạy đến.

''Há há, Linh muội chắc nhìn thấy ta mới vui như thế, còn chạy lại đây nữa, hắc hắc, không uổng công hôm qua ca trang B. '' Tiêu Thần yy nghĩ thầm .

''Long Hoàng ca ca, không ngờ hôm nay Ca cũng đi học, muội có thể ngồi kế ca được chứ ?'' Hoàng Linh vui mừng hỏi .

Tiêu Thần ngoác mồm, hai mắt trợn trừng, lòng bất đắt dĩ chửi thầm :'' Cái tên Long Hoàng này, có cái gì đâu mà tụi con gái mê dữ vậy, gương mặt thì như ai cũng có thù với hắn vậy, có gì mê chứ ?'' ''Hừ, ai cho em được ngồi với Hoàng ca,là tỷ tới trước mà ?'' Hoàng Ngân chanh chua nói.

''Hứ, nhưng em tìm thấy Hoàng ca trước, phải là em !!'' Hoàng Linh không chịu thua nói ra.

''Hai người im đi, bọn tôi mới là người tới trước!!''

''Là tôi mới xứng ngồi kế Hoàng Ca '' ,''mặt xấu mà đòi ngồi kế Hoàng Ca, cút ra!!'' .

''tránh ra, đừng trách ta không khách khí .''

Long Hoàng nhàm chán nhìn tụi con gái tranh nhau, quay đầu đi chỗ khác, không thèm đếm xỉa tới .

Tại phòng tộc trưởng Long Gia.........

''Là hắn, em trai của Long Hiển, người sống sót sau cái chết của phụ mẫu hắn ?'' Một giọng chứa đầy uy nghiêm, chỉ tay vào một quả cầu, nói. Quả cầu hiện rõ mặt Long Hoàng, đang nhàm chán ngồi trên bàn học.

Bạn đang đọc Thiên Hiển Địa Hoàng của Thiên Nghịch (Việt Nam sáng tác)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.