Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

6:sư Phụ Thần Bí Của Tiêu Thần !!

1470 chữ

Tiêu Thần sau khi rời ngoại môn học viện, lại được Thất gia gia gọi vào thư phòng. Nơi hắn ở là Trình viện, thuộc về nơi hẻo lánh của long Gia cốc.

Thất Gia gia thấy hắn vẻ mặt rất vui khi hắn có thể đột phá hóa khí nhị trọng, tu vi của hắn cũng là khúc mắc mấy năm trời của lão à.Lão một hồi khuyên nhủ hắn cố gắng tu luyện rồi đuổi hắn đi.

Ra khỏi thư phòng, mắt thấy sắc trời dần muộn, liền vội vội vàng vàng đi tới vô danh cốc.

Đến vô danh cốc, sắc trời vừa đen kịt, Tiêu Thần bèn kêu hai tiếng "Sư phụ", trong động đã lao ra một luồng khí lưu ôn hòa vô hình, nâng hắn xuống tới đáy động.

Dưới đáy động,một bộ xương toả ra hào quang nhàn nhạt màu đỏ rực, soi sáng đáy động.

Đưa mắt nhìn về phía bộ xương, một bóng hình hư huyễn lơ lửng bất định đứng ở bên cạnh khung xương chính là đối tượng mà hắn kêu hai tiếng sư phụ, sự phụ thấy hắn, ôn hòa mỉm cười, nói "Ngươi hôm nay tới cũng rất sớm. Không nhịn được nữa sao ?''

Tiêu Thần mặt tươi cười, nói rằng :" Qủa thật có chút gấp gáp, nhờ có sư phụ con đã tấn cấp hóa khí nhị trọng." ' Sư Phụ khẽ mỉm cười, nói "Đêm qua ngươi bái sư, đã đưa ra hai cái điều kiện với ta, điều kiện thứ nhất khiến ngươi đột phá ,ta đã vì ngươi làm được, từ tối nay trở đi, liền bắt đầu thực hiện điều kiện thứ hai đi."

Thực hiện điều kiện thứ hai, cũng chính là muốn chỉ điểm Tiêu Thần tiến hành tu luyện, Tiêu Thần đại hỉ, vội vàng cảm tạ : "Vâng. Đa tạ sư phụ."

"Ngươi hôm qua muốn ở trong vòng một năm đột phá đến hóa khí Kỳ tầng thứ ba. . .! "

Lão Sư Phụ đang nói đột nhiên dừng lại, trong mắt tựa hồ che dấu một tia hài hước, nói rằng, "Đột phá một cấp, mà dùng một năm, thực sự là có chút dài. Như vậy đi, nếu như ngươi có thể chịu đựng lên một ít đau đớn, ta có thể để cho ngươi trong vòng ba ngày, liền đột phá hóa khí kỳ tam trọng !"

Trong vòng ba ngày! ! !

]

Tiêu Thần chỉ cảm thấy trong đầu phát ra hai tiếng ''vù vù'' , trong phút chốc bản thân hắn hầu như không thể tin tưởng lỗ tai của chính mình, từ lúc đầu tiên hắn gặp vị sư phụ này Tiêu Thần cũng đã đoán lấy sư phụ tu vi rất cao thâm, chắc có thể làm cho chính mình chưa dùng tới một năm liền đột phá hóa khí kỳ tầng tam trọng, thế nhưng là hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, trong mắt hắn một năm dĩ nhiên chỉ là cần ba ngày!

Không phải là không nghĩ tới, mà quả thực là liền bản thân hắn cũng không dám suy nghĩ.

Tiêu Thần ngơ ngác đứng ở đó, lẩm bẩm nói :

"Sư phụ, ngươi. . . Ngươi không phải đang nói đùa chứ?"

-"Ta là sư phụ,chẳng lẽ cùng ngươi nói chuyện đùa sao?" 'Sư phụ cả giận nói. "Ngươi chắc cũng đã từng nghe nói, đệ tử siêu cấp gia tộc bình thường muốn đột phá hóa khí kỳ tam trọng ít nhất muốn dùng một năm khổ luyện, từ xưa đến nay, đều là như vậy.Đương nhiên,trừ thiên tài như tên Long Hoàng mà ngươi hay nhắc đến bên tai ra thì có lẽ dùng khoảng 2 tháng đi "

Sư Phụ sắc mặt bắt đầu trở nên nghiêm nghị, chậm rãi nói, "Ta tuy rằng có thể đưa ngươi ở trong vòng ba ngày liền có thể đột phá hóa khí kỳ tam trọng, thế nhưng điều này cũng mang ý nghĩa, ngươi phải chịu đau khổ của người khác dùng một năm trời chịu đến cô đọng từng sợi linh khí, dùng linh khí khai mở kinh mạch, để chứa đựng linh khí nhiều hơn đè ép thành ba ngày, trong ba ngày ngươi phải chịu đựng đau khổ, ngươi có lòng tin chịu nổi sao?"

Tiêu Thần từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, nghe lão nhân nói vậy ,ánh mắt hắn ngưng lại một chút, thế nhưng trong nháy mắt, hắn liền mỉm cười, hồi đáp "Ta có thể."

Ở Long Gia nhiều năm như vậy, Tiêu Thần thấy rất nhiều thiếu niên vì muốn vào nội môn học tập , liều mạng tu luyện, trong đó có nỗ lực cùng chảy xuống máu, nhìn thấy mà giật mình, mà chính mình muốn ở trong vòng ba ngày, chịu đựng xong một năm đau khổ của người khác. Tuy thống khổ trình độhắn còn chưa trải qua, cũng đã có thể tưởng tượng được chút ít.

Thế nhưng nghĩ đến thất gia gia ánh mắt thất vọng và buồn rầu trong những năm này,lại chịu đựng đến mắt lạnh, chịu đựng đồng tộc bắt nạt, Tiêu Thần không thể chịu đựng hơn được nữa, nếu muốn thoát khỏi khuất nhục, tu đạo là con đường duy nhất.

Mà giờ khắc này, trước mắt hắn lại có một cái cơ hội như vậy, bất luận quá trình thống khổ bao nhiêu, Tiêu Thần trong nháy mắt liền đã hạ quyết tâm, hắn dù như thế nào đều phải chịu đựng,dù......CHẾT!!!!!

Tiêu Thần trên mặt mang theo mỉm cười, lời nói hờ hững bình tĩnh, thế nhưng trong đó ẩn chứa khí thế kiên nghị, làm cả cát bụi trong thạch động bay mù mịt.

'Sư Phụ thoáng ngưng mắt nhìn Tiêu Thần, sau nửa ngày, khóe miệng lão chậm rãi lộ ra một tia khen ngợi, mỉm cười, lão nói rằng: "Rất tốt. Hiện tại ngươi đem quần áo toàn bộ thoát."

"Thoát toàn bộ quần áo?" Câu nói này thực sự ra ngoài Tiêu Thần dự liệu, hắn nhìn chằm chằm sư phụ không hiểu hỏi. Trong lòng thì âm thầm run sợ,chẳng lẽ sư phụ có ham muốn.....?!!!

"Không sai." ''Lão nhân'' gật gù. Câu trả lời của sư phụ làm hắn đỏ mặt lên, cắn răng, thoát toàn bộ quần áo, chổng cái mông trắng bóc lên, run rẩy nói :''Sư phụ nhẹ nhàng à,ta còn trinh trắng đó.'' Trong lòng thì âm thầm lấy lý do che đậy bản thân : '' Ân, ta chỉ vì thuần khiết theo đuổi Tiên Đạo, hi sinh cúc hoa cũng đáng !!''

Lão nhân ngạc nhiên , song hiểu ra gì đó, khuôn mặt già nua chợt giận dữ, phi đến đá cái mông hắn một cái rõ đau, làm hắn té xuống đất, chổng mông lên trời , tay thì che đít xoa xoa . Hắn khóc không ra nước mắt, lớn tiếng hét : ''Sư phụ nhẹ nhàng à,sao lại mạnh bạo thế, chả lẽ sư phụ có ham muốn bạo dâm ?''

Lão nhân run rẩy phì phì bọt mép, rống lên chấn màng nhĩ của Tiêu Thần :

''Ta bảo ngươi cởi quần áo để mở rộng kinh mạch cho ngươi, chứ ham muốn bậy bạ gì chứ, lão tử dù là dùng nguyên thần tồn tại ,nhưng cũng là đàn ông ,cút xa cho lão tử.''

Tiêu Thần đau đớn Chỏng mông nằm dưới đất, nghe sư phụ nói vậy, liền rất thuần khiết rên ''ah..ah..'' một tiếng,tỏ vẻ đã hiểu, bò lại sư phụ.

Lão nhân hừ hừ một tiếng, xòe bàn tay ra đặt trên đầu lâu của bộ xương, một lát sau lấy tay biến thành chưởng, lòng bàn tay hướng lên trên, chỉ thấy ở lòng bàn tay hắn hắn vốn là trống không . đột nhiên xuất hiện hắc ám hỏa diễm, như phép thuật nhảy nhót trong bàn tay lão.

"Quần áo của ngươi gặp Hắc Ám ma hỏa của ta thì sẽ bị đốt thành một đống tro tàn, lẽ nào ngươi muốn ngày mai thân thể trần truồng rời đi nơi này hay sao?" Lão nhân nhìn về phía Tiêu Thần, cười nói.

Nghe vậy, Tiêu Thần mới rõ ràng, xem ra sư phụ là muốn lợi dụng cái gọi là "Hắc Ám ma hỏa" đến đốt cháy chính mình, mà cái tên hắc ám ma hỏa nghe phi thường trang bức, hẳn là cực kỳ lợi hại, vừa nãy sư phụ nói tới đau khổ chính là bị cái này thiêu đốt, thế nhưng trong lòng Tiêu Thần không một chút sợ hãi, ngay sau đó khẽ mỉm cười, mắt nhìn sư phụ, ý bảo sư phụ ra tay.

Bạn đang đọc Thiên Hiển Địa Hoàng của Thiên Nghịch (Việt Nam sáng tác)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.