Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

32 : Đột Phá !!

1568 chữ

Tiêu Thần sau khi thu phục Tiểu Meo và chiếm lấy Huyền Thủy Linh Thảo cũng không đi chỗ khác , mà chờ trị xong trừ ám tật , tăng tu vi.

Tiêu Thần tìm một chỗ sạch sẽ trong sơn động, ngồi xếp bằng , nhẹ nhàng bức 3 lá Huyền Thủy Linh Thảo , bỏ vào miệng, một mùi thơm ngát lập tức tràn ngập trong người hắn, Huyền Thủy Linh Thảo như lập tức hóa thành dung dịch, chảy vào bụng Tiêu Thần.

Tinh thần Tiêu Thần đại chấn, hắn giống như nuốt một dòng linh khí thiên địa dạng lỏng vô cùng tinh thuần, trong chốc lát, linh khí thiên địa vô tận đã tràn ngập đan điền Tiêu Thần và lan ra khắp cơ thể .

Tiêu Thần lập tức vận chuyển linh lực, vận hành xuôi theo kinh mạch. Linh khí Thiên Địa dọc theo kinh mạch mà đi khiến kinh mạch hấp thu đầy đủ linh khí thiên địa, dần dần mở rộng ra, có thể dung nạp nhiều linh lực hơn nữa.

Khi kinh mạch của Tiêu Thần đã mở rộng đến một trình độ nhất định thì linh khí thiên địa cuồn cuộn không dứt, tựa hồ vô cùng vô tận dọc theo kinh mạch lan truyền ra toàn thân Tiêu Thần , tứ chi bách hài, cường hóa, trị ám tật trong thân thể hắn.

Một vòng Chu Thiên.

Hai vòng Chu Thiên.

Theo từng vòng Chu Thiên không ngừng lặp đi lặp lại, Linh khí thiên địa trong cơ thể Tiêu Thần không ngừng cường hóa kinh mạch, thân thể hắn.

Tiêu Thần vận chuyển nhanh Linh Lực , liên tục không ngừng chuyển hóa nguyên khí thiên địa ẩn dấu trong Huyền Thủy Linh Thảo thành linh lực bản thân.

Hai ngày hai đêm trôi qua, sáng sớm ngày thứ ba, Linh lực trong cơ thể Tiêu Thần đã cường đại đến một trình độ nhất định, phẩm chất linh lực càng lúc càng được đề cao, càng sâu sắc hơn. ''Rắc''

Luyện tinh hóa khí kỳ tứ trọng sơ kỳ một lần đột phá đến ngũ trọng sơ kỳ , những cũng không dừng lại , hắn tu vi tiếp tục tăng cao , đột phá đến Lục trọng sơ kỳ mới ngừng lại. Hắn đột phá hắn hai tiểu cảnh giới. ]

Lúc hắn mở mắt ra thì cảm thấy bản thân vô cùng khoan khoái, cả người như một Con hổ vươn mình , tản ra một cỗ khí tức bá đạo . Khí thế cả người hắn so với lúc tu vi Luyện tinh hóa khí tứ trọng thì đề cao hơn một phần lớn. - Tu vi ta đã đột phá lục trọng chi cảnh , thực lực so với lúc luyện tinh hóa khí tứ trọng ít nhất đề cao gấp năm sáu lần, chất lượng linh khí do Huyền Thủy linh thảo tẩy tạp chất giờ khiền linh khí hắn tinh khiết , bằng với thất trọng cảnh tu giả . Và trị hết ám thương trong người hắn , điều đó làm hắn mừng nhất Hiện giờ cho dù gặp phải cường giả lục trọng đỉnh phong hắn cũng có lòng tin có thể đánh một trận. Dùng Bạch Hổ Quyền hắn khiêu chiến tu giả thất trọng sơ kỳ cũng có phần nắm chắc. - Dược hiệu của Huyền Thủy Thảo quả nhiên cường đại, để tu vị ta tăng lên một cảnh giới, nhưng trong cơ thể vẫn còn lưu lại một nửa Thiên Địa linh khí vẫn chưa hoàn toàn hấp thu luyện hóa, nếu có thể hấp thu luyện hóa hết Thiên Địa linh khí còn lại, thời gian ta bước vào luyện tinh hóa khí thất trọng sẽ được rút ngắn rất nhiều. - '' Đáng tiếc! Huyền Thủy Linh Thảo mặc dù tốt, nhưng chỉ có dùng lần đầu mới hiệu quả, lần thứ hai sẽ bị miễn dịch, nếu không bằng vào còn lại 3 phiến lá Huyền Thủy Linh Thảo, há chẳng phải có thể tăng tu vị lên đến luyện tinh hóa khí thất trọng cảnh rồi sao? '' -''Bất quá, ba phiến lá cây còn lại cũng là bảo bối, ngược lại có thể lưu lại cho người khác, một mảnh cho Long Hoàng , hắn mới có tu vị Luyện tinh hóa khí bát trọng , 3 mảnh lá cây ẩn chứa Thiên Địa linh khí sung túc như thế, có lẽ đầy đủ cho tu vị của hắn đôt phá một cảnh giới nhỏ rồi . '' Tiêu Thần mỉm cười vui vẻ khi nghĩ đến Long Hoàng , khiến nổi buồn cô độc nơi hoang dã của hắn vơi đi phần nào . ( P/S :Lời Tác Giả: Tiêu Thần âm thầm suy nghĩ để dành cho Long Hoàng đột phá tu vi , mà không quan tâm xem Long Hoàng mạnh lên khiến hắn không đánh bại Long Hoàng , sẽ mất đệ nhất . Điều mà hắn quan tâm là có gì tốt cũng muốn dành cho Long Hoàng mà thôi !! Haìzz thật là một đứa trẻ hết mình vì anh em . Bất quá ....ca thích :v ) - ''Giờ tuy rằng ta đột phá tu vi, nhưng tùy tiện rời khỏi rừng Trường Sơn chỉ sợ phải nguy hiểm, nơi này là sâu trong Rừng Trường Sơn, tu giả ít khi đến, chỉ cần không phải là yêu thú tam cấp , yêu thú nhị cấp bá chủ, bằng vào thực lực của ta và Tiểu Meo hiện giờ cũng đối phó được, không bằng cứ ở chỗ này tiếp tục chém giết yêu thú, kích phát tiềm năng trong cơ thể nhanh chóng hoàn toàn hấp thu luyện hóa hết Thiên Địa Linh khí, sớm ngày đột phá đến Luyện tinh hóa khí thất trọng.'' - '' Tộc nhân Ngoại Môn Long Gia so với người trong giang hồ phải lợi hại hơn nhiều lắm, tu luyện đều là vũ kỹ trung phẩm trở lên . Bước vào Luyện tinh hóa khí bát trọng , ta mới nắm chắc trăm phần trăm có thể quét ngang toàn bộ ngoại môn, đoạt được đệ nhất ! '' - ''Nếu đã vậy cũng không cần nóng lòng phản hồi Long Gia , ta tiếp tục ở lại đây lịch lãm rèn luyện, nơi ta chôn dấu yêu hạch rất bí mật, chắc có lẽ sẽ không mất, đợi khi rời khỏi Rừng Trường Sơn thì lại tới lấy.'' Tiêu Thiên thầm nghĩ, rất nhanh trong nội tâm liền có quyết định.

xách tai tên Tiểu Meo đang lười biếng trốn một góc nằm ngủ, trước ánh mắt ai oán của Tiểu Meo , Tiêu Thần nhảy lên lưng nó , rời khỏi sơn động . Đi tới rừng rậm ước chừng cách sơn động mười dặm, liền bắt đầu tìm kiếm dấu chân yêu thú.

Mấy Ngày sau , lịch hoạt động của Tiêu Thần là ban ngày cùng Tiểu Meo chém giết yêu thú, ban đêm đi về sơn động nghỉ ngơi lấy lại sức, cảm ngộ thu hoạch một ngày chiến đấu.

Bạch Hổ Quyền của Tiêu Thần càng thêm tinh xảo ,càng thêm xuất thần nhập hóa . Lúc rảnh rổi , Tiêu Thần lôi ra bộ vũ kỹ thượng phẩm của Tộc trưởng tặng hắn ra tu luyện , bộ võ kỹ này tên là ''Vô Ảnh Nhất Kiếm '' , truy cầu cảnh giới chém một kiếm như không thấy kiếm , vô tung vô ảnh . Rất may lúc tìm trên xác bọn Huyền Thiên , Trần Man , hắn tìm thấy một thanh trường kiếm Thượng Phẩm , độ quý giá đủ sánh ngang với vũ kỹ Thượng Phẩm .

Chỉ trong vòng một tuần không ngừng luyện tập , hắn tập luyện vô ảnh nhất kiếm đã tới cảnh giới đại thành , khiến hắn chém ra một kiếm , tuy không vô ảnh hoàn toàn , nhưng kiếm chiêu chỉ còn thấy chút ít bóng mờ nhạt , không phát ra tiếng gió khi chém , xuất bất kỳ ý sẽ khiến đối thủ không kịp trở tay , là một đòn sát thủ của hắn .

Thời gian trôi qua từng ngày, đoạn thời gian này, vận khí của Tiêu Thần tựa hồ đặc biệt tốt, mỗi ngày cùng Tiểu Meo ra ngoài đánh chết yêu thú , hắn vẫn dùng cách cũ là lấy hết nhục của yêu thú để hấp dẫn yêu thú, nhưng liên tiếp hơn nửa tháng cũng không đưa tới một đầu yêu thú nhị cấp nào cả.

Nơi này cách địa bàn yêu thú nhị cấp hoạt động rất gần, có lẽ ngẫu nhiên sẽ có yêu thú nhị cấp tới hoạt động mới đúng, hơn nửa tháng cũng không gặp phải đầu nào quả thật rất may mắn.

Yêu thú nhị cấp trung giai , thượng giai không đến, coi như là yêu thú nhị cấp sơ giai dưới thiên la địa võng của hắn và Tiểu Meo , dù khôn lỏi tới đâu cũng phải nuốt hận.

Mấy ngày nay , từ lúc Vô ảnh nhất kiếm hắn tu luyện tới đại thành, mà Bạch Hổ Quyền cũng đột phá tiểu thành chi cảnh , khiến chiến lực hắn ngày càng mạnh .

Bạn đang đọc Thiên Hiển Địa Hoàng của Thiên Nghịch (Việt Nam sáng tác)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.