Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mộng Đạo Thủ Đoạn !

1993 chữ

"Trường Sơn, Hải Kình, mở ra Bí Cảnh Động Phủ à!"

Tinh Cung thấy nếu tiếp tục như vậy rất mất mặt, bèn mở miệng.

"Tốt!" Hai người liếc nhìn nhau, đồng thời gật đầu một cái, hai người đồng thời xuất ra nữa khối ngọc thạch.

Hai khối ngọc thạch này ghép lại thành một khối nguyên vẹn, toàn thân ngọc thạch trong suốt, trong nháy mắt bị hóa thành tro bụi, mà trong đám tro bụi lại lộ ra một luồng năng lượng vô sắc thuần khiết !

Bởi vì khoảng cách qua xa, Đức Hoàng cũng không nhận ra đó là thứ gì, nhưng hắn cũng không để tâm, dường như mọi thứ đều không đáng để hắn để ý.

Luồng năng lượng tồn tại trong không khí được ba giây, rồi biến mất khỏi tầm mắt mọi người. Tiếp đó, linh khí trong thiên địa gợn sóng kịch liệt, ngay tại chổ luồng năng lượng lúc nãy biến mất, lại xuất hiện một cái lỗ nhỏ, linh khí lập tức tràn vào trong cái lỗ đó, trong tích tách, mười vạn dặm bốn phía xung quanh, thiên địa tiến vào trạng thái thiếu linh khí tạm thời. Linh khí đều tuôn vào trong vòng xoáy đó hết !

Chứng kiến vòng xoáy này, Ngạo Thiên cùng Alucard há hốc mồm, nhân sinh ngắn ngủi của bọn hắn chưa lần nào nhìn thấy cảnh tượng này.

Giọng nói Đức Hoàng đột nhiên vang lên bên tai bọn hắn :

''Muốn mở cửa động phủ, cần nhiều thiên địa linh khí, giống như phàm nhân các ngươi muốn xây nhà, phải cần nhiều vật liệu vậy. ''

Ngạo Thiên cùng ALucard đồng loạt gật đầu, theo sát sau lưng Đức Hoàng cùng đám thiếu niên tiến vào vòng xoáy !

"Trường Sơn, Hải Kình, Thiên Long Đế Quốc thật mạnh mẽ à! Thiên tài như vậy cũng dám tùy tiện phóng ra ngoài. Nếu là tại Hoàng Thất chúng ta, bảo bối như vậy trước khi hắn trưởng thành, chúng ta sẽ không thả ra ngoài !'' Lời của Hiên Viên Tinh Cung cũng là thắc mắc trong lòng của hai người bọn họ.

Một cái bí cảnh động phủ, coi như là chính thức vượt qua siêu thoát cảnh Thành Tiên cường giả tạo nên, cũng không sánh nổi tầm quan trọng của một người đệ tử như Đức Hoàng !

Bởi vì một tổ chức hay thế lực mà chỉ có những lão già mạnh mẽ mà không có đệ tử kiệt xuất thì cũng tàn lụi điêu linh mà thôi.

Bất quá, lão tổ tông tự mình mở miệng muốn Tiêu Thần phải đi ! Hai bọn hắn cũng không thể cãi lệnh !

Bất quá, Long Trường Sơn giả bộ thần bí nói một câu trang bức : ''Ngươi không hiểu...'' --- Động Phủ truyền thừa bí cảnh...

Linh khí trong này nhiều gấp một ngàn lần bên trong Thiên Long Đế Quốc.

Gấp một trăm ngàn lần bên ngoài thiên địa.

Đây là con số khổng lồ, phải biết rằng bên trong Thiên Long Đế Quốc chứa đựng Tụ Linh Trận khổng lồ bao phủ cả một Đế Quốc cùng Sơn Mạch Ngàn vạn dặm trên không trung ! Linh Khí ở Thiên Long Đế Quốc có thể so sánh với Cao Cấp Tinh Cầu !

Nhưng lần này là Gấp Một ngàn lần !

Đức Hoàng cảm giác như trở về Tiên Giới.

Đương nhiên là khu vực hoang dã ở Tiên Giới.

Linh Khí ở đây không khiến mọi người thoải mái, trái lại khó chịu cực kì.

Bọn họ chính là Hóa Thần cảnh, chỉ hấp thụ Thần Khí, ở chỗ này chính là cực hình.

Bởi vì Linh Khí đậm đặc đến nổi khiến bọn hắn đi nữa bước cũng khó khăn.

Bọn hắn lại vô pháp hấp thụ linh khí, bởi vì một khi hấp thụ, Thần lực trong cơ thể sẽ loãng, nếu để lâu trong cơ thể, sẽ khiến linh khí xung đột, kinh mạch nát tan !

Vì sao ? Vì bản chất của mỗi 'Khí' khác nhau, không thể bão hòa cùng một thể, nên trong thiên địa, linh khí đứng riêng, thần khí đứng riêng, hư khí...vv...đứng riêng, không lộn xộn. ]

Nếu như linh khí khiến các thiếu niên ở đây khó chịu, thì riêng với Ngạo Thiên, lại như cá gặp nước.

Dù sao ở đây cũng chỉ có mình hắn ở Hóa Khí kỳ !

Công pháp Đức Hoàng giao cho hắn rất đặc thù !

Nhân Tộc Đạo Kinh, xuất từ Hiên Viên Hoàng Tộc Đại Hoàng Tử trên Tiên Giới, hiển nhiên là tinh phẩm.

Nhưng vấn đề đặc thù là ở chỗ, muốn đem công pháp nhập môn, mỗi ngày phải niệm Tam Tự kinh dài Mười ngàn chữ mỗi ngày đến khi thuộc lòng thật sự mới tự nhiên sẽ bước vào nhập môn, không cần cảm ứng linh khí như các loại công pháp khác.

Ngạo Thiên hiển nhiên thức khuya dậy sớm chỉ để học thuộc lòng kinh thư, đến sáng nay hắn mới thuộc, tự động bước vào Hóa Khí nhất trọng sơ kỳ !

Chỉ cần nhập môn sơ cấp, Hóa Khí cảnh sẽ không có cản trở ! Đây là điểm bất phàm của Nhân Luân Đạo Kinh !

Thế nên, bước vào bí cảnh, Tu vi của Ngạo Thiên tăng theo tốc độ thần thánh, từ Hóa Khí sơ kỳ bay vọt tới Hóa Khí cửu trọng đỉnh phong !

Muốn đột phá Hóa Thần kỳ, Ngạo Thiên phải đem Nhân Luân Đạo Kinh bước vào cảnh giới Nhập Môn Trung Cấp, chính là niệm thuộc thêm một bộ kinh thư khác !

Ngạo Thiên chỉ lắc đầu cười khổ, nếu kêu hắn chém giết thì được, kêu hắn ngồi một chỗ đọc sách, với tính cách hiếu động như hắn thì thật là cực hình !

Nhưng Ngạo Thiên không biết, hắn liên tục đột phá hàng loạt cảnh giới khiến tất cả thiếu niên ở đây trợn tròn mắt.

''Hắn là ai, công pháp thật khủng bố ! '' Thiếu niên B hỏi.

''Hình như là tùy tùng của Đế Tử !'' Thiếu Niên A đáp.

''..Thì ra là vậy...quả không hổ là Đế Tử, ngay cả tùy tùng cũng biến thái như vậy..'' Thiếu niên B lắc đầu, đáp.

Các thiếu niên còn lại như gặp phải ruồi tránh xa thiếu niên B ra, Thiếu niên B biểu thị mình vô tội...nhưng các thiếu niên còn lại làm ngơ không nghe hắn nói. ''Bốp..'' Một cú tát trời giáng bay thẳng vào mặt thiếu niên B, khiến hắn bay ra xa mười trượng, thổ huyết.

''Dám xúc phạm Đế Tử, muốn chết ?'' Một đám thiếu niên mặc đồ Cấm Y Vệ, đứng bao quanh Thiếu niên B, bộ dạng như một lời không hợp liền chém chết mẹ ngươi ! ''Ta sai rồi...Tha mạng !!'' Thiếu niên B điên cuồng dập đầu, biểu thị mình có lỗi.

Đức Hoàng lạnh nhạt nhìn cảnh này, hắn biết đây chính là địa vị của hắn biến đỗi mà sinh ra sự việc này.

Hắn biết, đây là thời điểm nên lập uy một chút.

Đợi thiếu niên B bị hành hung một hồi, hắn mới mở miệng, tích chữ như vàng, nói:

"Thôi...Dù gì cũng là thần dân của ta...''

Đám cẩm y vệ nghe vậy mới tha thứ cho thiếu niên B.

''Công chúa...tên Đế Tử gì đó thật tàn nhẫn..độc ác..người ta mới lỡ nói một chút mà lại..,Còn đám chó săn kia nữa..hừ !!'' Ở bên đội ngũ Hiên Viên tộc, Một tiểu nha hoàn đứng bên cạnh một thiếu nữ đội nón che khuất khuôn mặt, không che dấu âm thanh, cố ý nói to. '' Hạng người đó cần gì phải nói nhiều...'' Thiếu Nữ cười nhạt, liếc nhìn Đức Hoàng từ xa, không che dấu vẻ khinh thường.

Nàng chính là Thất Công chúa, từ nhỏ thích hành hiệp trượng nghĩa, ghét nhất là loại người như vậy.

Lời khinh thường, chế nhạo, khinh bỉ, một đoạn thời gian kiếp trước, hắn từng trải qua nên giờ hắn cũng không có cảm giác gì nhiều, dù sao thì, mình là con người, mình đi trên đường dẫm đạp con kiến, con kiến hôi mắng mình, mình sẽ nghe thấy sao? nếu nghe thấy, mình sẽ vì một con kiến nhỏ bé mà tức giận sao ?

Sâu kiến mắng hắn ác nhân, hắn khinh thường sâu kiến nhỏ bé !

Hai người không cùng hai thế giới !

Nhưng hiện tại..hắn muốn thu nạp nhân tâm, hắn muốn vững chắc địa vị của hắn, nên hắn không để ý cũng không được.

Đây là quy tắc của chính đạo..Cây sống vì vỏ..người sống vì da.

Người trong chính đạo..cần nhất là mặt mũi..Không phải như người trong Ma Đạo...mặt mũi không trọng yếu bằng nắm đấm !

Hắn từ từ loại bỏ trạng thái tu luyện, đứng dậy.

Thân hình hắn gầy gò, ngồi giống như lão tăng nhập định, như con hổ nằm ngủ...nhưng khi đứng dậy...lại như hổ vương đứng dậy...khí thế của hắn chấn nhiếp tất cả thiếu niên thiếu nữ ở đây ! ''Sâu kiến..Nếu có chút cam đảm... Bước lại đây...chỉ mười bước !'' Đức Hoàng bình tĩnh nói, giống như nói một điều rất bình thường vậy.

Khuông mặt của hắn bình thản..không lộ ra chút nào khinh thường hết..nhưng trong từ ngữ lại chứa ý khinh thường nặng nề !!!

''Bổn công chúa há lại sợ ngươi...'' Thiếu nữ tức tối đến ngứa cả răng, hiển nhiên lời nói của hắn khiến lòng tự tôn của nàng bị thương tổn.

Nàng bước ra bước thứ nhất...tất cả đều bình thường.

Nàng bước ra bước thứ hai...cả người như bị trúng định thân thuật vậy...cứng đờ.

Người xung quanh không hiểu điều gì, nhưng chỉ bản thân nàng biết nàng bị cái gì.

Nàng cảm giác thiên địa đột nhiên thay đỗi...

Nàng lạc vào nơi tà ác nhất thiên địa..

Nàng thấy tất cả những thứ ác nhất thế gian đều tụ tập ở nơi này..

Đâu đâu cũng có xác người..đâu đâu cũng có thi thể thối rữa..tội ác tràn lan, dân phong chém nhau, hiếp dâm, ngược đãi..ở khắp mọi nơi.

Sắc mặt nàng trong nháy mắt trắng bệch...

Công chúa cao quý như nàng đâu bao giờ thấy cảnh tượng gớm ghiết như thế này bao giờ ?!

Đức Hoàng từ từ nhếch môi mỉm cười, nhưng ai thấy đều bị thủ đoạn của hắn trấn nhiếp.

''Đây là Dẫn Hồn Nhập Mộng...Mộng Đạo Thủ Đoạn trong truyền thuyết ?!''

Đây là sát chiêu của Đại Mộng Thánh Nhân, từng uy chấn Tam Giới một thời kỳ! Nàng dùng chiêu này giết địch trong giấc mộng...được xem là sát chiêu giết người hoa mỹ nhất !

Cả một thời đại bị nàng trấn áp ! Thời đại của nàng, Ma Đạo Qủy Đạo Huyết Đạo, Ác Đạo..Tà Đạo..vv.. không có ngày ngóc đầu lên !

Nàng từng là thủ lĩnh Thiên Đình !!!

Tin tức này như bom nguyên tử trùng kích vào trái tim của mỗi người đang ở đây.

Dù sao truuyền thuyết về nàng rất nổi tiếng...Khắp tam giới đều biết !!!

Nhưng chả lẽ Tiêu Thần kiêm tu cả Mộng Đạo ? theo tin tức của ta.. hắn tu Kiếm Đạo- kiếm ý, Quyền Đạo-Quyền ý, giờ lại thêm Mộng Đạo, hắn chỉ mới chín tuổi mà thôi, chả lẽ tư chất của hắn muốn nghịch thiên ?!

Dù sao Đại Đạo duy nhất, kiêm tu nhiều loại Đạo chỉ là những người yếu kém hoặc những lão bất tử không thể đột phá mới tìm đến !

Nhưng rõ ràng hắn là thiên tài tuyệt thế...tuổi lại còn nhỏ ?!

Bạn đang đọc Thiên Hiển Địa Hoàng của Thiên Nghịch (Việt Nam sáng tác)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.