Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

103 :chiến Huyền Khổ !! (thượng )

1047 chữ

'''Vụt !! ''' Nhưng mà ngay khi nhóm người Huyền Khổ vừa chuẩn bị chuyển động, Phía căn phòng đột nhiên truyền đến một tiếng gió rít. Nghe thanh âm này, Huyền Khổ nhất thời thở phào một hơi, khuôn mặt căng thẳng từ từ chậm rãi thả lỏng ra.

Nhưng mà sự thả lỏng này kéo dài không được bao lâu, liền dần dần trở nên căng thẳng lại. Bởi vì hắn phát hiện ra, thân ảnh từ phía dưới bay lên không phải là Huyền Đệ của hắn như trong dự kiến. - '''Cái tên tiểu tử kia … là ai ???'''

- '''Tại sao hắn lại ở dưới đó? Huyền ca đâu?''

Khi Huyền Khổ phát hiện ra thân ảnh kia, các đệ tử Ngũ Nhạc Phái cũng phát hiện ra điều đó, sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ phấn khích.

- '''Ha ha, thật là ngại quá, đã khiến mọi người phải tiếp đãi trịnh trong như vậy.'' Tiêu Thần lạnh lẽo bật cười nhìn một đám vây quanh hắn .

- ''' Tiểu tử này....trông nhỏ tuổi hơn chúng ta nhưng tu vi mới Hóa Khí Bát Trọng đỉnh ,tại sao ta không phát hiện ra hắn ???'''

Đám người Sở Nghinh cách đó không xa nhìn thấy thân ảnh này, nét mặt cũng trở nên ngạc nhiên hẳn ra, hiển nhiên là không phát hiện Tiêu Thần hắn lén lút tới đây. . - ''' Tiểu tử , Huyền Đệ của ta đâu? Ánh mắt Huyền Khổ hệt như một đầu dã thú, giương mắt gắt gao nhìn Tiêu Thần , hét to một tiếng. - '''À, ở trong phòng đó !''

Nhìn sắc mặt khiến người ta phải sợ hãi của Huyền Khổ , vẻ mặt Tiêu Thần vẫn mang theo nụ cười trêu tức , nói.

- '''Ngươi đã đoạt Linh Khí Hạ Phẩm của Thiếu Lâm phái ta?''

]

Bàn tay Huyền Khổ khẽ run lên, lửa giận dâng trào trong lòng, giống như núi lửa điên cuồng đang ngưng tụ lại. Hắn giương mắt nhìn chằm chằm Tiêu Thần , nghiến từng chữ từng chữ mà nói. - '''Ha ha, cũng không thể nói như thế. Mọi vật ở đây đều là vật vô chủ, liên quan gì tới Thiếu Lâm Phái các ngươi , với lại các ngươi không phải Phật Môn sao , lại sát khí đằng đằng thế, tính giết ta ?''' Tiêu Thần cười nhạt , trêu tức nói.

Nghe được những lời này , cặp mắt Huyền Khổ lập tức trở nên đỏ ngầu. Một lúc sau hắn khẽ hít một hơi thật dài, sau đó thanh âm lạnh thấu xương, mang theo sát khí vô cùng chợt vang lên giữa không trung. - '''Một khi đã như thế, cái mạng này của ngươi, hôm nay ta đành thay mặt Huyền đệ thu đi vậy!'''

Cùng với thanh âm lạnh lùng mang theo sát ý ngập tràn của Huyền Khổ đang vang lên giữa không trung kia, sắc mặt những chú tiểu phía sau cũng cũng dần dần trở nên dữ tợn. Từng đạo thân ảnh phân tán ra, phong tỏa hết không gian nơi đây.

Bọn chúng liều sống liều chết ở trên này, không ngờ rằng kết quả lại bị Tiêu Thần, một tiểu tử tám chín tuổi hớt tay trên món bảo vật kia. Sự việc này nếu như truyền ra ngoài, ắt hẳn sẽ trở thành trò cười cho kẻ khác. Cho nên hôm nay Tiêu Thần phải chết!

-'''Tên tiểu tử gian xảo này, lại dám phỗng tay trên của chúng ta, nhân lúc chúng ta chặn đánh đám người Thiếu Lâm Phái , lén lút thu phục thanh linh khí .''' Bên phía Ngũ Nhạc Phái đệ tử , một thiếu niên đứng cạnh Sở Nghinh thấp giọng nói. - ''' Thiếu tông chủ , bây giờ phải làm sao?'' Nghe vậy, Sở Nghinh lại thản nhiên cười , nói to : - Huyền Khổ , tiểu tử này nói quả thật không sai. Những đồ vật trong Bảo Tàng Không Gian này đều là vật vô chủ. Thiếu Lâm Phái các người không thể bá đạo như vậy được. - Sở Nghinh, ngươi bớt nói nhảm đi. Hôm nay nếu không phải vì ngươi, Thiếu Lâm Phái chúng ta đã thu phục thanh kiếm kia rồi. Việc này, các người cũng không thoát khỏi liên hệ đâu!''' Huyền Khổ lớn tiếng quát.

-''' Vậy thì ngươi đến giải quyết ta đi?'' Sở Nghinh âm lãnh nói .

Ánh mắt Huyền Khổ nhất thời âm trầm. Hắn hiện giờ cũng không muốn tiếp tục dính dáng với đám người Ngũ Nhạc Phái nữa . Hôm nay hắn nhất định phải khiến tiểu tử kia triệt để ở lại nơi này, nếu không thì làm sao xoa dịu cơn tức của hắn . - '''Tiểu tử , tình huống trước mắt có cần Ngũ Nhạc Phái ta tương trợ không?''' Nhìn thấy Huyền Khổ không lên tiếng, ánh mắt Sở Nghinh di chuyển về hướng Tiêu Thần , cười nói. - '''Ha ha, đa tạ hảo ý của Sở công tử , có điều ta vẫn có thể ứng phó được!''

Tiêu Thần hướng Sở Nghinh chắp tay. Hắn biết Sở Nghinh không tốt đẹp như vậy , bọn hắn muốn ta liều mạng vs Huyền Khổ, bọn hắn vừa diệt Huyền khổ , vừa cướp linh khí và giết hắn , một mũi tên trúng hai con nhạn .

Nhìn thấy Tiêu Thần lại khéo léo cự tuyệt mình như thế, đôi mắt của Sở Nghinh ngạc nhiên , rồi âm trầm , xem ra Tiêu Thần đã đoán đúng .

Cục diện trước mắt đối với Tiêu Thần mà nói hiển nhiên là vô cùng bất lợi. Bên Thiếu Lâm phái , có tới ba gã Hóa Khí cửu trọng Cảnh, lại cộng thêm những người khác nữa, số lượng đó có đè xuống thì cũng có thể đè chết hắn. - '''Tên tiểu tử này thật khôn lõi !'''

Phía sau Sở Nghinh ,thiếu niên tán thưởng nói. Sở Nghinh âm trần cười , nhỏ tiếng nói : - '''Ta hôm nay lại muốn xem xem, hắn sẽ ứng phó thế nào?''

Bạn đang đọc Thiên Hiển Địa Hoàng của Thiên Nghịch (Việt Nam sáng tác)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.