Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mưu kế thâm độc (p1)

Phiên bản Dịch · 2001 chữ

Khuất Đột Thông ngạo nghễ nói:

- Dùng mười nghìn đánh một nghìn, ty chức còn không bắt được Hổ Lao quan, thì sẽ mang đầu về cho điện hạ.

Sau nửa canh giờ, Khuất Đột Thông suất lĩnh mười nghìn khinh kỵ binh rời khỏi đại doanh, chạy về hướng Hổ Lao quan. Không bao lâu, Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng suất lĩnh sáu mươi nghìn đại quân rời khỏi đại doanh, chạy về hướng Đông Bắc. Giờ này, trong đại doanh Đường ở Lạc Dương chỉ còn lại hai mươi nghìn người. Lý Thế Dân lập tức hạ lệnh quân đội lùi dần về phía Bắc Mang Sơn.

Những hành động của quân Đường sớm đã có thám báo của quân Trịnh truyền tin trở về, nhanh chóng bẩm báo cho Vương Thế Sung. Vương Thế Sung liền lên đầu tường nhìn sang. Trong lòng y cực kỳ nghi hoặc. Vừa nhìn đại doanh của Lý Thế Dân điều động vừa âm thầm suy nghĩ:

- Chẳng lẽ là đại quân của Dương Nguyên Khánh đã qua sông?

Đại tướng Dương Công Khanh đứng bên cạnh nói:

- Bệ hạ, đây rõ ràng là quân Tùy đã qua sông. Quân Đường vì phòng ngự hai phía giáp công, mới đem chủ lực đi nghênh chiến quân Tùy. Đây là cơ hội trời cho, ty chức nguyện suất lĩnh một nhánh tinh binh tập kích quân Đường.

Vương Thế Sung trầm tư chỉ chốc lát, lắc đầu:

- Đừng nóng vội, chờ thêm một lát nữa, xác định rồi tính tiếp.

Khuất Đột Thông suất lĩnh mười nghìn kỵ binh hăng hái đi về hướng Nam. Cùng ông ta đồng hành còn có Lý Huyền Bá. Giờ này Lý Huyền Bá cũng cực kỳ hưng phấn bởi y nghe nói La Sĩ Tín đang ở Hổ Lao quan. Y chờ ngày này đã lâu.

Lý Huyền Bá bởi vì so với người thường kém thông minh, nên đối với âm mưu quỷ kế y cũng không có hứng thú. Trong lòng y chỉ suy nghĩ tới việc tìm một đối thủ luận võ. Tiếc rằng, y đã đánh khắp Quan Trung, nhưng vẫn không gặp được đối thủ ưng ý. Điều này làm cho y cực kỳ uể oải.

Y sớm nghe nói dũng tướng của triều Tùy nhiều như mây nên trong lòng y rất khát vọng. Dương Nguyên Khánh thì y không có tư cách so đấu, chỉ đành dời mục tiêu sang La Sĩ Tín. Lần này, rốt cuộc y đã có cơ hội, thử hỏi làm sao y không hưng phấn. Trên đường đi, Lý Huyền Bá không ngừng báo trước cho Khuất Đột Thông:

- Đối phó với La Sĩ Tín thì để cho ta. Ai dám giành giật với ta, ta mặc kệ là ai, sẽ chém chết hắn.

Trong lòng Khuất Đột Thông cười khổ không dứt. Gã Triệu Vương này làm việc theo kểu tùy tâm sở dục. Dẫn y đi đúng là một chuyện phiền phức. Hết lần này tới lần khác, không ai dám chửi y. Ai mà chọc giận y, mặc cho địch ta, y đều dùng một chùy đập chết.

- Điện hạ yên tâm đi! Ty chức nhất định sẽ giữ y lại cho ngài.

Trưa hôm sau, mười nghìn kỵ binh đã đến Hổ Lao quan. Phía Đông của Hổ Lao quan là một toà thành đá kiên cố. Muốn đánh chiếm là cực kỳ khó khăn. Nhưng ở phía Tây của nó lại là tường thành phổ thông, cao gần hai trượng, đánh chiếm dễ dàng hơn. Trong thành, Vương Thế Sung có tu kiến mười nhà kho, chứa mấy chục nghìn thạch lương thực. Nhưng số lương thực này đều bị Thái Tử Vương Huyền Ứng chuyển về Lạc Dương. Nên bây giờ trong nhà kho là trống rỗng.

Lúc này, La Sĩ Tín đã nhận được tình báo của Hà Dương. Lý Tĩnh đich thân dẫn ba mươi ngàn đại quân từ Hà Dương tiến vào quận Huỳnh Dương, lệnh cho La Sĩ Tính chỉ cần thủ vững ba bốn ngày là viện quân đến. Nhưng cùng lúc, La Sĩ Tín cũng phái người đưa tin, Khuất Đột Thông suất lĩnh mười nghìn kỵ binh nhẹ đã cách thành hai mươi dặm.

Điều này khiến La Sĩ Tín cực kỳ lo lắng. Y nghe qua sư phụ Trương Tu Đà nói, Khuất Đột Thông là vị danh tướng có thể đặt song song với Lý Cảnh cùng Dương Nghĩa Thần. Kinh nghiệm của ông ta rất phong phú. Lần này, ông ta tự mình lĩnh mười nghìn quân đến đây, quân lực gấp mười lần mình, mình có thể bảo vệ Hổ Lao quan không?

- Quản con mẹ nó, binh đến tướng đỡ, nước đến đắp đê. Đánh không lại bọn chúng thì bỏ chạy, lẽ nào chưa đánh đã sợ.

Trình Giảo Kim chả quan tâm những lo lắng của La Sĩ Tín. Nếu bảo y tử thủ Hổ Lao quan, y tuyệt đối sẽ không làm. Với Trình Giảo Kim mà nói, quan đánh mất còn có thể đoạt lại, người đã chết thì còn làm cái gì được nữa.

Trình Giảo Kim thấy La Sĩ Tín muốn kiên quyết thủ thành, liền bĩu môi nói:

- Lão La, ta phải nói trước, con gái xinh đẹp của ta còn không đến hai tháng là sinh ra. Muốn ta vì nước tận trung, ta sẽ không làm. Nếu ngươi muốn chết thì đi mà chết, ta không phụng bồi.

La Sĩ Tín đối với y cũng không có hy vọng gì, chỉ thở dài nói:

- Xem tình huống rồi nói! Nếu thực sự không thủ được, ta vẫn sẽ bảo vệ tính mạng của các huynh đệ, tuyệt không để họ tử chiến.

Đúng lúc này, vang lên tiếng chuông cảnh báo phát hiện quân địch. La Sĩ Tín ngẩn ra, làm sao nhanh như vậy. Y liền vội vã chạy lên thành, nhìn về phía Tây xa xa. Chỉ thấy một đội kỵ binh đông nghìn nghịt đang chạy hướng bên này.

- Ra lệnh cho tất cả binh sĩ lên thành phòng thủ!

Binh sĩ trong thành lập tức khẩn trương. Từng đội từng đội binh sĩ Tùy chạy lên đầu tường, chuẩn bị các dụng cụ phòng ngự. Hai ngày nay, bọn họ cũng chế tạo được không ít gỗ lăn cùng đá ném, để chất đống ở đầu tường. Cửa lớn dưới thành cũng đã đóng lại, dùng cự mộc chốt lại. Có hai trăm binh sĩ chuyên môn phòng ngự cửa thành.

Hổ Lao quan không đào sông bảo vệ thành. Phía trước tường thành chỉ có các lỗ châu mai, cắm đầy trúc nhọn. Trên đầu tường, tám trăm quân Tùy, tay cầm nỏ tiễn, sắp xếp đội hình sẵn sàng nghênh địch.

Xa xa đã thấy từng đám bụi bốc lên, một vạn kỵ binh như một cơn lũ tràn đến. Bụi đất và cờ xí cuộn bay, phía sau những lá cờ là kỵ binh ùn ùn kéo đến đông nghìn nghịt. Chỉ chốc lát, đội kỵ binh đã chạy như bay tới, đến gần ngoài bốn trăm bước bên ngoài thành thì dừng lại.

Lần này đánh Hổ Lao quan, Lý Thế Dân mệnh Phiêu Kỵ tướng quân Đoàn Chí Huyền làm phó tướng, hiệp trợ Khuất Đột Thông. Đoàn Chí Huyền cũng là một viên dũng tướng, tuy rằng không tiến vào mười đại dũng tướng của thiên hạ, nhưng có đủ tư cách nằm trong hai mươi người.

Y cũng dùng một thanh thiết thương, nặng bốn mươi cân. Y đã từng tỷ thí qua Lý Huyền Bá, bị một chùy đập gãy thương, cánh tay thì bị gãy, điều dưỡng nửa tháng mới hồi phục. Từ đó về sau đều rất sợ hãi Lý Huyền Bá.

Đoàn Chí Huyền liền ôm quyền nói:

- Lão tướng quân, ty chức sẽ dẫn người đi đốn cây, chế tác thang công thành!

Tần vương yêu cầu bọn họ trong vòng hai ngày bắt được Hổ Lao quan, áp lực cực lớn. Bọn họ ngay cả doanh lều đều không mang theo. Khuất Đột Thông hồi còn trẻ đã từng đóng ở Hổ Lao quan ba năm, đối với tình hình ở đây rõ như lòng bàn tay. Y vuốt râu mỉm cười nói:

- Không cần làm thang gì cả, ta chỉ cần dùng một kế nhỏ. Trong vòng hai ngày, quân Tùy sẽ phải rút lui.

Hổ Lao quan xây dựng nhằm phòng ngự quân địch tấn công Lạc Dương từ phía Đông. Mà ở phía Tây thì do Huỳnh Dương có địa thế hiểm yếu, nên không quá lo lắng quân địch sẽ tấn công từ phía đấy.

Vì vậy mà lúc xây dựng hệ thống phòng ngự, đối với việc phòng ngự ở phía Đông, suy xét cũng không quá nghiêm ngặt. Còn tồn tại một ít lỗ thủng phòng ngự.

Đối với những người không biết rõ địa hình của quan ải này thì sẽ không tìm ra được những lỗ thủng đó. Nhưng đối với Khuất Đột Thông, người đã từng đóng ở đây ba năm, thì những lỗ thủng này ông ta nắm rõ trong lòng bàn tay. Ông ta biết rằng vào mùa hè, lúc nóng bức nhất, dùng một vài thứ có thể uy hiếp tới quân coi giữ thành.

Mãi cho đến lúc hoàng hôn, quân Đường vẫn không có tấn công Hổ Lao quan. Quân Đường chỉ dựng mười mấy cái lán gỗ ở hai bên chân núi cách thành mấy trăm bước. Loại lán này cao một trượng, rộng ba trượng. Mặt trên có trùm vải màn, cứ để trên vùng đồng trống. Làm cho người ta không đoán ra được dụng ý của quân Đường.

Hổ Lao quan được xây dựng trên vùng đất cao, Nam Bắc đều là núi non trùng điệp, hiện ra vẻ dễ thủ khó công. La Sĩ Tín đứng ở đầu tường, nhìn chăm chú vào mấy khung lán gỗ nằm ở phía xa xa. Mặc dù y đứng ở chỗ cao, nhưng cũng không nhìn thấy tình hình ở phía sau lều.

- Lão La, nhìn quân Đường có vẻ đang nấp đằng sau uống rượu múa hát. Ở quê ta sau khi có người chết, hay dựng loại lán này mời khách nhân ăn cơm.

Trình Giảo Kim nghĩ tới rượu, y nhịn không được nuốt nước bọt, La Sĩ Tín lắc đầu, quay đầu ra lệnh nói:

- Đem mấy người tù binh đến chưa?

Rất nhanh, vài tên binh sĩ bị dẫn tới. La Sĩ Tín chỉ vào lán gỗ phía xa xa hỏi:

- Các ngươi biết quân Đường đang làm cái gì không?

Tù binh lắc đầu, bọn họ cũng không biết quân Đường đang làm cái gì.

- Cái thời tiết quái quỷ, nóng con mẹ nó muốn chảy mỡ.

Trong lòng Trình Giảo Kim khó chịu nói. Thời điểm này chính là lúc nóng nhất trong năm, mà Hổ Lao quan lại nằm trong sơn cốc. Bốn phía không có gió, cả thành trì nóng giống như lò hấp, khiến người khác cảm thấy oi bức không chịu nổi.

Trình Giảo Kim cởi bỏ khôi giáp, trong khôi giáp cũng toàn là mồ hôi, áo trong của y đã ướt sung. Y chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, liền chạy xuống đầu tường, đi lấy nước giếng uống.

Trong Hổ Lao quan không có sông ngòi, chỉ dựa vào nước giếng để lấy nước. Dưới cái nóng bức của mùa hè, mấy cái giếng này lại càng trở nên quý báu. Trình Giảo Kim chạy đến bên cạnh giếng, chỉ thấy một đám binh sĩ đang nghị luận. Trình Giảo Kim khát đến khó chịu, liền đẩy mấy người kia ra:

- Con mẹ nó, tránh hết ra cho lão tử uống nước.

Bạn đang đọc Thiên Hạ Kiêu Hùng của Cao Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.