Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đệ Tử Chân Truyền

2747 chữ

Người đăng: ๖ۣۜThần๖ۣۜNgủ

Đại Hội Tông Chủ diễn ra ở mỗi đế quốc khác nhau, tông môn thuộc đế quốc nào thì tham gia tại đế quốc đó. Đại Hội Tông Chủ do tông môn có thứ hạng cao nhất trong đế quốc đứng ra chủ trì, địa điểm diễn ra cũng tại cái tông môn đó. Cũng chính bởi điều này mà mỗi đế quốc hình thành một cái liên minh tông môn, các tông môn có thứ hạng thấp hiếu kính các tông môn có thứ hạng ca. Từ đó các tông môn thứ hạng cao sẽ bảo vệ cho các tông môn thứ hạng thấp không bị tông môn tại đế quốc khác đến thôn phệ.

Cũng chính bởi điều này mà khi Bá Long Tông dời đến Thần Tấn đế quốc, Bạch Phụng Tông không dám đem người tới truy sát. Lệ phí bảo kê, Long Thiên đương nhiên phải nộp cho lũ tông môn có thứ hạng cao, thế nhưng việc tham gia đại hội của các tông chủ phải hiếu kính bọn chúng thì đừng mong Long Thiên tuân theo.

Long Thiên hôm nay trước khi lên đường triệu tập toàn bộ đệ tử tại một cái quảng trường, hắn muốn tinh thần tự nguyện là chính, không thích ép buộc. Bởi nói gì thì nói, mỗi một đệ tử của Bá Long Tông đối với hắn đều giống như người trong gia đình. Long Thiên hỏi

"Hôm nay bổn tông đi tới tham dự Tông Chủ Đại Hội, các ngươi có người nào muốn cùng bổn tông đến đó?"

Hôm nay thần sắc Long Thiên so với mọi ngày có chút thay đổi, sau lưng hắn đặc biệt còn có một thiếu niên tuổi chừng mười năm mười sáu mặc y phục Bá Long Tông đệ tử truyền thừa của tông chủ, bộ dạng ngái ngủ. Y phục của đệ tử truyền thừa của tông chủ đương nhiên khác với những đệ tử khác. Bạch sắc y phục, họa tiết hoa văn thêu tinh xảo vô cùng, cổ áo và ống tay áo có viền đen.

Chúng đệ tử nghe được Long Thiên hỏi, toàn bộ đều là im lặng. Bọn chúng cũng muốn hết lòng vì tông chủ, thế nhưng lần này nếu như xung phong đi cùng, chắc chắn sẽ bị những tông môn đệ tử khác cấp bậc cao hơn chọn làm đối thủ, nếu như không may bị đánh cho tàn phế không phải sau này sẽ cả đời sống như phế vật hay sao.

Long Thiên cũng đã gần đến giờ lên đường, xem chừng đám đệ tử kia đều là một lũ sợ chết. Long Thiên bộ dạng có chút thất vọng, hắn thật không nghĩ tới cái này xảy ra. Giờ lên đường đã tới, Long Thiên đang chuẩn bị rời đi thì bỗng nhiên có ba đệ tử giơ tay lên, cùng nhau đồng thanh

"Tông chủ, chúng đệ tử xin đi!"

Long Thiên trên mặt xuất hiện một nụ cười, hài lòng gật gật đầu mấy cái rồi nói

"Tốt lắm!"

Ba đệ tử kia trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn, ba người bọn họ không phải những người có cảnh giới cao nhất nhưng lại là những người dũng cảm nhất. Long Thiên trong lòng tự nhủ nên ghi nhớ tướng mạo của ba người này, sau này đối với bọn hắn nhất định chiếu cố một chút. Thế nhưng chỉ có ba người thì vẫn chưa đủ, tham dự đại hội tông chủ cần đem theo ít nhất năm đệ tử.

Long Thiên hướng ánh nhìn về phía Bạch Ưng, đệ tử ngày hôm qua đã đột phá Đấu Tôn Sơ Kỳ, đồng thời cũng là người Long Thiên đang muốn cất nhắc lên vị trí trưởng lão. Bạch Ưng xuất thân là một thiếu chủ của một đệ thất tông bị tông môn khác thôn phệ, trôi dạt đến Bá Long Tông làm đệ tử.

Long Thiên trước giờ vẫn luôn để ý người này, quả nhiên thiên phú của hắn không phụ sự kỳ vọng của Long Thiên. Bạch Ưng không phải là tên thật của hắn, thế nhưng điều này Long Thiên cũng chẳng cần quan tâm. Thứ mà Long Thiên quan tâm là hắn, mười bảy tuổi đột phá Đấu Tôn Sơ Kỳ Cảnh Giới, trong thiên hạ đã được xem là diện thiên tài tu luyện.

Long Thiên không rời mắt khỏi Bạch Phụng, không lẽ tên này sẽ làm Long Thiên thất vọng hay sao. Trong thời khắc này, một cánh tay giơ lên

"Tông chủ, đệ tử xin đi theo ngài!"

Long Thiên phóng ánh nhìn tới đệ tử vừa mới xung phong, người này cũng là được hắn trước giờ quan tâm.

"Tốt lắm! Phong Nha, ngươi thật không làm bổn tông thất vọng!"

Phong Nha là một đệ tử có cảnh giới cao thứ hai trong Bá Long Tông đệ tử, Luyện Thần Hậu Kỳ Đỉnh Phong nhưng là chỉ không phải hôm nay thì ngày mai chắc chắn đột phá Đấu Tôn Tiền Kỳ Cảnh Giới. Mười bảy tuổi đột phá Đấu Tôn, một trong những nhân tài của Bá Long Tông đệ tử.

Phong Nha xuất thân từ gia cảnh nghèo khó, mẫu thân hắn bệnh mà chết, Long Thiên lúc trước giúp đỡ hắn chăm sóc muội muội, hắn đã từng thề cả đời cố gắng tu luyện để không phụ sự kỳ vọng của Long Thiên đối với hắn. Phong Nha vốn lần này muốn ở lại tông môn để đột phá, sau đó đến Bá Long Các chọn một bộ Huyền Giai Cao Cấp công pháp để tu luyện. Thế nhưng Long Thiên đang cần đệ tử đi theo tới Tông Chủ Đại Hội, vậy mà một ngàn đệ tử hạch tâm mà chỉ có ba người xung phong.

Phong Nha thời gian qua được Long Thiên chiếu cố nhiều lần, lần này hắn muốn vì Bá Long Tông mà tham gia. Tại đại hộ tông chủ, đệ tử của tông môn nào giành được thành tích tốt sẽ làm rạng danh tông môn đó, tông môn đó sẽ trở nên nổi tiếng, thu hút được nhiều sự chú ý.

"Tông chủ! Giờ lành đã tới, nếu còn không mau khởi hành chúng ta sẽ bị muộn mất!"

Long Tiểu Hoa lưu luyến ôm lấy Long Thiên

"Cha lên đường nhất định phải cẩn trọng, cẩn thận kẻo bị kẻ gian hãm hại"

"Nha đầu này thật là, ngươi nói cứ như một lão bà bà vậy đó. Ngươi ở nhà nhớ chăm sóc tốt cho mẫu thân cùng Long Vũ đệ đệ, đợi cha trở về sẽ mua quà cho ngươi"

Long Thiên xoa đầu Tiểu Hoa, đứa trẻ này thật là đáng yêu a. Long Thiên cùng hắc sắc y phục nam nhân và bốn đệ tử kia hướng ra cỗ xe ngựa đang đợi bên ngoài mà đi, thế nhưng bọn hắn còn chưa ra đến cổng, phía sau đã cất lên một tiếng gọi

"Tông chủ xin dừng bước!"

Long Thiên cùng bốn đệ tử kia dừng lại, quay lại phía sau thì thấy Bạch Phụng đang vội vàng chạy tới, theo sau hắn là gần một ngàn đệ tử. Bạch Ưng hai chân quỳ xuống

"Xin tông chủ cho đệ tử đi theo"

Long Thiên trong lòng suy nghĩ, cái tên Bạch Ưng này xem ra không hoàn toàn là một tên nhát chết. Long Thiên lạnh nhạt trả lời

"Nếu ngươi đã muốn như vậy thì cũng được thôi"

Dù sao Long Thiên cũng kỳ vọng Bạch Phong rất nhiều, vậy mà cho đến phút cuối hắn mới xin đi theo, cái này làm cho Long Thiên trong lòng đối với tên này mất đi vài phần thiện cảm cùng kỳ vọng.

Bảy người bước lên một cỗ xe làm bằng vàng, do bốn con Thiên Không Mã ma thú ngũ phẩm kéo. Bốn con Thiên Không Mã chân bắt đầu chuyển động đem cả cỗ xe chạy dần lên trời. Cỗ xe cứ lên cao dần, cao dần, vạn vật bên dưới lúc này chỉ còn nhỏ bằng hạt cát. Đạt đến một độ cao nhất định, tiều phu không cho Thiên Không Mã tiếp tục tăng độ cao nữa mà lệnh cho chúng bảo trì độ cao hiện tại.

Lên càng cao, không khí càng loãng, vì điều này nên không nhất thiết phải bay quá cao mà chỉ cần ở một độ cao nhất định bảo trì là được. Long Thiên cảm thấy cái này thật giống đi máy bay, chỉ khác một chút là không có dây an toàn. Bên trong cỗ xe có một cái kết giới bảo vệ nên cũng không thấy lạnh hơn, lúc Thiên Lý mã đem cỗ xe bay lên, người ngồi bên trong cũng không bị ảnh hưởng. Phần ngồi xuống tựa như một cái nam châm hút chặt người ngồi, đến khi ổn định trở lại lực hút mới giảm đi.

Tông Chủ Đại Hội được tổ chức tại Huyền Hỏa Tông nằm tại kinh thành, từ địa phương Bá Long Tông cư ngụ hiện giờ tới kinh thành nhanh phải mất nửa năm, thế nhưng nếu đi bằng cỗ xe này thì chỉ mất một ngày. Long Thiên trong nhẫn không gian lấy ra năm viên linh đan lục phẩm, phân phát cho mỗi đệ tử một viên

"Linh đan này sẽ giúp các ngươi tăng cường thực lực, đối với những người chuẩn bị tiến cấp như Phong Nha thì sẽ trực tiếp giúp đột phá, không chỉ vậy mà nó còn cấp cho một lượng linh lực tương đối nhiều."

Những đệ tử này trước giờ vốn chưa được thấy qua lục phẩm linh đan hình dáng như thế nào, nay được Long Thiên phân phát mỗi người một viên trong lòng cảm thấy vô cùng cảm kích. Năm đệ tử cùng nhau thi lễ

"Tạ ơn tông chủ!"

Phong Nha chưa dám đem linh đan ra phục dụng, năm viên linh đan này là hôm qua Long Thiên hắn quay được mà có. Năm đệ tử hướng ánh nhìn về phía thiếu niên truyền thừa tông chủ đệ tử y phục ngồi bên cạnh Long Thiên, hai mắt nhắm lại tựa như đang ngủ, hai tay trước ngực khoanh lại. Năm người trong lòng ai cũng tò mò thế nhưng lại không dám hỏi. Long Thiên biết vậy nhưng cũng mặc kệ, không muốn giải thích.

Long Thiên nhìn vào ba đệ tử ban nãy giơ tay xung phong, ba người này theo như trí nhớ của Long Thiên thì đều có thiên phú khá tốt, hiện giờ cảnh giới Luyện Thần Hậu Kỳ Đỉnh Phong nhưng phải một khoảng thời gian dài nữa mới có thể đột phá Đấu Tôn cảnh giới. Long Thiên tuy rằng ấn tượng đôi chút nhưng không nhớ tên của ba người này, hắn hỏi

"Ba người các ngươi tên gọi là gì?"

"Khởi bẩm tông chủ! Đệ tử tên là Trần Duy, hai người này, người ngồi bên trái gọi là Tiêu Phong, người ngồi bên phải gọi là Liêu Minh."

Ba cái đệ tử này tướng mạo cũng không có gì nổi trội thế nhưng lại gan dạ hơn tất thảy những đệ tử khác. Mặc dù biết rằng Long Thiên trước khi Tông Chủ Đại Hội không hiếu kính mấy cái tông môn thứ bậc cao thế nhưng vẫn dám đứng lên xung phong xin cùng Long Thiên tới Tông Chủ Đại Hội tham dự.

Không giống như Phong Nha cùng với Bạch Phụng, cả ba người này thật khiến Long Thiên cảm thấy tự hào. Long Thiên biết rằng Phong Nha chuẩn bị tiến cấp nên cũng không muốn hắn lần này đi theo, thế nhưng Bá Long Tông đệ tử chẳng có ai dám xung phong nên Long Thiên không còn lựa chọn nào khác.

Bạch Phụng lại khiến Long Thiên cảm thấy có chút thất vọng, trong lòng của hắn sau này nhất định xem trọng Phong Nha hơn Bạch Phụng. Bạch Phụng biết Long Thiên đối với hắn vài phần thất vọng thế nhưng mọi chuyện đã xảy ra không thể sửa chữa lại, chỉ biết thầm than một tiếng giá như mình đừng quá phân vân.

Đại Nguyên thế giới có rất nhiều cổ tộc, Huyền Hỏa Tông tông chủ cũng chính là một tộc nhân của một trong những cổ tộc đó. Huyền Viêm cổ tộc là một gia tộc nắm giữ hắc hỏa, dị hỏa có khả năng thiêu trụi mọi thứ.

Thế nhưng Huyền Viêm tộc mấy ngàn năm nay chưa xuất hiện người được dị hỏa lựa chọn nên thế lực đi xuống. Huyền Hỏa Tông trước đây vốn là dựa vào Huyền Viêm gia tộc mà lớn mạnh, nay Huyền Viêm gia tộc suy yếu, cũng từ Đệ Nhị Tông hạ xuống Đệ Tam Tông.

Long Thiên lúc tồn tại ba cái suy nghĩ, cứu Hàn Phong và hai người kia, tìm tung tích của mẫu thân hắn, nhanh chóng đột phá Nguyên Thần cảnh giới mở vết nứt không gian tiến lên Đại Nguyên Thế Giới. Trước mắt hắn đang tính cách làm sao giải cứu Hàn Phong, Nguyệt Nga và Tuyết Vân.

Long Thiên ngày hôm qua quay vòng quay hệ thống đã thu được ít nhiều phần thưởng, không chỉ có năm viên linh đan lục phẩm mà còn có những thứ khác. Truyền thừa tông chủ đệ tử là nhân vật mạnh nhất trong tông môn đệ tử được đích thân tông chủ truyền dạy tu luyện, ngoài ra còn được tông môn trọng điểm bồi dưỡng. Phàm là đệ tử chân truyền của tông chủ, sau này nhất định đảm nhận vị trí trưởng lão, vị trí mà tất cả đệ tử đều ao ước.

Bạch Phụng nhìn thiếu niên kia, lông mày díu lại, vị trí đệ tử chân truyền tông chủ đáng ra phải thuộc về hắn, thiếu niên kia rốt cuộc từ đâu xuất hiện, có cái thực lực gì mà lại được làm chân truyền đệ tử của tông chủ. Long Thiên đối với việc này cũng không muốn giải thích, hai mắt nhắm lại giả bộ cũng đang ngủ.

Long Thiên trong lòng biết Bạch Phụng trong lòng không phục, thế nhưng cuộc đời thường hay bất công như vậy. Thế giới này, cường giả vi tôn, kẻ mạnh luôn đúng, không có cái gì gọi là công bằng. Chỉ cần cảnh giới cao, có phẩm hạnh tốt là có thể trở thành đệ tử truyền thừa của tông chủ.

Kinh Thành nguy nga rộng lớn, dưới ánh hoàng hôn lại càng thêm đẹp. Trước mặt phu xe đã là kinh thành của Thần Tấn đế quốc, Long Thiên hai mắt mở ra, toàn thân đôi lúc lại nghiêng xuống, trong lòng đoán ra đã chuẩn bị tới nơi. Những đệ tử khác cũng đều đã tỉnh dậy, bao gồm cả thiếu niên bên cạnh Long Thiên. Long Thiên xoa đầu thiếu niên

"Nếu ngươi làm tốt, Tiểu Hoa sau này gả cho ngươi"

Thiếu niên khuôn mặt khẽ đỏ, bộ dạng xấu hổ làm Long Thiên không nhịn được cười. Năm cái đệ tử kia nhìn thấy biểu hiện hai người này cũng không hiểu cái gì cả, chỉ biết hai người này tình cảm rất thân thiết. Bạch Phụng trong lòng có chút không phục, đối với thiếu niên kia sinh ra một loại ghen tỵ, ác cảm. Người được Long Thiên yêu quý đúng ra phải là Bạch Phụng hắn, người được vị trí đệ tử chân truyền tông chủ đáng ra cũng là hắn. Vậy mà thiếu niên kia không biết từ đâu xuất hiện đoạt đi hết mọi thứ của hắn.

Bạch Phụng hai tay siết chặt lại, tuy nhiên bộ dạng vẫn tỏ ra thản nhiên như không có gì xảy ra. Long Thiên trong lòng thầm nghĩ "Các ngươi tranh đấu một chút sau này mới tiến bộ được. Nếu mọi chuyện quá bình thường thì sẽ chẳng bao giờ có kỳ tích xảy ra". Long Thiên liếc mắt nhìn Bạch Phụng một cái, miệng cười gian tà.

.

.

.

P/s: Đừng quên ấn "Cảm ơn" ở cuối chương, vì nó miễn phí mà ^^

๖ۣۜPeanut - thành viên trong nhóm tác giả tại truyenyy.com!

Bạn đang đọc Thiên Hạ Đệ Nhất Tông của ๖ۣۜThần๖ۣۜNgủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.