Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu niên nào mà không đa tình

Phiên bản Dịch · 1898 chữ

Team dịch: ๖ۣۜTà ๖ۣۜTu ๖ۣۜChi ๖ۣۜĐịa

Dịch: Nam_Ca_Đại_Đế, Bạch Y, Tà Si Vô Diện, Lãnh Minh Hà.

Biên: NhấtLộSátCẩu

Trước cổng chính của học viện Minh Châu, có một cậu thiếu niên áo xanh mang theo vẻ mặt chờ đợi đang đứng nhìn chằm chằm vào đó. Sau khi tiếng chuông báo hết tiết vang lên được một lát, cửa học viện vừa được mở ra thì lập tức có một đám thiếu niên nam nữ chạy ra ngoài.

Thiếu niên áo xanh hâm mộ nhìn đám người này. Nhưng hắn rất nhanh đã che giấu cảm xúc của mình, sau đó lại tiếp tục đưa mắt nhìn về phía đám người kia như đang tìm kiếm cái gì đó.

Một lát sau, hai mắt hắn bỗng sáng rực lên, hắn bước nhanh tới trước mặt một cô gái tóc dài mặc bộ quần áo màu tím, rồi đưa bó hoa trong tay tới trước mặt cô:

- Mạn Mạn, cái này tặng cho em.

Cô gái liền dừng bước, khi cô ngẩng đầu lên nhìn cậu thiếu niên này thì dung nhan xinh đẹp của cô lập tức khiến cho đám nam nữ xung quanh như làm nền vậy. Dùng từ hạc giữa bầy gà để hình dung cũng không thích hợp, nhưng cô ấy đứng ở nơi này đã hoàn toàn để cho những người xung quanh bị lu mờ.

Cho dù là hiện tại khuôn mặt nàng vẫn còn chút ngây ngô, nhưng dáng người hoàn mỹ kia đã bắt đầu phổng phao. Qua vài năm nữa, cô chắc chắn sẽ trở thành một đại mỹ nhân. Toàn bộ người trong học viện đều biết đến cô với tư cách là đệ nhất mỹ nữ của thành phố Minh Châu Chân Mạn.

Chân Mạn nhìn thiếu niên trước mắt, cô không nhận lấy đóa hoa trong tay hắn mà trầm mặc mười mấy giây rồi mới từ tốn nói:

- Địch Cửu, hôm nay tôi vừa mới đột phá cảnh giới Võ Sĩ, không lâu nữa sẽ rời khỏi Tể quốc, cậu hãy bảo trọng. Sau này nếu có duyên thì chúng ta sẽ gặp lại.

Hai tay Địch Cửu run lên, bó hoa tươi cũng lập tức rơi xuống, tán loạn trên mặt đất.

Sao hắn có thể không hiểu rõ ẩn ý trong lời nói của Chân Mạn chứ. Hắn biết tư chất Võ Đạo của Chân Mạn cao như thế thì sớm muộn gì cũng sẽ rời khỏi Tể quốc, chỉ là không ngờ nó lại đến nhanh như vậy mà thôi. Tu luyện Võ Đạo, chỉ cần bước vào cảnh giới Võ Sĩ trước 20 tuổi thì có thể rời khỏi Tể quốc đến Lô Nguyên đế quốc.

Hôm qua hắn vừa mới hoàn thành kỳ khảo thí Võ Đạo năm 16 tuổi, kết quả vẫn là thất bại. Tin tức này đừng nói là Chân Mạn, có lẽ toàn bộ thành phố Minh Châu đều đã biết.

-Thật xin lỗi!

Chân Mạn cúi đầu nhỏ giọng nói ba chữ, trong lòng cô thầm thở dài một tiếng rồi đi vòng qua người Địch Cửu, rất nhanh liền đi khuất khỏi tầm mắt của hắn.

Không phải là nàng không cho hắn cơ hội, nàng đã đợi Địch Cửu, nhưng đáng tiếc hắn khảo thí Võ Đạo đến lần thứ ba mà vẫn thất bại. Nếu như Địch Cửu khảo thí ra võ căn có kém một chút thì nàng cũng sẽ không rời Tể quốc nhanh như vậy.

. . .

Bất kể là Á Luân đại lục hay Tể quốc thì võ đạo vẫn là số một. Trình độ khoa học kỹ thuật của nơi này phi thường cao, nhưng ở đây chỉ có luyện võ mới là vương đạo. Mọi nhân tài khoa học kỹ thuật đều được đào tạo để phục vụ cho Võ Đạo, tất cả các nguyên thủ quốc gia đều là cường giả Võ Đạo.

Tại Á Luân đại lục, muốn học võ nhất thì định phải có võ căn. Nếu không có võ căn hoặc là võ căn chưa xuất hiện thì cho dù ngươi có cố gắng bao nhiêu đi nữa cũng chỉ có thể cường thân kiện thể, mà không cách nào trở thành cường giả Võ Đạo chân chính.

Độ tuổi xuất hiện võ căn của mỗi người đều không giống nhau. Khảo thí võ căn có mấy độ tuổi, lần thứ nhất khảo thí võ căn là lúc 5 tuổi. Lúc này, nếu như khảo thí ra võ căn thì thường là võ căn cực giai.

Lần khảo thí thứ nhất chưa ra võ căn cũng không có nghĩa là không thể luyện võ, cũng có một số người lúc 12 tuổi mới xuất hiện. Nếu 12 tuổi còn chưa xuất hiện võ căn, như vậy chỉ có thể đợi đến năm 16 tuổi để khảo nghiệm võ căn lần cuối cùng.

Nếu đến năm 16 tuổi khảo thí còn không có võ căn, vậy liền đồng nghĩa với việc người đó không thể luyện võ, toàn bộ Á Luân đại lục chưa từng có ghi chép lại trường hợp nào sau 16 tuổi có thể xuất hiện võ căn.

Địch Cửu từ nhỏ đã cực kỳ thông minh, hắn từng được ca tụng là đệ nhất thiên tài của Tể quốc. Cha hắn Địch Sam cũng đem trách nhiệm chấn hưng Võ Đạo của Địch gia ký thác trên người hắn.

Có một câu: hi vọng nhiều bao nhiêu thì thất vọng lại càng lớn bấy nhiêu. Lần khảo thí thứ nhất Địch Cửu không có võ căn, không có võ căn liền đại biểu cho không thể luyện võ.

Nhìn những người cùng trang lứa đều đang cố gắng tập võ. Thời gian dần trôi qua, bạn bè đều dần dần bỏ hắn lại phía sau, Địch Cửu chỉ có thể đặt tất cả tinh lực vào việc học tập. Hắn tin tưởng võ căn của mình rồi sẽ xuất hiện, chẳng qua là trễ hơn người khác mà thôi.

Giáo dục của Tể quốc không chỉ có lý luận suông, mà là khoa học kỹ thuật kết hợp với lý luận. Trước năm 12 tuổi, Địch Cửu dùng thời gian tám năm để học hết những thứ mà người khác phải dùng hai ba mươi năm mới học xong. Thậm chí hắn còn thiết kế ra phi hành khí kiểu mới.

Nhưng mà lần khảo thí năm 12 tuổi, Địch Cửu vẫn không có võ căn.

Lúc này không chỉ Địch Cửu mà ngay cả phụ thân hắn đều cảm thấy sốt ruột. Địch Cửu cũng vì vậy mà triệt để mất đi hứng thú học tập, lúc trước hắn cố gắng học tập kiến thức khoa học kỹ thuật vì chưa thể tập võ như những người khác mà thôi. Sau hai lần khảo thí không có võ căn, hắn làm sao còn có tâm tình đi học nữa chứ?

Phụ thân nói với hắn là không nên gấp gáp, hắn vẫn còn lần khảo thí thứ ba năm 16 tuổi nữa.

Nhưng mà Địch Cửu không nguyện ý trông chờ vào vận may như vậy, hắn bắt đầu học y.

Tại Á Luân đại lục, nhân tài khoa học kỹ thuật có địa vị thấp nhất, Y Đạo lại lại gần với Võ Đạo. Nếu có thành tích ở trên Y Đạo, thì sẽ được người ta tôn kính hơn cả cường giả Võ Đạo bình thường.

Địch Cửu học y không phải là bởi vì địa vị của Y Đạo gần với Võ Đạo, mà là hắn lo lắng lần khảo thí năm 16 tuổi mình vẫn không có võ căn.

Tể quốc Y Đạo đại sư Tiết Đà đã từng nói:

" Cấp cao nhất Y Đạo tông sư có thể thông qua thủ đoạn để cho người không có võ căn có thể tu luyện. Địch Cửu học tập Y Đạo, chính là để lưu một đường lùi cho bản thân. Vạn nhất năm 16 tuổi, hắn vẫn không có võ căn thì hắn muốn thông qua Y Đạo để mở ra con đường luyện võ cho riêng mình.

Loại lời này hắn căn bản là không nói với bất luận người nào, bởi vì loại lời này một khi nói ra, chỉ có thể để cho người ta chế nhạo mà thôi.

Một Y Đạo tông sư có thể làm cho người không có võ căn cũng có thể tu luyện, đó là tồn tại so với Tể quốc vương còn tôn quý hơn vô số lần, toàn bộ Á Luân đại lục cũng không nhất định có, những gì Tiết Đà nói cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi.

Địch gia vốn cực kỳ phú quý, Địch Sam lại là đệ nhất Chiến Thần của Tể quốc. Địch Cửu lại là con độc nhất của Địch Sam, hắn muốn loại sách y học nào mà không có?

Thời gian bốn năm, Địch Cửu gần như đã đọc hiểu tất cả sách y học mà Địch gia có thể thu thập được, hắn cũng bái các đại y sư của Tể quốc như Tiết Đà, Vạn Xuyên, Phương Tích Lâm làm sư phụ. Tăng thêm Địch Cửu vốn đã cực kỳ thông minh, thời gian bốn năm học y, để trình độ Y Đạo của hắn thậm chí đã vượt qua mấy vị đại y sư Y Đạo này.

Khi Địch Cửu 15 tuổi, hắn thích một nữ hài, là đệ nhất mỹ nữ của thành phố Minh Châu - Chân Mạn.

Lần đầu tiên nhìn thấy Chân Mạn, Địch Cửu đã yêu Chân Mạn đến tận xương tủy. Mặc kệ là bởi vì hắn là thiếu niên đa tình, hay bởi vì Chân Mạn thật sự xinh đẹp, từ thời điểm trông thấy Chân Mạn, hắn đã không cách nào quên hình bóng của cô.

Mục đích mình học tập Y Đạo hắn cũng không nói cho phụ thân biết, nhưng hắn lại đem chuyện mình thích Chân Mạn nói cho phụ thân, hắn hi vọng phụ thân có thể đi Chân gia hỏi cưới giúp hắn.

Mặc dù Địch Sam có tận sáu đứa con trai, thế nhưng là năm đứa con trai kia đều đã chết trên chiến trường, chỉ còn lại một mình Địch Cửu. Đừng nói là Địch Cửu một mực ham học, coi như Địch Cửu chỉ biết ăn chơi, nhưng một khi hắn đã coi trọng con gái nhà ai, thì Địch Sam cũng sẽ tự mình đến cửa cầu thân.

Địch Sam là đệ nhất tướng quân của Tể quốc, khống chế hơn bảy phần quân đội Tể quốc trong tay. Có thể nói là dưới một người trên vạn người. Hắn tự mình đến Chân gia cầu thân, có thể nói là cực kỳ nể mặt mũi.

Địch Sam đến cầu thân, Chân gia không đáp ứng cũng không cự tuyệt, chỉ nói là để hai đứa nhỏ tìm hiểu nhau trước.

Đối với sự theo đuổi của Địch Cửu, Chân Mạn cũng đồng dạng không cự tuyệt cũng không tiếp nhận, chỉ tỏ ra thân thiết với hắn hơn một chút thôi.

Đảo mắt một cái, Địch Cửu đã đến 16 tuổi, lo lắng của hắn cũng trở thành hiện thực. Lần khảo thí Võ Đạo thứ ba, võ căn của hắn vẫn không xuất hiện.

Bạn đang đọc Thiên Hạ Đệ Cửu của Ta Là Lão Ngũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhấtLộSátCẩu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật rongcama96
Lượt thích 29
Lượt đọc 704

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.