Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1230 chữ

Chương 8 điều tra Ngọc bội

Tiêu Chiến cứ suy nghĩ mãi không biết cách nào, để điều tra được chỉ biết Ngọc Thủy Thúy  trong tay Chi Vương tự nhiên biến mất , cậu chỉ biết lắc đầu mà nhìn ra ngoài ,thì nhìn thấy bầu trời ngày kia  rất đẹp,  cậu chờ đợi Vương Nhất Bác mà mắt cậu chỉ biết cụm lại cậu ngủ gục trên bàn ,không biết bao lâu thì có một bàn tay ẫm cậu  vào giường rồi choàng tay qua ôm cậu , khẽ thì thầm vào tai cậu

Ngủ ngon

_Tiêu Chiến cảm nhận được hơi ấm quen thuộc liền  xoay lưng mình, rồi  nhẹ người qua ôm lấy anh . Giọng ngáy ngủ thầm thì vào tay anh

-umm...Anh Nhất Bác ...ngủ ngon~

-...ừm.. ngủ ngon Thỏ con

Thế là 2 chìm vào giấc ngủ ngon lành

Sáng hôm sau mặt trời vừa ló dạng.  Hoa đua nở chim hót không ngừng ngoài Uyển viện,  Ánh nắng chiếu  vào  vào phòng cậu ,khiến cho  cậu nhăn nhó mà cựa quậy.

A Binh bước vào bưng chậu nước và cái khăn cho cậu

Chi Vương người thức dậy rồi ạ ,em có pha nước cho người rửa mặt rồi tắm rửa

Được em cứ để đó ta làm được rồi

Vâng ạ

Tiêu Chiến rửa mặt rồi tắm rửa cũng xong liền bước ra liền hỏi

A Binh Hoàng Thượng đâu rồi sao ta không thấy

Dạ Chi Vương Hoàng Thượng ,lên   triều rồi ạ ,bảo em chăm sóc cho người

Àk ta biết rồi

A Binh em ra ngoài kêu đầu bếp nấu vài món cho ta

Vâng Chi Vương đợi em chút

Ừm

A Binh

Chi Vương gọi em

Em kêu hết cung nữ và nô tài,  ai có ngọc bội trong người đến  Chi uyển viện  cho ta

Dạ Chi Vương em đi liền

Từ ngày cửa Vương Nhất Bác cũng vừa bước vào mà tò mò liền hỏi

Tiêu Chiến em muốn làm gì, mà gọi hết cung nữ

Một lát anh sẽ biết đừng hỏi em

Oh vậy sao không cho anh hỏi thiệt sao ,vậy anh qua bên mấy ai phi vậy

Vương Nhất Bác anh ngon đi qua bên đó thử xem tôi không tha cho anh đâu

Vậy sao em không cho anh đi ,vậy anh cho em biết  anh chừng phạt em thế nào

Vương Nhất Bác lấy ngón tay chợt vào eo cậu mà cù lét

đừng...đừng mà....a~...hah... Hahahaha...Anh ...haha... Nhất ...Bác ...hahaha...đừng...đừng... Hahahaha... đừng cù lét....nữa... Hahahahahaha...em nhột

Em không dám nữa

Vương Nhất Bác bước lại xoay người cậu lại mà chiếm lấy đôi môi cậu mà hôn ngấu nghiến cho đến khi cậu không thở được liền  đẩy anh ra mà thở hổn hển đỏ mặt quay chỗ khác mà hỏi anh

Anh Nhất Bác anh ở hoàng cung anh có thấy gì lạ không

Không nhưng đêm qua anh mơ thấy Hoàng Thượng đã nói chuyện với anh

Trước lúc  chết Hoàng Thượng trên người toàn bộ là máu, trên cánh tay có một vết cắt rất lớn, dưới đùi cũng có 2 vết thương

Rồi sao nữa anh nói mau

Hết rồi

Mơ gì mà đoản hậu vậy trời

,con mẹ này chết rồi cũng làm giá ,

kể hết cho bọn tôi nghe hết là chết àk

Bà nội cha nó  2 thằng khốn nạn, tao thấy 2 vợ chồng mày còn xuất hiện trước mặt tao thử xem  t ,tao mà không lột da  lấy xương cắt thịt cho chó ăn  thì tao không phải Tiêu Chiến

Còn Bà Chi Vương này lúc nào cũng vậy, lúc quan trọng cần bả xuất hiện thì bả mất tăm, lúc muốn gặp bả, bả không cho thấy , lúc không cần bả ,bả lại xuất hiện  con mẹ ma này chết cũng rãnh rỗi lắm thì phải

Từ ngày cửa có tiếng nói vọng vô

Chi Vương nương nương

Mọi người đến đông đủ ở  ngoài hoa vien rồi ạ

Được

Tiêu Chiến nắm tay Vương Nhất Bác ra ngoài rồi lại bàn ngồi xuống

Mấy cung nữ nô tài nhìn thấy 2 người họ rồi bàn tán sì sầm bắt đầu nổi lên.

CN1...Chi Vương kêu chúng ta   đây làm gì nhỉ?!

CN2....chắc là ai đắc tội gì với  Chi Vương  chứ gì

CN3. ngươi bị điên hả ?! đắc tội với ai không chịu đắc tội với Chi Vương thì kêu hết chúng ta ra đây làm gì?!

NT4 ..tôi không biết

NT5 ..tôi cũng vậy

Tiếng sì sầm càng ngày càng nhiều, càng ngày càng lớn.

Tiêu Chiến liền lên tiếng làm cho Tất cả run sợ mà im lặng

hôm nay ta gọi mọi người đến đây là để cho ta biết, lúc ta mất tích ta đã đánh rơi miếng Ngọc thủy thúy mau xanh ,trong cát ngươi có nhặt hay không

Từng người đem ngọc bội ra trước mặt ta

Vâng ạ

CN1  lấy trong túi áo ra 1 miếng ngọc bội khác. Ngọc bội màu màu trắng đơn giản , mặt trước được đính 2 chuỗi dây tơ nho nhỏ.

Không phải người khác

CN2 ..đưa ngọc màu lục ít hoa văn

Cũng không phải người khác

Tất cả  công công đưa hết ngọc bội trước mặt cậu, cậu nhìn thấy ngọc bội của bọn họ  đều không phải

Lưu công công

có thần

-ngươi....đến mời 2 vị Ái phi đến đây gặp ta

Dạ  Chi Vương nương nương

Tiêu Chiến nhàn nhã ngồi xuống ghế mà uống tra cùng Vương Nhất Bác mà nở nụ cười

Chi Vương nương nương 2 vị ái phi đến rồi ạ

Được

-Ái Phi Thể hà

Chi Vương nương nương gọi Thần thiếp có chuyện gì không

Mời người lấy ngọc bội đưa ra cho ta  kiểm tra

- Chi Vương ngọc bội của ngươi, sao ta biết chứ ,ta.nói ..ta không có  lấy,ngươi đừng vu oan cho ta

Vậy sao ,từ nãy giờ ta đã kiểm tra gần hết, chỉ có ngươi và Tỷ tỷ của ngươi là ta chưa thấy thôi

Chi Vương ta nói ta  không có  lấy, Ngọc bội của ta, sao có thể tùy tiện đem ra cho ngươi  xem  xét được

-Ái Phi..người..._Lưu công công nhíu mày.

Ngươi thật sự muốn  làm khó người của ta sao

Ta ..nói ..ta ..không.. có.. lấy.. ấp úng, mồ hôi chảy đầm đìa trên trán mà nói lắp ba lắp bắp

Mau đưa ngọc bội của ngươi  cho ta kiểm tra,ta  kiểm tra xong ta sẽ không làm khó người nữa

Ta nói rồi ngọc bội của ta không có đem theo

ngọc bội đây ạ!Cung nữ theo hầu Thể hà  đưa trước mặt Tiêu Chiến

Ngươi muốn chết hả ,ta là chủ nhân của ngươi hay là Chi Vương

Nương nương tha cho nô tài không dám nữa

Được rồi

Tiêu Chiến cầm trên tay 2 miến ngọc bội. 1 màu Vàng   1màu hồng

Rồi lên tiếng

Chi Vương  -cái này  màu hồng   là của nô tỳ,còn mmàu vàng là của nương nương

Tất cả đều không phải chỉ còn một người ta vẫn chưa kiểm tra Ái phi Ngọc Hà ta đợi ngơi

Vương Nhất Bác đứng lên nhìn Tiêu Chiến liền nói

Được rồi các ngươi lui xuống hết đi ta và Chi Vương về Tẩm Viện nghỉ ngơi

Bạn đang đọc Thiên Hạ Chi Vương sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.